Chương 30: Sự thật
Từ sáng sớm Xung La đã đi đến khu luyện binh, còn Nhạn Diên thì tĩnh lặng say giấc nồng trên chiếc giường lớn cô nằm quấn chăn khắp người nhìn bộ dạng lúc ngủ của Nhạn Diên vô cùng ngoan ngoãn. Sau khi Xung La rời khỏi phòng không lâu Nhạn Diên đã tỉnh giấc cô nhanh chóng thay y phục rồi đi ra ngoài, cô biết ngoại hình của mình rất dễ nhớ nên đã đội thêm 1 chiếc mũ trùm đầu, nhưng dù vậy cô vẫn có 1 khí chất khó mà nhầm lẫn đi trên đường phố Nhạn Diên ghé vào 1 quán bánh nhỏ ven đường
Nhìn nồi hấp nghi ngút khói trắng người bán hàng thấy cô nhìn chằm chằm vào thì lên tiếng giới thiệu: cô nương, ở đây chúng tôi có rất nhiều loại bánh ngon cô có muốn mua ăn thử không?
Nhạn Diên tìm kiếm tiền xu trong túi cũng may mắn lấy ra được vài đồng cô liền hỏi: chủ quầy ở đây có bánh mật phúc không
nghe thấy vậy người bán lập tức lấy từ cái nồi hấp tầng cuối cùng cho cô xem, thật sự là món bánh đó Nhạn Diên thấy liền mua 2 cái trên đường phố tấp nập cô đi thẳng vào Hương Phường vì lúc nãy mua bánh tiện thể đã hỏi ông chủ cũng may Hương Phường rất nổi tiếng cho nên cũng dễ tìm
Cô bước vào Hương Phường liền tiến đến chỗ chọn phòng. Hình như Hạ Lam chỉ kêu cô chỉ kêu cô đến đây chứ không bảo là số mấy, đang lúc không biết làm sao thì Nhạn Diên nói nhỏ: tôi làm người được Hạ tiểu thư hẹn gặp cô ấy đang ở đâu vậy?
Vừa nghe tới Hạ tiểu thư người ở quầy liền chỉ số phòng cho cô. Đứng ở 1 trên lầu 2 nhìn xuống Tô Hạ Lam mỉm cười hài lòng
Nhạn Diên bước vào phòng liền thấy Hạ Lam đang ngồi kế bên cửa sổ ngâm nga tách trà nóng món điểm tâm dưới bàn là bánh mật phúc mà cô thích ăn. Hạ Lam không quay đầu lại nhìn cô mà chăm chú quan sát phía ngoài cửa sổ, Nhạn Diên không không hỏi chỉ đi lại cái bàn rồi ngồi đối diện Hạ Lam 1 lúc thì Hạ Lam bắt đầu nói mắt vẫn chăm chú nhìn phía ngoài cửa sổ
Hạ Lam: Kiều Nhạn Diên đích nữ phủ vương gia, đã bỏ trốn hôn thê của đại hoàng tử nhan sắc khuynh quốc khuynh thành diễm lệ mà sáng trong là bằng hữu của vua nước Hồ Nam, những điều vừa rồi tôi nói không sai chứ?
- không sai
Hạ Lam tiếp tục nói: cô dám đến đây 1 mình không sợ tôi sẽ làm gì cô sao? hôm qua có đám đông hôm nay chỉ có tôi và cô ở trong căn phòng này hơn nữa đây là địa bàng của tôi, nếu tôi muốn 1 ngón tay cô sẽ chết
- cô hẹn tôi ra chắc hẳn là có chuyện quan trọng
Hạ Lam: đúng vậy những gì tôi sắp nói đây có lẽ cô không tin nhưng chúng đều là sự thật. Ánh trăng sáng mà Xung La nhị hoàng tử luôn luôn chạy theo đó là tôi, tất cả phải kể từ lúc tôi còn nhỏ năm đó tôi cũng được vào hoàng cung vui chơi thường xuyên vì hoàng hậu rất yêu thích tôi, bà ấy muốn tôi và đại hoàng tử yêu nhau thật ra tôi rất thích đại hoàng tử nhưng huynh ấy thì lại chỉ biết quan tâm yêu thương các em trai của mình, trong số đó nhị hoàng tử là người để lộ ra bản chất rõ nhất hắn căm ghét đại hoàng tử tận xương tận tủy hắn ghen tị vì sao đại hoàng tử sau này kế thừa sự nghiệp to lớn của Xung Manh đế Quốc mà không phải là hắn, ngoại trừ đại hoàng tử ra thì các hoàng tử công chúa đều bị phân biệt đối xử, đại hoàng tử luôn là ưu tiên vì vậy khiến cho nhị điện hạ ghan ghét, tam điện hạ luôn muốn thể hiện bản lĩnh của mình với Xung Vương để có tình yêu tình cha mẹ còn tứ công chúa thì không muốn tranh giành cô ấy từ nhỏ đã cô độc bởi vì tất cả bọn họ đều mong mỏi tình yêu từ gia đình. Hôm đó hoàng hậu nói với ta rằng nhị hoàng tử đang phạt quỳ dưới trời tuyết lạnh cóng. Ở thảo nguyên 1 khi trời nóng thì nó sẽ rất khô còn nếu trở lạnh thì sẽ vô cùng nguy hiểm, hoàng hậu bảo vì chuột lỗi cho nhị hoàng tử đại hoàng tử đã cùng quỳ với hắn. Ta vừa nghe đã tức giận đập nát chén nước nóng còn đang trong tay lập tức chạy đến chỗ họ đang quỳ lúc này nhìn thấy Đại hoàng tử đã ngất đi ta căm phẫn vô cùng đã sai người đem đại hoàng tử vào cung sưởi ấm truyền ngự y, còn nhị hoàng tử chính ta đã kéo tay hắn đến hồ băng và đẩy hắn xuống, từ nhỏ hắn đã học cách bắt chước y như huynh trưởng vì lòng khát khao có được tình yêu vì vậy thất Đại hoàng tử yêu quý ta hắn cũng làm theo y vậy sau đó hắn lại lầm tưởng rằng hắn yêu ta. Sau khi bị ta đẩy xuống hồ băng hắn đã tự vùng vẫy leo lên lúc đó ta thật sự đã rất kinh hoàng hắn đã tự sinh ra 1 loại ảo tưởng rằng chính ta cứu hắn còn người đẩy hắn xuống là huynh trưởng lòng căm thù của hắn đối với huynh ấy càng dữ dội hơn. Lúc đó trời đông giá rét ta mặt y phục kính bưng và vô cùng dày còn hắn chỉ mặt 1 cái áo khoát toàn thân ướt sũng nhưng hắn lại bò gần ta sau đó đứng dậy, hắn nắm lấy đôi tay của ta với thân nhiệt lạnh lẽo sau đó hôn nhẹ vào mu bàn tay, đôi mắt đầy dục vọng khiến ta kinh tởm vô cùng.
Sau khi nói dứt câu Hạ Lam lấy tay nắm chặt chém trà tới nỗi nước trong trà đã gần tràn ra ngoài, cô ấy đang run sợ hay khinh tởm thật khó để biết được nhưng có 1 điều chắc chắn nét mặt bây giờ của Hạ Lam vô cùng méo mó và đáng sợ biểu cảm kinh tởm đến cùng cực
Sau khi thu lại biểu cảm đó Hạ Lam tiếp tục nói: Chính hoàng hậu là người bảo ta đẩy nhị hoàng tử xuống hồ. Từ đó hắn điên cuồng theo đuổi ta đến nỗi mối hôn ước từ thuở bé của ta với Đại hoàng tử cũng bị hắn phá hủy sau đó không biết hắn đã làm gì là Xung Vương đã ra mối hôn ước của ta với hắn. Hắn muốn tạo phản nhưng quân sĩ nhà ta chỉ do cha ta nắm giữ hắn muốn lấy binh của ta và binh mà hắn nắm giữ cùng nhau tạo phản nhưng cha ta không cho ta hổ phù ta cũng không muốn giúp hắn vì nếu giúp, hắn ta sẽ làm hại đại hoàng tử ta vì đại hoàng tử nên mới phối hợp diễn tròn vai cô nương mê muội nhị hoàng tử mà làm ra nhiều chuyện kinh thiên động địa. Vì ta không muốn giúp cũng không thể giúp cho nên hắn muốn lợi dụng nhà cô để tạo phản. Đích nữ phủ tướng quân nước Phổ kì phùng địch thủ nước Xung Manh....bức thư mà cô giửi cho gia đình bị hắn đánh tráo thành thư cầu cứu nhưng vẫn thiếu vật quyết định hắn muốn lấy máu của cô nếu nhận được thư mà có máu chắc chắn sẽ đi nghiệm thân. Ta là người viết bức thư đó bằng tiếng nước Phổ
Nhạn Diên ngồi im lặng lắng nghe toàn bộ cô chỉ hỏi 1 câu: Đại hoàng tử đâu?
- Huynh ấy cũng đang chiêu binh nhượng quyền phòng việc nhị hoàng tử dấy binh tạo phản
- Lần trước trong đêm lễ hội Xung La đã nói: ta sẽ cho nàng làm hoàng quý phi, còn cô ta sẽ làm hoàng hậu nếu vậy tất cả mọi thứ cô ta sẽ ghánh chịu, còn nàng chỉ việc tận hưởng
- cái tên Tuyết Vấn đó là tên thân mật đại hoàng tử đặt cho ta. Hắn xem cô là thế thân của ta, vì khi tiếp xúc với bất kì nữ tử nào ngoài ta hắn đều cảm thấy buồn nôn. Hắn đã ảo tưởng ta yêu hắn và hắn cũng vậy thật chất hắn chỉ đang tự lừa mình dối người mà thôi!
Nhạn Diên nghe xong chỉ nhếch môi cười đầy khinh bỉ
Nhìn nồi hấp nghi ngút khói trắng người bán hàng thấy cô nhìn chằm chằm vào thì lên tiếng giới thiệu: cô nương, ở đây chúng tôi có rất nhiều loại bánh ngon cô có muốn mua ăn thử không?
Nhạn Diên tìm kiếm tiền xu trong túi cũng may mắn lấy ra được vài đồng cô liền hỏi: chủ quầy ở đây có bánh mật phúc không
nghe thấy vậy người bán lập tức lấy từ cái nồi hấp tầng cuối cùng cho cô xem, thật sự là món bánh đó Nhạn Diên thấy liền mua 2 cái trên đường phố tấp nập cô đi thẳng vào Hương Phường vì lúc nãy mua bánh tiện thể đã hỏi ông chủ cũng may Hương Phường rất nổi tiếng cho nên cũng dễ tìm
Cô bước vào Hương Phường liền tiến đến chỗ chọn phòng. Hình như Hạ Lam chỉ kêu cô chỉ kêu cô đến đây chứ không bảo là số mấy, đang lúc không biết làm sao thì Nhạn Diên nói nhỏ: tôi làm người được Hạ tiểu thư hẹn gặp cô ấy đang ở đâu vậy?
Vừa nghe tới Hạ tiểu thư người ở quầy liền chỉ số phòng cho cô. Đứng ở 1 trên lầu 2 nhìn xuống Tô Hạ Lam mỉm cười hài lòng
Nhạn Diên bước vào phòng liền thấy Hạ Lam đang ngồi kế bên cửa sổ ngâm nga tách trà nóng món điểm tâm dưới bàn là bánh mật phúc mà cô thích ăn. Hạ Lam không quay đầu lại nhìn cô mà chăm chú quan sát phía ngoài cửa sổ, Nhạn Diên không không hỏi chỉ đi lại cái bàn rồi ngồi đối diện Hạ Lam 1 lúc thì Hạ Lam bắt đầu nói mắt vẫn chăm chú nhìn phía ngoài cửa sổ
Hạ Lam: Kiều Nhạn Diên đích nữ phủ vương gia, đã bỏ trốn hôn thê của đại hoàng tử nhan sắc khuynh quốc khuynh thành diễm lệ mà sáng trong là bằng hữu của vua nước Hồ Nam, những điều vừa rồi tôi nói không sai chứ?
- không sai
Hạ Lam tiếp tục nói: cô dám đến đây 1 mình không sợ tôi sẽ làm gì cô sao? hôm qua có đám đông hôm nay chỉ có tôi và cô ở trong căn phòng này hơn nữa đây là địa bàng của tôi, nếu tôi muốn 1 ngón tay cô sẽ chết
- cô hẹn tôi ra chắc hẳn là có chuyện quan trọng
Hạ Lam: đúng vậy những gì tôi sắp nói đây có lẽ cô không tin nhưng chúng đều là sự thật. Ánh trăng sáng mà Xung La nhị hoàng tử luôn luôn chạy theo đó là tôi, tất cả phải kể từ lúc tôi còn nhỏ năm đó tôi cũng được vào hoàng cung vui chơi thường xuyên vì hoàng hậu rất yêu thích tôi, bà ấy muốn tôi và đại hoàng tử yêu nhau thật ra tôi rất thích đại hoàng tử nhưng huynh ấy thì lại chỉ biết quan tâm yêu thương các em trai của mình, trong số đó nhị hoàng tử là người để lộ ra bản chất rõ nhất hắn căm ghét đại hoàng tử tận xương tận tủy hắn ghen tị vì sao đại hoàng tử sau này kế thừa sự nghiệp to lớn của Xung Manh đế Quốc mà không phải là hắn, ngoại trừ đại hoàng tử ra thì các hoàng tử công chúa đều bị phân biệt đối xử, đại hoàng tử luôn là ưu tiên vì vậy khiến cho nhị điện hạ ghan ghét, tam điện hạ luôn muốn thể hiện bản lĩnh của mình với Xung Vương để có tình yêu tình cha mẹ còn tứ công chúa thì không muốn tranh giành cô ấy từ nhỏ đã cô độc bởi vì tất cả bọn họ đều mong mỏi tình yêu từ gia đình. Hôm đó hoàng hậu nói với ta rằng nhị hoàng tử đang phạt quỳ dưới trời tuyết lạnh cóng. Ở thảo nguyên 1 khi trời nóng thì nó sẽ rất khô còn nếu trở lạnh thì sẽ vô cùng nguy hiểm, hoàng hậu bảo vì chuột lỗi cho nhị hoàng tử đại hoàng tử đã cùng quỳ với hắn. Ta vừa nghe đã tức giận đập nát chén nước nóng còn đang trong tay lập tức chạy đến chỗ họ đang quỳ lúc này nhìn thấy Đại hoàng tử đã ngất đi ta căm phẫn vô cùng đã sai người đem đại hoàng tử vào cung sưởi ấm truyền ngự y, còn nhị hoàng tử chính ta đã kéo tay hắn đến hồ băng và đẩy hắn xuống, từ nhỏ hắn đã học cách bắt chước y như huynh trưởng vì lòng khát khao có được tình yêu vì vậy thất Đại hoàng tử yêu quý ta hắn cũng làm theo y vậy sau đó hắn lại lầm tưởng rằng hắn yêu ta. Sau khi bị ta đẩy xuống hồ băng hắn đã tự vùng vẫy leo lên lúc đó ta thật sự đã rất kinh hoàng hắn đã tự sinh ra 1 loại ảo tưởng rằng chính ta cứu hắn còn người đẩy hắn xuống là huynh trưởng lòng căm thù của hắn đối với huynh ấy càng dữ dội hơn. Lúc đó trời đông giá rét ta mặt y phục kính bưng và vô cùng dày còn hắn chỉ mặt 1 cái áo khoát toàn thân ướt sũng nhưng hắn lại bò gần ta sau đó đứng dậy, hắn nắm lấy đôi tay của ta với thân nhiệt lạnh lẽo sau đó hôn nhẹ vào mu bàn tay, đôi mắt đầy dục vọng khiến ta kinh tởm vô cùng.
Sau khi nói dứt câu Hạ Lam lấy tay nắm chặt chém trà tới nỗi nước trong trà đã gần tràn ra ngoài, cô ấy đang run sợ hay khinh tởm thật khó để biết được nhưng có 1 điều chắc chắn nét mặt bây giờ của Hạ Lam vô cùng méo mó và đáng sợ biểu cảm kinh tởm đến cùng cực
Sau khi thu lại biểu cảm đó Hạ Lam tiếp tục nói: Chính hoàng hậu là người bảo ta đẩy nhị hoàng tử xuống hồ. Từ đó hắn điên cuồng theo đuổi ta đến nỗi mối hôn ước từ thuở bé của ta với Đại hoàng tử cũng bị hắn phá hủy sau đó không biết hắn đã làm gì là Xung Vương đã ra mối hôn ước của ta với hắn. Hắn muốn tạo phản nhưng quân sĩ nhà ta chỉ do cha ta nắm giữ hắn muốn lấy binh của ta và binh mà hắn nắm giữ cùng nhau tạo phản nhưng cha ta không cho ta hổ phù ta cũng không muốn giúp hắn vì nếu giúp, hắn ta sẽ làm hại đại hoàng tử ta vì đại hoàng tử nên mới phối hợp diễn tròn vai cô nương mê muội nhị hoàng tử mà làm ra nhiều chuyện kinh thiên động địa. Vì ta không muốn giúp cũng không thể giúp cho nên hắn muốn lợi dụng nhà cô để tạo phản. Đích nữ phủ tướng quân nước Phổ kì phùng địch thủ nước Xung Manh....bức thư mà cô giửi cho gia đình bị hắn đánh tráo thành thư cầu cứu nhưng vẫn thiếu vật quyết định hắn muốn lấy máu của cô nếu nhận được thư mà có máu chắc chắn sẽ đi nghiệm thân. Ta là người viết bức thư đó bằng tiếng nước Phổ
Nhạn Diên ngồi im lặng lắng nghe toàn bộ cô chỉ hỏi 1 câu: Đại hoàng tử đâu?
- Huynh ấy cũng đang chiêu binh nhượng quyền phòng việc nhị hoàng tử dấy binh tạo phản
- Lần trước trong đêm lễ hội Xung La đã nói: ta sẽ cho nàng làm hoàng quý phi, còn cô ta sẽ làm hoàng hậu nếu vậy tất cả mọi thứ cô ta sẽ ghánh chịu, còn nàng chỉ việc tận hưởng
- cái tên Tuyết Vấn đó là tên thân mật đại hoàng tử đặt cho ta. Hắn xem cô là thế thân của ta, vì khi tiếp xúc với bất kì nữ tử nào ngoài ta hắn đều cảm thấy buồn nôn. Hắn đã ảo tưởng ta yêu hắn và hắn cũng vậy thật chất hắn chỉ đang tự lừa mình dối người mà thôi!
Nhạn Diên nghe xong chỉ nhếch môi cười đầy khinh bỉ