Chương 38: Bị phát hiện
" Em vừa tiếp xúc gần với phụ nữ phải không? "
Đối mặt với câu hỏi không đầu không đuôi của nữ nhân, Tề Khuynh não bị chậm đi vài nhịp, bập bẹ trả lời, " Đ-Đúng, vừa chụp chung một bộ ảnh đôi. "
Mặc Huyền Ca mày đẹp nhíu lại, ảnh đôi, tức là sẽ chụp gần nhau, ôm nhau, làm những động tác thân mật cùng nhau phải không. " Tôi nhớ trong hợp đồng lúc đầu không có điều khoản nào là chụp ảnh đôi hết phải không? "
Nàng lúc đầu không mấy bận tâm về việc quay chụp của Tề Khuynh, nhưng sau cuộc điện thoại với Kỷ Tư Hàn, nàng nghe ra cô sắp phải chụp ảnh đôi với mẫu ảnh khác tâm liền dựng đứng lập tức lái xe đến đây. Nàng phải thừa nhận rằng, lần đầu yêu một người, nàng chỉ muốn người đó tiếp xúc và gần gũi với một mình nàng, điều này không chỉ thể hiện trong việc yêu đương, mà từ lúc nhỏ nàng đã có tính sở hữu rất cao đối với những gì thuộc về mình.
" Là tôi cho thêm vào đấy. "
Kỷ Tư Hàn sau khi bị phớt lờ cũng lại lần nữa đi đến chỗ của nữ nhân, " Bộ sưu tập lần này chúng tôi có tới hai bộ đôi, nếu chỉ chụp ảnh đơn thì lại trông tẻ nhạt quá, tôi muốn tạo một chút hiệu ứng hóa học. "
" Tự ý thay đổi điều khoản hợp đồng sẽ bị gì anh biết không? " Mặc Huyền Ca thanh âm mát lạnh nghe không ra chút cảm xúc, nhưng qua ánh mắt anh cũng thấy được nàng đang tức giận.
" Tôi biết chứ, nhưng ở đây là sự giúp đỡ ngầm của hai bên, cô cũng nên nể mặt tôi một chút chứ. " Kỷ Tư Hàn làm như vô tội cười cười, nữ nhân này, hắn nhất định không thể chọc vào nàng.
Tề Khuynh tuy vẫn chưa hiểu lý do Mặc Huyền Ca đến đây nhưng cảm nhận được nàng không thoải mái cô cũng lên tiếng vỗ về. " Được rồi, là Kỷ tổng nhờ em giúp đỡ nên em mới đồng ý vì biết ngài ấy và chị có quan hệ thân thiết. Chỉ là chụp ảnh mà thôi, sẽ không đến mức thân mật như chị nghĩ đâu. "
" Như tôi nghĩ cái gì chứ? Tôi không có nghĩ gì hết. " Mặc Huyền Ca lạnh nhạt phủ nhận nhưng vành tai nàng cũng đã bắt đầu phiếm hồng.
" Vậy chị sang kia ngồi đợi một lát, sau khi hoàn tất công việc chụp ảnh chúng ta sẽ về nhà em được chứ? " Tề Khuynh dùng ngón trỏ di theo đường sóng mũi của nàng.
" Được. " Mặc Huyền Ca gật đầu, nàng đi đến chỗ bàn tròn cùng Kỷ Tư Hàn ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống, Kỷ Tư Hàn đã bắt đầu dè bĩu, " Còn tưởng cô công việc bận rộn không thể đến, hóa ra là giải quyết xong nhanh như vậy. "
" Còn không phải là do anh sao? " Mặc Huyền Ca đối với loại này ý tứ hiểu rõ nên nàng chỉ lạnh nhạt trả lời, mắt vẫn đăm đăm nhìn về một hướng.
Bộ trang phục đôi thứ hai của Tề Khuynh có thiết kế đơn giản hơn những bộ trước, áo ống và quần tây lưng cao màu đen, có chiếc blazer trắng khoác ngoài trông rất trẻ trung, năng động. Bạn chụp cùng của Tề Khuynh cũng được stylist diện cho áo ống nhưng phối cùng quần đùi và blazer ngắn. Trang phục lần này của họ thiên về hướng tuổi teen phù hợp cho những bạn trẻ có cá tính, có lẽ vì điều đó nên họ mới thấy Tề Khuynh là sự lựa chọn đúng đắn cho bộ sưu tập lần này.
" Tề tiểu thư cô ngồi bắt chéo dựa vào sau sofa đi, còn Nhan tiểu thư cô ngồi dựa vào thành sofa bên phải, chân gác lên đùi Tề tiểu thư hơi co lại. " Thợ chụp ảnh rất chuyên chú chỉ hai người tạo dáng cùng nhau. " Tốt tốt, cứ giữ nguyên như vậy nha. "
Mặc Huyền Ca ngồi cách đó không xa nhìn hai người tạo dáng mà mắt không khỏi có chút cay, ngón trỏ để trên bàn cũng bắt đầu ngõ ngõ.
" Được rồi đến kiểu thứ hai, Tề tiểu thư đứng thẳng chống một tay ra sau tấm màn, còn Nhan tiểu thư đứng sát vào Tề tiểu thư tay phải chống nhẹ lên xương quai của cô ấy mắt nhìn về đây. "
Mặc Huyền Ca ngón trỏ ngõ càng kịch liệt, tâm cũng bắt đầu nóng lên.
Thợ chụp ảnh vẫy tay ra hiệu cho đoàn người hỗ trợ set up lại bối cảnh khác, tiếp tục với kiểu thứ ba. " Tiếp tục nào, Tề tiểu thư cô ngồi ghế gác một chân lên tay vịnh đi, còn Nhan tiểu thư cô ngồi lên đùi bên kia của Tề tiểu thư, hơi ngã người ra sau để Tề tiểu thư đỡ đi. Đúng rồi đúng rồi, cả hai cùng nhìn về đây. "
Mặc Huyền Ca không nhìn nổi nữa, ngón tay ngõ không kiểm soát được nghe một tiếng ' rắc ' gãy móng, nàng bùng nổ đứng lên.
" Đã xong. " Thợ chụp ảnh hưng phấn giơ lên ngón cái kịp thời " Hai người làm tốt lắm, chúng ta kết thúc bộ ảnh đôi tại đây. "
Lời nói của thợ chụp ảnh như gáo nước lạnh xối tỉnh Mặc Huyền Ca, nàng nhìn móng tay đã bị gãy vẫn còn âm ỉ tê tái mà tâm trí tỉnh táo không ít, rốt cuộc nàng vẫn không hiểu vì sao khả năng kiềm chế của mình so trước kia lại giảm đi rất nhiều, mà điều này dường như xuất phát từ một loại cảm xúc cá nhân khó giải thích.
" Mặc Huyền Ca, cô cũng nên bình tĩnh một chút a, chỉ là chụp ảnh mà thôi, người của cô vẫn là của cô, bất quá đoàn chúng tôi chỉ xin vài tấm ảnh. " Kỷ Tư Hàn cũng bị thái độ của nàng làm cho giật mình có chút hoảng sợ, thân thiết với nhau như vậy nhưng anh vẫn chưa từng thấy nàng vì cảm xúc cá nhân mà bùng nổ như thế, nàng trong mắt anh luôn là nữ nhân lãnh diễm kiêu ngạo ngoài lạnh trong không nóng, chứ không phải kiểu nữ nhân ghen đỏ mắt vì tình như thế này.
Tự cảm nhận được cảm xúc bản thân có hơi quá mức, Mặc Huyền Ca cắn môi kiềm chế, lãnh đạm bỏ lại một câu cho Kỷ Tư Hàn rồi đi về hướng phòng thay đồ của Tề Khuynh. " Lần đầu cũng như lần cuối, tôi không muốn Tề Khuynh có thêm bất cứ dự án chụp ảnh nào như thế này nữa. "
Nhìn bóng lưng cao ngạo của nữ nhân rời đi, Kỷ Tư Hàn vẫn chưa khỏi phản ứng kịp, hắn đây là lần đầu bắt gặp nàng thái độ như thế với mình, chỉ vì nàng ghen thôi sao?
...
Tề Khuynh sau khi hoàn thành chụp ảnh liền trở về phòng thay đồ nghỉ ngơi, vì cảm thấy trong phòng có hơi nóng cô liền cởi bỏ chiếc blazer bên ngoài, có lẽ vì mất tập trung nên cô không để ý cũng có người theo vào phòng cùng mình, đến khi da thịt ở bả vai cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo chạm vào cô mới giật mình phát giác xoay người.
" Ai....là chị!? " Thật không ngờ nàng theo mình vào đây.
Mặc Huyền Ca mặc kệ Tề Khuynh kinh ngạc, ánh mắt nàng một lượt từ trên xuống dưới nhìn cô. Cô sau khi cởi chiếc blazer thì chỉ còn mặc mỗi cái áo ống làm lộ da thịt rất nhiều, bụng, eo và cả xương quai, đây là những chỗ đẹp nhất của cô, mà những chỗ này đều đã bị người không phải nàng chạm qua.
" Chụp xong rồi phải không? Nhanh thay đồ đi rồi về tắm. " Mặc Huyền Ca giọng điệu khác trước đó, ôn nhu hiếm thấy.
" Đ-Được, nhưng chị có thể ra ngoài một lát không? " Tề Khuynh thật sự là không quen thay đồ trước mặt người ngoài, dù người đó có là nàng đi nữa thì cô vẫn cảm thấy có chút ngượng và không được thoải mái.
Mặc Huyền Ca cũng không nói nhiều, lui về sau hai bước rồi xoay người rời khỏi, nàng sau khi rời khỏi phòng thay đồ rồi cũng không đi đâu xa, chỉ dửng dưng đứng một chỗ trước cửa đợi cho cô thay đồ.
Sau gần năm phút Tề Khuynh rốt cuộc cũng thay xong, cô thu dọn lại một chút đồ đạc cá nhân của mình rồi đi ra ngoài. " Xong rồi, đi thôi. "
Nhìn Tề Khuynh mặc lại đồ đơn giản Mặc Huyền Ca cũng không nói gì nhiều, nàng cũng không có ý định đi chào hỏi một tiếng với Kỷ Tư Hàn, cứ như thế cùng cô rời đi studio.
___
Trở về căn hộ của mình, Tề Khuynh trước tiên nghe lời Mặc Huyền Ca lấy đồ đi tắm, nàng trong lúc đợi cô thì lại đi xung quanh phòng khắp nhìn ngắm, mặc dù không phải lần đầu đến nhà cô, nhưng nàng vẫn rất tò mò cuộc sống sau khi cô dọn ra ở riêng.
Mặc Huyền Ca bị thu hút bởi khung ảnh nhỏ đặt trên tủ ti vi, nàng đi lại gần để nhìn rõ hơn, đây là hình chụp lúc nhỏ của Tề Khuynh và Ninh Ca, kế bên họ còn có một cô bé khác, ba người họ dường như rất thân thiết với nhau, qua ánh mắt cũng có thể thấy được có bao nhiêu sự thuần khiết.
Ánh mắt...
Mặc Huyền Ca ngón trỏ vân vê gương mặt Tề Khuynh trong ảnh, nhìn vào ánh mắt của cô, nàng lại có cảm giác khác lạ không thực, nhớ lại ánh mắt của cô mỗi khi nhìn mình thì nàng lại có một cảm giác khác. Nói chung, hai ánh mắt của cô lúc nhỏ và lúc lớn không tương đồng.
Mặc Huyền Ca chợt nhớ lại những ngày Tề Khuynh nằm viện, lúc đó cô vì cứu nàng nên mới bị thương vùng đầu nhưng nó không ảnh hưởng đến những cơ quan khác, vậy mà ngày cuối xuất viện bác sĩ lại gọi cô đến để kiểm tra mắt, nàng khi đó căn bản cũng không nghĩ gì nhiều, bây giờ nghĩ lại thật có nhiều khúc mắt.
Chẳng lẽ Tề Khuynh có bệnh về mắt sao...?
" Đang nhìn cái gì vậy? " Giọng nói của Tề Khuynh bất chợt vang lên ngay sau lưng.
" Tấm ảnh này. " Mặc Huyền Ca đặt lại khung ảnh vào chỗ cũ. Nhìn Tề Khuynh vừa tắm xong thơm tho sạch sẽ lại vui trong lòng, nàng tiến đến gần cô, vòng tay qua cổ. " Tôi rất thích em sạch sẽ như thế này. " rồi áp cánh môi mềm mại của mình lên môi cô.
Mặc Huyền Ca chủ động như thế này làm Tề Khuynh kinh ngạc vô cùng, cô bỏ xuống khăn tắm, tay vòng qua kéo nàng sát hơn nữa, nụ hôn cũng vì thế mãnh liệt hơn.
'Bịch'
Cái túi xách trên tay rớt xuống mặt sàn.
" Tề..Tề Khuynh..."
Tề Khuynh nghe thấy tiếng động vội tách mình ra, cô nhìn ra cửa, là mẹ cô bà ấy đến.
" Khuynh nhi..con sao có thể? " Tề Phu nhân không ngăn được bàn tay run rẩy, ánh mắt hoảng sợ nhìn con gái.
" Mẹ.. " Tề Khuynh cũng không ngờ tới mẹ mình lại đột ngột xuất hiện, còn đúng lúc bắt gặp cảnh này, bây giờ có một trăm cái miệng cũng biện không nổi cái lý do.
" Mẹ..mẹ nghe con giải thích, con và chị ấy..."
" Đừng nói gì hết, nếu con mốn giải thích thì hãy về nhà. " Tề phu nhân ngăn chặn lời cô sắp nói, bà nhìn qua Mặc Huyền Ca, thấy nàng vẫn đứng như trời ng liền không muốn nhìn nữa lập tức quay người rời khỏi.
Thấy mẹ mình rời đi nhanh như vậy Tề Khuynh cũng vội vàng đuổi theo, trước khi đi cô quay lại nói với nàng một cách trấn an. " Không sao đâu, em đi nhanh rồi về. "
Mặc Huyền Ca biết không ngăn được nên gật đầu. Tề Khuynh đi rồi, nàng cảm xúc trong lòng có bao nhiêu hỗn tạp nàng cũng không biết, chỉ biết là mọi chuyện sắp tới sẽ không dễ dàng gì cho cả hai.
***
Đối mặt với câu hỏi không đầu không đuôi của nữ nhân, Tề Khuynh não bị chậm đi vài nhịp, bập bẹ trả lời, " Đ-Đúng, vừa chụp chung một bộ ảnh đôi. "
Mặc Huyền Ca mày đẹp nhíu lại, ảnh đôi, tức là sẽ chụp gần nhau, ôm nhau, làm những động tác thân mật cùng nhau phải không. " Tôi nhớ trong hợp đồng lúc đầu không có điều khoản nào là chụp ảnh đôi hết phải không? "
Nàng lúc đầu không mấy bận tâm về việc quay chụp của Tề Khuynh, nhưng sau cuộc điện thoại với Kỷ Tư Hàn, nàng nghe ra cô sắp phải chụp ảnh đôi với mẫu ảnh khác tâm liền dựng đứng lập tức lái xe đến đây. Nàng phải thừa nhận rằng, lần đầu yêu một người, nàng chỉ muốn người đó tiếp xúc và gần gũi với một mình nàng, điều này không chỉ thể hiện trong việc yêu đương, mà từ lúc nhỏ nàng đã có tính sở hữu rất cao đối với những gì thuộc về mình.
" Là tôi cho thêm vào đấy. "
Kỷ Tư Hàn sau khi bị phớt lờ cũng lại lần nữa đi đến chỗ của nữ nhân, " Bộ sưu tập lần này chúng tôi có tới hai bộ đôi, nếu chỉ chụp ảnh đơn thì lại trông tẻ nhạt quá, tôi muốn tạo một chút hiệu ứng hóa học. "
" Tự ý thay đổi điều khoản hợp đồng sẽ bị gì anh biết không? " Mặc Huyền Ca thanh âm mát lạnh nghe không ra chút cảm xúc, nhưng qua ánh mắt anh cũng thấy được nàng đang tức giận.
" Tôi biết chứ, nhưng ở đây là sự giúp đỡ ngầm của hai bên, cô cũng nên nể mặt tôi một chút chứ. " Kỷ Tư Hàn làm như vô tội cười cười, nữ nhân này, hắn nhất định không thể chọc vào nàng.
Tề Khuynh tuy vẫn chưa hiểu lý do Mặc Huyền Ca đến đây nhưng cảm nhận được nàng không thoải mái cô cũng lên tiếng vỗ về. " Được rồi, là Kỷ tổng nhờ em giúp đỡ nên em mới đồng ý vì biết ngài ấy và chị có quan hệ thân thiết. Chỉ là chụp ảnh mà thôi, sẽ không đến mức thân mật như chị nghĩ đâu. "
" Như tôi nghĩ cái gì chứ? Tôi không có nghĩ gì hết. " Mặc Huyền Ca lạnh nhạt phủ nhận nhưng vành tai nàng cũng đã bắt đầu phiếm hồng.
" Vậy chị sang kia ngồi đợi một lát, sau khi hoàn tất công việc chụp ảnh chúng ta sẽ về nhà em được chứ? " Tề Khuynh dùng ngón trỏ di theo đường sóng mũi của nàng.
" Được. " Mặc Huyền Ca gật đầu, nàng đi đến chỗ bàn tròn cùng Kỷ Tư Hàn ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống, Kỷ Tư Hàn đã bắt đầu dè bĩu, " Còn tưởng cô công việc bận rộn không thể đến, hóa ra là giải quyết xong nhanh như vậy. "
" Còn không phải là do anh sao? " Mặc Huyền Ca đối với loại này ý tứ hiểu rõ nên nàng chỉ lạnh nhạt trả lời, mắt vẫn đăm đăm nhìn về một hướng.
Bộ trang phục đôi thứ hai của Tề Khuynh có thiết kế đơn giản hơn những bộ trước, áo ống và quần tây lưng cao màu đen, có chiếc blazer trắng khoác ngoài trông rất trẻ trung, năng động. Bạn chụp cùng của Tề Khuynh cũng được stylist diện cho áo ống nhưng phối cùng quần đùi và blazer ngắn. Trang phục lần này của họ thiên về hướng tuổi teen phù hợp cho những bạn trẻ có cá tính, có lẽ vì điều đó nên họ mới thấy Tề Khuynh là sự lựa chọn đúng đắn cho bộ sưu tập lần này.
" Tề tiểu thư cô ngồi bắt chéo dựa vào sau sofa đi, còn Nhan tiểu thư cô ngồi dựa vào thành sofa bên phải, chân gác lên đùi Tề tiểu thư hơi co lại. " Thợ chụp ảnh rất chuyên chú chỉ hai người tạo dáng cùng nhau. " Tốt tốt, cứ giữ nguyên như vậy nha. "
Mặc Huyền Ca ngồi cách đó không xa nhìn hai người tạo dáng mà mắt không khỏi có chút cay, ngón trỏ để trên bàn cũng bắt đầu ngõ ngõ.
" Được rồi đến kiểu thứ hai, Tề tiểu thư đứng thẳng chống một tay ra sau tấm màn, còn Nhan tiểu thư đứng sát vào Tề tiểu thư tay phải chống nhẹ lên xương quai của cô ấy mắt nhìn về đây. "
Mặc Huyền Ca ngón trỏ ngõ càng kịch liệt, tâm cũng bắt đầu nóng lên.
Thợ chụp ảnh vẫy tay ra hiệu cho đoàn người hỗ trợ set up lại bối cảnh khác, tiếp tục với kiểu thứ ba. " Tiếp tục nào, Tề tiểu thư cô ngồi ghế gác một chân lên tay vịnh đi, còn Nhan tiểu thư cô ngồi lên đùi bên kia của Tề tiểu thư, hơi ngã người ra sau để Tề tiểu thư đỡ đi. Đúng rồi đúng rồi, cả hai cùng nhìn về đây. "
Mặc Huyền Ca không nhìn nổi nữa, ngón tay ngõ không kiểm soát được nghe một tiếng ' rắc ' gãy móng, nàng bùng nổ đứng lên.
" Đã xong. " Thợ chụp ảnh hưng phấn giơ lên ngón cái kịp thời " Hai người làm tốt lắm, chúng ta kết thúc bộ ảnh đôi tại đây. "
Lời nói của thợ chụp ảnh như gáo nước lạnh xối tỉnh Mặc Huyền Ca, nàng nhìn móng tay đã bị gãy vẫn còn âm ỉ tê tái mà tâm trí tỉnh táo không ít, rốt cuộc nàng vẫn không hiểu vì sao khả năng kiềm chế của mình so trước kia lại giảm đi rất nhiều, mà điều này dường như xuất phát từ một loại cảm xúc cá nhân khó giải thích.
" Mặc Huyền Ca, cô cũng nên bình tĩnh một chút a, chỉ là chụp ảnh mà thôi, người của cô vẫn là của cô, bất quá đoàn chúng tôi chỉ xin vài tấm ảnh. " Kỷ Tư Hàn cũng bị thái độ của nàng làm cho giật mình có chút hoảng sợ, thân thiết với nhau như vậy nhưng anh vẫn chưa từng thấy nàng vì cảm xúc cá nhân mà bùng nổ như thế, nàng trong mắt anh luôn là nữ nhân lãnh diễm kiêu ngạo ngoài lạnh trong không nóng, chứ không phải kiểu nữ nhân ghen đỏ mắt vì tình như thế này.
Tự cảm nhận được cảm xúc bản thân có hơi quá mức, Mặc Huyền Ca cắn môi kiềm chế, lãnh đạm bỏ lại một câu cho Kỷ Tư Hàn rồi đi về hướng phòng thay đồ của Tề Khuynh. " Lần đầu cũng như lần cuối, tôi không muốn Tề Khuynh có thêm bất cứ dự án chụp ảnh nào như thế này nữa. "
Nhìn bóng lưng cao ngạo của nữ nhân rời đi, Kỷ Tư Hàn vẫn chưa khỏi phản ứng kịp, hắn đây là lần đầu bắt gặp nàng thái độ như thế với mình, chỉ vì nàng ghen thôi sao?
...
Tề Khuynh sau khi hoàn thành chụp ảnh liền trở về phòng thay đồ nghỉ ngơi, vì cảm thấy trong phòng có hơi nóng cô liền cởi bỏ chiếc blazer bên ngoài, có lẽ vì mất tập trung nên cô không để ý cũng có người theo vào phòng cùng mình, đến khi da thịt ở bả vai cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo chạm vào cô mới giật mình phát giác xoay người.
" Ai....là chị!? " Thật không ngờ nàng theo mình vào đây.
Mặc Huyền Ca mặc kệ Tề Khuynh kinh ngạc, ánh mắt nàng một lượt từ trên xuống dưới nhìn cô. Cô sau khi cởi chiếc blazer thì chỉ còn mặc mỗi cái áo ống làm lộ da thịt rất nhiều, bụng, eo và cả xương quai, đây là những chỗ đẹp nhất của cô, mà những chỗ này đều đã bị người không phải nàng chạm qua.
" Chụp xong rồi phải không? Nhanh thay đồ đi rồi về tắm. " Mặc Huyền Ca giọng điệu khác trước đó, ôn nhu hiếm thấy.
" Đ-Được, nhưng chị có thể ra ngoài một lát không? " Tề Khuynh thật sự là không quen thay đồ trước mặt người ngoài, dù người đó có là nàng đi nữa thì cô vẫn cảm thấy có chút ngượng và không được thoải mái.
Mặc Huyền Ca cũng không nói nhiều, lui về sau hai bước rồi xoay người rời khỏi, nàng sau khi rời khỏi phòng thay đồ rồi cũng không đi đâu xa, chỉ dửng dưng đứng một chỗ trước cửa đợi cho cô thay đồ.
Sau gần năm phút Tề Khuynh rốt cuộc cũng thay xong, cô thu dọn lại một chút đồ đạc cá nhân của mình rồi đi ra ngoài. " Xong rồi, đi thôi. "
Nhìn Tề Khuynh mặc lại đồ đơn giản Mặc Huyền Ca cũng không nói gì nhiều, nàng cũng không có ý định đi chào hỏi một tiếng với Kỷ Tư Hàn, cứ như thế cùng cô rời đi studio.
___
Trở về căn hộ của mình, Tề Khuynh trước tiên nghe lời Mặc Huyền Ca lấy đồ đi tắm, nàng trong lúc đợi cô thì lại đi xung quanh phòng khắp nhìn ngắm, mặc dù không phải lần đầu đến nhà cô, nhưng nàng vẫn rất tò mò cuộc sống sau khi cô dọn ra ở riêng.
Mặc Huyền Ca bị thu hút bởi khung ảnh nhỏ đặt trên tủ ti vi, nàng đi lại gần để nhìn rõ hơn, đây là hình chụp lúc nhỏ của Tề Khuynh và Ninh Ca, kế bên họ còn có một cô bé khác, ba người họ dường như rất thân thiết với nhau, qua ánh mắt cũng có thể thấy được có bao nhiêu sự thuần khiết.
Ánh mắt...
Mặc Huyền Ca ngón trỏ vân vê gương mặt Tề Khuynh trong ảnh, nhìn vào ánh mắt của cô, nàng lại có cảm giác khác lạ không thực, nhớ lại ánh mắt của cô mỗi khi nhìn mình thì nàng lại có một cảm giác khác. Nói chung, hai ánh mắt của cô lúc nhỏ và lúc lớn không tương đồng.
Mặc Huyền Ca chợt nhớ lại những ngày Tề Khuynh nằm viện, lúc đó cô vì cứu nàng nên mới bị thương vùng đầu nhưng nó không ảnh hưởng đến những cơ quan khác, vậy mà ngày cuối xuất viện bác sĩ lại gọi cô đến để kiểm tra mắt, nàng khi đó căn bản cũng không nghĩ gì nhiều, bây giờ nghĩ lại thật có nhiều khúc mắt.
Chẳng lẽ Tề Khuynh có bệnh về mắt sao...?
" Đang nhìn cái gì vậy? " Giọng nói của Tề Khuynh bất chợt vang lên ngay sau lưng.
" Tấm ảnh này. " Mặc Huyền Ca đặt lại khung ảnh vào chỗ cũ. Nhìn Tề Khuynh vừa tắm xong thơm tho sạch sẽ lại vui trong lòng, nàng tiến đến gần cô, vòng tay qua cổ. " Tôi rất thích em sạch sẽ như thế này. " rồi áp cánh môi mềm mại của mình lên môi cô.
Mặc Huyền Ca chủ động như thế này làm Tề Khuynh kinh ngạc vô cùng, cô bỏ xuống khăn tắm, tay vòng qua kéo nàng sát hơn nữa, nụ hôn cũng vì thế mãnh liệt hơn.
'Bịch'
Cái túi xách trên tay rớt xuống mặt sàn.
" Tề..Tề Khuynh..."
Tề Khuynh nghe thấy tiếng động vội tách mình ra, cô nhìn ra cửa, là mẹ cô bà ấy đến.
" Khuynh nhi..con sao có thể? " Tề Phu nhân không ngăn được bàn tay run rẩy, ánh mắt hoảng sợ nhìn con gái.
" Mẹ.. " Tề Khuynh cũng không ngờ tới mẹ mình lại đột ngột xuất hiện, còn đúng lúc bắt gặp cảnh này, bây giờ có một trăm cái miệng cũng biện không nổi cái lý do.
" Mẹ..mẹ nghe con giải thích, con và chị ấy..."
" Đừng nói gì hết, nếu con mốn giải thích thì hãy về nhà. " Tề phu nhân ngăn chặn lời cô sắp nói, bà nhìn qua Mặc Huyền Ca, thấy nàng vẫn đứng như trời ng liền không muốn nhìn nữa lập tức quay người rời khỏi.
Thấy mẹ mình rời đi nhanh như vậy Tề Khuynh cũng vội vàng đuổi theo, trước khi đi cô quay lại nói với nàng một cách trấn an. " Không sao đâu, em đi nhanh rồi về. "
Mặc Huyền Ca biết không ngăn được nên gật đầu. Tề Khuynh đi rồi, nàng cảm xúc trong lòng có bao nhiêu hỗn tạp nàng cũng không biết, chỉ biết là mọi chuyện sắp tới sẽ không dễ dàng gì cho cả hai.
***