Chương 9: Tên khó ưa
"Chỉ cần em gã cho tôi, tôi sẽ giúp em thoát khỏi những áp lực này".
Trúc Hân giật mình tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã hơn 5 giờ sáng, cô đã ngủ ở phòng làm việc cả đêm. Cả người mệt mỏi, cô sựt nhớ ra mình vẫn chưa làm xong bản báo cáo.
"Chết rồi mình vẫn chưa làm xong, tên khốn dâm đãng tôi sẽ không tha cho anh đâu. "
Trúc Hân mở máy tính lên nhìn thấy bản báo cáo đã làm xong, còn rất chi tiết.
"Chuyện gì đây? Rõ ràng hôm qua mình chỉ vừa làm được một chút thôi sao hôm nay lại xong rồi".
Cô không khỏi thắc mắc chẳng lẽ có ai đó lén lấy máy tính rồi làm giúp cô, nhưng làm gì có ai rảnh rỗi mà giúp cô chứ.
Trúc Hân nghĩ mãi chẳng ra, cô cũng không biết có nên nộp cho trưởng phòng không. Nhưng không biết người làm là ai nếu như nộp lên thì sẽ rất ái nái.
...
Gác chuyện đó qua một bên, cô vội vàng về nhà thay quần áo rồi chuẩn bị lên công ty chuẩn bị cho cuộc họp cổ đông quan trọng.
Vừa vào công ty đã nghe mọi người xì xào to nhỏ chuyện gì đó.
"Trúc Hân mau lại đây" chị tiếp tân vừa nhìn thấy cô liền gọi cô. Cả chục người đang quây quanh bà chị tiếp tân đó.
"Có chuyện gì sao chị? " Trúc Hân đi tới, bà chị đó vội kéo tay cô lại, mấy chục con mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Cô có chút bối rối khi mọi người nhìn cô như vậy. "Mọi người bị sao vậy? mặt em dính gì hả?
Chị tiếp tân sắc mặt nghiêm trọng nhìn cô rồi nói. " Em biết gì chưa? "
Chưa để cô kịp trả lời bà chị liền nói "Hôm nay chủ tịch mới của tập đoàn sẽ về nước tiếp quản công ty này đó "
"Chuyện này thì có liên quan gì đến em ạ? " Trúc Hân hỏi. Chị tiếp tân quơ quơ tay "Chuyện này không liên quan đến em nhưng có một chuyện liên quan tới em. Hôm qua em ở lại tăng ca một mình đúng không? ".
Trúc Hân gật đầu. Bà chị kia lại nói tiếp "Em có thấy gì lạ không? "
Trúc Hân nhìn chị đó rồi lắc đầu. "Không... không có"
Nghe câu trả lời của Trúc Hân mọi người quay lại nhìn nhau.
"Em ấy nói không thấy kìa" một anh đeo kính nói.
"Có chuyện gì sao mọi người? ". Trúc Hân bẽn lẽn hỏi.
Mọi người mở đoạn camera trong phòng làm việc của cô lên. "Em mau xem đi. "
Trúc Hân nhìn thấy cô đang ngủ gục trên bàn, còn trưởng phòng thì mở cửa đi vào rồi tiến tới chỗ bàn làm việc của mình rồi mở máy tính lên làm gì đó. Nhìn trưởng phòng cứ như bị ai nhập vậy. Gương mặt trưởng phòng sợ hãi nhưng tay vẫn liên tục bấm máy tính.
Xem đến đây cô cũng biết ai là người làm bản báo cáo đó rồi. Kẻ đứng sau chuyện này chắc chắn là Đại Vĩnh làm.
Mọi người cứ bàn luận xôn xao rốt cuộc trưởng phòng đã làm gì với máy tính của cô. Trúc Hân nhân lúc mọi người không chú ý liền chuồn đi.
Trong buổi họp mọi người đều đã đến đủ, Trúc Hân ngồi bên cạnh bà trưởng phòng. Trúc Hân lén liếc nhìn bà thấy bà vẫn điềm tĩnh như không có chuyện gì trong khi đó mọi người đều bàn tán xôn xao.
Trong phòng họp toàn là những cổ đông lớn của công ty chỉ có cô là người thấp cổ bé họng.
"Chỉ là chủ tịch mới thôi mà có cần họp lớn như vậy vậy không chứ, mình buồn ngủ quá ". Trúc Hân vừa ngáp vừa nghĩ.
Cánh cửa phòng họp mở ra người đàn ông khoác trên mình bộ vest đen sang trọng bước vào. Mấy cô thư ký trong phòng họp nhìn người đó đến đứng hình
Mọi người đều đứng dậy chào hỏi vị chủ tịch trẻ tuổi kia chỉ có Trúc Hân vẫn ngồi đó, trưởng phòng thấy vậy liền đánh nhẹ vào người cô.
Trúc Hân ngơ ngác nhìn lên, vị chủ tịch trẻ kia không ai khác chính là đại Vĩnh. Nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia cô đứng hình mất 5s.
"Là con quỷ dâm đãng đó ".
Mọi người trong phòng đều hướng mắt nhìn về Trúc Hân. Cô xấu hổ lấy tay che miệng lại, mặt cô đỏ bừng.
" Ngồi xuống hết đi, cô kia đứng đó cho tôi " Chủ tịch chỉ tay về phía Trúc Hân, gương mặt lạnh băng
"Đúng là hắn ta rồi, sao hắn ta lại là chủ tịch của công ty này chứ? "
Trúc Hân bối rối nhìn đại Vĩnh, hắn ngồi trên ghế nhíu mày nhìn cô.
"Cô vừa gọi ai là con quỷ dâm đãng hả? "
Mấy người ngồi trong phòng họp thầm nghĩ lần này cô tiêu rồi.
Trúc Hân giật mình tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã hơn 5 giờ sáng, cô đã ngủ ở phòng làm việc cả đêm. Cả người mệt mỏi, cô sựt nhớ ra mình vẫn chưa làm xong bản báo cáo.
"Chết rồi mình vẫn chưa làm xong, tên khốn dâm đãng tôi sẽ không tha cho anh đâu. "
Trúc Hân mở máy tính lên nhìn thấy bản báo cáo đã làm xong, còn rất chi tiết.
"Chuyện gì đây? Rõ ràng hôm qua mình chỉ vừa làm được một chút thôi sao hôm nay lại xong rồi".
Cô không khỏi thắc mắc chẳng lẽ có ai đó lén lấy máy tính rồi làm giúp cô, nhưng làm gì có ai rảnh rỗi mà giúp cô chứ.
Trúc Hân nghĩ mãi chẳng ra, cô cũng không biết có nên nộp cho trưởng phòng không. Nhưng không biết người làm là ai nếu như nộp lên thì sẽ rất ái nái.
...
Gác chuyện đó qua một bên, cô vội vàng về nhà thay quần áo rồi chuẩn bị lên công ty chuẩn bị cho cuộc họp cổ đông quan trọng.
Vừa vào công ty đã nghe mọi người xì xào to nhỏ chuyện gì đó.
"Trúc Hân mau lại đây" chị tiếp tân vừa nhìn thấy cô liền gọi cô. Cả chục người đang quây quanh bà chị tiếp tân đó.
"Có chuyện gì sao chị? " Trúc Hân đi tới, bà chị đó vội kéo tay cô lại, mấy chục con mắt nhìn chằm chằm vào cô.
Cô có chút bối rối khi mọi người nhìn cô như vậy. "Mọi người bị sao vậy? mặt em dính gì hả?
Chị tiếp tân sắc mặt nghiêm trọng nhìn cô rồi nói. " Em biết gì chưa? "
Chưa để cô kịp trả lời bà chị liền nói "Hôm nay chủ tịch mới của tập đoàn sẽ về nước tiếp quản công ty này đó "
"Chuyện này thì có liên quan gì đến em ạ? " Trúc Hân hỏi. Chị tiếp tân quơ quơ tay "Chuyện này không liên quan đến em nhưng có một chuyện liên quan tới em. Hôm qua em ở lại tăng ca một mình đúng không? ".
Trúc Hân gật đầu. Bà chị kia lại nói tiếp "Em có thấy gì lạ không? "
Trúc Hân nhìn chị đó rồi lắc đầu. "Không... không có"
Nghe câu trả lời của Trúc Hân mọi người quay lại nhìn nhau.
"Em ấy nói không thấy kìa" một anh đeo kính nói.
"Có chuyện gì sao mọi người? ". Trúc Hân bẽn lẽn hỏi.
Mọi người mở đoạn camera trong phòng làm việc của cô lên. "Em mau xem đi. "
Trúc Hân nhìn thấy cô đang ngủ gục trên bàn, còn trưởng phòng thì mở cửa đi vào rồi tiến tới chỗ bàn làm việc của mình rồi mở máy tính lên làm gì đó. Nhìn trưởng phòng cứ như bị ai nhập vậy. Gương mặt trưởng phòng sợ hãi nhưng tay vẫn liên tục bấm máy tính.
Xem đến đây cô cũng biết ai là người làm bản báo cáo đó rồi. Kẻ đứng sau chuyện này chắc chắn là Đại Vĩnh làm.
Mọi người cứ bàn luận xôn xao rốt cuộc trưởng phòng đã làm gì với máy tính của cô. Trúc Hân nhân lúc mọi người không chú ý liền chuồn đi.
Trong buổi họp mọi người đều đã đến đủ, Trúc Hân ngồi bên cạnh bà trưởng phòng. Trúc Hân lén liếc nhìn bà thấy bà vẫn điềm tĩnh như không có chuyện gì trong khi đó mọi người đều bàn tán xôn xao.
Trong phòng họp toàn là những cổ đông lớn của công ty chỉ có cô là người thấp cổ bé họng.
"Chỉ là chủ tịch mới thôi mà có cần họp lớn như vậy vậy không chứ, mình buồn ngủ quá ". Trúc Hân vừa ngáp vừa nghĩ.
Cánh cửa phòng họp mở ra người đàn ông khoác trên mình bộ vest đen sang trọng bước vào. Mấy cô thư ký trong phòng họp nhìn người đó đến đứng hình
Mọi người đều đứng dậy chào hỏi vị chủ tịch trẻ tuổi kia chỉ có Trúc Hân vẫn ngồi đó, trưởng phòng thấy vậy liền đánh nhẹ vào người cô.
Trúc Hân ngơ ngác nhìn lên, vị chủ tịch trẻ kia không ai khác chính là đại Vĩnh. Nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia cô đứng hình mất 5s.
"Là con quỷ dâm đãng đó ".
Mọi người trong phòng đều hướng mắt nhìn về Trúc Hân. Cô xấu hổ lấy tay che miệng lại, mặt cô đỏ bừng.
" Ngồi xuống hết đi, cô kia đứng đó cho tôi " Chủ tịch chỉ tay về phía Trúc Hân, gương mặt lạnh băng
"Đúng là hắn ta rồi, sao hắn ta lại là chủ tịch của công ty này chứ? "
Trúc Hân bối rối nhìn đại Vĩnh, hắn ngồi trên ghế nhíu mày nhìn cô.
"Cô vừa gọi ai là con quỷ dâm đãng hả? "
Mấy người ngồi trong phòng họp thầm nghĩ lần này cô tiêu rồi.