Chương : 5
Hoa viên trong nhà so với khi trước xem ra vẫn vậy, lúc nào cũng ngập tràn màu sắc vui tươi làm người ngắm nhìn cũng vui theo
- Á Kỳ dạo này tình cảm của vợ chồng cháu vẫn tốt chứ?
- Vẫn tốt ạ
- Thằng bé Dịch Tân này xem ra dạo gần đây rất bận. Hôm trước ông có gọi lên hỏi thăm nghe nói nó đang mở rộng việc phát triển ở phía Nam, công việc xem ra không dễ dàng. Cháu nên để ý quan tâm nó thêm đi đừng để nó lao vào công việc quá sức rồi sinh bệnh
- Cháu biết rồi cháu sẽ chú ý nhiều hơn đến anh ấy
- Á Kỳ! ông biết việc một mực đem cháu gả đi như vậy là bất công với cháu nhưng cháu tin ông đi Dịch Tân nó là người thích hợp với cháu. Nó bây giờ do bị ép buộc nên mới như vậy từ từ rồi nó sẽ tự hiểu ra mà thôi
- Không sao mà ông cháu biết ông làm gì cũng muốn tốt cho cháu mà
Ở lại nhà cho đến khi dùng cơm tối xong Á Kỳ mới chào tạm biệt ông ra về. Ngoài đường giờ cũng là cuối năm người ta kéo tay nhau đi mua sắm cười nói như hội chỉ có Á Kỳ cô là 1 mình ngồi trong xe lạnh lẻo, cô đơn. Không biết đến bao giờ cô có thể cùng Dịch Tân vui vẻ, cười nói cùng nhau nắm tay đi giữa phố đông này đây
***************
Về nhà đã hơn 8h, nhìn thấy xe anh cô biết anh về rồi.
Lên phòng thay ra bộ quần áo, đi xuống lầu nghe dì Minh bảo anh ăn tối rồi nhưng lại ăn rất ít hiện giờ đang trong thư phòng làm việc rồi
Á Kỳ đi vào phòng bếp làm cho anh thêm ít thức ăn nhẹ bê lên thư phòng cho anh. Gõ cửa bước vào
- Dịch Tân em nghe dì Minh bảo anh ăn tối ít nên em làm thêm cho anh
Ngước lên nhìn cô bê khay đồ ăn. Anh cảm thấy ban sáng mình cũng hơi quá với cô, cô dù bị anh nói như vậy vẫn lo lắng cho anh.
- Ừ đặt ở đó đi. Cả ngày hôm nay đến nhà ông à
- Vâng ông có hỏi thăm anh đấy. Ông bảo anh đừng làm việc quá sức
- Công việc dạo gần đây bận rộn không tránh được
Anh tối nay có vẻ tâm tình đối với cô dễ chịu hơn nên Á Kỳ lấy can đảm đi vòng ra sau ghế ngồi của anh. Dùng tay xoa bóp vai cho anh
-Ngồi cả ngày chắc anh mỏi lắm để em xoa bóp cho anh nhé
Lấy tay định gạt tay cô xuống. Cô gái này mới nhẹ nhàng với cô một tý là cô được dịp tấn công anh rồi
Nhưng cô giữ tay anh lại rồi bỏ xuống
- Dịch Tân anh cho em cơ hội đi
Không hiểu sao nghe câu nói này tim anh như có gì đó nhói lên. Không cản cô nữa để cô xoa bóp. Có lẽ anh đã quá ích kỷ với cô rồi
Á Kỳ nhìn anh hôm nay như vậy không khỏi vui mừng.
- Dịch Tân thoải mái không?
- Ừ rất dễ chịu
-Mà anh ngừng việc một lát nếm thử đồ ăn em nấu xem
Rồi cô kéo khay đồ đến trước mặt anh cầm muỗng đưa cho anh
Cô cứ tíu tít như con chim nhỏ khiến anh nhìn buồn cười. Cầm muỗng lên nếm thử. Từ khi lấy nhau đến giờ anh ăn đồ cô nấu chỉ đếm trên đầu ngón tay nhưng mùi vị xem ra ngày càng tiến bộ hơn rồi
- Anh thấy sao vị có vừa miệng không?
- Rất vừa miệng, mùi vị cũng rất ngon
Á Kỳ nghe anh khen ngon thật hạnh phúc đến quên tất cả, vòng tay ở sau lưng anh ôm chầm lấy anh
- Cảm ơn anh! Dịch Tân em thật sự vui quá
Anh nhết môi cười mỉm. Cô gái này chỉ có một câu nói thôi cô có cần vui đến vậy không?
- Thôi được rồi tôi nghẹt thở mất
-Nhưng em thật sự rất vui mà
Cô cứ không chịu buông anh ra, ôm cổ anh mà cười tít mắt
- Á Kỳ dạo này tình cảm của vợ chồng cháu vẫn tốt chứ?
- Vẫn tốt ạ
- Thằng bé Dịch Tân này xem ra dạo gần đây rất bận. Hôm trước ông có gọi lên hỏi thăm nghe nói nó đang mở rộng việc phát triển ở phía Nam, công việc xem ra không dễ dàng. Cháu nên để ý quan tâm nó thêm đi đừng để nó lao vào công việc quá sức rồi sinh bệnh
- Cháu biết rồi cháu sẽ chú ý nhiều hơn đến anh ấy
- Á Kỳ! ông biết việc một mực đem cháu gả đi như vậy là bất công với cháu nhưng cháu tin ông đi Dịch Tân nó là người thích hợp với cháu. Nó bây giờ do bị ép buộc nên mới như vậy từ từ rồi nó sẽ tự hiểu ra mà thôi
- Không sao mà ông cháu biết ông làm gì cũng muốn tốt cho cháu mà
Ở lại nhà cho đến khi dùng cơm tối xong Á Kỳ mới chào tạm biệt ông ra về. Ngoài đường giờ cũng là cuối năm người ta kéo tay nhau đi mua sắm cười nói như hội chỉ có Á Kỳ cô là 1 mình ngồi trong xe lạnh lẻo, cô đơn. Không biết đến bao giờ cô có thể cùng Dịch Tân vui vẻ, cười nói cùng nhau nắm tay đi giữa phố đông này đây
***************
Về nhà đã hơn 8h, nhìn thấy xe anh cô biết anh về rồi.
Lên phòng thay ra bộ quần áo, đi xuống lầu nghe dì Minh bảo anh ăn tối rồi nhưng lại ăn rất ít hiện giờ đang trong thư phòng làm việc rồi
Á Kỳ đi vào phòng bếp làm cho anh thêm ít thức ăn nhẹ bê lên thư phòng cho anh. Gõ cửa bước vào
- Dịch Tân em nghe dì Minh bảo anh ăn tối ít nên em làm thêm cho anh
Ngước lên nhìn cô bê khay đồ ăn. Anh cảm thấy ban sáng mình cũng hơi quá với cô, cô dù bị anh nói như vậy vẫn lo lắng cho anh.
- Ừ đặt ở đó đi. Cả ngày hôm nay đến nhà ông à
- Vâng ông có hỏi thăm anh đấy. Ông bảo anh đừng làm việc quá sức
- Công việc dạo gần đây bận rộn không tránh được
Anh tối nay có vẻ tâm tình đối với cô dễ chịu hơn nên Á Kỳ lấy can đảm đi vòng ra sau ghế ngồi của anh. Dùng tay xoa bóp vai cho anh
-Ngồi cả ngày chắc anh mỏi lắm để em xoa bóp cho anh nhé
Lấy tay định gạt tay cô xuống. Cô gái này mới nhẹ nhàng với cô một tý là cô được dịp tấn công anh rồi
Nhưng cô giữ tay anh lại rồi bỏ xuống
- Dịch Tân anh cho em cơ hội đi
Không hiểu sao nghe câu nói này tim anh như có gì đó nhói lên. Không cản cô nữa để cô xoa bóp. Có lẽ anh đã quá ích kỷ với cô rồi
Á Kỳ nhìn anh hôm nay như vậy không khỏi vui mừng.
- Dịch Tân thoải mái không?
- Ừ rất dễ chịu
-Mà anh ngừng việc một lát nếm thử đồ ăn em nấu xem
Rồi cô kéo khay đồ đến trước mặt anh cầm muỗng đưa cho anh
Cô cứ tíu tít như con chim nhỏ khiến anh nhìn buồn cười. Cầm muỗng lên nếm thử. Từ khi lấy nhau đến giờ anh ăn đồ cô nấu chỉ đếm trên đầu ngón tay nhưng mùi vị xem ra ngày càng tiến bộ hơn rồi
- Anh thấy sao vị có vừa miệng không?
- Rất vừa miệng, mùi vị cũng rất ngon
Á Kỳ nghe anh khen ngon thật hạnh phúc đến quên tất cả, vòng tay ở sau lưng anh ôm chầm lấy anh
- Cảm ơn anh! Dịch Tân em thật sự vui quá
Anh nhết môi cười mỉm. Cô gái này chỉ có một câu nói thôi cô có cần vui đến vậy không?
- Thôi được rồi tôi nghẹt thở mất
-Nhưng em thật sự rất vui mà
Cô cứ không chịu buông anh ra, ôm cổ anh mà cười tít mắt