Chương 39: Hôn thê
Trở về lại Tề gia, Tề Khuynh nhanh chóng đuổi theo Tề phu nhân lên đến thư phòng, trước khi đi, cô căn dặn người làm nếu không có việc gì quan trọng thì tuyệt đối không đến gần thư phòng quá nửa bước, dặn dò xong cô mới an tâm cùng mẹ mình vào thư phòng nói chuyện.
Ở thư phòng, Tề phu nhân khóc mệt đứng dựa vào bàn làm việc, bà vẫn là đối với sự tình mình vừa thấy quá đỗi sốc cùng không chấp nhận, không chấp nhận vì con gái yêu quý của mình làm ra sự tình như thế.
Tề Khuynh chần chừ kêu lên một tiếng " Mẹ ", cô đương biết hiện tại bà đang nghĩ cái gì, nhưng cũng không muốn vì thế phủ nhận đành chậm chạp giải thích. " Con biết mẹ sẽ buồn, nhưng sự thật là con và chị ấy đang quen nhau, chúng con.."
" Vậy Nghi nhi thì như thế nào? Con định làm sao giải thích với con bé? " Tề phu nhân giữa chừng cắt ngang lời cô nói, bà đối với Mặc Huyền Ca nửa phần hiềm khích cũng không có, duy chỉ có là con gái bà đã có hôn ước cùng người khác, mà người này lại thập phần đặc biệt, đặc biệt tới nỗi hôn ước của cả hai cũng không phải do hai bên gia đình định sẵn mà là do hai người tự mình quyết định.
Nhận thức được " Nghi nhi " trong miệng Tề phu nhân, Tề Khuynh tay nắm chặt thành quyền, nhớ lại một đoạn kí ức tốt đẹp đã qua cô nhưng lại có chút hối hận. Năm đấy cô không nhận thức được thế nào gọi là tình cảm " nam nữ ", chỉ biết người đó đối với mình vô cùng quan trọng liền mới đem người đó nhận định là người mình 'không thể tách rời'.
Bây giờ chuyện đến nước này, Tề Khuynh cũng không thể một hai xem như không thấy, có thể lúc nói ra người đó sẽ buồn, nhưng là vẫn tốt hơn cô để Mặc Huyền Ca nàng phải chờ đợi.
" Con sẽ đem mọi chuyên toàn bộ nói với Diệp Nghi chị ấy, cũng sẽ xin lỗi chị ấy một cách đàng hoàng, còn về phía Mặc Huyền Ca, con mong là mẹ sẽ không vì chuyện này mà gây khó dễ cho chị ấy, con nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này. "
Tề Khuynh nói ra lời này trước tiên cũng chỉ vì muốn trấn an Tề phu nhân, nhưng chính xác nó cũng là lời thật lòng mà cô muốn nói.
" Được, nhưng đấy là về phần ta. Còn anh con Thiên Vũ, nó chắc chắn sẽ không dễ dàng thỏa hiệp." Xuất phát từ tình mẫu tử, Tề phu nhân thực cũng không muốn cản trở hạnh phúc của con mình, chuyện của bọn trẻ bà chỉ có thể đứng một bên an ủi động viên. Nhưng không phải ai cũng giống như bà, bọn họ sau khi biết chuyện này sẽ như thế nào khắc khe cấm đoán bà không nói trước được, nhưng duy nhất có Tề Thiên Vũ, bà biết thằng bé sẽ không dễ gì chấp nhận sự tình.
...
Tề Khuynh rời đi sau, Mặc Huyền Ca liền nhận được một cuộc điện thoại gọi đến. Không rõ nội dung cuộc gọi đến là gì, chỉ biết sau khi nghe máy, Mặc Huyền Ca chỉ đơn giản nhắn lại cho cô nói mình sẽ đi công tác vài ngày liền cũng biến mất.
Lúc tin nhắn đến được với Tề Khuynh thì cũng là đã tối muộn, dù có chút lo lắng cho sự rời đi vội vàng của nàng nhưng cô vẫn áp xuống tâm tình muốn gọi đến làm phiền nàng công tác. Nàng có sự việc của nàng, cô cũng có công việc của cô, nếu muốn làm phiền nàng thì trước hết cô cũng phải giải quyết cho xong công việc của mình.
Sân bay quốc tế Phú Đông, Thượng Hải. (Shanghai Pudong)
Nữ nhân kéo chiếc vali đen thẳng tắp lướt qua dòng người đi đến giữa sảnh chờ, một nam nhân tựa hồ chờ đợi đã lâu thấy nữ nhân xuất hiện liền vội vội vàng vàng tiến đến giúp nàng kéo vali, cũng không quên thông báo một tiếng.
" Mặc tổng, xe của chủ tịch đang đợi cô ở bên ngoài. "
Nữ nhân nửa để ý nửa không cứ thế đi thẳng, nàng đối với nam nhân có vẻ quen thuộc này một chút cũng không nhìn tới, vô cảm liếc nhìn một cái cũng đủ làm hắn sợ cúi đầu.
'gâu gâu'
Một cục bông trắng lông xù không biết từ đâu xuất hiện chạy đến dưới chân Mặc Huyền Ca, cái đuôi nho nhỏ vây vẫy như đòi hỏi được người chú ý. Nó ngẩng cái đầu tròn của mình lên, dùng cặp mắt đen nhánh nhìn chằm chằm nữ nhân như đang biểu đạt một ý gì đó. Chỉ tiếc là nàng không nuôi thú cưng, nhìn cũng không hiểu được ý tứ của con vật nhỏ này.
" Đậu đậu a. "
Một cái tên nghe không giống gọi người lắm làm thu hút Mặc Huyền Ca, nàng nâng mắt, nhìn thấy cách đó không xa một cô gái trẻ đầu đội mũ homburg với chiếc áo khoác dày và dài đang tiến lại đây, theo sau nàng còn có một đến hai vệ sĩ theo cùng. .
" Đậu đậu a, sau ngươi lại chạy loạn như thế, nhỡ bị người ta va trúng rồi sao. " Cô gái trẻ dường như vô cùng lo lắng cho chú chó nhỏ tên gọi đậu đậu của mình, nàng bế nó lên, cẩn thận xem xét một lượt cho nó, thấy vẫn hảo liền an tâm không thôi.
Mặc Huyền Ca không mấy quan tâm đến hành động của cô gái, nàng chăm chú ngắm nhìn gương mặt của nàng, nàng cảm thấy người này thật xinh đẹp nhưng cũng thật quen mắt.
" Thật xin lỗi, đậu đậu là thú cưng của tôi, lúc nãy không để ý để nó chạy loạn, không biết nó có quấy phá gì đến cô không? " Nữ nhân thanh âm mềm mỏng hướng Mặc Huyền Ca nói lời xin lỗi, nàng cún nhỏ rất ngoan, rất ít khi tiếp xúc cùng người lạ, nó chỉ gần gũi với những người mà nó cho là quen thuộc thôi, giác quan của nó cũng rất nhạy.
Mặc Huyền Ca lắc đầu, lại nghe kế bên nam nhân lên tiếng nhắc nhở. " Mặc tổng chúng ta cũng mau đi thôi. "
Nhìn một nam một nữ rời đi, cô gái ôm chú chó trên tay không hiểu vì sao trong lòng sinh ra một cảm giác lạ lạ, cô cảm giác rằng mình và người này hẳn là sẽ còn có thể gặp nhau vào một ngày nào đó không xa.
...
Ngoại ô - Thượng Hải
Chiếc xe màu đen ngang nhiên chạy qua cánh cổng lớn màu vàng tiến vào khuôn viên của một dinh thự nằm độc lập ở vùng ngoại ô yên tĩnh, chiếc xe dừng lại kế bên một đài phun nước được thiết kế theo phong cách châu âu. Cánh cửa được mở ra, nam nhân tinh tế đưa tay đỡ lấy nữ nhân ngồi bên trong xe bước xuống, hắn cũng không quên cầm dù che nắng cho nàng mặc dù cửa lớn đã gần ngay trước mắt.
Quản gia và người làm cũng như hay tin nữ nhân xuất hiện liền đứng sẵn ở cửa để tiếp đón, quản gia là người lớn tuổi nhất, hắn thấy nàng bước vào liền giúp nàng cầm lấy áo khoác và túi sách.
" Cô chủ, mừng cô trở về. "
Mặc Huyền Ca chỉ lạnh lùng gật đầu, nàng thanh lãnh cất tiếng hỏi quản gia. " Bà ấy đâu? "
Quản gia đương biết " Bà ấy " trong miệng nàng là ai liền thức thời nói. " Dạ thưa, bà chủ hiện, không có ở nhà, nhưng bà ấy bảo nếu cô có về thì cứ trước sắp xếp cho cô nghỉ ngơi. "
Mày đẹp nhíu lại, Mặc Huyền Ca hiếm thấy có một tia bực bội trong ánh mắt. Gọi nàng về gấp như vậy rốt cục lại không ở nhà, đây là ý gì?
Quản gia làm việc nhiều năm như vậy liếc nhìn một cái liền biết nàng đang không vui, ông cũng hiểu giữa nàng và bà chủ không được hòa hợp mẹ con cho lắm nên cũng không tiện khuyên nhủ gì nhiều chỉ đành nói sang chuyện khác. " Ngồi máy bay lâu chắc cô cũng mệt rồi, hay là cô cứ lên phòng nghỉ ngơi trước tôi sẽ dặn người làm mang lên điểm tâm cho cô. "
Biết quản gia có ý tốt nên Mặc Huyền Ca cũng không muốn gây khó dễ cho hắn, nàng gật đầu bỏ lại mọi thứ rồi đi lên lầu.
___
Trở về căn hộ của mình, Tề Khuynh mệt mỏi nằm lăn ra gác tay lên trán ở sofa. Cô khi nãy vừa nhận được cuộc gọi của vị gọi là " hôn thê " kia, người ấy nói hiện đã đáp cánh tại Trung Quốc và đang ở Thượng Hải, Tề Thiên Vũ cũng vừa nhắn cho cô kêu cô mau chóng sắp xếp bay đến Thượng Hải để gặp mặt vị kia hôn thê của mình, hắn cũng đã giúp cô đặt sẵn vé máy bay rồi, việc còn lại của cô chỉ là thu xếp hành lí nữa thôi.
Tề Khuynh canh đồng hồ, chỉ còn một tiếng nữa, cô phải nhanh chóng thu xếp hành lí và đi thôi, nhưng trước khi đi cô vẫn muốn gọi thông báo cho Mặc Huyền Ca một tiếng, nhưng cô đã gọi nãy giờ năm cuộc rồi nàng vẫn chưa bắt máy, cũng không biết nàng đang làm gì nữa.
" Rốt cục là đi đâu vậy chứ? Đi công tác vội như vậy, chẳng lẽ công việc gặp vấn đề gì sao? " Tề Khuynh vì lo lắng quá độ nên đành tự nhủ với bản thân là nàng đang bận việc nên mới không bắt máy được, sớm muộn gì nàng cũng sẽ gọi lại cho mình thôi.
Nghĩ là vậy nhưng Tề Khuynh cũng không biết lần tiếp theo cả hai được gặp mặt nói chuyện là khi nào nên cô trước bỏ xuống điện thoại, trở về phòng soạn hành lí để chuẩn bị ra sân bay.
***
Ở thư phòng, Tề phu nhân khóc mệt đứng dựa vào bàn làm việc, bà vẫn là đối với sự tình mình vừa thấy quá đỗi sốc cùng không chấp nhận, không chấp nhận vì con gái yêu quý của mình làm ra sự tình như thế.
Tề Khuynh chần chừ kêu lên một tiếng " Mẹ ", cô đương biết hiện tại bà đang nghĩ cái gì, nhưng cũng không muốn vì thế phủ nhận đành chậm chạp giải thích. " Con biết mẹ sẽ buồn, nhưng sự thật là con và chị ấy đang quen nhau, chúng con.."
" Vậy Nghi nhi thì như thế nào? Con định làm sao giải thích với con bé? " Tề phu nhân giữa chừng cắt ngang lời cô nói, bà đối với Mặc Huyền Ca nửa phần hiềm khích cũng không có, duy chỉ có là con gái bà đã có hôn ước cùng người khác, mà người này lại thập phần đặc biệt, đặc biệt tới nỗi hôn ước của cả hai cũng không phải do hai bên gia đình định sẵn mà là do hai người tự mình quyết định.
Nhận thức được " Nghi nhi " trong miệng Tề phu nhân, Tề Khuynh tay nắm chặt thành quyền, nhớ lại một đoạn kí ức tốt đẹp đã qua cô nhưng lại có chút hối hận. Năm đấy cô không nhận thức được thế nào gọi là tình cảm " nam nữ ", chỉ biết người đó đối với mình vô cùng quan trọng liền mới đem người đó nhận định là người mình 'không thể tách rời'.
Bây giờ chuyện đến nước này, Tề Khuynh cũng không thể một hai xem như không thấy, có thể lúc nói ra người đó sẽ buồn, nhưng là vẫn tốt hơn cô để Mặc Huyền Ca nàng phải chờ đợi.
" Con sẽ đem mọi chuyên toàn bộ nói với Diệp Nghi chị ấy, cũng sẽ xin lỗi chị ấy một cách đàng hoàng, còn về phía Mặc Huyền Ca, con mong là mẹ sẽ không vì chuyện này mà gây khó dễ cho chị ấy, con nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa chuyện này. "
Tề Khuynh nói ra lời này trước tiên cũng chỉ vì muốn trấn an Tề phu nhân, nhưng chính xác nó cũng là lời thật lòng mà cô muốn nói.
" Được, nhưng đấy là về phần ta. Còn anh con Thiên Vũ, nó chắc chắn sẽ không dễ dàng thỏa hiệp." Xuất phát từ tình mẫu tử, Tề phu nhân thực cũng không muốn cản trở hạnh phúc của con mình, chuyện của bọn trẻ bà chỉ có thể đứng một bên an ủi động viên. Nhưng không phải ai cũng giống như bà, bọn họ sau khi biết chuyện này sẽ như thế nào khắc khe cấm đoán bà không nói trước được, nhưng duy nhất có Tề Thiên Vũ, bà biết thằng bé sẽ không dễ gì chấp nhận sự tình.
...
Tề Khuynh rời đi sau, Mặc Huyền Ca liền nhận được một cuộc điện thoại gọi đến. Không rõ nội dung cuộc gọi đến là gì, chỉ biết sau khi nghe máy, Mặc Huyền Ca chỉ đơn giản nhắn lại cho cô nói mình sẽ đi công tác vài ngày liền cũng biến mất.
Lúc tin nhắn đến được với Tề Khuynh thì cũng là đã tối muộn, dù có chút lo lắng cho sự rời đi vội vàng của nàng nhưng cô vẫn áp xuống tâm tình muốn gọi đến làm phiền nàng công tác. Nàng có sự việc của nàng, cô cũng có công việc của cô, nếu muốn làm phiền nàng thì trước hết cô cũng phải giải quyết cho xong công việc của mình.
Sân bay quốc tế Phú Đông, Thượng Hải. (Shanghai Pudong)
Nữ nhân kéo chiếc vali đen thẳng tắp lướt qua dòng người đi đến giữa sảnh chờ, một nam nhân tựa hồ chờ đợi đã lâu thấy nữ nhân xuất hiện liền vội vội vàng vàng tiến đến giúp nàng kéo vali, cũng không quên thông báo một tiếng.
" Mặc tổng, xe của chủ tịch đang đợi cô ở bên ngoài. "
Nữ nhân nửa để ý nửa không cứ thế đi thẳng, nàng đối với nam nhân có vẻ quen thuộc này một chút cũng không nhìn tới, vô cảm liếc nhìn một cái cũng đủ làm hắn sợ cúi đầu.
'gâu gâu'
Một cục bông trắng lông xù không biết từ đâu xuất hiện chạy đến dưới chân Mặc Huyền Ca, cái đuôi nho nhỏ vây vẫy như đòi hỏi được người chú ý. Nó ngẩng cái đầu tròn của mình lên, dùng cặp mắt đen nhánh nhìn chằm chằm nữ nhân như đang biểu đạt một ý gì đó. Chỉ tiếc là nàng không nuôi thú cưng, nhìn cũng không hiểu được ý tứ của con vật nhỏ này.
" Đậu đậu a. "
Một cái tên nghe không giống gọi người lắm làm thu hút Mặc Huyền Ca, nàng nâng mắt, nhìn thấy cách đó không xa một cô gái trẻ đầu đội mũ homburg với chiếc áo khoác dày và dài đang tiến lại đây, theo sau nàng còn có một đến hai vệ sĩ theo cùng. .
" Đậu đậu a, sau ngươi lại chạy loạn như thế, nhỡ bị người ta va trúng rồi sao. " Cô gái trẻ dường như vô cùng lo lắng cho chú chó nhỏ tên gọi đậu đậu của mình, nàng bế nó lên, cẩn thận xem xét một lượt cho nó, thấy vẫn hảo liền an tâm không thôi.
Mặc Huyền Ca không mấy quan tâm đến hành động của cô gái, nàng chăm chú ngắm nhìn gương mặt của nàng, nàng cảm thấy người này thật xinh đẹp nhưng cũng thật quen mắt.
" Thật xin lỗi, đậu đậu là thú cưng của tôi, lúc nãy không để ý để nó chạy loạn, không biết nó có quấy phá gì đến cô không? " Nữ nhân thanh âm mềm mỏng hướng Mặc Huyền Ca nói lời xin lỗi, nàng cún nhỏ rất ngoan, rất ít khi tiếp xúc cùng người lạ, nó chỉ gần gũi với những người mà nó cho là quen thuộc thôi, giác quan của nó cũng rất nhạy.
Mặc Huyền Ca lắc đầu, lại nghe kế bên nam nhân lên tiếng nhắc nhở. " Mặc tổng chúng ta cũng mau đi thôi. "
Nhìn một nam một nữ rời đi, cô gái ôm chú chó trên tay không hiểu vì sao trong lòng sinh ra một cảm giác lạ lạ, cô cảm giác rằng mình và người này hẳn là sẽ còn có thể gặp nhau vào một ngày nào đó không xa.
...
Ngoại ô - Thượng Hải
Chiếc xe màu đen ngang nhiên chạy qua cánh cổng lớn màu vàng tiến vào khuôn viên của một dinh thự nằm độc lập ở vùng ngoại ô yên tĩnh, chiếc xe dừng lại kế bên một đài phun nước được thiết kế theo phong cách châu âu. Cánh cửa được mở ra, nam nhân tinh tế đưa tay đỡ lấy nữ nhân ngồi bên trong xe bước xuống, hắn cũng không quên cầm dù che nắng cho nàng mặc dù cửa lớn đã gần ngay trước mắt.
Quản gia và người làm cũng như hay tin nữ nhân xuất hiện liền đứng sẵn ở cửa để tiếp đón, quản gia là người lớn tuổi nhất, hắn thấy nàng bước vào liền giúp nàng cầm lấy áo khoác và túi sách.
" Cô chủ, mừng cô trở về. "
Mặc Huyền Ca chỉ lạnh lùng gật đầu, nàng thanh lãnh cất tiếng hỏi quản gia. " Bà ấy đâu? "
Quản gia đương biết " Bà ấy " trong miệng nàng là ai liền thức thời nói. " Dạ thưa, bà chủ hiện, không có ở nhà, nhưng bà ấy bảo nếu cô có về thì cứ trước sắp xếp cho cô nghỉ ngơi. "
Mày đẹp nhíu lại, Mặc Huyền Ca hiếm thấy có một tia bực bội trong ánh mắt. Gọi nàng về gấp như vậy rốt cục lại không ở nhà, đây là ý gì?
Quản gia làm việc nhiều năm như vậy liếc nhìn một cái liền biết nàng đang không vui, ông cũng hiểu giữa nàng và bà chủ không được hòa hợp mẹ con cho lắm nên cũng không tiện khuyên nhủ gì nhiều chỉ đành nói sang chuyện khác. " Ngồi máy bay lâu chắc cô cũng mệt rồi, hay là cô cứ lên phòng nghỉ ngơi trước tôi sẽ dặn người làm mang lên điểm tâm cho cô. "
Biết quản gia có ý tốt nên Mặc Huyền Ca cũng không muốn gây khó dễ cho hắn, nàng gật đầu bỏ lại mọi thứ rồi đi lên lầu.
___
Trở về căn hộ của mình, Tề Khuynh mệt mỏi nằm lăn ra gác tay lên trán ở sofa. Cô khi nãy vừa nhận được cuộc gọi của vị gọi là " hôn thê " kia, người ấy nói hiện đã đáp cánh tại Trung Quốc và đang ở Thượng Hải, Tề Thiên Vũ cũng vừa nhắn cho cô kêu cô mau chóng sắp xếp bay đến Thượng Hải để gặp mặt vị kia hôn thê của mình, hắn cũng đã giúp cô đặt sẵn vé máy bay rồi, việc còn lại của cô chỉ là thu xếp hành lí nữa thôi.
Tề Khuynh canh đồng hồ, chỉ còn một tiếng nữa, cô phải nhanh chóng thu xếp hành lí và đi thôi, nhưng trước khi đi cô vẫn muốn gọi thông báo cho Mặc Huyền Ca một tiếng, nhưng cô đã gọi nãy giờ năm cuộc rồi nàng vẫn chưa bắt máy, cũng không biết nàng đang làm gì nữa.
" Rốt cục là đi đâu vậy chứ? Đi công tác vội như vậy, chẳng lẽ công việc gặp vấn đề gì sao? " Tề Khuynh vì lo lắng quá độ nên đành tự nhủ với bản thân là nàng đang bận việc nên mới không bắt máy được, sớm muộn gì nàng cũng sẽ gọi lại cho mình thôi.
Nghĩ là vậy nhưng Tề Khuynh cũng không biết lần tiếp theo cả hai được gặp mặt nói chuyện là khi nào nên cô trước bỏ xuống điện thoại, trở về phòng soạn hành lí để chuẩn bị ra sân bay.
***