Chương 46: Chương 46
Có thể nói thế này, cho dù bây giờ nhà họ Phương phá sản, chỉ dựa vào những thứ trong này cũng có thể đứng lên một lần nữa.Vì thế nên hệ thống bảo vệ ở đây cũng nghiêm ngặt nhất.Phương Hải, Phương Quân Thiên và Lộc Bảo cùng đi vào, Phương Xuyên Bách biết Tiểu Bốc có thể nói tiếng người nên cố tình nhốt nó trong phòng.Tuy nó có thể tự mở cửa nhưng lại lười, lười so đo, lại càng lười mở cửa hơn, cứ ở trong phòng ngủ thật ngon, không ai quấy rầy nó cả, thật vui quá đi!Từ khi mẹ Phương bị bệnh, Phương Hải không để bà phải lo lắng bất kỳ việc gì, vả lại sức khoẻ bà cũng không tốt nên rất thích ngủ, vì vậy nên ở trong phòng nghỉ ngơi không vào cùng.Đỗ Hành cũng theo Lộc Bảo bay từ từ đến, chỉ là những người khác không nhìn thấy.Ông biết nhà họ Phương có phòng bí mật, nhưng ngoài việc truyền thừa ra, những việc khác không liên quan ông đều không quan tâm, vì vậy nên chưa tới nơi này lần nào.Phương Xuyên Bách tắt bẫy và tia hồng ngoại, dặn Lộc Bảo đừng tự đi vào nơi này, rất nguy hiểm.Bé hiểu chuyện đồng ý.Cha Phương nắm bàn tay bé nhỏ của Lộc Bảo, thêm dấu vân tay của bé vào.Bé chính là người nhỏ tuổi nhất của nhà họ Phương có tư cách vào nơi này.Hiện tại trong nhà họ Phương cũng chỉ có bốn, năm người được vào đây.Có Phương Hải, Phương Xuyên Bách, Phương Tử Mặc, Phương Quân Thiên, bây giờ còn có cả Lộc Bảo.Phương Xuyên Bách: Người thừa kế của đế chế kinh doanh Phương thị, có tư cách đi vào.Phương Tử Mặc: Hacker kỹ thuật hàng đầu, có thế lực của bản thân, có thể bảo vệ nhà họ Phương, vì vậy nên có tư cách.Phương Quân Thiên: Người thừa kế y học cổ truyền của Phương thị, cũng có tư cách.Lộc Bảo: Chỉ bằng việc học được châm pháp Quỷ thủ đã có tư cách vào trong.Những người khác nhà họ Phương tuy cũng rất ưu tú nhưng vẫn chưa đạt tới ngưỡng để vào.Nơi này chỉ có những người mang đến giá trị lớn nhất cho nhà họ Phương trong thế hệ mới có tư cách vào trong.Đồ bên trong quá quý giá, lại còn là đồ bí mật, chỉ một món nào đó thôi cũng gây nên tranh đoạt đổ máu!Phương Hải từng đưa dấu vân tay của Trúc Như vào nhưng bà lại từ chối, bà bảo mình là người của nhà họ Trần, phải kiêng dè.Vì vậy nên tới bây giờ bà cũng chưa từng bước vào tầng hầm.Còn có anh Tư Phương Vũ Niết cũng có tư cách nhưng năm nào cũng bôn ba bên ngoài, bản thân anh cũng không thèm để ý, vì vậy nên không nhập vân tay vào.Những nhân viên an ninh ở đây đều từng ra chiến trường, bọn họ phần nhiều là lớn tuổi nên xuất ngũ, cũng có người bị thương nên không thể ra chiến trường nữa.Sau khi những người này về nước không muốn nhận công việc mà đất nước đã sắp xếp.Một là tình đồng chí, nơi này có người bọn họ có thể yên tâm quay lưng; hai là nơi này đơn giản, không có lục đục, lừa gạt nhau; ba là lương cao, phúc lợi tốt.Có người đi đến đơn vị được phân công rồi lại về lại đây.Đội bảo vệ của nhà họ Phương rất mạnh, đến cả lính đánh thuê lừng lẫy nước ngoài cũng không dám chọc vào!Cha Phương cho nhập vân tay Lộc Bảo vào, mọi người cũng cảm thấy là phải, dù sao bé cũng là người duy nhất học được châm pháp Quỷ thủ.Sau khi nhập vào, cha Phương dặn dò bé nếu muốn vào nhất định phải tìm bọn họ để đi vào cùng, không thể đi một mình.Bé quá nhỏ, mà bẫy bên trong lại quá mạnh, quả thật rất nguy hiểm!Đỗ Hành nhìn tầng tầng lớp lớp bảo mật cũng thầm chậc lưỡi, cho dù người có giá trị vũ lực tối cao thời ông vào nơi này, có đánh hết người bên ngoài để vào trong cũng chỉ có thể vào bằng chân, ra bằng cáng mà thôi.Cha Phương dắt Lộc Bảo đi trước, Đỗ Hành bay bên cạnh bé, Phương Xuyên Bách và Phương Quân Thiên cùng bưng thùng theo sau.Bảo vệ chỉ có thể canh ở ngoài.Lâm San nhìn thấy Phương Xuyên Bách đưa về một cái thùng to từ đằng xa, cô ta định đến gần nhìn một cái nhưng đối diện với khí thế bức người của bảo vệ, cô ta lập tức hoảng sợ!Lâm San tìm cớ về phòng, vì cô ta cảm thấy chỉ có trong phòng là an toàn, những nơi khác đều bị theo dõi.Nhưng mà cũng đúng là thế, thiết bị theo dõi của nhà họ Phương phủ kín mọi ngóc ngách..