Chương 290
“Đây không phải là chuyện tiền nong.”
“Tiết Nhân, chúng ta đã không còn khả năng rồi, những chuyện trong quá khứ đều là sự bồng bột của tuổi trẻ, hãy để nó trở thành kỷ niệm ở sâu nơi đáy lòng.”
“Bây giờ mong anh buông tôi ra, tôi muốn về nhà.”
“Thật đấy, chồng tôi rất nóng tính. Nếu như để anh ấy biết—”
Cô muốn nói, nếu như để anh ấy biết, nói không chừng sẽ đánh anh.
Nhưng Tiết Nhân lại tưởng rằng Tô Tô sợ bị bạo lực gia đình.
“Đồ chó, lại dám quản em như vậy!”
“Tô Tô, em đừng sợ, nếu như anh ta dám bắt nạt em, anh sẽ cho anh ta biết Long Giang này là thiên hạ của ai!”
“Tô Tô, anh không thể nhịn được nữa, anh muốn em!”
Anh ta kích động muốn kéo Tô Tô vào trong lòng.
“Đừng!”
Tô Tô thật sự sốt ruột rồi, cô không ngờ Tiết Nhân lại có thể mất khống chế cảm xúc như vậy.
Vốn dĩ đồng ý đi với anh ta, một mặt là vì gặp lại bạn học cũ, mặt khác cũng là vì thỏa thuận bồi thường của mọi người.
Thế nhưng sức lực của Tiết Nhân rất lớn, cô lại không vùng vẫy ra được.
Nhìn thấy mỹ nhân đang ôm trong lòng, Tiết Nhân hưng phấn hai mắt đỏ lên, cổ họng phát ra âm thanh của dã thú.
Đúng lúc này, bụp!
Cùng với một tiếng vang lớn, cửa phòng bị một cước đá văng ra.
“A!”
Hai người đang giằng co đều hoảng sợ.
Tiết Nhân theo bản năng buông tay ra và ngã ngồi trên thảm, Tô Tô thì lảo đảo lui về phía sau sắp ngã xuống đất.
Đúng lúc này một cánh tay phải mạnh mẽ, ôm lấy eo cô.
“Tần Thiên?”
“Sao anh lại tới đây?” Nhìn thấy Tần Thiên sắc mặt lạnh lùng, cô có chút bất an.
Trong mắt Tần Thiên đều là lửa giận, hắn lạnh lùng nói: “Nửa đêm nửa hôm, tại sao lại tới khách sạn với người đàn ông khác?”
Tô Tô ngẩn người.
Anh đang hét vào mặt tôi?
Vốn dĩ còn muốn giải thích, nhưng bây giờ tất cả đều biến thành tủi thân và tức giận.
Cô trừng mắt muốn nói điều gì đó. Bỗng nhiên, Tần Thiên dùng sức trực tiếp ôm cô lên, gắt gao ôm ở trước ngực.
Rồi lại chất vấn: “Nói, lần sau còn dám nữa không?”
Nói xong, bốp!
Anh dám đánh vào mông tôi?
Tô Tô hoài nghi nhân sinh, cô tức giận đỏ mặt ra sức vùng vẫy nhưng đều vô ích.
“Tiết Nhân, chúng ta đã không còn khả năng rồi, những chuyện trong quá khứ đều là sự bồng bột của tuổi trẻ, hãy để nó trở thành kỷ niệm ở sâu nơi đáy lòng.”
“Bây giờ mong anh buông tôi ra, tôi muốn về nhà.”
“Thật đấy, chồng tôi rất nóng tính. Nếu như để anh ấy biết—”
Cô muốn nói, nếu như để anh ấy biết, nói không chừng sẽ đánh anh.
Nhưng Tiết Nhân lại tưởng rằng Tô Tô sợ bị bạo lực gia đình.
“Đồ chó, lại dám quản em như vậy!”
“Tô Tô, em đừng sợ, nếu như anh ta dám bắt nạt em, anh sẽ cho anh ta biết Long Giang này là thiên hạ của ai!”
“Tô Tô, anh không thể nhịn được nữa, anh muốn em!”
Anh ta kích động muốn kéo Tô Tô vào trong lòng.
“Đừng!”
Tô Tô thật sự sốt ruột rồi, cô không ngờ Tiết Nhân lại có thể mất khống chế cảm xúc như vậy.
Vốn dĩ đồng ý đi với anh ta, một mặt là vì gặp lại bạn học cũ, mặt khác cũng là vì thỏa thuận bồi thường của mọi người.
Thế nhưng sức lực của Tiết Nhân rất lớn, cô lại không vùng vẫy ra được.
Nhìn thấy mỹ nhân đang ôm trong lòng, Tiết Nhân hưng phấn hai mắt đỏ lên, cổ họng phát ra âm thanh của dã thú.
Đúng lúc này, bụp!
Cùng với một tiếng vang lớn, cửa phòng bị một cước đá văng ra.
“A!”
Hai người đang giằng co đều hoảng sợ.
Tiết Nhân theo bản năng buông tay ra và ngã ngồi trên thảm, Tô Tô thì lảo đảo lui về phía sau sắp ngã xuống đất.
Đúng lúc này một cánh tay phải mạnh mẽ, ôm lấy eo cô.
“Tần Thiên?”
“Sao anh lại tới đây?” Nhìn thấy Tần Thiên sắc mặt lạnh lùng, cô có chút bất an.
Trong mắt Tần Thiên đều là lửa giận, hắn lạnh lùng nói: “Nửa đêm nửa hôm, tại sao lại tới khách sạn với người đàn ông khác?”
Tô Tô ngẩn người.
Anh đang hét vào mặt tôi?
Vốn dĩ còn muốn giải thích, nhưng bây giờ tất cả đều biến thành tủi thân và tức giận.
Cô trừng mắt muốn nói điều gì đó. Bỗng nhiên, Tần Thiên dùng sức trực tiếp ôm cô lên, gắt gao ôm ở trước ngực.
Rồi lại chất vấn: “Nói, lần sau còn dám nữa không?”
Nói xong, bốp!
Anh dám đánh vào mông tôi?
Tô Tô hoài nghi nhân sinh, cô tức giận đỏ mặt ra sức vùng vẫy nhưng đều vô ích.