Chương 7: Phải gặp được anh
Nghĩ là làm, cô nhanh chóng gọi điện cho Y Hiểu để hỏi xin cô ấy số điện thoại của Bạch tổng. Nghe bạn thân nói muốn chinh phục CEO của ngân hàng IDC, cô ấy hoang mang thốt lên:
- Sao chứ? Cậu thích Bạch Chu Thần? Nhưng chẳng phải cậu đã cố hôn uớc với Bạch Tiêu Phong, em trai của Bạch Chu Thần rồi sao?
Cả hai đã thân thiết với nhau suốt 10 năm nên Y Hiểu biết rất rõ chuyện cô đã có hôn uớc với nhị thiếu gia nhà họ Bạch. Dù trước đây Song Kê từng nói với Y Hiểu rằng cô không tán thành cuộc hôn nhân, nhưng cô ấy cũng không thấy cô kịch liệt phản đối. Đột nhiên bây giờ Song Kê lại bảo người cô thích là Bạch tổng nên cô ấy cảm thấy rất sốc.
- Đúng vậy người mình thích là Bạch Chu Thần, cậu có thể giúp mình lấy được số điện thoại của anh ấy không?
Bất ngờ nghe cô nói như vậy nên Y Hiểu cảm thấy rất hoang mang và bối rối, nhưng nếu đó là quyết định của cô thì cô ấy sẽ giúp đỡ hết mình trong khả năng. Dù sao, chuyện tình cảm cũng rất khó nói, lại càng không thể ép buộc được, cô yêu ai muốn ở bên cạnh ai thì cứ nhân lúc tuổi trẻ mà cố gắng tiến đến với họ, chỉ cần không làm gì trái với đạo đức, không làm kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác là được.
- Hiện tại mình chưa có số điện thoại của anh ta, nhưng mình sẽ hỏi những đối tác của mình thử xem sao. Mình sẽ báo cho cậu ngay khi mình có được số điện thoại của Bạch Chu Thần.
Cô mỉm cười vui vẻ khi biết bản thân đã nhờ đúng người:
- Được, cám ơn cậu, phiền cậu rồi.
...
Hôm sau Song Kê đến trường đại học Vĩnh Khiết để giảng dạy như mọi ngày. Cô là giảng viên của khoa kinh tế, thuộc ngành tài chính ngân hàng. Tuy chỉ mới hai mươi chín tuổi nhưng Song Kê đã có bằng tiến sĩ và cô cũng chính là nữ giảng viên có bằng tiến sĩ trẻ nhất so với các trường đại học khu vực phía Nam trong nước.
- Các bạn lấy giấy bút ra đi, chúng ta làm một bài test nhỏ, nằm trong 40% điểm kiểm tra của học phần.
Cả lớp học môn quản trị rủi ro tài chính ồ lên vì sốc. Bị kiểm tra thì đột xuất thì chẳng ai thấy hứng thú cả. Trong vai trò là một giảng viên, khi đứng trên bục giảng, cô rất nghiêm túc lẫn nghiêm khắc để có thể dạy dỗ tốt nhất cho các học trò của mình. Tuy vậy cô vẫn được rất nhiều sinh viên yêu quý bởi tính cách thân thiện, cởi mở, học ra học chơi ra chơi rất rõ ràng.
- Ở buổi học trước cô đã căn dặn các bạn về xem kỹ bài. Vậy nên các bạn yên tâm, cô sẽ cho những câu hỏi và bài tập có liên quan đến buổi học hôm trước, nếu ai có xem lại bài thì sẽ làm được thôi.
Sau khi buổi dạy học kết thúc, cô đến văn phòng của ngành để lấy một số tài liệu ở bàn làm việc, chuẩn bị soạn thảo đề thi sắp tới cho sinh viên.
Bất chợt một đồng nghiệp ở bàn bên cạnh quay sang nói với cô:
- Song Kê à, khi nãy chị vừa nghe trưởng khoa nói, sắp tới có hội nghị gặp gỡ giao lưu và hợp tác giữa các lãnh đạo ngân hàng trên toàn thành phố. Giáo viên ngành tài chính ngân hàng trường chúng ta cũng có thể đăng ký tham gia để học hỏi đấy. Em có định đăng ký không?
Gần đây cô có nhiều việc do sắp bước vào giai đoạn thi cuối học phần của sinh viên nên có vẻ như Song Kê không mấy hứng thú.
- Dạo này em phải soạn đề thi và còn phải chấm bài rồi chuẩn ý tưởng cho đề tài nghiên cứu sắp tới nữa, chắc là em sẽ không tham gia đâu.
Cô vừa trả lời xong thì đột nhiên lại nghĩ đến một điều gì đó nên ngay lập tức quay sang hỏi nữ đồng nghiệp.
- Mà chị à, có phải tất cả các CEO ngân hàng trong thành phố đều tham gia hội nghị không?
Nữ đồng nghiệp gật đầu, khẳng định chắc nịch:
- Đúng vậy, đó là một hội nghị rất lớn, toàn thành phố chỉ có ba trường được cho phép giảng viên đăng ký tham gia thôi, chị thấy nếu em không đi thì tiếc lắm đấy.
Nghe đến đây, ánh mắt cô lập tức sáng rỡ, trong đầu chẳng còn nghĩ đến việc gì ngoài hình ảnh của Bạch Chu Thần.
- Vậy thì em sẽ đăng ký tham gia.
Nữ đồng nghiệp mỉm cười:
- Ba ngày nữa sẽ mở cổng đăng ký online, em nhớ phải nhanh tay đấy, vì cả ngành chỉ có năm suất thôi. Chắc trong hôm nay trưởng khoa sẽ thông báo.
Cô mỉm cười gật đầu, quyết tâm phải đăng ký được suất tham gia hội nghị để gặp anh.
- Em biết rồi, cám ơn chị.
Cùng lúc điện thoại của cô báo chuông, là Y Hiểu gửi tin nhắn đến, Song Kê liền mở ra xem:
"Mình đã hỏi đối tác và có được số điện thoại của Bạch tổng rồi đây. Gửi cô bạn thân của tôi, hy vọng cậu sẽ đạt được điều cậu muốn."
Kèm theo dòng tin nhắn, Y Hiểu không quên đính kèm số điện thoại của vị tổng tài mặt lạnh. Song Kê nở nụ cười tươi rói, cô vội nhắn tin cám ơn cô bạn thân ríu rít. Quả thật chuyện này đối với Y Hiểu chỉ là việc nhỏ, chưa đầy một ngày cô ấy đã giúp cô lấy được số điện thoại của anh. Cô quyết tâm phải chinh phục được người đàn ông sắt đá kia.
- Sao chứ? Cậu thích Bạch Chu Thần? Nhưng chẳng phải cậu đã cố hôn uớc với Bạch Tiêu Phong, em trai của Bạch Chu Thần rồi sao?
Cả hai đã thân thiết với nhau suốt 10 năm nên Y Hiểu biết rất rõ chuyện cô đã có hôn uớc với nhị thiếu gia nhà họ Bạch. Dù trước đây Song Kê từng nói với Y Hiểu rằng cô không tán thành cuộc hôn nhân, nhưng cô ấy cũng không thấy cô kịch liệt phản đối. Đột nhiên bây giờ Song Kê lại bảo người cô thích là Bạch tổng nên cô ấy cảm thấy rất sốc.
- Đúng vậy người mình thích là Bạch Chu Thần, cậu có thể giúp mình lấy được số điện thoại của anh ấy không?
Bất ngờ nghe cô nói như vậy nên Y Hiểu cảm thấy rất hoang mang và bối rối, nhưng nếu đó là quyết định của cô thì cô ấy sẽ giúp đỡ hết mình trong khả năng. Dù sao, chuyện tình cảm cũng rất khó nói, lại càng không thể ép buộc được, cô yêu ai muốn ở bên cạnh ai thì cứ nhân lúc tuổi trẻ mà cố gắng tiến đến với họ, chỉ cần không làm gì trái với đạo đức, không làm kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc của người khác là được.
- Hiện tại mình chưa có số điện thoại của anh ta, nhưng mình sẽ hỏi những đối tác của mình thử xem sao. Mình sẽ báo cho cậu ngay khi mình có được số điện thoại của Bạch Chu Thần.
Cô mỉm cười vui vẻ khi biết bản thân đã nhờ đúng người:
- Được, cám ơn cậu, phiền cậu rồi.
...
Hôm sau Song Kê đến trường đại học Vĩnh Khiết để giảng dạy như mọi ngày. Cô là giảng viên của khoa kinh tế, thuộc ngành tài chính ngân hàng. Tuy chỉ mới hai mươi chín tuổi nhưng Song Kê đã có bằng tiến sĩ và cô cũng chính là nữ giảng viên có bằng tiến sĩ trẻ nhất so với các trường đại học khu vực phía Nam trong nước.
- Các bạn lấy giấy bút ra đi, chúng ta làm một bài test nhỏ, nằm trong 40% điểm kiểm tra của học phần.
Cả lớp học môn quản trị rủi ro tài chính ồ lên vì sốc. Bị kiểm tra thì đột xuất thì chẳng ai thấy hứng thú cả. Trong vai trò là một giảng viên, khi đứng trên bục giảng, cô rất nghiêm túc lẫn nghiêm khắc để có thể dạy dỗ tốt nhất cho các học trò của mình. Tuy vậy cô vẫn được rất nhiều sinh viên yêu quý bởi tính cách thân thiện, cởi mở, học ra học chơi ra chơi rất rõ ràng.
- Ở buổi học trước cô đã căn dặn các bạn về xem kỹ bài. Vậy nên các bạn yên tâm, cô sẽ cho những câu hỏi và bài tập có liên quan đến buổi học hôm trước, nếu ai có xem lại bài thì sẽ làm được thôi.
Sau khi buổi dạy học kết thúc, cô đến văn phòng của ngành để lấy một số tài liệu ở bàn làm việc, chuẩn bị soạn thảo đề thi sắp tới cho sinh viên.
Bất chợt một đồng nghiệp ở bàn bên cạnh quay sang nói với cô:
- Song Kê à, khi nãy chị vừa nghe trưởng khoa nói, sắp tới có hội nghị gặp gỡ giao lưu và hợp tác giữa các lãnh đạo ngân hàng trên toàn thành phố. Giáo viên ngành tài chính ngân hàng trường chúng ta cũng có thể đăng ký tham gia để học hỏi đấy. Em có định đăng ký không?
Gần đây cô có nhiều việc do sắp bước vào giai đoạn thi cuối học phần của sinh viên nên có vẻ như Song Kê không mấy hứng thú.
- Dạo này em phải soạn đề thi và còn phải chấm bài rồi chuẩn ý tưởng cho đề tài nghiên cứu sắp tới nữa, chắc là em sẽ không tham gia đâu.
Cô vừa trả lời xong thì đột nhiên lại nghĩ đến một điều gì đó nên ngay lập tức quay sang hỏi nữ đồng nghiệp.
- Mà chị à, có phải tất cả các CEO ngân hàng trong thành phố đều tham gia hội nghị không?
Nữ đồng nghiệp gật đầu, khẳng định chắc nịch:
- Đúng vậy, đó là một hội nghị rất lớn, toàn thành phố chỉ có ba trường được cho phép giảng viên đăng ký tham gia thôi, chị thấy nếu em không đi thì tiếc lắm đấy.
Nghe đến đây, ánh mắt cô lập tức sáng rỡ, trong đầu chẳng còn nghĩ đến việc gì ngoài hình ảnh của Bạch Chu Thần.
- Vậy thì em sẽ đăng ký tham gia.
Nữ đồng nghiệp mỉm cười:
- Ba ngày nữa sẽ mở cổng đăng ký online, em nhớ phải nhanh tay đấy, vì cả ngành chỉ có năm suất thôi. Chắc trong hôm nay trưởng khoa sẽ thông báo.
Cô mỉm cười gật đầu, quyết tâm phải đăng ký được suất tham gia hội nghị để gặp anh.
- Em biết rồi, cám ơn chị.
Cùng lúc điện thoại của cô báo chuông, là Y Hiểu gửi tin nhắn đến, Song Kê liền mở ra xem:
"Mình đã hỏi đối tác và có được số điện thoại của Bạch tổng rồi đây. Gửi cô bạn thân của tôi, hy vọng cậu sẽ đạt được điều cậu muốn."
Kèm theo dòng tin nhắn, Y Hiểu không quên đính kèm số điện thoại của vị tổng tài mặt lạnh. Song Kê nở nụ cười tươi rói, cô vội nhắn tin cám ơn cô bạn thân ríu rít. Quả thật chuyện này đối với Y Hiểu chỉ là việc nhỏ, chưa đầy một ngày cô ấy đã giúp cô lấy được số điện thoại của anh. Cô quyết tâm phải chinh phục được người đàn ông sắt đá kia.