Chương 69
Edit: An Ju
Adam bị hắn gặm cắn đến nỗi trái tim nhảy loạn lên, nhưng sau khi nghe lời Hạ Tử Minh nói xong, sắc mặt đột nhiên biến đổi, đẩy hắn ra một chút, liền hơi nghiêm túc hỏi: “Trò chơi, trò chơi gì? Trò chơi này ngươi học từ đâu, có chơi với ai nữa không?”
Tiểu á thú này chẳng hiểu cái gì, Adam rất sợ hắn bị người khác lừa, bị xâm phạm.
“Không, Lai Ân không chơi trò này với người khác đâu! Lai Ân thích ca ca, muốn chơi với ca ca!” Hạ Tử Minh ngây thơ chớp mắt, nhắm đến mỗi Adam vừa làm nũng muốn cọ lên.
Adam luống cuống tay chân đè hắn lại: “Lai Ân, đệ là một á thú, không được tùy tiện chơi loại trò chơi này với người khác.”
Vẻ mặt Hạ Tử Minh ngây thơ chớp mắt một cái, không hiểu hỏi hắn: “Vì sao?”
“Nói chung, ta nói không được là không được. Hơn nữa, ngươi cũng không được tùy tiện tìm người khác chơi trò chơi như vậy.” Adam không biết nên giải thích với hắn thế nào, chỉ đành trực tiếp cấm.
Hạ Tử Minh chớp chớp mắt, rất ấm ức: “Vì sao? Lai Ân thích ca ca, chỉ chơi với ca ca cũng không được sao?”
“Đệ…” Adam bị lời nói thẳng của hắn làm cho ngay cả tai cũng đỏ lừ, dừng một lúc, mới hỏi: “Đệ còn có mấy ca ca?”
Hạ Tử Minh nhìn chàng trai ngây thơ bị mình trêu cho mắc cỡ không biết làm sao, lập tức những suy nghĩ xấu muốn trêu đùa hắn càng ngày càng nhiều hơn, ôm lấy eo hắn, liền không nghĩ gì nói thẳng: “Ngươi! Chỉ có ngươi, Adam mới là ca ca tốt của Lai Ân!”
Hắn nhìn ra được Adam cũng thích hắn.
“Đệ – khụ khụ.” Adam trêu hắn một câu ‘ca ca tốt’ khiến hắn mặt đỏ tía tai, muốn trách Hạ Tử Minh không nghiêm chỉnh.
Nhưng sau khi đối mặt với ánh mắt trong suốt, vô tội của Hạ Tử Minh, hắn lại không nói được gì.
Lai Ân cái gì cũng không hiểu, rất có thể là hắn nghĩ sai rồi.
Adam ho khan vài tiếng mới xem như là có thể khiến cho sắc đỏ ửng trên mặt của mình biến mất.
Hắn dừng một chút, sắc mặt lập tức biến nghiêm, rất lo tiểu á thú này sẽ đi quấn lấy người khác làm chuyện này, liền chỉ chỉ môi mình, lại chỉ chỉ môi Hạ Tử Minh, nghiêm túc giảng giải lí lẽ: “Với lại, loại trò chơi này chỉ có bạn đời mới có thể làm với nhau thôi, ngoài ra thì đối với những mối quan hệ khác, đều không được làm.”
“Cho dù ta và đệ, đệ và phụ thân đệ cũng không được.” Adam nói ra từng câu từng chữ.
Bản thân hắn cũng là chỗ hiểu chỗ không, nhưng hiện tại lại nhận lấy trách nhiệm của người mẹ tiểu á thú nhân này, dạy dỗ tiểu á thú nhân những kiến thức cùng những điều cấm kỵ liên quan đến phương diện này.
Hạ Tử Minh thấy thế liền cảm thấy thú vị, lại hồn nhiên và ngây thơ nhìn hắn, hỏi: “Cái gì là bạn đời?”
“Bạn đời phải sống cả đời bên nhau, là người ở bên mình cả đời. Bạn đời chỉ có thể có một, ngoài người đó ra, đệ không được chơi loại trò chơi vừa rồi với bất kỳ ai.” Adam suy nghĩ một lúc, chọn ra một cách nói mà bản thân cho rằng có thể khiến Lai Ân nghe hiểu.
Hạ Tử Minh nghe xong cách hắn nói, bình tĩnh nhìn hắn cả buổi, lại giống như đã làm ra một quyết định nghiêm túc, nói: “Ta muốn làm bạn đời của Adam ca ca.”
“Adam ca ca làm bạn đời của ta đi.” Hắn kéo tay Adam làm nũng van nài.
Hắn muốn ở bên Adam mãi, nếu như không thể không ở bên người nào đó cả đời, hắn hi vọng người đó là Adam.
Adam nghe lời này của hắn, dù biết Lai Ân là một đứa trẻ, sẽ không có ý gì khác, lại không hiểu cái gì là tình yêu, cái gì là thích, nhưng lại vẫn không kềm được mà vui mừng.
Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của hắn liền không tránh khỏi hơi buồn: “Lai Ân, đệ còn nhỏ, trước mắt, đừng nói chuyện này nữa. Hơn nữa, đệ và tù trưởng Khoa Thụy Ân đã có hôn ước rồi, tương lai đệ sẽ thành bạn đời của hắn… Bạn đời chỉ có thể có hai người với nhau thôi, chúng ta không thể trở thành bạn đời được đâu.”
Hắn còn nhớ rõ tiểu á thú nhân này đã có hôn ước với Khoa Thụy Ân rồi, thế nào cũng phải thành bạn đời của người còn lại.
Mà bản thân lại đã được định trước trở thành một người qua đường trong cuộc sống của hắn… Thời gian dài lâu sẽ khiến hắn quên đi.
“Ta không còn nhỏ nữa, Khoa Thụy Ân ca ca cũng nói ta nhỏ, không được chơi loại trò chơi này với người khác. Nhưng ta nhớ rõ ta đã không còn nhỏ nữa.” Hạ Tử Minh đỏ ửng mặt mày, tâm tình trở nên kích động, xòe ngón tay ra đếm tuổi của mình: “Ta đã… Ta đã 21 tuổi rồi, không còn nhỏ nữa.”
Adam khẽ đẩy hắn ra, có hơi bất đắc dĩ: “Lai Ân…”
Hắn nghĩ thầm mình có lẽ nên giữ khoảng cách với tiểu á thú nhân này.
“Ta không quan tâm, ta chỉ muốn làm bạn đời của Adam ca ca.” Hạ Tử Minh chẳng màng xông lên, bắt lây tay của Adam liền bướng bỉnh nói.
Adam nói với vẻ mặt u ám: “Nhưng đệ là bạn đời tương lai của tù trường Khoa Thụy Ân.”
“Ca ca không phải đã nói bạn đời chỉ có thể có hai người với nhau, không thể có nhiều hơn hay sao? Khoa Thụy Ân ca ca đã cùng người khác làm chuyện này rồi, không thể làm bạn đời của Lai Ân nữa, Lai Ân muốn Adam ca ca làm bạn đời của ta.” Hạ Tử Minh thể hiện dáng vẻ một đứa trẻ, giống như nói việc đổi bạn đời đơn giản, dễ dàng như đổi bạn chơi vậy.
Adam nghe lời hắn nói, sắc mặt lại biến đổi: “Lai Ân, đệ nói cái gì? Tù trưởng Khoa Thụy Ân cùng ai làm gì?”
“Khoa Thụy Ân ca ca và ca ca tên Y Văn ôm nhau, gặm cắn mồm nhau, giống như Lai Ân vừa làm với Adam ca ca ấy, bọn họ còn cởi quần áo cơ. Lai Ân cũng nhìn thấy hết rồi, Khoa Thụy Ân ca ca còn nói Lai Ân không được nói với người khác…” Hạ Tử Minh tức giận, giống như hoàn toàn chẳng biết chuyện gì xảy ra: “Thế nhưng, hắn rõ ràng cũng đã có bạn đời rồi, sao còn có thể làm bạn đời của Lai Ân được nữa?”
Hắn cố ý nói đến là khoa trương, dù sao hắn là một kẻ ngốc, sẽ không ai nghi ngờ lời hắn nói là thật hay giả.
Hắn lôi kéo tay của Adam, nhân tiện nói: “Lai Ân không cần hắn đâu! Lai Ân cần Adam ca ca làm bạn đời của ta, Adam ca ca, ngươi nói xem có được hay không?”
Adam nghe lời hắn nói, sắc mặt thoáng chốc trở nên cực kỳ xấu. Hắn là một người không tin vào lời đồn đãi, vì vậy đối với lời đồn về Khoa Thụy Ân và Y Văn trong bộ lạc, hắn chưa từng tin một chữ, nhưng không nghĩ tới đây lại là sự thực, Khoa Thụy Ân… Khoa Thụy Ân lại vẫn khiến Lai Ân tận mắt nhìn thấy.
Khoa Thụy Ân làm sao có thể như vậy?
Hắn rõ ràng đã có Lai Ân rồi, không phải sao? Lai Ân là một á thú nhân tốt, tốt như vậy, dù có hơi ngốc, Adam lại cảm thấy hắn vô cùng ngọt ngào.
Nếu đổi lại hắn là Khoa Thụy Ân, nhất định sẽ đặt Lai Ân trong tay, một lòng một dạ chăm sóc còn ngại không đủ. Có Lai Ân rồi, hắn vì sao còn phản bội?
Adam lập tức oán giận vô cùng.
Hạ Tử Minh nhìn dáng vẻ phẫn nộ vì mình của Adam, trong lòng cực kỳ vui mừng.
Về đến nhà, hắn liền tìm thấy người chân chính có đủ khả năng xoay chuyển cuộc hôn ước này, cha hắn hay chính là lão tù trưởng, không quan tâm mà làm ầm lên: “Phụ thân, phụ thân, con không muốn Khoa Thụy Ân ca ca làm bạn đời của con, con muốn Adam ca ca làm bạn đời của con, cha làm cho Adam ca ca và con trở thành bạn đời, có được không?”
“Cha…”
“La ai dạy con nói như vậy? Là Adam sao?” Nhìn đứa con luôn ngoan ngoãn nhà mình đột nhiên vì muốn làm bạn đời với Adam mà làm ầm lên, vẻ mặt của lão tù trưởng lập tức biến đổi.
Tuy rằng sớm đã có ý giải trừ hôn ước của Khoa Thụy Ân với Lai Ân, nhưng ông càng lo sợ có người có mưu đồ quấy rối mê hoặc con nhà mình, mượn Lai Ân để leo lên…
“Không phải, không phải Adam ca ca.” Hạ Tử Minh chỉ lo ông hiểu lầm Adam, lắc đầu liên tục: “Là con muốn làm bạn đời với Adam ca ca, nhưng Adam ca ca nói con tương lai sẽ là bạn đời của Khoa Thụy Ân ca ca, không chịu làm bạn đời của con, con mới đi tìm phụ thân mà.”
“Phụ thân, con không muốn Khoa Thụy Ân ca ca làm bạn đời của con, con muốn Adam ca ca làm bạn đời của con. Cha làm cho Adam ca ca làm bạn đời của con có được không? Cha.” Hạ Tử Minh ôm cánh tay lão tù trưởng làm nũng.
Lão tù trưởng biết được không phải Adam ngấm ngầm mê hoặc con trai nhà mình, sắc mặt mới hòa hoãn hơn chút, dịu giọng hỏi: “Nhưng con trước đây không phải rất thích Khoa Thụy Ân ca ca sao? Bạn đời cũng không phải là hôm nay con thích người này thì có thể bắt người này làm, ngày mai thích người kia thì có thể bắt người kia làm… Là phải sống ở bên nhau cả đời.”
“Con thích Khoa Thụy Ân ca ca, thế nhưng Khoa Thụy Ân ca ca không thích ta, Khoa Thụy Ân ca ca đã có người hắn thích rồi. Lai Ân không cần Khoa Thụy Ân ca ca làm bạn đời của con.” Hạ Tử Minh vẻ mặt ngây thơ nhìn lão tù trưởng, cực kỳ thẳng thắn nói.
Kẻ ngốc từ trước tới nay đều không hiểu cái gì gọi là quanh co, lòng vòng.
Lão tù trưởng vừa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức biến đổi: “Con nghe những lời này từ đâu?”
Những chuyện của Khoa Thụy Ân, lão tù trưởng vẫn luôn nghe được, nhưng cân nhắc đến tình huống đặc thù của con trai nhà mình mới mở một con mắt, nhắm một con mắt, nhưng lại không mong sẽ truyền vào trong tai Lai Ân.
“Là con tận mắt nhìn thấy mà.” Hạ Tử Minh tức giận nói.
Lão tù trưởng nheo mắt lại: “Con nhìn thấy cái gì?”
“Con thấy Khoa Thụy Ân ca ca cùng một ca ca khác ôm hôn nhau, Khoa Thụy Ân ca ca nói với con hắn đang chơi trò chơi. Con quay về cũng muốn chơi trò kia với Adam ca ca, Adam ca ca lại nói đây là chuyện chỉ có bạn đời mới được làm với nhau thôi.” Hạ Tử Minh mở to một đôi mắt trong suốt, vô tội, dốc hết sức bôi đen Khoa Thụy Ân, xây dựng hình tượng cho Adam.
Lão tù trưởng nghe xong lời này, sắc mặt lập tức trầm xuống, hoàn toàn không nghĩ tới loại chuyện ô uế như vậy lại xảy ra ngay trước mắt của con trai mình.
Lai Ân cái gì cũng không hiểu, nhưng ông lại hiểu.
Hạ Tử Minh thấy lão tù trưởng như vậy liền vui trong lòng, lập tức ôm cánh tay lão tù trưởng lắc lắc, làm nũng nói: “Cha, Khoa Thụy Ân câc không thích con, con cũng không thích hắn, con không muốn hắn làm bạn đời của con đâu. Adam ca ca thích con, cha làm cho Adam ca ca làm bạn đời của con, có được không?”
“Con cũng thích Adam ca ca, con muốn hắn làm bạn đời của con…” Hắn không ngừng làm nũng.
Lão tù trưởng bình tĩnh nhìn hắn, tâm tình lại phức tạp, con trai nhà mình dù ngốc, nhưng ông lại biết tâm lý của đứa ngốc cực kỳ nhạy cảm, thẳng thắn giống hệt một đứa trẻ, người khác đối xử tốt với hắn, đối xử tệ với hắn, thích hắn, không thích hắn, đều có thể phân biệt rất rõ ràng.
Lão tù trưởng trước kia vẫn luôn nghĩ mình còn có thể hiểu nhân phẩm, tính tình của Khoa Thụy Ân, dù là hắn không thích Lai Ân, muốn tìm một á thú nhân khác cũng không sao, chỉ cần hắn vì băn khoăn vấn đề mặt mũi cùng uy vọng trong bộ lạc, sau khi mình qua trăm tuổi mà chăm sóc Lai Ân một đời cũng tốt.
Dù sao đi nữa Lai Ân cũng là một đứa trẻ không hiểu gì.
Nhưng bây giờ, Lai Ân lại không muốn nữa, Khoa Thụy Ân đối đãi với Lai Ân cũng không còn chu đáo như trước nữa… Ông liền không thể không bắt đầu suy xét một lần nữa.
“Có được không? Cha, con muốn Adam ca ca làm bạn đời của con…” Hạ Tử Minh ôm cánh tay hắn tiếp tục làm nũng.
Lão tù trưởng nhìn con nhà mình không ngừng làm nũng, thật không dễ dàng mới có một chấp niệm, giống như quả thực cực kỳ thích Adam, do dự cả buổi, cuối cùng thì lấy hết dũng khí, làm ra một quyết định: “Làm bạn đời, cũng không phải là con muốn là có thể được luôn. Cha… còn phải hỏi ý kiến của đứa trẻ Adam kia nữa.”
“Được được, cha, cha nhanh đi hỏi, nhanh đi hỏi.” Hạ Tử Minh thấy hắn không kiên quyết nữa, lập tức liền biết hắn như thế là đồng ý rồi, vui mừng liền ôm cánh tay lão tù trưởng lắc lắc.
Lão tù trưởng nhìn hắn, nhếch miệng cười từ ái: “Được, cha đi đây.”
Không biết vì cái gì, hắn đột nhiên có hơi ghen tị với Adam. Rõ ràng trước đây người tiểu Lai Ân của hắn thích nhất là cha.
“Cha, con thích cha nhất.” Hạ Tử Minh nhìn ra tâm trạng cô đơn của lão tù trưởng, lập tức liền nhón chân lên, lưu lại trên mặt lão tù trưởng một cái thơm yêu thương, ý muốn làm cho ông cụ vui vẻ một chút.
Adam bị hắn gặm cắn đến nỗi trái tim nhảy loạn lên, nhưng sau khi nghe lời Hạ Tử Minh nói xong, sắc mặt đột nhiên biến đổi, đẩy hắn ra một chút, liền hơi nghiêm túc hỏi: “Trò chơi, trò chơi gì? Trò chơi này ngươi học từ đâu, có chơi với ai nữa không?”
Tiểu á thú này chẳng hiểu cái gì, Adam rất sợ hắn bị người khác lừa, bị xâm phạm.
“Không, Lai Ân không chơi trò này với người khác đâu! Lai Ân thích ca ca, muốn chơi với ca ca!” Hạ Tử Minh ngây thơ chớp mắt, nhắm đến mỗi Adam vừa làm nũng muốn cọ lên.
Adam luống cuống tay chân đè hắn lại: “Lai Ân, đệ là một á thú, không được tùy tiện chơi loại trò chơi này với người khác.”
Vẻ mặt Hạ Tử Minh ngây thơ chớp mắt một cái, không hiểu hỏi hắn: “Vì sao?”
“Nói chung, ta nói không được là không được. Hơn nữa, ngươi cũng không được tùy tiện tìm người khác chơi trò chơi như vậy.” Adam không biết nên giải thích với hắn thế nào, chỉ đành trực tiếp cấm.
Hạ Tử Minh chớp chớp mắt, rất ấm ức: “Vì sao? Lai Ân thích ca ca, chỉ chơi với ca ca cũng không được sao?”
“Đệ…” Adam bị lời nói thẳng của hắn làm cho ngay cả tai cũng đỏ lừ, dừng một lúc, mới hỏi: “Đệ còn có mấy ca ca?”
Hạ Tử Minh nhìn chàng trai ngây thơ bị mình trêu cho mắc cỡ không biết làm sao, lập tức những suy nghĩ xấu muốn trêu đùa hắn càng ngày càng nhiều hơn, ôm lấy eo hắn, liền không nghĩ gì nói thẳng: “Ngươi! Chỉ có ngươi, Adam mới là ca ca tốt của Lai Ân!”
Hắn nhìn ra được Adam cũng thích hắn.
“Đệ – khụ khụ.” Adam trêu hắn một câu ‘ca ca tốt’ khiến hắn mặt đỏ tía tai, muốn trách Hạ Tử Minh không nghiêm chỉnh.
Nhưng sau khi đối mặt với ánh mắt trong suốt, vô tội của Hạ Tử Minh, hắn lại không nói được gì.
Lai Ân cái gì cũng không hiểu, rất có thể là hắn nghĩ sai rồi.
Adam ho khan vài tiếng mới xem như là có thể khiến cho sắc đỏ ửng trên mặt của mình biến mất.
Hắn dừng một chút, sắc mặt lập tức biến nghiêm, rất lo tiểu á thú này sẽ đi quấn lấy người khác làm chuyện này, liền chỉ chỉ môi mình, lại chỉ chỉ môi Hạ Tử Minh, nghiêm túc giảng giải lí lẽ: “Với lại, loại trò chơi này chỉ có bạn đời mới có thể làm với nhau thôi, ngoài ra thì đối với những mối quan hệ khác, đều không được làm.”
“Cho dù ta và đệ, đệ và phụ thân đệ cũng không được.” Adam nói ra từng câu từng chữ.
Bản thân hắn cũng là chỗ hiểu chỗ không, nhưng hiện tại lại nhận lấy trách nhiệm của người mẹ tiểu á thú nhân này, dạy dỗ tiểu á thú nhân những kiến thức cùng những điều cấm kỵ liên quan đến phương diện này.
Hạ Tử Minh thấy thế liền cảm thấy thú vị, lại hồn nhiên và ngây thơ nhìn hắn, hỏi: “Cái gì là bạn đời?”
“Bạn đời phải sống cả đời bên nhau, là người ở bên mình cả đời. Bạn đời chỉ có thể có một, ngoài người đó ra, đệ không được chơi loại trò chơi vừa rồi với bất kỳ ai.” Adam suy nghĩ một lúc, chọn ra một cách nói mà bản thân cho rằng có thể khiến Lai Ân nghe hiểu.
Hạ Tử Minh nghe xong cách hắn nói, bình tĩnh nhìn hắn cả buổi, lại giống như đã làm ra một quyết định nghiêm túc, nói: “Ta muốn làm bạn đời của Adam ca ca.”
“Adam ca ca làm bạn đời của ta đi.” Hắn kéo tay Adam làm nũng van nài.
Hắn muốn ở bên Adam mãi, nếu như không thể không ở bên người nào đó cả đời, hắn hi vọng người đó là Adam.
Adam nghe lời này của hắn, dù biết Lai Ân là một đứa trẻ, sẽ không có ý gì khác, lại không hiểu cái gì là tình yêu, cái gì là thích, nhưng lại vẫn không kềm được mà vui mừng.
Nhưng ngay sau đó, vẻ mặt của hắn liền không tránh khỏi hơi buồn: “Lai Ân, đệ còn nhỏ, trước mắt, đừng nói chuyện này nữa. Hơn nữa, đệ và tù trưởng Khoa Thụy Ân đã có hôn ước rồi, tương lai đệ sẽ thành bạn đời của hắn… Bạn đời chỉ có thể có hai người với nhau thôi, chúng ta không thể trở thành bạn đời được đâu.”
Hắn còn nhớ rõ tiểu á thú nhân này đã có hôn ước với Khoa Thụy Ân rồi, thế nào cũng phải thành bạn đời của người còn lại.
Mà bản thân lại đã được định trước trở thành một người qua đường trong cuộc sống của hắn… Thời gian dài lâu sẽ khiến hắn quên đi.
“Ta không còn nhỏ nữa, Khoa Thụy Ân ca ca cũng nói ta nhỏ, không được chơi loại trò chơi này với người khác. Nhưng ta nhớ rõ ta đã không còn nhỏ nữa.” Hạ Tử Minh đỏ ửng mặt mày, tâm tình trở nên kích động, xòe ngón tay ra đếm tuổi của mình: “Ta đã… Ta đã 21 tuổi rồi, không còn nhỏ nữa.”
Adam khẽ đẩy hắn ra, có hơi bất đắc dĩ: “Lai Ân…”
Hắn nghĩ thầm mình có lẽ nên giữ khoảng cách với tiểu á thú nhân này.
“Ta không quan tâm, ta chỉ muốn làm bạn đời của Adam ca ca.” Hạ Tử Minh chẳng màng xông lên, bắt lây tay của Adam liền bướng bỉnh nói.
Adam nói với vẻ mặt u ám: “Nhưng đệ là bạn đời tương lai của tù trường Khoa Thụy Ân.”
“Ca ca không phải đã nói bạn đời chỉ có thể có hai người với nhau, không thể có nhiều hơn hay sao? Khoa Thụy Ân ca ca đã cùng người khác làm chuyện này rồi, không thể làm bạn đời của Lai Ân nữa, Lai Ân muốn Adam ca ca làm bạn đời của ta.” Hạ Tử Minh thể hiện dáng vẻ một đứa trẻ, giống như nói việc đổi bạn đời đơn giản, dễ dàng như đổi bạn chơi vậy.
Adam nghe lời hắn nói, sắc mặt lại biến đổi: “Lai Ân, đệ nói cái gì? Tù trưởng Khoa Thụy Ân cùng ai làm gì?”
“Khoa Thụy Ân ca ca và ca ca tên Y Văn ôm nhau, gặm cắn mồm nhau, giống như Lai Ân vừa làm với Adam ca ca ấy, bọn họ còn cởi quần áo cơ. Lai Ân cũng nhìn thấy hết rồi, Khoa Thụy Ân ca ca còn nói Lai Ân không được nói với người khác…” Hạ Tử Minh tức giận, giống như hoàn toàn chẳng biết chuyện gì xảy ra: “Thế nhưng, hắn rõ ràng cũng đã có bạn đời rồi, sao còn có thể làm bạn đời của Lai Ân được nữa?”
Hắn cố ý nói đến là khoa trương, dù sao hắn là một kẻ ngốc, sẽ không ai nghi ngờ lời hắn nói là thật hay giả.
Hắn lôi kéo tay của Adam, nhân tiện nói: “Lai Ân không cần hắn đâu! Lai Ân cần Adam ca ca làm bạn đời của ta, Adam ca ca, ngươi nói xem có được hay không?”
Adam nghe lời hắn nói, sắc mặt thoáng chốc trở nên cực kỳ xấu. Hắn là một người không tin vào lời đồn đãi, vì vậy đối với lời đồn về Khoa Thụy Ân và Y Văn trong bộ lạc, hắn chưa từng tin một chữ, nhưng không nghĩ tới đây lại là sự thực, Khoa Thụy Ân… Khoa Thụy Ân lại vẫn khiến Lai Ân tận mắt nhìn thấy.
Khoa Thụy Ân làm sao có thể như vậy?
Hắn rõ ràng đã có Lai Ân rồi, không phải sao? Lai Ân là một á thú nhân tốt, tốt như vậy, dù có hơi ngốc, Adam lại cảm thấy hắn vô cùng ngọt ngào.
Nếu đổi lại hắn là Khoa Thụy Ân, nhất định sẽ đặt Lai Ân trong tay, một lòng một dạ chăm sóc còn ngại không đủ. Có Lai Ân rồi, hắn vì sao còn phản bội?
Adam lập tức oán giận vô cùng.
Hạ Tử Minh nhìn dáng vẻ phẫn nộ vì mình của Adam, trong lòng cực kỳ vui mừng.
Về đến nhà, hắn liền tìm thấy người chân chính có đủ khả năng xoay chuyển cuộc hôn ước này, cha hắn hay chính là lão tù trưởng, không quan tâm mà làm ầm lên: “Phụ thân, phụ thân, con không muốn Khoa Thụy Ân ca ca làm bạn đời của con, con muốn Adam ca ca làm bạn đời của con, cha làm cho Adam ca ca và con trở thành bạn đời, có được không?”
“Cha…”
“La ai dạy con nói như vậy? Là Adam sao?” Nhìn đứa con luôn ngoan ngoãn nhà mình đột nhiên vì muốn làm bạn đời với Adam mà làm ầm lên, vẻ mặt của lão tù trưởng lập tức biến đổi.
Tuy rằng sớm đã có ý giải trừ hôn ước của Khoa Thụy Ân với Lai Ân, nhưng ông càng lo sợ có người có mưu đồ quấy rối mê hoặc con nhà mình, mượn Lai Ân để leo lên…
“Không phải, không phải Adam ca ca.” Hạ Tử Minh chỉ lo ông hiểu lầm Adam, lắc đầu liên tục: “Là con muốn làm bạn đời với Adam ca ca, nhưng Adam ca ca nói con tương lai sẽ là bạn đời của Khoa Thụy Ân ca ca, không chịu làm bạn đời của con, con mới đi tìm phụ thân mà.”
“Phụ thân, con không muốn Khoa Thụy Ân ca ca làm bạn đời của con, con muốn Adam ca ca làm bạn đời của con. Cha làm cho Adam ca ca làm bạn đời của con có được không? Cha.” Hạ Tử Minh ôm cánh tay lão tù trưởng làm nũng.
Lão tù trưởng biết được không phải Adam ngấm ngầm mê hoặc con trai nhà mình, sắc mặt mới hòa hoãn hơn chút, dịu giọng hỏi: “Nhưng con trước đây không phải rất thích Khoa Thụy Ân ca ca sao? Bạn đời cũng không phải là hôm nay con thích người này thì có thể bắt người này làm, ngày mai thích người kia thì có thể bắt người kia làm… Là phải sống ở bên nhau cả đời.”
“Con thích Khoa Thụy Ân ca ca, thế nhưng Khoa Thụy Ân ca ca không thích ta, Khoa Thụy Ân ca ca đã có người hắn thích rồi. Lai Ân không cần Khoa Thụy Ân ca ca làm bạn đời của con.” Hạ Tử Minh vẻ mặt ngây thơ nhìn lão tù trưởng, cực kỳ thẳng thắn nói.
Kẻ ngốc từ trước tới nay đều không hiểu cái gì gọi là quanh co, lòng vòng.
Lão tù trưởng vừa nghe thấy lời này, sắc mặt lập tức biến đổi: “Con nghe những lời này từ đâu?”
Những chuyện của Khoa Thụy Ân, lão tù trưởng vẫn luôn nghe được, nhưng cân nhắc đến tình huống đặc thù của con trai nhà mình mới mở một con mắt, nhắm một con mắt, nhưng lại không mong sẽ truyền vào trong tai Lai Ân.
“Là con tận mắt nhìn thấy mà.” Hạ Tử Minh tức giận nói.
Lão tù trưởng nheo mắt lại: “Con nhìn thấy cái gì?”
“Con thấy Khoa Thụy Ân ca ca cùng một ca ca khác ôm hôn nhau, Khoa Thụy Ân ca ca nói với con hắn đang chơi trò chơi. Con quay về cũng muốn chơi trò kia với Adam ca ca, Adam ca ca lại nói đây là chuyện chỉ có bạn đời mới được làm với nhau thôi.” Hạ Tử Minh mở to một đôi mắt trong suốt, vô tội, dốc hết sức bôi đen Khoa Thụy Ân, xây dựng hình tượng cho Adam.
Lão tù trưởng nghe xong lời này, sắc mặt lập tức trầm xuống, hoàn toàn không nghĩ tới loại chuyện ô uế như vậy lại xảy ra ngay trước mắt của con trai mình.
Lai Ân cái gì cũng không hiểu, nhưng ông lại hiểu.
Hạ Tử Minh thấy lão tù trưởng như vậy liền vui trong lòng, lập tức ôm cánh tay lão tù trưởng lắc lắc, làm nũng nói: “Cha, Khoa Thụy Ân câc không thích con, con cũng không thích hắn, con không muốn hắn làm bạn đời của con đâu. Adam ca ca thích con, cha làm cho Adam ca ca làm bạn đời của con, có được không?”
“Con cũng thích Adam ca ca, con muốn hắn làm bạn đời của con…” Hắn không ngừng làm nũng.
Lão tù trưởng bình tĩnh nhìn hắn, tâm tình lại phức tạp, con trai nhà mình dù ngốc, nhưng ông lại biết tâm lý của đứa ngốc cực kỳ nhạy cảm, thẳng thắn giống hệt một đứa trẻ, người khác đối xử tốt với hắn, đối xử tệ với hắn, thích hắn, không thích hắn, đều có thể phân biệt rất rõ ràng.
Lão tù trưởng trước kia vẫn luôn nghĩ mình còn có thể hiểu nhân phẩm, tính tình của Khoa Thụy Ân, dù là hắn không thích Lai Ân, muốn tìm một á thú nhân khác cũng không sao, chỉ cần hắn vì băn khoăn vấn đề mặt mũi cùng uy vọng trong bộ lạc, sau khi mình qua trăm tuổi mà chăm sóc Lai Ân một đời cũng tốt.
Dù sao đi nữa Lai Ân cũng là một đứa trẻ không hiểu gì.
Nhưng bây giờ, Lai Ân lại không muốn nữa, Khoa Thụy Ân đối đãi với Lai Ân cũng không còn chu đáo như trước nữa… Ông liền không thể không bắt đầu suy xét một lần nữa.
“Có được không? Cha, con muốn Adam ca ca làm bạn đời của con…” Hạ Tử Minh ôm cánh tay hắn tiếp tục làm nũng.
Lão tù trưởng nhìn con nhà mình không ngừng làm nũng, thật không dễ dàng mới có một chấp niệm, giống như quả thực cực kỳ thích Adam, do dự cả buổi, cuối cùng thì lấy hết dũng khí, làm ra một quyết định: “Làm bạn đời, cũng không phải là con muốn là có thể được luôn. Cha… còn phải hỏi ý kiến của đứa trẻ Adam kia nữa.”
“Được được, cha, cha nhanh đi hỏi, nhanh đi hỏi.” Hạ Tử Minh thấy hắn không kiên quyết nữa, lập tức liền biết hắn như thế là đồng ý rồi, vui mừng liền ôm cánh tay lão tù trưởng lắc lắc.
Lão tù trưởng nhìn hắn, nhếch miệng cười từ ái: “Được, cha đi đây.”
Không biết vì cái gì, hắn đột nhiên có hơi ghen tị với Adam. Rõ ràng trước đây người tiểu Lai Ân của hắn thích nhất là cha.
“Cha, con thích cha nhất.” Hạ Tử Minh nhìn ra tâm trạng cô đơn của lão tù trưởng, lập tức liền nhón chân lên, lưu lại trên mặt lão tù trưởng một cái thơm yêu thương, ý muốn làm cho ông cụ vui vẻ một chút.