Chương 203
Trong hoàn cảnh như vậy, mặc quần áo chủ yếu là quan tâm đến sự thoải mái và tính thực dụng.
Với thân phận của Tần Thiên, hắn cũng đã sớm không cần dựa vào quần áo hay đồng hồ xe hơi để thể hiện thân phận của mình.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Tô Tô muốn mua quần áo cho mình, hắn vẫn rất vui vẻ và cảm động.
Cho nên hắn rất ngoan ngoãn hợp tác, đi theo Tô Tô vào một cửa hàng quần áo nam hàng đầu của Ý.
Khi hắn cởi bỏ bộ quần áo giản dị bụi bặm thường ngày, khoác lên người bộ vest, áo sơ mi màu đen, đi một đôi giày da màu nâu. Khi một lần nữa xuất hiện các nữ nhân viên phục vụ trong cửa hàng đều ngây ngẩn cả người.
Tất cả các cô gái đều tập trung xung quanh, đôi mắt của họ đều đầy sao.
“Quý cô này, chồng cô cũng đẹp trai quá đi!”
“Trời ơi, mặc vừa khít như là giá treo quần áo vậy!”
“Cô vợ cũng xinh đẹp như vậy, hai người quả thực là kim đồng ngọc nữ, trời sinh một cặp!”
Người phục vụ khen hết lời. Nhưng Tô Tô cũng phải thừa nhận, người đàn ông trước mặt này khiến cô phải nhìn với cặp mắt khác.
Bộ âu phục ôm sát tôn lên thân hình thẳng tắp cường tráng của Tần Thiên, toát lên vẻ tao nhã quyến rũ.
Áo sơ mi màu đen được cởi một nút trên lại là một nét hoang dã đầy lôi cuốn khác.
Trên môi nở nụ cười, ánh mắt sâu thẳm.
Tần Thiên có thể phong độ ngời ngời vì một mỹ nhân, cũng có thể nắm giữ quyền sinh tử của cả thế giới.
Cái gọi là nam thần chẳng qua chỉ là như vậy.
Mí mắt Tô Tô giật giật, vội vàng quay đầu lại nói: “Chúng tôi đang vội, lấy bộ này đi.”
Sau khi rời khỏi cửa hàng, tất cả những khách hàng đi ngang qua đều đổ dồn ánh mắt kinh ngạc và ghen tị.
Tô Tô đi theo bên cạnh, mặt cô hơi nóng lên.
Trong một cửa hàng sang trọng cách đó không xa, một người phụ nữ trưởng thành và kiều diễm đang vô tư chọn túi xách.
Trong lúc vô tình nhìn thấy Tần Thiên đi tới, đôi mắt đào hoa của cô ta trong nháy mắt sáng lên.
Sở Châu từ khi nào lại xuất hiện một người đàn ông chất lượng như vậy?
Tô Tô đi bên cạnh Tần Thiên mặc dù nhìn cũng được, nhưng trong mắt cô ta Tô Tô vẫn còn non.
Cô ta quyết định giành lấy Tần Thiên.
“Ôi, tôi xin lỗi!”
Cô ta vội vàng đi tới, giả vờ như không cẩn thận đụng vào ngực Tần Thiên.
Trong nháy mắt ngửi được hơi thở nam tính dễ chịu trên người Tần Thiên, xương cốt của cô ta đều mềm nhũn ra.
“Thật ngại quá, làm bẩn bộ âu phục của anh rồi.”
“Anh này, wechat của anh là gì? Để tôi quét mã.”
“Yên tâm đi, tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.” Cô ta vuốt tóc, tỏ vẻ phong tình nói.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều bắt đầu bàn tán:
“Đây không phải là hoa khôi Dương Mi Nhi của Sở Châu chúng ta sao? Xem ra cô ta cũng đã bị anh chàng đẹp trai này hấp dẫn.”
Với thân phận của Tần Thiên, hắn cũng đã sớm không cần dựa vào quần áo hay đồng hồ xe hơi để thể hiện thân phận của mình.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Tô Tô muốn mua quần áo cho mình, hắn vẫn rất vui vẻ và cảm động.
Cho nên hắn rất ngoan ngoãn hợp tác, đi theo Tô Tô vào một cửa hàng quần áo nam hàng đầu của Ý.
Khi hắn cởi bỏ bộ quần áo giản dị bụi bặm thường ngày, khoác lên người bộ vest, áo sơ mi màu đen, đi một đôi giày da màu nâu. Khi một lần nữa xuất hiện các nữ nhân viên phục vụ trong cửa hàng đều ngây ngẩn cả người.
Tất cả các cô gái đều tập trung xung quanh, đôi mắt của họ đều đầy sao.
“Quý cô này, chồng cô cũng đẹp trai quá đi!”
“Trời ơi, mặc vừa khít như là giá treo quần áo vậy!”
“Cô vợ cũng xinh đẹp như vậy, hai người quả thực là kim đồng ngọc nữ, trời sinh một cặp!”
Người phục vụ khen hết lời. Nhưng Tô Tô cũng phải thừa nhận, người đàn ông trước mặt này khiến cô phải nhìn với cặp mắt khác.
Bộ âu phục ôm sát tôn lên thân hình thẳng tắp cường tráng của Tần Thiên, toát lên vẻ tao nhã quyến rũ.
Áo sơ mi màu đen được cởi một nút trên lại là một nét hoang dã đầy lôi cuốn khác.
Trên môi nở nụ cười, ánh mắt sâu thẳm.
Tần Thiên có thể phong độ ngời ngời vì một mỹ nhân, cũng có thể nắm giữ quyền sinh tử của cả thế giới.
Cái gọi là nam thần chẳng qua chỉ là như vậy.
Mí mắt Tô Tô giật giật, vội vàng quay đầu lại nói: “Chúng tôi đang vội, lấy bộ này đi.”
Sau khi rời khỏi cửa hàng, tất cả những khách hàng đi ngang qua đều đổ dồn ánh mắt kinh ngạc và ghen tị.
Tô Tô đi theo bên cạnh, mặt cô hơi nóng lên.
Trong một cửa hàng sang trọng cách đó không xa, một người phụ nữ trưởng thành và kiều diễm đang vô tư chọn túi xách.
Trong lúc vô tình nhìn thấy Tần Thiên đi tới, đôi mắt đào hoa của cô ta trong nháy mắt sáng lên.
Sở Châu từ khi nào lại xuất hiện một người đàn ông chất lượng như vậy?
Tô Tô đi bên cạnh Tần Thiên mặc dù nhìn cũng được, nhưng trong mắt cô ta Tô Tô vẫn còn non.
Cô ta quyết định giành lấy Tần Thiên.
“Ôi, tôi xin lỗi!”
Cô ta vội vàng đi tới, giả vờ như không cẩn thận đụng vào ngực Tần Thiên.
Trong nháy mắt ngửi được hơi thở nam tính dễ chịu trên người Tần Thiên, xương cốt của cô ta đều mềm nhũn ra.
“Thật ngại quá, làm bẩn bộ âu phục của anh rồi.”
“Anh này, wechat của anh là gì? Để tôi quét mã.”
“Yên tâm đi, tôi sẽ chịu trách nhiệm đến cùng.” Cô ta vuốt tóc, tỏ vẻ phong tình nói.
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh này đều bắt đầu bàn tán:
“Đây không phải là hoa khôi Dương Mi Nhi của Sở Châu chúng ta sao? Xem ra cô ta cũng đã bị anh chàng đẹp trai này hấp dẫn.”