Chương 25: Mang nợ
Vừa bước lên xe thì Vũ Hạo đã đưa cho Yến Nguyệt một chai nước suối,cô cũng vui vẻ nhận lấy và uống.
“Ở bên cạnh tôi sau này cô sẽ gặp rất nhiều trường hợp như vậy …”
" Ừm,em biết rồi "
" Vậy có sợ không "
" Có một chút.."
" Chỉ cần cô không phản bội tôi thì tôi sẽ bảo vệ cô đến cùng…"
" Vâng …"
Vậy là Ngô Quỳnh đã phản bội anh cho nên hai người mới chia tay hay sao.Mà có đi thì cũng nói lại,trong tình yêu chuyện đau đớn nhất đó chính là phản bội.
Sau đó thì anh liền lái xe rời khỏi đây,cô cứ nghĩ là anh sẽ lái xe về nhà nhưng không Vũ Hạo đưa cô đến nhà hàng ăn tối.
" Xuống xe thôi,"
" Ừm "
" Hôm nay chúng ta ăn ở đây …" _ anh nắm tay của cô đi vào trong.
" Vâng. …"
Vừa bước vào trong thì hai người đã được nhân viên dẫn đi vào bàn ngồi và chọn món.Yến Nguyệt nhìn thấy giá mà hoa cả mắt luôn, phải nói đồ ăn ở đây mắc quá đi nó muốn hơn mấy tháng lương của cô luôn. Phải công nhận là người giàu có cách xài tiền khác thật đấy..
" Sau không chọn món đi. "
" Vũ Hạo đồ ăn ở đây hơi cao.."
" Tôi trả tiền chứ không phải cô." _ có lần nào đi ăn mà anh bắt cô trả tiền đâu,mà Yến Nguyệt cũng lạ thật đấy đa số con gái điều thích đến những nơi sang trọng như thế này mà, nhưng cô thì lại không thích nó.
Cuối cùng thì người chọn món vẫn là anh,chứ nếu không đợi cô chọn xong thì đến nửa đêm mới được ăn quá.
Hôm nay anh không uống rượu nữa mà thay vào đó là uống nước lọc,lát nữa anh còn phải lái xe về nhà nữa.
" Vũ Hạo sau anh không cứu em trai mình"
" Có sức chơi thì có sức chịu,với lại Dương Lan sẽ không bỏ mặc nó đâu … “”
" Ừm "
Lát sau thì thức ăn cũng được đem ra,trong lúc hai người đang dùng bữa thì lại gặp Trần Tĩnh và Dương Lan đến đây ăn tối.Haiz,trái đất này quả thật là rất nhỏ mà đi đâu cũng gặp bọn họ.
" Anh Hạo anh cũng đến đây ăn à." _ Trần Tĩnh lên tiếng hỏi.
" Cô có bị mù không mà không thấy." _ tuy anh đã trả lời nhưng vẫn không nhìn mặt cô ta.
" Vũ Hạo à,Trần Tĩnh chỉ đang hỏi thăm con mà thôi,sao con lại nặng nhẹ với con bé như vậy chứ …"
" Ồ thì ra là mẹ kế à,công nhận bà cũng rảnh thật đấy.Con trai mình đang bị người ta hành hạ sống dở chết dở mà vẫn có thời gian đến đây dùng bữa tối …"
“” Là sao …"
" Vũ Hạo mày đã làm gì con tao rồi …"_ Bây giờ bà ta cũng không cần đóng vai người mẹ hiền từ nữa.
" Haiz, thì con bà thiếu tiền xã hội đen đấy,đánh bài cho cô vô rồi bây giờ mang nợ, không chừng nó còn chơi chất kích thích không chừng.Lúc nãy bọn họ mới tìm tôi nhưng mà tôi đâu có tiền"
" Vũ Hạo,nó là em mày đấy.Mày là CEO của 1 tập đoàn lớn mà không có tiền à."
" Tôi đây lên xuống thất thường lắm,kinh doanh cũng nhiều nhưng tiền thì phải đầu tư đúng chỗ chứ …"
" Mày!! Tao sẽ nói lại với ba mày để cho ông ấy xử mày. "
" Ồ vậy thì xin mời nha,và ba tôi cũng sẽ biết Lưu Vũ Khanh ăn chơi trác tán như thế nào,mấy bữa trước ông ấy cũng gọi cho tôi hỏi về việc này nhưng mà tôi chỉ nói qua loa mà thôi …"
" Mày được lắm,đúng là cái đồ không có mẹ dạy dỗ mà …"
Vừa nói xong thì Lưu Vũ Hạo liền tạt ly nước lọc vào mặt của bà ta,anh làm sao có thể kiềm lại được khi có người sỉ nhục mẹ anh chứ,với lại bà ta cũng không xứng đáng.
" Tôi có mẹ dạy dỗ, nhưng còn Lưu Vũ Khanh có mẹ cũng như không mà thôi …"
" Dương Lan bà làm gì cũng được nhưng đừng có xúc phạm đến mẹ của tôi, ngày mốt là ngày giỗ của mẹ tôi rồi coi chừng mẹ tôi sẽ đến kím bà đấy …"
" Yến Nguyệt chúng ta về thôi,ở đây không khí không được sạch sẽ cho lắm …"
" Được…"
Vũ Hạo đi ra quầy thanh toán rồi đưa Yến Nguyệt về nhà.
Dương Lan và Trần Tĩnh bây giờ cũng không còn tâm trạng gì để ăn uống nữa rồi.Trần Tĩnh cảm thấy Vũ Hạo dường như đã lạnh lùng hơn trước nhiều rồi,cô không biết là bản thân mình có nên theo đuổi anh nữa hay không,từ khi có Lý Yến Nguyệt ở bên cạnh thì anh ấy dường như không có nữ nhân nào khác nữa, không lẽ nào hai người họ là yêu thật lòng.
Dương Lan bà ta trở về nhà với tâm trạng đầy bực bội,rõ ràng là Lưu Vũ Hạo muốn làm khó đây mà chứ nó làm gì mà không có tiền chứ.
Còn cái thằng ranh con kia nữa không biết chơi bời cái kiểu gì mà lại thành ra như thế này,mấy bữa nay Lưu Vỹ cứ hỏi Vũ Khanh ở đâu sao mà không thấy về nhà khiến cho bà muốn điên cái đầu lên luôn.Bất đắt dĩ thì Dương Lan mới diện cớ là con trai mình đi thực tập ở thành phố B rồi cho nên chưa có về nhà được.
Haiz bây giờ phải làm sao đây,lỡ như mà Lưu Vỹ biết chuyện này thì hình tượng mà bà đã xây dựng cho con trai mình sẽ không còn đâu nữa, không chừng là sẽ không được vào công ty làm việc nữa.
Bởi vì Lưu Vỹ đã từng nói ăn chơi,uống rượu hay chơi bời gái rú gì cũng được nhưng không được đụng đến cờ bạc,chất kích thích,ông ấy không thích liên quan đến những cái này.
“Ở bên cạnh tôi sau này cô sẽ gặp rất nhiều trường hợp như vậy …”
" Ừm,em biết rồi "
" Vậy có sợ không "
" Có một chút.."
" Chỉ cần cô không phản bội tôi thì tôi sẽ bảo vệ cô đến cùng…"
" Vâng …"
Vậy là Ngô Quỳnh đã phản bội anh cho nên hai người mới chia tay hay sao.Mà có đi thì cũng nói lại,trong tình yêu chuyện đau đớn nhất đó chính là phản bội.
Sau đó thì anh liền lái xe rời khỏi đây,cô cứ nghĩ là anh sẽ lái xe về nhà nhưng không Vũ Hạo đưa cô đến nhà hàng ăn tối.
" Xuống xe thôi,"
" Ừm "
" Hôm nay chúng ta ăn ở đây …" _ anh nắm tay của cô đi vào trong.
" Vâng. …"
Vừa bước vào trong thì hai người đã được nhân viên dẫn đi vào bàn ngồi và chọn món.Yến Nguyệt nhìn thấy giá mà hoa cả mắt luôn, phải nói đồ ăn ở đây mắc quá đi nó muốn hơn mấy tháng lương của cô luôn. Phải công nhận là người giàu có cách xài tiền khác thật đấy..
" Sau không chọn món đi. "
" Vũ Hạo đồ ăn ở đây hơi cao.."
" Tôi trả tiền chứ không phải cô." _ có lần nào đi ăn mà anh bắt cô trả tiền đâu,mà Yến Nguyệt cũng lạ thật đấy đa số con gái điều thích đến những nơi sang trọng như thế này mà, nhưng cô thì lại không thích nó.
Cuối cùng thì người chọn món vẫn là anh,chứ nếu không đợi cô chọn xong thì đến nửa đêm mới được ăn quá.
Hôm nay anh không uống rượu nữa mà thay vào đó là uống nước lọc,lát nữa anh còn phải lái xe về nhà nữa.
" Vũ Hạo sau anh không cứu em trai mình"
" Có sức chơi thì có sức chịu,với lại Dương Lan sẽ không bỏ mặc nó đâu … “”
" Ừm "
Lát sau thì thức ăn cũng được đem ra,trong lúc hai người đang dùng bữa thì lại gặp Trần Tĩnh và Dương Lan đến đây ăn tối.Haiz,trái đất này quả thật là rất nhỏ mà đi đâu cũng gặp bọn họ.
" Anh Hạo anh cũng đến đây ăn à." _ Trần Tĩnh lên tiếng hỏi.
" Cô có bị mù không mà không thấy." _ tuy anh đã trả lời nhưng vẫn không nhìn mặt cô ta.
" Vũ Hạo à,Trần Tĩnh chỉ đang hỏi thăm con mà thôi,sao con lại nặng nhẹ với con bé như vậy chứ …"
" Ồ thì ra là mẹ kế à,công nhận bà cũng rảnh thật đấy.Con trai mình đang bị người ta hành hạ sống dở chết dở mà vẫn có thời gian đến đây dùng bữa tối …"
“” Là sao …"
" Vũ Hạo mày đã làm gì con tao rồi …"_ Bây giờ bà ta cũng không cần đóng vai người mẹ hiền từ nữa.
" Haiz, thì con bà thiếu tiền xã hội đen đấy,đánh bài cho cô vô rồi bây giờ mang nợ, không chừng nó còn chơi chất kích thích không chừng.Lúc nãy bọn họ mới tìm tôi nhưng mà tôi đâu có tiền"
" Vũ Hạo,nó là em mày đấy.Mày là CEO của 1 tập đoàn lớn mà không có tiền à."
" Tôi đây lên xuống thất thường lắm,kinh doanh cũng nhiều nhưng tiền thì phải đầu tư đúng chỗ chứ …"
" Mày!! Tao sẽ nói lại với ba mày để cho ông ấy xử mày. "
" Ồ vậy thì xin mời nha,và ba tôi cũng sẽ biết Lưu Vũ Khanh ăn chơi trác tán như thế nào,mấy bữa trước ông ấy cũng gọi cho tôi hỏi về việc này nhưng mà tôi chỉ nói qua loa mà thôi …"
" Mày được lắm,đúng là cái đồ không có mẹ dạy dỗ mà …"
Vừa nói xong thì Lưu Vũ Hạo liền tạt ly nước lọc vào mặt của bà ta,anh làm sao có thể kiềm lại được khi có người sỉ nhục mẹ anh chứ,với lại bà ta cũng không xứng đáng.
" Tôi có mẹ dạy dỗ, nhưng còn Lưu Vũ Khanh có mẹ cũng như không mà thôi …"
" Dương Lan bà làm gì cũng được nhưng đừng có xúc phạm đến mẹ của tôi, ngày mốt là ngày giỗ của mẹ tôi rồi coi chừng mẹ tôi sẽ đến kím bà đấy …"
" Yến Nguyệt chúng ta về thôi,ở đây không khí không được sạch sẽ cho lắm …"
" Được…"
Vũ Hạo đi ra quầy thanh toán rồi đưa Yến Nguyệt về nhà.
Dương Lan và Trần Tĩnh bây giờ cũng không còn tâm trạng gì để ăn uống nữa rồi.Trần Tĩnh cảm thấy Vũ Hạo dường như đã lạnh lùng hơn trước nhiều rồi,cô không biết là bản thân mình có nên theo đuổi anh nữa hay không,từ khi có Lý Yến Nguyệt ở bên cạnh thì anh ấy dường như không có nữ nhân nào khác nữa, không lẽ nào hai người họ là yêu thật lòng.
Dương Lan bà ta trở về nhà với tâm trạng đầy bực bội,rõ ràng là Lưu Vũ Hạo muốn làm khó đây mà chứ nó làm gì mà không có tiền chứ.
Còn cái thằng ranh con kia nữa không biết chơi bời cái kiểu gì mà lại thành ra như thế này,mấy bữa nay Lưu Vỹ cứ hỏi Vũ Khanh ở đâu sao mà không thấy về nhà khiến cho bà muốn điên cái đầu lên luôn.Bất đắt dĩ thì Dương Lan mới diện cớ là con trai mình đi thực tập ở thành phố B rồi cho nên chưa có về nhà được.
Haiz bây giờ phải làm sao đây,lỡ như mà Lưu Vỹ biết chuyện này thì hình tượng mà bà đã xây dựng cho con trai mình sẽ không còn đâu nữa, không chừng là sẽ không được vào công ty làm việc nữa.
Bởi vì Lưu Vỹ đã từng nói ăn chơi,uống rượu hay chơi bời gái rú gì cũng được nhưng không được đụng đến cờ bạc,chất kích thích,ông ấy không thích liên quan đến những cái này.