Chương 13: Khách quý
Tiếng chuông vang lên, Thẩm Tú lắc lư mông, mặt đầy xuân quang đi tới, thấy nàng vào nhóm Tiêu Vũ định đứng lên đi ra phía sau thì Thẩm Tú nói:
"Các ngươi không cần đứng, trở về chỗ ngồi đi."
Nàng nhìn thoáng qua nhóm Tiêu Vũ nói, do là hôm nay có nhân vật quan trọng tới nên nàng không dám lỗ mãng.
"Hôm nay ta sẽ dạy mọi người là Minh Văn, bất kể là Võ giả hay Yêu Linh sư, Minh văn đều vô cùng trọng yếu. Minh văn chia làm 2 chủng loại, theo thứ tự là Khí văn cùng Chiến văn! Khí văn khắc trên chiến giáp mà người chiến binh hay mặc, nó giúp tăng cường uy lực chiến giáp cùng chiến binh trên phạm vi lớn. Mà nhất là với Yêu Linh sư có thể điêu khắc ra Minh văn cao cấp khắc lên vũ khí hay chiến giáp thì sẽ phát huy được uy lực vượt xa thực lực của bản thân. Về phần Chiến văn, chính là dùng Minh văn khắc lên quyển trục để sử dụng, khi sử dụng có thể bộc phát ra sức chiến đấu cường đại!"
"Tiểu Kỳ hôm nay thế nhưng Thẩm Tú lại nói về Minh Văn." Tiêu Vũ cũng hơi bất ngờ.
"Không lẽ Thẩm Tú hoàn lương sao Vũ Vũ?" Tiểu Kỳ cũng hơi bất ngờ.
"Hắc hắc ta biết rồi tiểu Kỳ, có ba luồng khí tức đang tới, hai hắc kim cấp, một hoàng kim, cũng chắc là khách quý gì đây, hừ nhờ những người này khử Thẩm Tú vậy."
"Ba người họ đang ở sau ngươi Vũ Vũ."
"Ta đã biết, một là phó hiểu trưởng. Một là là lão giả không biết tên nhưng có thể nhìn xem thái độ của hai người kia thì không tầm thường, tên còn lại không đáng nhắc tới."
Tiêu Vũ quay lại xem nhưng vì những người này nghĩ Tiêu Vũ chỉ còn là con nhóc Thanh Đồng nên cũng không chú ý tới nhưng lão già bí ẩn kia lại có thể nhìn ra vẻ mặt của Tiêu Vũ.
Nhận thấy có người đang nhìn mình, nàng cũng không hoảng theo hướng nhìn lại nàng thấy lão già kia đang nhìn về phía nàng, dư quang thấy Thẩm Tú đang khó chịu nhìn nàng, Tiêu Vũ chỉ đành mỉm cười với lão giả bí ẩn rồi quay đi, hai người kia vẫn chưa biết có chuyện gì thì lão giả kia đang hứng thú nhìn Tiêu Vũ.
Nàng cũng có thể nghe rõ nội dung họ nói chuyện.
"Trong lớp này cũng có mấy đệ tử không tệ lắm, Diệp Tử Vân, Thẩm Việt, hay Tiếu Ngưng Nhi." Một lão giả Hoàng Kim nịnh nọt nói, hắn là Lữ Dã một giáo sư của Thánh Lan học viện
"Ngài cảm thấy thế nào." Phó viện trưởng Diệp Thắng nhìn về phía lão giả bí ẩn.
"Ừ." hắn từ chối cho ý kiến, hắn đang bất ngờ vì cái lớp này thế nhưng có thiên tài trong thiên tài.
Trên bục giảng Thẩm Tú nói đến kiến thức thực tế, cả đám đều chăm chú lắng nghe.
Thẩm Tú có chút ưỡn ngực, vẻ mặt lộ ra vài phần ngạo nhiên nói:
"Hôm nay chúng ta nói là Thánh Hỏa Minh văn! Nói về mặt nghiên cứu Thánh Hỏa Minh văn thì Thần Thánh thế gia hoàn toàn là người dẫn đầu!"
"Thánh Hỏa Minh văn sở hữu sáu mươi sáu Minh văn trụ cột, ví dụ như Minh văn này.."
Thẩm tú ở trên bảng đen vẽ lên rất nhiều đồ hình cuối cùng tạo thành một cái đồ đằng.
"Đây là một cái Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo. Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo này chính là do Đệ nhất đại gia chủ Thần Thánh thế gia sáng chế, là Thanh Đồng Minh văn có uy lực lớn nhất! Đạo Minh văn này được cấu thành từ tổng cộng 36 cái Minh văn cơ sở, cũng là Minh văn Thanh Đồng có cấu thành phức tạp nhất. Tiếp theo chúng ta giảng giải một chút về 36 loại Minh văn trụ cột."
Thẩm Tú thao thao bất duyệt phía trên, phía dưới có hai kẻ không thèm quan tâm, hai kẻ này không ai khác là Tiêu Vũ cùng nam chủ Nhiếp Ly.
Có thể lý giải vì sao Nhiếp Ly hắn không quan tâm nhưng còn Tiêu Vũ, nàng cảm thấy cái loại minh văn này thật sự rách nát, Thẩm Tú thì giảng giải sai, Minh Văn thì lại không bằng tiểu Kỳ tùy tiện đưa nàng xem, có thể nói Minh Văn của Thẩm Tú là rác rửi.
Rõ ràng sai chồng chất sai, nàng cũng không thèm nghe giảng mà ngủ trước cả Nhiếp Ly, theo sau đó hắn cũng nối đuôi Tiêu Vũ ngủ luôn.
Thẩm Tú lúc này trên bục giảng, thao thao bất tuyệt về 36 loại Minh Văn trụ cột, mà hai người này lại ngáy o o.
Tiểu Kỳ thấy Tiêu Vũ như vậy cũng xấu hổ thiếu điều mà đào hố chui xuống, nào có thiếu nữ nào lại như vậy chứ.
Ở đằng sau Tiêu Vũ phó viện trưởng Diệp Thắng có chút không thoải mái, hôm nay có nhân vật lớn đến nghe khóa vậy mà hai kẻ này lại nằm ngủ ngày, quả thực mất mặt, thấy lão giả áo xám không tỏ vẻ, Diệp Thắng âm thầm thở hắt ra.
Thẩm Tú phía trên thấy hai kẻ luôn chống đối mình đã ngủ rồi, sắt mặt trầm xuống, đệ tử phía dưới nằm xuống chẳng phải nói đạo sư giảng quá nhàm chán.
"Tiêu Vũ, Nhiếp Ly hai người các ngươi dậy ngay cho ta."
Thẩm Tú đi đến kế bên hai người quát.
"Có chuyện gì sao lão sư?"
Tiêu Vũ miễn cưỡng mở mắt, rõ ràng trong mộng đang mơ thấy Tiếu Ngưng Nhi nhưng lại bị đánh thức có chút khó chịu.
"Các ngươi không cần đứng, trở về chỗ ngồi đi."
Nàng nhìn thoáng qua nhóm Tiêu Vũ nói, do là hôm nay có nhân vật quan trọng tới nên nàng không dám lỗ mãng.
"Hôm nay ta sẽ dạy mọi người là Minh Văn, bất kể là Võ giả hay Yêu Linh sư, Minh văn đều vô cùng trọng yếu. Minh văn chia làm 2 chủng loại, theo thứ tự là Khí văn cùng Chiến văn! Khí văn khắc trên chiến giáp mà người chiến binh hay mặc, nó giúp tăng cường uy lực chiến giáp cùng chiến binh trên phạm vi lớn. Mà nhất là với Yêu Linh sư có thể điêu khắc ra Minh văn cao cấp khắc lên vũ khí hay chiến giáp thì sẽ phát huy được uy lực vượt xa thực lực của bản thân. Về phần Chiến văn, chính là dùng Minh văn khắc lên quyển trục để sử dụng, khi sử dụng có thể bộc phát ra sức chiến đấu cường đại!"
"Tiểu Kỳ hôm nay thế nhưng Thẩm Tú lại nói về Minh Văn." Tiêu Vũ cũng hơi bất ngờ.
"Không lẽ Thẩm Tú hoàn lương sao Vũ Vũ?" Tiểu Kỳ cũng hơi bất ngờ.
"Hắc hắc ta biết rồi tiểu Kỳ, có ba luồng khí tức đang tới, hai hắc kim cấp, một hoàng kim, cũng chắc là khách quý gì đây, hừ nhờ những người này khử Thẩm Tú vậy."
"Ba người họ đang ở sau ngươi Vũ Vũ."
"Ta đã biết, một là phó hiểu trưởng. Một là là lão giả không biết tên nhưng có thể nhìn xem thái độ của hai người kia thì không tầm thường, tên còn lại không đáng nhắc tới."
Tiêu Vũ quay lại xem nhưng vì những người này nghĩ Tiêu Vũ chỉ còn là con nhóc Thanh Đồng nên cũng không chú ý tới nhưng lão già bí ẩn kia lại có thể nhìn ra vẻ mặt của Tiêu Vũ.
Nhận thấy có người đang nhìn mình, nàng cũng không hoảng theo hướng nhìn lại nàng thấy lão già kia đang nhìn về phía nàng, dư quang thấy Thẩm Tú đang khó chịu nhìn nàng, Tiêu Vũ chỉ đành mỉm cười với lão giả bí ẩn rồi quay đi, hai người kia vẫn chưa biết có chuyện gì thì lão giả kia đang hứng thú nhìn Tiêu Vũ.
Nàng cũng có thể nghe rõ nội dung họ nói chuyện.
"Trong lớp này cũng có mấy đệ tử không tệ lắm, Diệp Tử Vân, Thẩm Việt, hay Tiếu Ngưng Nhi." Một lão giả Hoàng Kim nịnh nọt nói, hắn là Lữ Dã một giáo sư của Thánh Lan học viện
"Ngài cảm thấy thế nào." Phó viện trưởng Diệp Thắng nhìn về phía lão giả bí ẩn.
"Ừ." hắn từ chối cho ý kiến, hắn đang bất ngờ vì cái lớp này thế nhưng có thiên tài trong thiên tài.
Trên bục giảng Thẩm Tú nói đến kiến thức thực tế, cả đám đều chăm chú lắng nghe.
Thẩm Tú có chút ưỡn ngực, vẻ mặt lộ ra vài phần ngạo nhiên nói:
"Hôm nay chúng ta nói là Thánh Hỏa Minh văn! Nói về mặt nghiên cứu Thánh Hỏa Minh văn thì Thần Thánh thế gia hoàn toàn là người dẫn đầu!"
"Thánh Hỏa Minh văn sở hữu sáu mươi sáu Minh văn trụ cột, ví dụ như Minh văn này.."
Thẩm tú ở trên bảng đen vẽ lên rất nhiều đồ hình cuối cùng tạo thành một cái đồ đằng.
"Đây là một cái Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo. Minh văn Xích Diễm Viêm Bạo này chính là do Đệ nhất đại gia chủ Thần Thánh thế gia sáng chế, là Thanh Đồng Minh văn có uy lực lớn nhất! Đạo Minh văn này được cấu thành từ tổng cộng 36 cái Minh văn cơ sở, cũng là Minh văn Thanh Đồng có cấu thành phức tạp nhất. Tiếp theo chúng ta giảng giải một chút về 36 loại Minh văn trụ cột."
Thẩm Tú thao thao bất duyệt phía trên, phía dưới có hai kẻ không thèm quan tâm, hai kẻ này không ai khác là Tiêu Vũ cùng nam chủ Nhiếp Ly.
Có thể lý giải vì sao Nhiếp Ly hắn không quan tâm nhưng còn Tiêu Vũ, nàng cảm thấy cái loại minh văn này thật sự rách nát, Thẩm Tú thì giảng giải sai, Minh Văn thì lại không bằng tiểu Kỳ tùy tiện đưa nàng xem, có thể nói Minh Văn của Thẩm Tú là rác rửi.
Rõ ràng sai chồng chất sai, nàng cũng không thèm nghe giảng mà ngủ trước cả Nhiếp Ly, theo sau đó hắn cũng nối đuôi Tiêu Vũ ngủ luôn.
Thẩm Tú lúc này trên bục giảng, thao thao bất tuyệt về 36 loại Minh Văn trụ cột, mà hai người này lại ngáy o o.
Tiểu Kỳ thấy Tiêu Vũ như vậy cũng xấu hổ thiếu điều mà đào hố chui xuống, nào có thiếu nữ nào lại như vậy chứ.
Ở đằng sau Tiêu Vũ phó viện trưởng Diệp Thắng có chút không thoải mái, hôm nay có nhân vật lớn đến nghe khóa vậy mà hai kẻ này lại nằm ngủ ngày, quả thực mất mặt, thấy lão giả áo xám không tỏ vẻ, Diệp Thắng âm thầm thở hắt ra.
Thẩm Tú phía trên thấy hai kẻ luôn chống đối mình đã ngủ rồi, sắt mặt trầm xuống, đệ tử phía dưới nằm xuống chẳng phải nói đạo sư giảng quá nhàm chán.
"Tiêu Vũ, Nhiếp Ly hai người các ngươi dậy ngay cho ta."
Thẩm Tú đi đến kế bên hai người quát.
"Có chuyện gì sao lão sư?"
Tiêu Vũ miễn cưỡng mở mắt, rõ ràng trong mộng đang mơ thấy Tiếu Ngưng Nhi nhưng lại bị đánh thức có chút khó chịu.