Chương : 43
Sau khi đáp ứng yêu cầu của Ngô Liệt, Mạnh Phồn không chậm trễ một giây cấp tốc đưa Yến Nhất về nhà.
Lấy thân phận trợ thủ của Ngô Liệt gia nhập Hiệp hội cần khoảng một tuần để chuẩn bị giấy tờ, nhưng tất cả đều nhờ Ngô Liệt một tay lo liệu, còn Mạnh Phồn chỉ cần ngồi đợi và làm tốt công tác tư tưởng cho ông xã nhà mình.
Sau khi về nhà, vừa đóng cửa Mạnh Phồn đã bị Yến Nhất ấn lên cánh cửa hôn say sưa một phút!
“Em có chuyện quan trọng muốn nói với anh”. Mạnh Phồn thở hổn hển kéo áo sơ mi bị vén lên.
“Ừ?”. Yến Nhất kéo dài chữ ừ, lại vén áo Mạnh Phồn lên lần nữa, tốc độ tay vô cùng nhanh.
“Chinh là thợ săn quái vật vừa nãy, anh ta nói với em…”. Mạnh Phồn đang noi đột nhiên không kiềm chế được rên phát ra một tiêng rên ngọn ngào, cực kì mê người!
Thế là bác sĩ Mạnh tức giận gõ một cái lên đầu Yến Nhất, đỏ mặt nói: “Anh đừng có đùa ở đây!”.
“Không cần nói, hai người nói gì anh đều nghe thấy cả, sau khi ma lực thức tỉnh, năm giác quan của anh nhạy cảm hơn trước”. Yến Nhất chưa thỏa mãn liếm liếm môi, ôm ngang Mạnh Phồn đi lên lầu, cười tủm tỉm: “Đi, chúng ta lên giường đùa”.
Chịu ảnh hưởng của hormastory đêm trăng tròn, Mạnh Phồn tay chân bắt đầu tê liệt vẫn cố tỏ ra nghiêm túc, nói trước coi như phòng hờ: “Anh đã nghe thấy thì em không nhắc lại nữa, em muốn đi tìm chứng cứ, đây là chính sự, anh đừng cản em, chuyện này không giải quyết dứt điểm nói không chừng ngày nào đó bọn chúng sẽ lại nổi điên lên phong ấn tất cả các anh lần nữa”. Vậy chẳng phải ông đây đứng ở cổng địa ngục chờ thành hòn vọng phu à!
Có ác không? Anh nói xem có ác hay không? Ác! Ác quá đi chứ!
“Đã nói sau này sẽ ở bên anh 24 tiếng đồng hồ như hình với bóng rồi mà?”. Yến Nhất nhẹ nhàng đặt Mạnh Phồn lên giường, giọng tủi thân chôn mặt vào ngực Mạnh Phồn, y như chó con vừa liếm vừa dụi, “Anh cũng muốn đi”.
“Anh không thể đi theo”. Mạnh Phồn nhỏ giọng thở gấp, “Mũi Ngô Liệt thính như chó vậy, anh ta có thể ngửi được mùi lưu huỳnh trên người anh”.
“Nhưng ngày ngày em ở cùng người khác, anh sẽ ghen”. Yến Nhất rì rầm, chôn mũi vào gáy Mạnh Phồn ngửi mùi hương của anh, “Vừa nãy lúc em nói chuyện với hắn ta, cười vui vẻ như vậy, anh đã rất ghen rồi…Huống hồ, nói không chừng em sẽ gặp nguy hiểm”.
“Sẽ không nguy hiểm, em lợi hại thế này, đối phó với mấy con ác ma cấp thấp vẫn dễ dàng được chứ?”. Mạnh Phồn quen thói khoe khoang một chút, rồi lại bổ dung: “Hơn nữa Ngô Liệt cũng rất lợi hại…”.
“Không cho em khen người khác, anh sẽ cực kỳ cực kỳ ghen”. Yến Nhất cắn môi Mạnh Phồn một cái không nặng không nhẹ.
Mạnh Phồn nhanh chóng ngậm miệng.
Không đúng, Yến tiên sinh sao anh thích ăn dấm chua thế hả?
“Em làm nhiều chuyện vì anh như vậy”. Yến Nhất thở dài, “Em luôn ở bên cạnh, cổ vũ anh, giúp anh dung hợp, đem bản thân đáng yêu đến thế giao cho anh, bây giờ lại vì anh mà đi tìm bằng chứng…Nhưng anh có thể làm được gì cho em đây?”.
Bạn trai Mạnh Phồn xoa xoa tóc Yến Nhất: “Tạm thời em không cần anh làm gì vì em hết, đừng để ý vấn đề này nữa”.
Yến Nhất thân mật cụng trán Mạnh Phồn, ánh mắt thâm tình: “Hay là…Em đem linh hồn của mình giao cho anh đi”.
Mạnh Phồn:…
Đệt mẹ cách tỏ lòng biết ơn của ác ma các anh đúng là đặc biệt thật.
“Bảo bối, kí khế ước linh hồn với anh đi. Sau khi kí xong, người khế ước và ác ma có thể triệu hoán lẫn nhau, từ này về sau bất luận em đang ở đâu, xa anh cách mấy, chỉ cần em gọi tên anh anh sẽ lập tức xuất hiện trước mặt em…Được không?”. Yến Nhất cúi đầu, từng nụ hôn nóng bỏng mà êm ái rơi xuống như mưa, vừa hôn vừa hàm hồ lặp lại: “Chỉ có vậy anh mới có thể yên tâm, được không? Được không? Được không?”.
“Được…”. Lồng ngực Mạnh Phồn nóng lên, kích động đến nỗi có chút mê muội.
Chỉ trong ngáy mắt, dưới tác dụng của ma lực thời gian lặng lẽ dừng lại, ngay cả tiếng tim đạp rung cả màng nhĩ cũng im bặt, sáu chiếc cánh đen như cánh bướm đêm từ từ mở rộng, vây hai người ở giữa, trong thế giới hoàn toàn yên lặng, lời nói của Yến Nhất là âm thanh duy nhất, giống như ma chú huyền bí quẩn quanh, vì kích động mà phát ra độ rung kỳ diệu.
“Lấy danh nghĩa ác ma, anh sẽ kí kết khế ước linh hồn với em, từ này về sau, linh hồn của em thuộc về anh, cánh cổng thiên đường vĩnh viễn khép chặt trước mặt em, anh là chủ nhân duy nhất của linh hồn em, mà vật trao trao đổi…”. Yến Nhất cầm bàn tay bất động của Mạnh Phồn, đưa bàn tay đó vào trong cổ áo mở rộng của mình, đặt lên vị trí trái tim, dịu dàng nói từng chữ từng chữ: “Vật trao đổi của anh là…chính anh. Xương của anh, máu của anh, trái tim anh, da thịt anh, sinh mạng của anh, hơi thở của anh, linh hồn của anh, tất cả, đều thuộc về em, mặc cho em tùy ý sử dụng, mỗi khi em gọi tên anh, anh sẽ lập tức xuất hiện trước mặt em, anh là chủ nhân của em, còn em cũng là…quy tắc của ngôn linh, là sức mạnh duy nhất trong vũ trụ không thể xoay chuyển, em, có đồng ý khế ước này không?”.
Đây chắc chắn khế ước lỗ nhất mà ác ma kí kết với con người từ khi địa ngục hình thành đến nay
Ma vương điện hạ vậy mà cũng kí!
Mạnh Phồn giãy giụa muốn mở miệng, nhưng không thể kháng cự lại sức mạnh của thời gian ngưng đọng, đừng nói là mở miệng, thậm chí tim còn ngừng đập rồi.
…Ác ma các anh thực sự quá xảo quyệt! Dưới tình huống không thể mở miệng nói chuyện thế này ngoại trừ cam chịu thì còn cách khác sao?
Mạnh Phồn nhát mắt đã hiểu được cảm giác suy sụp của Yến tiểu béo!
“Em đang ngầm chấp nhận”. Yến Nhất nhếch khóe miệng, cười đến là xấu xa.
“…”. Mạnh Phồn dùng ánh mắt quyết liệt nhìn chằm chằm vào hắn.
“Khế ước hoàn thành”. Yến Nhất bật ngón tay, thế giới lặng im dường như bị âm thanh này phá vỡ, thời gian lại tiếp tục trôi.
Mạnh Phồn lập tức hít sâu một hơi, trong suốt quá trình thời gian ngưng đọng, anh cảm thấy mình như chết thật rồi, đến thở cũng không ra hơi.
“Bảo bối”. Yến Nhất vân vê cổ áo mình, cười mê hoặc, “Bắt đầu từ giờ, anh là vật sở hữu của em rồi”.
“Thực sự là gọi tên anh anh sẽ xuất hiện ngay lập tức sao?”. Mạnh Phồn hăng hái bừng bừng đứng dậy, “Vậy chúng ta thử chút đi! Em ra sân gọi anh!”.
“Không cần thử, anh chắc chắn, chỉ cần em gọi anh anh sẽ lập tức xuất hiện, giống như thú triệu hoán của em vậy”. Yến Nhất đẩy Mạnh Phồn về giường áp xuống, trầm giọng nói: “So với việc này, em không muốn thử anh trước sao? Đừng lãng phí thời điểm trăng tròn khó có được…”.
Nhưng chúng ta đã thử rất nhiều lần rồi! Lòng hiếu kì của Mạnh Phồn bị áp chế một cách vô tình.
Đêm trăng tròn thực sự rất hung tàn đối với mị ma, bị người mình thích cắn một cái tai liền mềm thành nước, hoàn toàn không thể kháng cự, thế là Mạnh Phồn đành phải giơ tay ôm cổ Yến Nhất, vừa nói lời ân ái vừa chít chít chít vô cùng sến sẩm.
Trong lúc Ma vương địa ngục và Vương hậu đáng yêu của mình ân ái, một vị Ma vương địa ngục khác đang tội nghiệp ôm cuốn photobook có chữ kí của nô lệ buồn bã ưu thương!
Bìa cuốn photobook là hình Yến Tử Hoàn bán khỏa thân, ánh mắt mơ màng, hàm răng khẽ cắn môi dưới xinh đẹp, tạo hình khiến người ta phun máu.
Đây là thứ hôm nay Long Dực mua về khi tham gia fan meeting của Yến Tử Hoàn, trước khi chính thức bắt đầu, Long Dực ỷ vào việc hiện trường đông người Yến Tử Hoàn không dám ngang nhiên đánh mình, mặt dày xin Yến Tử Hoàn kí tên lên photobook.
Hai mắt Yến Tử Hoàn phun lửa, dường như muốn bẻ gãy bút kí tên thành hai đoán, nghiến răng nghiến lợi thấp giọng hỏi: “Sao anh lại theo tới đây?”.
“Ha ha, nô lệ ngu xuẩn, không ngờ phải không!”. Trong mắt Long Dực lóe lên tia sáng biến thái, thấp giọng nói: “Ai bảo bình thường cậu không chịu kí tên cho ta, lát nữa ta còn lên sân khấu tặng hoa cho cậu đó!”.
“Anh dám đi lên thì mẹ nó tôi đạp anh xuống ngay đấy!”. Yến Tử Hoàn muốn lật bàn!
Tưởng Phi đen mặt nhắc nhở: “Khụ! Fans của cậu đang nhìn”.
Yến Tử Hoàn cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, miễn cưỡng nở nụ cười dữ tợn với fans của mình…
Đam fan đập tức hét chói tai hoan hô —— Wuli Hoàn Hoàn cười xấu thật mê chết người! Cụm từ tà mị quyến cuồng là do wuli Hoàn Hoàn sáng tạo ra đó nha!
Yến Tử Hoàn cúi đầu roẹt roẹt kí một hàng chữ lớn rồng bay phượng múa theo lối chữ Thảo: “TO LONG DỰC: ANH CỨ TIẾP TỤC MUỐN TÌM ĐƯỜNG CHẾT NHƯ VẬY! HÔM NAY VỀ NHÀ TÔI KHÔNG ĐÁNH CHO ANH TÉ ĐÁI THÌ COI NHƯ ANH TIỂU SẠCH! —— YẾN TỬ HOÀN”.
Nhưng Ma vương điện hạ đáng thương không hiểu lối chữ Thảo phức tạp như vậy, vui mừng phấn khởi bê photobook có chữ kí chạy đi, còn in lên chữ kí một nụ hôn thắm thiết!
Tưởng Phi thương cảm nhìn Long Dực:…
Thế là fan meeting chính thức bắt đầu, hoạt động này là cơ hội để fans gặp gỡ tiếp xúc gần gũi với thần tượng, bầu không khí tương đối thoải mái, đại khái là MC đưa ra một số vấn đề mà fans cảm thấy hứng thú cho Yến Tử Hoàn, sau đó Yến Tử Hoàn cùng fans chơi trò chơi, giao lưu một chút, là một tiểu thịt tươi bất ngờ nổi tiếng, nhân khí đang lên cao, fans của Yến Tử Hoàn đều vô cùng nhiệt tình, gần như hận không thể sôi trào lật cả trần nhà! Mặc dù không phải ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng để tạo không khí vui vẻ Yến Tử Hoàn hát một bài đơn giản, giọng hát của cậu trong trẻo tự nhiên, bài hát kết thúc, không khí ở hiện trường lại đạt đỉnh điểm lần nữa.
Lúc này có một người đàn ông dẫn đầu hô một cậu: “Yến Tử Hoàn, tôi yêu cậu!”.
Đám fan lập tức ào ào hét theo phụ họa: “Yến Tử Hoàn, em yêu anh!”.
Nhưng Yến Tử Hoàn ở trên sân khấu hình như không vui lắm, thậm chí còn hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông hô lên đầu tiên!
Ha ha ha ha cảm giác nhất hô bá ứng này! Ma vương bệ hạ hô đầu tiên say sưa năm giây, hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt giết người của Yến Tử Hoàn, lại tìm đường chết lần nữa, dẫn đầu hô to: “Yến Tử Hoàn, tôi muốn ôm cậu đi ngủ!”.
Nháy mắt! Hiện trường trở nên tĩnh lặng.
“…”. Fans của Yến Tử Hoàn dùng ánh mắt nhìn biến thái kinh ngạc nhìn Long Dực!
Ma vương bệ hạ vẫn tưởng rằng sẽ được nhất hô bá ứng lần nữa đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, xấu hổ đón nhận ánh mắt lên án của mọi người!
Long Dực:…
Yến Tử Hoàn:…
Lấy thân phận trợ thủ của Ngô Liệt gia nhập Hiệp hội cần khoảng một tuần để chuẩn bị giấy tờ, nhưng tất cả đều nhờ Ngô Liệt một tay lo liệu, còn Mạnh Phồn chỉ cần ngồi đợi và làm tốt công tác tư tưởng cho ông xã nhà mình.
Sau khi về nhà, vừa đóng cửa Mạnh Phồn đã bị Yến Nhất ấn lên cánh cửa hôn say sưa một phút!
“Em có chuyện quan trọng muốn nói với anh”. Mạnh Phồn thở hổn hển kéo áo sơ mi bị vén lên.
“Ừ?”. Yến Nhất kéo dài chữ ừ, lại vén áo Mạnh Phồn lên lần nữa, tốc độ tay vô cùng nhanh.
“Chinh là thợ săn quái vật vừa nãy, anh ta nói với em…”. Mạnh Phồn đang noi đột nhiên không kiềm chế được rên phát ra một tiêng rên ngọn ngào, cực kì mê người!
Thế là bác sĩ Mạnh tức giận gõ một cái lên đầu Yến Nhất, đỏ mặt nói: “Anh đừng có đùa ở đây!”.
“Không cần nói, hai người nói gì anh đều nghe thấy cả, sau khi ma lực thức tỉnh, năm giác quan của anh nhạy cảm hơn trước”. Yến Nhất chưa thỏa mãn liếm liếm môi, ôm ngang Mạnh Phồn đi lên lầu, cười tủm tỉm: “Đi, chúng ta lên giường đùa”.
Chịu ảnh hưởng của hormastory đêm trăng tròn, Mạnh Phồn tay chân bắt đầu tê liệt vẫn cố tỏ ra nghiêm túc, nói trước coi như phòng hờ: “Anh đã nghe thấy thì em không nhắc lại nữa, em muốn đi tìm chứng cứ, đây là chính sự, anh đừng cản em, chuyện này không giải quyết dứt điểm nói không chừng ngày nào đó bọn chúng sẽ lại nổi điên lên phong ấn tất cả các anh lần nữa”. Vậy chẳng phải ông đây đứng ở cổng địa ngục chờ thành hòn vọng phu à!
Có ác không? Anh nói xem có ác hay không? Ác! Ác quá đi chứ!
“Đã nói sau này sẽ ở bên anh 24 tiếng đồng hồ như hình với bóng rồi mà?”. Yến Nhất nhẹ nhàng đặt Mạnh Phồn lên giường, giọng tủi thân chôn mặt vào ngực Mạnh Phồn, y như chó con vừa liếm vừa dụi, “Anh cũng muốn đi”.
“Anh không thể đi theo”. Mạnh Phồn nhỏ giọng thở gấp, “Mũi Ngô Liệt thính như chó vậy, anh ta có thể ngửi được mùi lưu huỳnh trên người anh”.
“Nhưng ngày ngày em ở cùng người khác, anh sẽ ghen”. Yến Nhất rì rầm, chôn mũi vào gáy Mạnh Phồn ngửi mùi hương của anh, “Vừa nãy lúc em nói chuyện với hắn ta, cười vui vẻ như vậy, anh đã rất ghen rồi…Huống hồ, nói không chừng em sẽ gặp nguy hiểm”.
“Sẽ không nguy hiểm, em lợi hại thế này, đối phó với mấy con ác ma cấp thấp vẫn dễ dàng được chứ?”. Mạnh Phồn quen thói khoe khoang một chút, rồi lại bổ dung: “Hơn nữa Ngô Liệt cũng rất lợi hại…”.
“Không cho em khen người khác, anh sẽ cực kỳ cực kỳ ghen”. Yến Nhất cắn môi Mạnh Phồn một cái không nặng không nhẹ.
Mạnh Phồn nhanh chóng ngậm miệng.
Không đúng, Yến tiên sinh sao anh thích ăn dấm chua thế hả?
“Em làm nhiều chuyện vì anh như vậy”. Yến Nhất thở dài, “Em luôn ở bên cạnh, cổ vũ anh, giúp anh dung hợp, đem bản thân đáng yêu đến thế giao cho anh, bây giờ lại vì anh mà đi tìm bằng chứng…Nhưng anh có thể làm được gì cho em đây?”.
Bạn trai Mạnh Phồn xoa xoa tóc Yến Nhất: “Tạm thời em không cần anh làm gì vì em hết, đừng để ý vấn đề này nữa”.
Yến Nhất thân mật cụng trán Mạnh Phồn, ánh mắt thâm tình: “Hay là…Em đem linh hồn của mình giao cho anh đi”.
Mạnh Phồn:…
Đệt mẹ cách tỏ lòng biết ơn của ác ma các anh đúng là đặc biệt thật.
“Bảo bối, kí khế ước linh hồn với anh đi. Sau khi kí xong, người khế ước và ác ma có thể triệu hoán lẫn nhau, từ này về sau bất luận em đang ở đâu, xa anh cách mấy, chỉ cần em gọi tên anh anh sẽ lập tức xuất hiện trước mặt em…Được không?”. Yến Nhất cúi đầu, từng nụ hôn nóng bỏng mà êm ái rơi xuống như mưa, vừa hôn vừa hàm hồ lặp lại: “Chỉ có vậy anh mới có thể yên tâm, được không? Được không? Được không?”.
“Được…”. Lồng ngực Mạnh Phồn nóng lên, kích động đến nỗi có chút mê muội.
Chỉ trong ngáy mắt, dưới tác dụng của ma lực thời gian lặng lẽ dừng lại, ngay cả tiếng tim đạp rung cả màng nhĩ cũng im bặt, sáu chiếc cánh đen như cánh bướm đêm từ từ mở rộng, vây hai người ở giữa, trong thế giới hoàn toàn yên lặng, lời nói của Yến Nhất là âm thanh duy nhất, giống như ma chú huyền bí quẩn quanh, vì kích động mà phát ra độ rung kỳ diệu.
“Lấy danh nghĩa ác ma, anh sẽ kí kết khế ước linh hồn với em, từ này về sau, linh hồn của em thuộc về anh, cánh cổng thiên đường vĩnh viễn khép chặt trước mặt em, anh là chủ nhân duy nhất của linh hồn em, mà vật trao trao đổi…”. Yến Nhất cầm bàn tay bất động của Mạnh Phồn, đưa bàn tay đó vào trong cổ áo mở rộng của mình, đặt lên vị trí trái tim, dịu dàng nói từng chữ từng chữ: “Vật trao đổi của anh là…chính anh. Xương của anh, máu của anh, trái tim anh, da thịt anh, sinh mạng của anh, hơi thở của anh, linh hồn của anh, tất cả, đều thuộc về em, mặc cho em tùy ý sử dụng, mỗi khi em gọi tên anh, anh sẽ lập tức xuất hiện trước mặt em, anh là chủ nhân của em, còn em cũng là…quy tắc của ngôn linh, là sức mạnh duy nhất trong vũ trụ không thể xoay chuyển, em, có đồng ý khế ước này không?”.
Đây chắc chắn khế ước lỗ nhất mà ác ma kí kết với con người từ khi địa ngục hình thành đến nay
Ma vương điện hạ vậy mà cũng kí!
Mạnh Phồn giãy giụa muốn mở miệng, nhưng không thể kháng cự lại sức mạnh của thời gian ngưng đọng, đừng nói là mở miệng, thậm chí tim còn ngừng đập rồi.
…Ác ma các anh thực sự quá xảo quyệt! Dưới tình huống không thể mở miệng nói chuyện thế này ngoại trừ cam chịu thì còn cách khác sao?
Mạnh Phồn nhát mắt đã hiểu được cảm giác suy sụp của Yến tiểu béo!
“Em đang ngầm chấp nhận”. Yến Nhất nhếch khóe miệng, cười đến là xấu xa.
“…”. Mạnh Phồn dùng ánh mắt quyết liệt nhìn chằm chằm vào hắn.
“Khế ước hoàn thành”. Yến Nhất bật ngón tay, thế giới lặng im dường như bị âm thanh này phá vỡ, thời gian lại tiếp tục trôi.
Mạnh Phồn lập tức hít sâu một hơi, trong suốt quá trình thời gian ngưng đọng, anh cảm thấy mình như chết thật rồi, đến thở cũng không ra hơi.
“Bảo bối”. Yến Nhất vân vê cổ áo mình, cười mê hoặc, “Bắt đầu từ giờ, anh là vật sở hữu của em rồi”.
“Thực sự là gọi tên anh anh sẽ xuất hiện ngay lập tức sao?”. Mạnh Phồn hăng hái bừng bừng đứng dậy, “Vậy chúng ta thử chút đi! Em ra sân gọi anh!”.
“Không cần thử, anh chắc chắn, chỉ cần em gọi anh anh sẽ lập tức xuất hiện, giống như thú triệu hoán của em vậy”. Yến Nhất đẩy Mạnh Phồn về giường áp xuống, trầm giọng nói: “So với việc này, em không muốn thử anh trước sao? Đừng lãng phí thời điểm trăng tròn khó có được…”.
Nhưng chúng ta đã thử rất nhiều lần rồi! Lòng hiếu kì của Mạnh Phồn bị áp chế một cách vô tình.
Đêm trăng tròn thực sự rất hung tàn đối với mị ma, bị người mình thích cắn một cái tai liền mềm thành nước, hoàn toàn không thể kháng cự, thế là Mạnh Phồn đành phải giơ tay ôm cổ Yến Nhất, vừa nói lời ân ái vừa chít chít chít vô cùng sến sẩm.
Trong lúc Ma vương địa ngục và Vương hậu đáng yêu của mình ân ái, một vị Ma vương địa ngục khác đang tội nghiệp ôm cuốn photobook có chữ kí của nô lệ buồn bã ưu thương!
Bìa cuốn photobook là hình Yến Tử Hoàn bán khỏa thân, ánh mắt mơ màng, hàm răng khẽ cắn môi dưới xinh đẹp, tạo hình khiến người ta phun máu.
Đây là thứ hôm nay Long Dực mua về khi tham gia fan meeting của Yến Tử Hoàn, trước khi chính thức bắt đầu, Long Dực ỷ vào việc hiện trường đông người Yến Tử Hoàn không dám ngang nhiên đánh mình, mặt dày xin Yến Tử Hoàn kí tên lên photobook.
Hai mắt Yến Tử Hoàn phun lửa, dường như muốn bẻ gãy bút kí tên thành hai đoán, nghiến răng nghiến lợi thấp giọng hỏi: “Sao anh lại theo tới đây?”.
“Ha ha, nô lệ ngu xuẩn, không ngờ phải không!”. Trong mắt Long Dực lóe lên tia sáng biến thái, thấp giọng nói: “Ai bảo bình thường cậu không chịu kí tên cho ta, lát nữa ta còn lên sân khấu tặng hoa cho cậu đó!”.
“Anh dám đi lên thì mẹ nó tôi đạp anh xuống ngay đấy!”. Yến Tử Hoàn muốn lật bàn!
Tưởng Phi đen mặt nhắc nhở: “Khụ! Fans của cậu đang nhìn”.
Yến Tử Hoàn cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, miễn cưỡng nở nụ cười dữ tợn với fans của mình…
Đam fan đập tức hét chói tai hoan hô —— Wuli Hoàn Hoàn cười xấu thật mê chết người! Cụm từ tà mị quyến cuồng là do wuli Hoàn Hoàn sáng tạo ra đó nha!
Yến Tử Hoàn cúi đầu roẹt roẹt kí một hàng chữ lớn rồng bay phượng múa theo lối chữ Thảo: “TO LONG DỰC: ANH CỨ TIẾP TỤC MUỐN TÌM ĐƯỜNG CHẾT NHƯ VẬY! HÔM NAY VỀ NHÀ TÔI KHÔNG ĐÁNH CHO ANH TÉ ĐÁI THÌ COI NHƯ ANH TIỂU SẠCH! —— YẾN TỬ HOÀN”.
Nhưng Ma vương điện hạ đáng thương không hiểu lối chữ Thảo phức tạp như vậy, vui mừng phấn khởi bê photobook có chữ kí chạy đi, còn in lên chữ kí một nụ hôn thắm thiết!
Tưởng Phi thương cảm nhìn Long Dực:…
Thế là fan meeting chính thức bắt đầu, hoạt động này là cơ hội để fans gặp gỡ tiếp xúc gần gũi với thần tượng, bầu không khí tương đối thoải mái, đại khái là MC đưa ra một số vấn đề mà fans cảm thấy hứng thú cho Yến Tử Hoàn, sau đó Yến Tử Hoàn cùng fans chơi trò chơi, giao lưu một chút, là một tiểu thịt tươi bất ngờ nổi tiếng, nhân khí đang lên cao, fans của Yến Tử Hoàn đều vô cùng nhiệt tình, gần như hận không thể sôi trào lật cả trần nhà! Mặc dù không phải ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng để tạo không khí vui vẻ Yến Tử Hoàn hát một bài đơn giản, giọng hát của cậu trong trẻo tự nhiên, bài hát kết thúc, không khí ở hiện trường lại đạt đỉnh điểm lần nữa.
Lúc này có một người đàn ông dẫn đầu hô một cậu: “Yến Tử Hoàn, tôi yêu cậu!”.
Đám fan lập tức ào ào hét theo phụ họa: “Yến Tử Hoàn, em yêu anh!”.
Nhưng Yến Tử Hoàn ở trên sân khấu hình như không vui lắm, thậm chí còn hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông hô lên đầu tiên!
Ha ha ha ha cảm giác nhất hô bá ứng này! Ma vương bệ hạ hô đầu tiên say sưa năm giây, hoàn toàn không chú ý đến ánh mắt giết người của Yến Tử Hoàn, lại tìm đường chết lần nữa, dẫn đầu hô to: “Yến Tử Hoàn, tôi muốn ôm cậu đi ngủ!”.
Nháy mắt! Hiện trường trở nên tĩnh lặng.
“…”. Fans của Yến Tử Hoàn dùng ánh mắt nhìn biến thái kinh ngạc nhìn Long Dực!
Ma vương bệ hạ vẫn tưởng rằng sẽ được nhất hô bá ứng lần nữa đang ngồi ở hàng ghế đầu tiên, xấu hổ đón nhận ánh mắt lên án của mọi người!
Long Dực:…
Yến Tử Hoàn:…