Chương 34
Trí Nhân họp bàn với mọi người trong công ty Tâm về chiến lược phát triển tiếp theo xong, liền rời đi đến trụ sở tập đoàn Alpha.
Hiện giờ trong công ty thời trang Tâm, mọi người đều đã biết hắn là tổng giám đốc tập đoàn Alpha, không có ai dám tỏ dù chỉ một chút xíu thái độ.
Một tuần sau, trưởng phòng phát triển thị trường vội vàng vào phòng Tâm Tâm.
“Tổng giám đốc, công ty thời trang Rose vừa tung ra bộ sưu tập mới nhất, giống hệt với bộ sưu tập Hoa Cỏ Mùa Xuân mà công ty chúng ta mới tung ra thị trường.”
“Cái gì?” Tâm Tâm kinh ngạc vụt đứng dậy, “Không thể nào.”
“Điều đáng nói là từ một tuần trước, họ đã đăng ảnh bản thiết kế lên mạng. Tuy nhiên, họ chỉ là một công ty nhỏ, nhân viên của chúng ta cũng không có ai quá chú ý đến sản phẩm của họ nên khi đó không có phát hiện ra. Hôm nay, sau khi chúng ta đưa sản phẩm lên kệ hàng, đồng thời đăng ảnh sản phẩm lên mạng liền bùng nổ tin tức chúng ta đạo nhái sản phẩm của họ. Bộ ảnh thiết kế giống 100% của chúng ta. Chú dám khẳng định, đây không phải là trùng hợp ý tưởng, đây chính xác là bộ sưu tập Hoa Cỏ Mùa Xuân của chúng ta.”
Tâm Tâm ngạc nhiên, cốt truyện có thay đổi, nữ chủ không thông qua công ty thời trang Nguyên mà thông qua một công ty thời trang khác tên Rose để tấn công công ty cô. Hẳn là do thái độ của cô với Nguyên Triều thay đổi, dẫn đến quan hệ giữa cô và hắn vẫn tốt đẹp, điều này khiến cho Hoa An cảm thấy Nguyên Triều sẽ không nhẫn tâm xuống tay với cô đi?
“Chú có biết là ai để lộ hình ảnh sản phẩm ra không?” Tâm Tâm hỏi.
“Người được tiếp xúc với hình ảnh sản phẩm mới rất ít, trong đó, chỉ có Trí Nhân là người mới. Còn lại đều là nhân viên kỳ cựu lâu năm của công ty, không có khả năng phản bội.” Hoàng Hà dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tâm Tâm.
Trí Nhân?
Tâm Tâm mơ hồ cảm thấy gì đó, cô run rẩy ngồi xuống ghế, “Chú Hoàng Hà, chú đi ra ngoài trước đi. Để cháu suy nghĩ một chút đã.”. ngôn tình sủng
Hoàng Hà thấy bộ dáng hồn xiêu phách lạc của Tâm Tâm, muốn nói lại thôi, cuối cùng quay bước đi ra ngoài.
Tâm Tâm ngồi trong phòng một lúc lâu, sau đó quyết định trực tiếp đi đến tập đoàn Alpha để hỏi Trí Nhân.
Vừa xuống xe, cô liền đi vào một quán cà phê ở gần trụ sở tập đoàn, định gọi điện hẹn Trí Nhân ra đây nói chuyện.
Cô loay hoay tìm một vòng trong quán cà phê, thấy một chiếc bàn trống ở góc trong cùng, liền cất bước đi đến. Khi gần đến nơi, lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến cô sững người. Ở chiếc bàn phía trước, có một đôi tình nhân đang ngồi cạnh nhau, cô gái nhẹ nhàng dùng dĩa xiên một miếng bánh bông lan, giơ đến bên miệng nam nhân. Nam nhân kia hơi nhíu nhíu mày một chút nhưng vẫn há miệng ăn bánh.
Tâm Tâm cứ đứng ở đó nhìn một hồi lâu, nhìn đến đôi mắt đều đỏ, nhìn đến nước mắt dâng đầy hốc mắt, vẫn cứ ngơ ngẩn nhìn.
Một nữ nhân viên phục vụ từ phía sau lưng đi đến, vòng qua trước mặt cô, lịch sự nói:
“Quý khách, quý khách đang tìm bàn đúng không? Có thể đến chiếc bàn ở phía này…a,…quý khách…” Nữ nhân viên đang nói liền khựng lại, cô phát hiện cô gái trẻ trước mặt đang khóc, đôi mắt cực kỳ ưu thương nhìn về phía chiếc bàn đối diện.
Nữ nhân viên phục vụ theo ánh mắt cô nhìn qua, thấy bên kia có một đôi tình nhân đang cùng ăn bánh kem, ngay lập tức, cô giống như đoán ra được điều gì, lúng túng không biết nên an ủi cô gái tội nghiệp trước mắt như thế nào.
Âm thanh của nữ phục vụ cũng thu hút mấy người xung quanh nhìn qua.
Trong khoảnh khắc Trí Nhân nhìn thấy Tâm Tâm đứng ở kia, cơ thể hắn nháy mắt cứng đờ, tim đập loạn xạ, lo lắng như người làm sai chuyện gì đó bị bắt gặp. Đặc biệt khi ánh mắt hắn chạm vào ánh mắt ưu thương của cô, trái tim giống như bị ai đó bóp cho một cái, đặc biệt đau.
Tâm Tâm hít một hơi thật sâu để làm bản thân trấn định lại, ngăn không cho nước mắt chảy ra, bình tĩnh đi về phía bàn mà Trí Nhân và Hoa An đang ngồi.
“Trí Nhân, tôi có việc muốn nói với anh, bây giờ có tiện không?”
Trí Nhân lúc này đã ngây ngẩn hết cả người, trong lòng hoảng loạn đến không được, hắn máy móc gật gật đầu, trả lời: “Được!”
Tâm Tâm lại nhìn về phía Hoa An: “Xin lỗi, Hoa An, cô có thể tránh ra khoảng 5 phút được không? Tôi có chuyện liên quan đến công việc cần nói riêng với Trí Nhân.”
Hoa An có thể đoán được ‘chuyện liên quan đến công việc’ mà Tâm Tâm định nói với Trí Nhân là gì. Hẳn là về bộ sưu tập Hoa Cỏ Mùa Xuân mà thời trang Tâm mới tung ra thị trường trong ngày hôm nay đi. Cô liếc nhìn Trí Nhân một cái, thấy hắn một bộ biểu tình cứng đờ, liền quay ra gật gật đầu với Tâm Tâm, sau đó đứng lên rời đi.
Hiện giờ trong công ty thời trang Tâm, mọi người đều đã biết hắn là tổng giám đốc tập đoàn Alpha, không có ai dám tỏ dù chỉ một chút xíu thái độ.
Một tuần sau, trưởng phòng phát triển thị trường vội vàng vào phòng Tâm Tâm.
“Tổng giám đốc, công ty thời trang Rose vừa tung ra bộ sưu tập mới nhất, giống hệt với bộ sưu tập Hoa Cỏ Mùa Xuân mà công ty chúng ta mới tung ra thị trường.”
“Cái gì?” Tâm Tâm kinh ngạc vụt đứng dậy, “Không thể nào.”
“Điều đáng nói là từ một tuần trước, họ đã đăng ảnh bản thiết kế lên mạng. Tuy nhiên, họ chỉ là một công ty nhỏ, nhân viên của chúng ta cũng không có ai quá chú ý đến sản phẩm của họ nên khi đó không có phát hiện ra. Hôm nay, sau khi chúng ta đưa sản phẩm lên kệ hàng, đồng thời đăng ảnh sản phẩm lên mạng liền bùng nổ tin tức chúng ta đạo nhái sản phẩm của họ. Bộ ảnh thiết kế giống 100% của chúng ta. Chú dám khẳng định, đây không phải là trùng hợp ý tưởng, đây chính xác là bộ sưu tập Hoa Cỏ Mùa Xuân của chúng ta.”
Tâm Tâm ngạc nhiên, cốt truyện có thay đổi, nữ chủ không thông qua công ty thời trang Nguyên mà thông qua một công ty thời trang khác tên Rose để tấn công công ty cô. Hẳn là do thái độ của cô với Nguyên Triều thay đổi, dẫn đến quan hệ giữa cô và hắn vẫn tốt đẹp, điều này khiến cho Hoa An cảm thấy Nguyên Triều sẽ không nhẫn tâm xuống tay với cô đi?
“Chú có biết là ai để lộ hình ảnh sản phẩm ra không?” Tâm Tâm hỏi.
“Người được tiếp xúc với hình ảnh sản phẩm mới rất ít, trong đó, chỉ có Trí Nhân là người mới. Còn lại đều là nhân viên kỳ cựu lâu năm của công ty, không có khả năng phản bội.” Hoàng Hà dùng ánh mắt phức tạp nhìn Tâm Tâm.
Trí Nhân?
Tâm Tâm mơ hồ cảm thấy gì đó, cô run rẩy ngồi xuống ghế, “Chú Hoàng Hà, chú đi ra ngoài trước đi. Để cháu suy nghĩ một chút đã.”. ngôn tình sủng
Hoàng Hà thấy bộ dáng hồn xiêu phách lạc của Tâm Tâm, muốn nói lại thôi, cuối cùng quay bước đi ra ngoài.
Tâm Tâm ngồi trong phòng một lúc lâu, sau đó quyết định trực tiếp đi đến tập đoàn Alpha để hỏi Trí Nhân.
Vừa xuống xe, cô liền đi vào một quán cà phê ở gần trụ sở tập đoàn, định gọi điện hẹn Trí Nhân ra đây nói chuyện.
Cô loay hoay tìm một vòng trong quán cà phê, thấy một chiếc bàn trống ở góc trong cùng, liền cất bước đi đến. Khi gần đến nơi, lại nhìn thấy một cảnh tượng khiến cô sững người. Ở chiếc bàn phía trước, có một đôi tình nhân đang ngồi cạnh nhau, cô gái nhẹ nhàng dùng dĩa xiên một miếng bánh bông lan, giơ đến bên miệng nam nhân. Nam nhân kia hơi nhíu nhíu mày một chút nhưng vẫn há miệng ăn bánh.
Tâm Tâm cứ đứng ở đó nhìn một hồi lâu, nhìn đến đôi mắt đều đỏ, nhìn đến nước mắt dâng đầy hốc mắt, vẫn cứ ngơ ngẩn nhìn.
Một nữ nhân viên phục vụ từ phía sau lưng đi đến, vòng qua trước mặt cô, lịch sự nói:
“Quý khách, quý khách đang tìm bàn đúng không? Có thể đến chiếc bàn ở phía này…a,…quý khách…” Nữ nhân viên đang nói liền khựng lại, cô phát hiện cô gái trẻ trước mặt đang khóc, đôi mắt cực kỳ ưu thương nhìn về phía chiếc bàn đối diện.
Nữ nhân viên phục vụ theo ánh mắt cô nhìn qua, thấy bên kia có một đôi tình nhân đang cùng ăn bánh kem, ngay lập tức, cô giống như đoán ra được điều gì, lúng túng không biết nên an ủi cô gái tội nghiệp trước mắt như thế nào.
Âm thanh của nữ phục vụ cũng thu hút mấy người xung quanh nhìn qua.
Trong khoảnh khắc Trí Nhân nhìn thấy Tâm Tâm đứng ở kia, cơ thể hắn nháy mắt cứng đờ, tim đập loạn xạ, lo lắng như người làm sai chuyện gì đó bị bắt gặp. Đặc biệt khi ánh mắt hắn chạm vào ánh mắt ưu thương của cô, trái tim giống như bị ai đó bóp cho một cái, đặc biệt đau.
Tâm Tâm hít một hơi thật sâu để làm bản thân trấn định lại, ngăn không cho nước mắt chảy ra, bình tĩnh đi về phía bàn mà Trí Nhân và Hoa An đang ngồi.
“Trí Nhân, tôi có việc muốn nói với anh, bây giờ có tiện không?”
Trí Nhân lúc này đã ngây ngẩn hết cả người, trong lòng hoảng loạn đến không được, hắn máy móc gật gật đầu, trả lời: “Được!”
Tâm Tâm lại nhìn về phía Hoa An: “Xin lỗi, Hoa An, cô có thể tránh ra khoảng 5 phút được không? Tôi có chuyện liên quan đến công việc cần nói riêng với Trí Nhân.”
Hoa An có thể đoán được ‘chuyện liên quan đến công việc’ mà Tâm Tâm định nói với Trí Nhân là gì. Hẳn là về bộ sưu tập Hoa Cỏ Mùa Xuân mà thời trang Tâm mới tung ra thị trường trong ngày hôm nay đi. Cô liếc nhìn Trí Nhân một cái, thấy hắn một bộ biểu tình cứng đờ, liền quay ra gật gật đầu với Tâm Tâm, sau đó đứng lên rời đi.