Chương : 29
Chap 29: Cô ta chẳng là gì cả
.....chúng tôi đều tin cô không có làm chuyện đó
Tiếng Lý quản gia vang lên bên đầu dây điện thoại rất cứng rắn. Á Kỳ biết tất cả mọi người ở Kỳ gia họ ai cũng đều yêu thương cô, giờ phút gặp phải chuyện mất mặt như thế này họ cũng không có bỏ cô, điều đó làm cho cô không được phép gục ngã
- Lý quản gia, con thật sự cảm ơn mọi người đã tin tưởng con. Con không sao đâu!
- Vậy tiểu thư, cô phải tự chăm sóc tốt cho mình
- Con biết, người và các người khác cũng phải giữ sức khoẻ
- Vâng chúng tôi biết
******************
Trong DES bar nổi tiếng nhất của thành phố, không gian tràn ngập trong ánh đèn đủ màu sắc, âm nhạc nhộn nhịp mạnh mẽ. Trên tầng, chỗ ngồi dành cho giới thượng lưu. Có ba người đàn ông ăn mặc sang trọng ngũ quan đẹp đẽ, quý phái
Người đàn ông ngồi giữa tay ôm người đẹp, tay kia nhàn nhã đưa ly rượu vang đỏ lên môi nhắm nháp bộ dạng chính là hưởng thụ. Anh ta làm người đàn ông bên cạnh phải lên tiếng trêu chọc:
- Dịch Tân cậu ở đây một bên uống rượu một bên ôm người đẹp như vậy, xem ra chuyện trên báo lúc sáng thực sự là thật rồi
- Ý cậu là gì?
Dịch Tân lười biếng trả lời, tay vẫn không rời khỏi vòng eo của cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh
- Cậu bị vợ bỏ rơi nên chạy đến đây tìm niềm vui à
- Thiếu Dương, cậu cẩn thận cái miệng của cậu không tôi sẽ tự mình khâu nó đấy
Tạ Thiếu Dương không vì lời nói của Dịch Tân mà lo sợ, vả lại còn cười phá lên nói với người còn lại:
- Nam, cậu xem con sư tử đang xù lông với chúng ta kìa
Người cuối cùng cũng lên tiếng :
- Dương, tôi thấy cậu cũng đừng châm chọc cậu ta nữa, cậu mà bị khâu miệng lại thật thì các cô bạn gái của cậu phải làm sao đây
- Nam, cậu không nể mặt tớ
Sở Nam chỉ nhết môi bạc lên cười rồi quay sang Dịch Tân:
- Dịch Tân, cậu đã giải quyết chưa?
Dịch Tân lúc này tay mới rời khỏi eo người đẹp, nhìn cô gái cười một cái, đưa một xấp tiền vào tay cô :
- Lúc khác tìm tới em
Cô gái cầm trong tay một xấp tiền không nhỏ ngoan ngoãn hiểu ý rời đi
Bây giờ khi chỉ còn ba người, Dịch Tân mới quay lại câu hỏi của Sở Nam:
- Kêu Hàn Lỗi bắt bọn phóng viên đăng bài đính chính rồi, năng lực cậu ta rất tốt chuyện này không phải khó
- Vậy dự án của cậu, Bộ trưởng ông ta không vì vậy làm khó chứ?
- Lúc sáng gọi cho tôi ông ấy chỉ nhắc giải quyết chuyện gia đình cho tốt thôi. Mình tin ông ấy công tư phân minh
Thiếu Dương một bên cũng lên tiếng :
- Dịch Tân, cậu tin là La Chí Hạo, anh ta và vợ cậu quan hệ như thế thật à
Dịch Tân đặt ly rượu xuống, bộ mặt vô cảm:
- Cô ta cùng gã kia có như vậy hay không tôi cũng không còn muốn biết nữa
- Tại sao, Á Kỳ chính là vợ cậu đấy ?
- Vợ thì đã sao, cô ta chỉ là kẻ có mặt mang danh vậy thôi. Các cậu thừa biết tôi bị ép phải cưới cô ta mà
Sở Nam tiếp câu hỏi:
- Dịch Tân, sống cùng bao lâu vậy cậu ít nhất cũng có cảm giác chứ
- Thì tôi cũng tưởng cô ta ngoan hiền, ngây thơ đối xử với cô ta tốt một chút, ai ngờ cô ta lại là cáo đội lớp cừu, thật ghê tởm mà
- Vậy giờ cậu tính sao?
- Tạm thời cậu giúp tôi tìm người theo dõi hành động của cô ta giúp tôi
Thiếu Dương lo ngại:
- Như vậy có quá đáng không?
- Không có gì phải là quá đáng, tôi muốn xem rốt cuộc cô ta còn làm thêm trò gì nữa
- Ừ tôi sẽ tìm người cho cậu
.....chúng tôi đều tin cô không có làm chuyện đó
Tiếng Lý quản gia vang lên bên đầu dây điện thoại rất cứng rắn. Á Kỳ biết tất cả mọi người ở Kỳ gia họ ai cũng đều yêu thương cô, giờ phút gặp phải chuyện mất mặt như thế này họ cũng không có bỏ cô, điều đó làm cho cô không được phép gục ngã
- Lý quản gia, con thật sự cảm ơn mọi người đã tin tưởng con. Con không sao đâu!
- Vậy tiểu thư, cô phải tự chăm sóc tốt cho mình
- Con biết, người và các người khác cũng phải giữ sức khoẻ
- Vâng chúng tôi biết
******************
Trong DES bar nổi tiếng nhất của thành phố, không gian tràn ngập trong ánh đèn đủ màu sắc, âm nhạc nhộn nhịp mạnh mẽ. Trên tầng, chỗ ngồi dành cho giới thượng lưu. Có ba người đàn ông ăn mặc sang trọng ngũ quan đẹp đẽ, quý phái
Người đàn ông ngồi giữa tay ôm người đẹp, tay kia nhàn nhã đưa ly rượu vang đỏ lên môi nhắm nháp bộ dạng chính là hưởng thụ. Anh ta làm người đàn ông bên cạnh phải lên tiếng trêu chọc:
- Dịch Tân cậu ở đây một bên uống rượu một bên ôm người đẹp như vậy, xem ra chuyện trên báo lúc sáng thực sự là thật rồi
- Ý cậu là gì?
Dịch Tân lười biếng trả lời, tay vẫn không rời khỏi vòng eo của cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh
- Cậu bị vợ bỏ rơi nên chạy đến đây tìm niềm vui à
- Thiếu Dương, cậu cẩn thận cái miệng của cậu không tôi sẽ tự mình khâu nó đấy
Tạ Thiếu Dương không vì lời nói của Dịch Tân mà lo sợ, vả lại còn cười phá lên nói với người còn lại:
- Nam, cậu xem con sư tử đang xù lông với chúng ta kìa
Người cuối cùng cũng lên tiếng :
- Dương, tôi thấy cậu cũng đừng châm chọc cậu ta nữa, cậu mà bị khâu miệng lại thật thì các cô bạn gái của cậu phải làm sao đây
- Nam, cậu không nể mặt tớ
Sở Nam chỉ nhết môi bạc lên cười rồi quay sang Dịch Tân:
- Dịch Tân, cậu đã giải quyết chưa?
Dịch Tân lúc này tay mới rời khỏi eo người đẹp, nhìn cô gái cười một cái, đưa một xấp tiền vào tay cô :
- Lúc khác tìm tới em
Cô gái cầm trong tay một xấp tiền không nhỏ ngoan ngoãn hiểu ý rời đi
Bây giờ khi chỉ còn ba người, Dịch Tân mới quay lại câu hỏi của Sở Nam:
- Kêu Hàn Lỗi bắt bọn phóng viên đăng bài đính chính rồi, năng lực cậu ta rất tốt chuyện này không phải khó
- Vậy dự án của cậu, Bộ trưởng ông ta không vì vậy làm khó chứ?
- Lúc sáng gọi cho tôi ông ấy chỉ nhắc giải quyết chuyện gia đình cho tốt thôi. Mình tin ông ấy công tư phân minh
Thiếu Dương một bên cũng lên tiếng :
- Dịch Tân, cậu tin là La Chí Hạo, anh ta và vợ cậu quan hệ như thế thật à
Dịch Tân đặt ly rượu xuống, bộ mặt vô cảm:
- Cô ta cùng gã kia có như vậy hay không tôi cũng không còn muốn biết nữa
- Tại sao, Á Kỳ chính là vợ cậu đấy ?
- Vợ thì đã sao, cô ta chỉ là kẻ có mặt mang danh vậy thôi. Các cậu thừa biết tôi bị ép phải cưới cô ta mà
Sở Nam tiếp câu hỏi:
- Dịch Tân, sống cùng bao lâu vậy cậu ít nhất cũng có cảm giác chứ
- Thì tôi cũng tưởng cô ta ngoan hiền, ngây thơ đối xử với cô ta tốt một chút, ai ngờ cô ta lại là cáo đội lớp cừu, thật ghê tởm mà
- Vậy giờ cậu tính sao?
- Tạm thời cậu giúp tôi tìm người theo dõi hành động của cô ta giúp tôi
Thiếu Dương lo ngại:
- Như vậy có quá đáng không?
- Không có gì phải là quá đáng, tôi muốn xem rốt cuộc cô ta còn làm thêm trò gì nữa
- Ừ tôi sẽ tìm người cho cậu