Chương 192
“Ngọc Lan cũng vừa mới nói cho con biết thôi.”
“Vì không muốn chúng ta biết, nó cũng rất khổ sở Lúc trước con đến Long Giang thăm nó, nó đều chỉ gặp con ở khách sạn.”
“Nói là Tô Tô đang bận.”
“Ai biết là hai người họ không có nhà ở, hơn nữa Tô Tô lúc ấy còn bị tàn tật.”
“Nhưng cũng may, bọn họ cuối cùng cũng đã vượt qua được, bệnh của Tô Tô được trị khỏi, nghe nói hiện tại mới mở công ty.”
“Tên họ Tần kia, hình như cũng có giúp đỡ rất nhiều.”
Bà cụ giận dữ nói: “Hắn là một tên côn đồ, có thể giúp được cái gì?”
“Tôi thấy hắn chính là dựa vào Ngọc Lan và Tô Tô của chúng ta!”
“Không được, chờ hắn tới, tôi nhất định phải liều mạng với hắn!”
Ông cụ ngược lại tỉnh táo hơn, nói: “Nếu tên họ Tần thật sự chỉ là một tên côn đồ, Tô Tô lúc trước vì sao phải gả cho hắn?”
“Hơn nữa, hắn có năng lực gì giúp Tô Tô mở công ty.”
“Chẳng lẽ, hắn có thân phận che dấu gì sao?”
Lý Phân nghiến răng nghiến lợi nói: “Ba, mẹ, chuyện đã đến nước này, con chỉ có thể nói rõ với ba mẹ.”
“Lúc trước Tô Tô hoàn toàn không phải cam tâm tình nguyện gả cho hắn.”
“Con nghe được một lời đồn, nói lúc ấy tên họ Tần đến khách sạn giao đồ ăn cho Tô Tô, thấy sắc nảy sinh ý đồ, lại có thể… cưỡng bức Tô Tô!”
“Tô Tô cũng không còn cách nào khác, vì bảo vệ danh tiếng nên mới không thể không gả cho hắn!”
Cái gì?
Lại còn là một tên côn đồ?
Khó trách Dương Ngọc Lan vẫn luôn không dám nói ra sự thật, nhất định bị tên lưu manh này uy hiếp!
Lửa giận vừa mới được bình ổn chút chút, lại bùng phát lên.
Muốn nổ tung.
“Tên họ Tần kia, hắn tới đúng lúc lắm!”
“Hắn không biết ở Sở Châu chúng ta có Sở Minh.”
“Cái thứ vô sỉ như hắn, Sở Minh chính là khắc tinh của hắn!”
“Ba, ý của ba là mời Sở Minh ra tay diệt trừ Tần Thiên?”
“Dương Lâm đâu? Không phải bình thường nó hay qua lại thân thiết với người Sở Minh sao, bây giờ đã đến lúc dùng nó rồi, thằng nhãi này chạy đi đâu rồi?”
“Ba, Dương Lâm đã đến bến tàu đón Ngọc Lan và Tô Tô rồi.”
“Ba yên tâm, Dương Lâm từ nhỏ đã thân thiết với cô nó, cũng xem Tô Tô như em gái ruột.”
“Chuyện này, nó nhất định sẽ không mặc kệ.”
Nghe xong cuộc đối thoại của hai ba con, bà cụ có chút bất an.
Dù sao, phụ nữ nhát gan, không thể nhìn thấy chuyện đẫm máu.
“Các người đang nói nhảm cái gì vậy? Ông muốn con gái và cháu gái yêu quý của tôi vừa lên bờ đã thấy án mạng sao?”
“Vì không muốn chúng ta biết, nó cũng rất khổ sở Lúc trước con đến Long Giang thăm nó, nó đều chỉ gặp con ở khách sạn.”
“Nói là Tô Tô đang bận.”
“Ai biết là hai người họ không có nhà ở, hơn nữa Tô Tô lúc ấy còn bị tàn tật.”
“Nhưng cũng may, bọn họ cuối cùng cũng đã vượt qua được, bệnh của Tô Tô được trị khỏi, nghe nói hiện tại mới mở công ty.”
“Tên họ Tần kia, hình như cũng có giúp đỡ rất nhiều.”
Bà cụ giận dữ nói: “Hắn là một tên côn đồ, có thể giúp được cái gì?”
“Tôi thấy hắn chính là dựa vào Ngọc Lan và Tô Tô của chúng ta!”
“Không được, chờ hắn tới, tôi nhất định phải liều mạng với hắn!”
Ông cụ ngược lại tỉnh táo hơn, nói: “Nếu tên họ Tần thật sự chỉ là một tên côn đồ, Tô Tô lúc trước vì sao phải gả cho hắn?”
“Hơn nữa, hắn có năng lực gì giúp Tô Tô mở công ty.”
“Chẳng lẽ, hắn có thân phận che dấu gì sao?”
Lý Phân nghiến răng nghiến lợi nói: “Ba, mẹ, chuyện đã đến nước này, con chỉ có thể nói rõ với ba mẹ.”
“Lúc trước Tô Tô hoàn toàn không phải cam tâm tình nguyện gả cho hắn.”
“Con nghe được một lời đồn, nói lúc ấy tên họ Tần đến khách sạn giao đồ ăn cho Tô Tô, thấy sắc nảy sinh ý đồ, lại có thể… cưỡng bức Tô Tô!”
“Tô Tô cũng không còn cách nào khác, vì bảo vệ danh tiếng nên mới không thể không gả cho hắn!”
Cái gì?
Lại còn là một tên côn đồ?
Khó trách Dương Ngọc Lan vẫn luôn không dám nói ra sự thật, nhất định bị tên lưu manh này uy hiếp!
Lửa giận vừa mới được bình ổn chút chút, lại bùng phát lên.
Muốn nổ tung.
“Tên họ Tần kia, hắn tới đúng lúc lắm!”
“Hắn không biết ở Sở Châu chúng ta có Sở Minh.”
“Cái thứ vô sỉ như hắn, Sở Minh chính là khắc tinh của hắn!”
“Ba, ý của ba là mời Sở Minh ra tay diệt trừ Tần Thiên?”
“Dương Lâm đâu? Không phải bình thường nó hay qua lại thân thiết với người Sở Minh sao, bây giờ đã đến lúc dùng nó rồi, thằng nhãi này chạy đi đâu rồi?”
“Ba, Dương Lâm đã đến bến tàu đón Ngọc Lan và Tô Tô rồi.”
“Ba yên tâm, Dương Lâm từ nhỏ đã thân thiết với cô nó, cũng xem Tô Tô như em gái ruột.”
“Chuyện này, nó nhất định sẽ không mặc kệ.”
Nghe xong cuộc đối thoại của hai ba con, bà cụ có chút bất an.
Dù sao, phụ nữ nhát gan, không thể nhìn thấy chuyện đẫm máu.
“Các người đang nói nhảm cái gì vậy? Ông muốn con gái và cháu gái yêu quý của tôi vừa lên bờ đã thấy án mạng sao?”