Chương 15: Làm ngơ
Anh nhận lấy xấp hồ sơ trên tay cô, cả hai cứ xa lạ với nhau như vậy. Nhưng thật ra anh và cô cũng chưa từng gần gũi hay thân thiết, mối quan hệ chỉ là tình đơn phương của riêng mỗi cô.
Song Kê ngồi một lúc, đợi đến lượt sinh vài sinh viên xuất sắc mà cô từng giảng dạy bước vào phỏng vấn rồi cô lại xin phép rời đi trước vì còn có tiết dạy học.
Thấy cô đứng dậy, anh bất giác quay mặt nhìn cô, cảm giác cô chẳng thèm đoái hoài gì đến anh. Trong khi cách đây chỉ mới ba ngày, cô vẫn còn vui vẻ bám theo Chu Thần, bất chấp cả liêm sỉ.
Song Kê đến lớp dạy học, hôm nay cô có ba tiết dạy lớp quản trị ngân hàng. Thật ra cô nào bỏ cuộc, đã đánh đổi tất cả để xuyên đến tận thế giới xa lạ vì anh thì chắc chắn phải chinh phục đến cùng. Chỉ là cô cảm thấy có chút mệt mỏi, muốn trái tim được nghỉ ngơi vài ngày.
- Cô có một câu hỏi, nợ xấu có thể nhiều hơn nợ quá hạn là đúng hay sai?
Cô chỉ định một sinh viên đứng lên trả lời:
- Thưa cô, là đúng.
Song Kê nở nụ cười nhẹ rồi nói tiếp:
- Ai đồng ý với câu trả lời của bạn thì giơ tay.
Khoảng một phần ba lớp học tự tin lẫn rụt rè giơ tay. Cô chỉ biết âm thầm bất lực vì trường hợp sinh viên không hiểu bài thế này cô đã quá quen thuộc, chỉ một câu hỏi nhỏ thôi mà cô đã dễ dàng biết được bao nhiêu sinh viên thật sự hiểu bài học.
- Các bạn giơ tay đều là những bạn chưa thật sự hiểu bài.
Cô nhẹ nhàng, kiên nhẫn nhưng đồng thời rất nghiêm túc để giảng dạy cho học trò của mình.
- Theo chúng ta đã học, nợ quá hạn gồm 5 nhóm nợ và nợ xấu thuộc vào nhóm 3,4,5. Vậy nên nợ quá hạn bao gồm cả nợ xấu. Các em đã hiểu rồi chứ?
Trong lúc cô nhiệt tình giảng bài thì bên ngoài lớp học, một ánh mắt vẫn đang chăm chú quan sát cô. Thấy anh cứ mãi mê nhìn không chớp mắt, nam trợ lý ngây ngô cúi người rồi ghé sát tai anh cất lời làm Chu Thần xém giật cả mình:
- Bạch tổng à, anh đang nhìn gì vậy?
Sự cao ngạo nào cho phép anh thừa nhận. Chu Thần tỏ ra lạnh lùng, nghiêm túc đáp:
- Tôi đang quan sát sinh viên học thôi.
Anh đột nhiên bị thu hút bởi hình ảnh chuẩn mực, nhã nhặn của Song Kê khi cô đứng trên bục giảng. Chu Thần thừa nhận cô vô cùng xinh đẹp, nhưng nghĩ đến chuyện tình cảm anh lại thấy rất xa vời. Hơn nữa, cô còn là hôn thê của Bạch Tiêu Phong, điều này càng khiến anh tạo khoảng cách để không vượt quá giới hạn khi đối diện với cô.
Từ nhỏ đến lớn, đứa em trai ngổ ngáo vẫn luôn dựa dẫm, ỷ vào mẹ kế để ức hiếp anh, giành giật mọi thứ từ tay Chu Thần, miễn là hắn ta thấy thích. Anh biết em trai muốn kết hôn với Song Kê vì lời hứa kế thừa gia sản sau khi lập gia đình. Chính vì vậy, khi hắn phát hiện cô và anh cùng nhau có mặt ở khách sạn, Bạch Tiêu Phong liền có phản ứng mạnh.
Chu Thần chợt nhớ lại sự việc cách đây ba năm, khi anh bị tai nạn xe và chính thức tuyên bố liệt hai chân, chính miệng tên Bạch Tiêu Phong đã ngông nghênh đứng trước mặt anh mà buông lời xem thường, khinh bỉ.
Hắn nói giờ đây chỉ có hắn mới xứng đáng là người kế thừa tài sản của Bạch gia, còn kẻ tàn phế như anh thì chẳng có tư cách để được chia gia sản. Trong khi anh chưa từng tranh giành, sự nghiệp mà anh hiện có, đều do một tay tự anh gầy dựng nên. Người phụ nữ ngay từ đầu đã được Bạch gia định sẵn sẽ trở thành vợ tương lai của Bạch Tiêu Phong, bây giờ nếu anh ngang nhiên cướp lấy, ắt hẳn sẽ khiến hắn ta và mẹ kế tức điên lên.
- Bạch tổng.
Chu Thần đang rơi vào mớ suy nghĩ hỗn độn, chợt tiếng gọi của Song Kê đã kéo anh trở về thực tại. Cô vừa dạy xong, bước ra đến hành lang thì gặp anh. Song Kê cũng chẳng rõ vì sao anh lại có mặt ở đây, chẳng lẽ anh chủ động đến gặp cô, quả là chuyện lạ khó tin.
- Tại sao anh lại ở đây?
Nghe cô hỏi, anh giả vờ bình thản đáp:
- Tôi đang đi dạo.
Nghe vậy cô cũng không kéo dài cuộc trò chuyện thêm nữa, Song Kê nghĩ cô cần thêm thời gian vì anh đã nói cô rất phiền, nếu cứ tiếp dày mặt theo đuổi, chỉ sợ sẽ phản tác dụng.
- Vậy Bạch tổng cứ tiếp tục, tôi xin phép đi trước. Đọc ?hê? nhiều ?ru?ện ở [ T r ? ? T r u ? ệ n.vn ]
Anh khá bất ngờ trước thái độ hờ hững của cô. Chẳng phải cô là người thích anh trước, còn bày ra đủ trò để theo đuổi anh, vậy mà chưa đầy nửa tháng đã muốn ngoảnh mặt làm ngơ. Bị cô cư xử lạnh nhạt, anh lại có cảm giác không can tâm, Chu Thần còn đang nghĩ phải chăng sức hấp dẫn của anh không còn thu hút cô nữa, hay là cô đã tìm được đối tượng mới xuất sắc hơn. Càng nghĩ anh lại càng thấy tức, không ngờ cô thiếu nghị lực đến vậy, chưa gì mà đã muốn phủi sạch mọi chuyện.
Song Kê cứ thế đi lướt qua anh nhưng chỉ vừa được vài bước thì đã nghe thấy tiếng của Chu Thần:
- Cô không có gì muốn nói với tôi về đề án nghiên cứu khoa học của cô sao?
Song Kê ngồi một lúc, đợi đến lượt sinh vài sinh viên xuất sắc mà cô từng giảng dạy bước vào phỏng vấn rồi cô lại xin phép rời đi trước vì còn có tiết dạy học.
Thấy cô đứng dậy, anh bất giác quay mặt nhìn cô, cảm giác cô chẳng thèm đoái hoài gì đến anh. Trong khi cách đây chỉ mới ba ngày, cô vẫn còn vui vẻ bám theo Chu Thần, bất chấp cả liêm sỉ.
Song Kê đến lớp dạy học, hôm nay cô có ba tiết dạy lớp quản trị ngân hàng. Thật ra cô nào bỏ cuộc, đã đánh đổi tất cả để xuyên đến tận thế giới xa lạ vì anh thì chắc chắn phải chinh phục đến cùng. Chỉ là cô cảm thấy có chút mệt mỏi, muốn trái tim được nghỉ ngơi vài ngày.
- Cô có một câu hỏi, nợ xấu có thể nhiều hơn nợ quá hạn là đúng hay sai?
Cô chỉ định một sinh viên đứng lên trả lời:
- Thưa cô, là đúng.
Song Kê nở nụ cười nhẹ rồi nói tiếp:
- Ai đồng ý với câu trả lời của bạn thì giơ tay.
Khoảng một phần ba lớp học tự tin lẫn rụt rè giơ tay. Cô chỉ biết âm thầm bất lực vì trường hợp sinh viên không hiểu bài thế này cô đã quá quen thuộc, chỉ một câu hỏi nhỏ thôi mà cô đã dễ dàng biết được bao nhiêu sinh viên thật sự hiểu bài học.
- Các bạn giơ tay đều là những bạn chưa thật sự hiểu bài.
Cô nhẹ nhàng, kiên nhẫn nhưng đồng thời rất nghiêm túc để giảng dạy cho học trò của mình.
- Theo chúng ta đã học, nợ quá hạn gồm 5 nhóm nợ và nợ xấu thuộc vào nhóm 3,4,5. Vậy nên nợ quá hạn bao gồm cả nợ xấu. Các em đã hiểu rồi chứ?
Trong lúc cô nhiệt tình giảng bài thì bên ngoài lớp học, một ánh mắt vẫn đang chăm chú quan sát cô. Thấy anh cứ mãi mê nhìn không chớp mắt, nam trợ lý ngây ngô cúi người rồi ghé sát tai anh cất lời làm Chu Thần xém giật cả mình:
- Bạch tổng à, anh đang nhìn gì vậy?
Sự cao ngạo nào cho phép anh thừa nhận. Chu Thần tỏ ra lạnh lùng, nghiêm túc đáp:
- Tôi đang quan sát sinh viên học thôi.
Anh đột nhiên bị thu hút bởi hình ảnh chuẩn mực, nhã nhặn của Song Kê khi cô đứng trên bục giảng. Chu Thần thừa nhận cô vô cùng xinh đẹp, nhưng nghĩ đến chuyện tình cảm anh lại thấy rất xa vời. Hơn nữa, cô còn là hôn thê của Bạch Tiêu Phong, điều này càng khiến anh tạo khoảng cách để không vượt quá giới hạn khi đối diện với cô.
Từ nhỏ đến lớn, đứa em trai ngổ ngáo vẫn luôn dựa dẫm, ỷ vào mẹ kế để ức hiếp anh, giành giật mọi thứ từ tay Chu Thần, miễn là hắn ta thấy thích. Anh biết em trai muốn kết hôn với Song Kê vì lời hứa kế thừa gia sản sau khi lập gia đình. Chính vì vậy, khi hắn phát hiện cô và anh cùng nhau có mặt ở khách sạn, Bạch Tiêu Phong liền có phản ứng mạnh.
Chu Thần chợt nhớ lại sự việc cách đây ba năm, khi anh bị tai nạn xe và chính thức tuyên bố liệt hai chân, chính miệng tên Bạch Tiêu Phong đã ngông nghênh đứng trước mặt anh mà buông lời xem thường, khinh bỉ.
Hắn nói giờ đây chỉ có hắn mới xứng đáng là người kế thừa tài sản của Bạch gia, còn kẻ tàn phế như anh thì chẳng có tư cách để được chia gia sản. Trong khi anh chưa từng tranh giành, sự nghiệp mà anh hiện có, đều do một tay tự anh gầy dựng nên. Người phụ nữ ngay từ đầu đã được Bạch gia định sẵn sẽ trở thành vợ tương lai của Bạch Tiêu Phong, bây giờ nếu anh ngang nhiên cướp lấy, ắt hẳn sẽ khiến hắn ta và mẹ kế tức điên lên.
- Bạch tổng.
Chu Thần đang rơi vào mớ suy nghĩ hỗn độn, chợt tiếng gọi của Song Kê đã kéo anh trở về thực tại. Cô vừa dạy xong, bước ra đến hành lang thì gặp anh. Song Kê cũng chẳng rõ vì sao anh lại có mặt ở đây, chẳng lẽ anh chủ động đến gặp cô, quả là chuyện lạ khó tin.
- Tại sao anh lại ở đây?
Nghe cô hỏi, anh giả vờ bình thản đáp:
- Tôi đang đi dạo.
Nghe vậy cô cũng không kéo dài cuộc trò chuyện thêm nữa, Song Kê nghĩ cô cần thêm thời gian vì anh đã nói cô rất phiền, nếu cứ tiếp dày mặt theo đuổi, chỉ sợ sẽ phản tác dụng.
- Vậy Bạch tổng cứ tiếp tục, tôi xin phép đi trước. Đọc ?hê? nhiều ?ru?ện ở [ T r ? ? T r u ? ệ n.vn ]
Anh khá bất ngờ trước thái độ hờ hững của cô. Chẳng phải cô là người thích anh trước, còn bày ra đủ trò để theo đuổi anh, vậy mà chưa đầy nửa tháng đã muốn ngoảnh mặt làm ngơ. Bị cô cư xử lạnh nhạt, anh lại có cảm giác không can tâm, Chu Thần còn đang nghĩ phải chăng sức hấp dẫn của anh không còn thu hút cô nữa, hay là cô đã tìm được đối tượng mới xuất sắc hơn. Càng nghĩ anh lại càng thấy tức, không ngờ cô thiếu nghị lực đến vậy, chưa gì mà đã muốn phủi sạch mọi chuyện.
Song Kê cứ thế đi lướt qua anh nhưng chỉ vừa được vài bước thì đã nghe thấy tiếng của Chu Thần:
- Cô không có gì muốn nói với tôi về đề án nghiên cứu khoa học của cô sao?