Chương 51: Gặp đối tác theo phong cách lạ
Hôm nay là lần đầu tiên trong đời Lâm Tiểu Thanh được giao cho trọng trách lớn trở thành người đại diện chi nhánh đi ký hợp đồng lần này. Cô lo lắng, căng thẳng trên suốt quãng đường tới địa điểm gặp đối tác.
Á Viêm được Long Mặc cử đi cùng cô, hắn không yên tâm để cô đến đó một mình, một phần để Á Viêm đi cùng cô sẽ có thể giúp được cô.
Á Viêm ngó gương chiếu hậu thấy Lâm Tiểu Thanh cứ bứt rứt quấn hai đầu ngón tay vào nhau cảm giác bất an. Á Viêm trấn an cô: "Phu nhân đừng lo lắng, có tôi đây rồi. Tôi sẽ giúp phu nhân. Việc phu nhân bây giờ là bình tĩnh lại, hít thở thật sâu và thư giãn".
Lâm Tiểu Thanh tuy rất rối nhưng cũng tiếp thu lời của Á Viêm. Á Viêm đưa cho cô một viên kẹo bạc hà, nói: "Phu nhân ngậm thứ này trong miệng sẽ giúp cô bớt căng thẳng".
Lâm Tiểu Thanh nhận lấy viên kẹo trong tay Á Viêm, bóc ra khỏi vỏ đưa vào miệng ngậm. Viên kẹo ngọt ngọt, the the man mát đang tan trong miệng. Đúng là thoải mái hơn thật. The mát của bạc hà khiến nỗi lo âu trong lòng cô cũng vơi chút ít.
Á Viêm bật thêm chút nhạc để giải tỏa đi không gian căng thẳng này. Cô nằm tựa vào ghế nhắm mắt tĩnh lặng một chút. Đầu óc thư thả tận hưởng giai điệu nhẹ nhàng ấy.
Nhà hàng Thượng Ký...
Cô đứng trước cửa hít một hơi thật sau rồi thở ra từ từ, nhẹ nhàng. Hình như cô đã lĩnh hội được lời của Á Viêm ít nhiều. Lâm Tiểu Thanh dần lấy lại phong thái, sắc mặt trở nên điềm đạm, bình tĩnh.
Cô cùng cậu bước vào trong. Á Viêm đi theo sau cô, quần áo chỉnh tề hộ tống cô an toàn. Đến căn phòng ăn đã được đặt sẵn, Á Viêm đi trước mở cửa cho cô. Lâm Tiểu Thanh bước vào trong, bên trong căn phòng, một người đàn ông với nụ cười ôn nhu cởi mở đứng dậy chào hỏi tự nhiên: "Xin chào. Hôm nay chắc cô là người đến kí hợp đồng với tôi".
Lâm Tiểu Thanh mỉm cười mở lời: "Anh chắc là Mộc Duy - Tổng giám đốc của Mộc Tinh?".
- Phải, là tôi.
Anh ta nghiêng ánh mắt nhìn nét mặt thanh tú thuần khiết của cô trong lòng có chút dao động xao xuyến. Trên đời cũng có người con gái xinh đẹp thế này sao? Tựa tiên nữ giáng trần, thanh khiết, thanh tao giống như đóa đào hoa mỏng manh chớm nở. Hèn gì Long Mặc mặc ra tay trước.
Lâm Tiểu Thanh thấy người đàn ông phía trước chằm chằm nhìn mình có chút không thoải mái. Á Viêm hơi nhíu mày tỏ ý không mấy hài lòng định lên tiếng nhưng Lâm Tiểu Thanh lại lên tiếng trước: "Chúng ta có thể bàn hợp đồng được chứ?".
Mộc Duy bừng tỉnh. Nghĩ đến thái độ ban nãy của mình thật thiếu lịch sự, thiếu tôn trọng. Mộc Duy vội vàng xin lỗi: "Tôi sơ ý quá. Xin thứ lỗi vì thái độ vừa rồi. Cô đừng hiểu lầm. Tôi chỉ thấy lần đầu tiên gặp được một người xinh đẹp như vậy khiến tôi hơi mất tập trung".
- À, không đáng ngại.
Mộc Duy tiến đến lịch thiệp kéo chiếc ghế ra mời cô ngồi. Cô cũng vui vẻ bỏ qua chuyện khi nãy, ngồi xuống chiếc ghế đó không quên phép lịch sự nói lời cảm ơn.
Á Viêm đưa tập hợp đồng cho cô, bầu không khí thay đổi hẳn, cả hai đều tập trung cao độ. Nghe qua phần thuyết trình của Lâm Tiểu Thanh anh cho rằng cách nói này sao lại quen thuộc. Càng nghe càng dễ hiểu. Theo như thông tin anh nắm từ một người quen thì Lâm Tiểu Thanh rất non yếu, cô ấy chỉ giống một "lính mới". Nhưng với phần thuyết trình này đã là "lính mới" hay chưa?
Trôi chảy, mạch lạc, rõ ràng các hạng mục tiêu chí đặc biệt nắm bắt được tâm lý của khách hàng. Quả thật Lâm Tiểu Thanh đã dành cả một đêm nghiên cứu rất kĩ về vị khách hàng này tránh trường hợp xảy ra sai xót. Mộc Duy vô cùng vô cùng hài lòng trên cả hài lòng. Có lẽ đây là người đầu tiên khiến anh ấn tượng ngay từ phút giây đầu lúc cô bước qua cửa phòng này.
Hơn hẳn "lính mới", cô gái này không hề lo sợ căng thẳng, trình bày lưu loát khiến ngay cả bản thân Mộc Duy - một vị khách hàng quan trọng đây cũng phải ngả mũ thán phục. Trong lòng anh âm thầm chửi mắng tên đã đưa sai thông tin cho anh, khốn kiếp Long Mặc này.
Trước khi gặp mặt, Long Mặc đêm qua đã gọi điện nhắc nhở bạn thân của mình đừng quá khắt khe với cô. Nhưng mà có khắt khe thì cũng chẳng bắt được lỗi nào.
Đúng là một trò đùa.
Mộc Duy cười thầm cảm thấy ghen tị với hanh phúc của vợ chồng nhà này. Chồng lo cho vợ, sợ vợ sẽ lo lắng căng thẳng mà nhắc nhở đe dọa đối tác từ trước. Cái này chắc chỉ có Long Mặc hắn mới dám làm tới. Sợ người ngoài ăn hiếp vợ hắn.
Á Viêm được Long Mặc cử đi cùng cô, hắn không yên tâm để cô đến đó một mình, một phần để Á Viêm đi cùng cô sẽ có thể giúp được cô.
Á Viêm ngó gương chiếu hậu thấy Lâm Tiểu Thanh cứ bứt rứt quấn hai đầu ngón tay vào nhau cảm giác bất an. Á Viêm trấn an cô: "Phu nhân đừng lo lắng, có tôi đây rồi. Tôi sẽ giúp phu nhân. Việc phu nhân bây giờ là bình tĩnh lại, hít thở thật sâu và thư giãn".
Lâm Tiểu Thanh tuy rất rối nhưng cũng tiếp thu lời của Á Viêm. Á Viêm đưa cho cô một viên kẹo bạc hà, nói: "Phu nhân ngậm thứ này trong miệng sẽ giúp cô bớt căng thẳng".
Lâm Tiểu Thanh nhận lấy viên kẹo trong tay Á Viêm, bóc ra khỏi vỏ đưa vào miệng ngậm. Viên kẹo ngọt ngọt, the the man mát đang tan trong miệng. Đúng là thoải mái hơn thật. The mát của bạc hà khiến nỗi lo âu trong lòng cô cũng vơi chút ít.
Á Viêm bật thêm chút nhạc để giải tỏa đi không gian căng thẳng này. Cô nằm tựa vào ghế nhắm mắt tĩnh lặng một chút. Đầu óc thư thả tận hưởng giai điệu nhẹ nhàng ấy.
Nhà hàng Thượng Ký...
Cô đứng trước cửa hít một hơi thật sau rồi thở ra từ từ, nhẹ nhàng. Hình như cô đã lĩnh hội được lời của Á Viêm ít nhiều. Lâm Tiểu Thanh dần lấy lại phong thái, sắc mặt trở nên điềm đạm, bình tĩnh.
Cô cùng cậu bước vào trong. Á Viêm đi theo sau cô, quần áo chỉnh tề hộ tống cô an toàn. Đến căn phòng ăn đã được đặt sẵn, Á Viêm đi trước mở cửa cho cô. Lâm Tiểu Thanh bước vào trong, bên trong căn phòng, một người đàn ông với nụ cười ôn nhu cởi mở đứng dậy chào hỏi tự nhiên: "Xin chào. Hôm nay chắc cô là người đến kí hợp đồng với tôi".
Lâm Tiểu Thanh mỉm cười mở lời: "Anh chắc là Mộc Duy - Tổng giám đốc của Mộc Tinh?".
- Phải, là tôi.
Anh ta nghiêng ánh mắt nhìn nét mặt thanh tú thuần khiết của cô trong lòng có chút dao động xao xuyến. Trên đời cũng có người con gái xinh đẹp thế này sao? Tựa tiên nữ giáng trần, thanh khiết, thanh tao giống như đóa đào hoa mỏng manh chớm nở. Hèn gì Long Mặc mặc ra tay trước.
Lâm Tiểu Thanh thấy người đàn ông phía trước chằm chằm nhìn mình có chút không thoải mái. Á Viêm hơi nhíu mày tỏ ý không mấy hài lòng định lên tiếng nhưng Lâm Tiểu Thanh lại lên tiếng trước: "Chúng ta có thể bàn hợp đồng được chứ?".
Mộc Duy bừng tỉnh. Nghĩ đến thái độ ban nãy của mình thật thiếu lịch sự, thiếu tôn trọng. Mộc Duy vội vàng xin lỗi: "Tôi sơ ý quá. Xin thứ lỗi vì thái độ vừa rồi. Cô đừng hiểu lầm. Tôi chỉ thấy lần đầu tiên gặp được một người xinh đẹp như vậy khiến tôi hơi mất tập trung".
- À, không đáng ngại.
Mộc Duy tiến đến lịch thiệp kéo chiếc ghế ra mời cô ngồi. Cô cũng vui vẻ bỏ qua chuyện khi nãy, ngồi xuống chiếc ghế đó không quên phép lịch sự nói lời cảm ơn.
Á Viêm đưa tập hợp đồng cho cô, bầu không khí thay đổi hẳn, cả hai đều tập trung cao độ. Nghe qua phần thuyết trình của Lâm Tiểu Thanh anh cho rằng cách nói này sao lại quen thuộc. Càng nghe càng dễ hiểu. Theo như thông tin anh nắm từ một người quen thì Lâm Tiểu Thanh rất non yếu, cô ấy chỉ giống một "lính mới". Nhưng với phần thuyết trình này đã là "lính mới" hay chưa?
Trôi chảy, mạch lạc, rõ ràng các hạng mục tiêu chí đặc biệt nắm bắt được tâm lý của khách hàng. Quả thật Lâm Tiểu Thanh đã dành cả một đêm nghiên cứu rất kĩ về vị khách hàng này tránh trường hợp xảy ra sai xót. Mộc Duy vô cùng vô cùng hài lòng trên cả hài lòng. Có lẽ đây là người đầu tiên khiến anh ấn tượng ngay từ phút giây đầu lúc cô bước qua cửa phòng này.
Hơn hẳn "lính mới", cô gái này không hề lo sợ căng thẳng, trình bày lưu loát khiến ngay cả bản thân Mộc Duy - một vị khách hàng quan trọng đây cũng phải ngả mũ thán phục. Trong lòng anh âm thầm chửi mắng tên đã đưa sai thông tin cho anh, khốn kiếp Long Mặc này.
Trước khi gặp mặt, Long Mặc đêm qua đã gọi điện nhắc nhở bạn thân của mình đừng quá khắt khe với cô. Nhưng mà có khắt khe thì cũng chẳng bắt được lỗi nào.
Đúng là một trò đùa.
Mộc Duy cười thầm cảm thấy ghen tị với hanh phúc của vợ chồng nhà này. Chồng lo cho vợ, sợ vợ sẽ lo lắng căng thẳng mà nhắc nhở đe dọa đối tác từ trước. Cái này chắc chỉ có Long Mặc hắn mới dám làm tới. Sợ người ngoài ăn hiếp vợ hắn.