Chương 316
Bọn họ reo hò ầm ĩ.
Tiết Nhân đã trở thành Chúa cứu thế, còn Tô Nam trở thành người có công lớn của gia tộc.
Hiện tại Tô Nam cũng đã tin tưởng Tiết Nhân thật lòng với cô ta.
Đây mới chỉ là khởi đầu, cô ta tưởng tượng chờ khi cô ta thật sự gả vào nhà họ Tiết, trở thành thiếu phu nhân sẽ có tiền tài phú quý và vinh quang đến mức nào.
Tiết Nhân lấy lý do còn có việc khác cần xử lý nên rời đi.
Nhưng trước khi anh ta rời đi đã cho Tô Nam một ánh mắt thâm thuý.
Tô Nam lập tức nói: “Gia gia, con cảm thấy việc chúng ta cần làm bây giờ chính là mời chị Tô Tô đến đây, cảm ơn chị ấy thật tốt.”
“Mời nó làm gì?”
“Đừng quên trước đây nó đã làm gì với chúng ta.”
“Đúng vậy, hiện tại nhờ có cậu Tiết và Nam Nam nên cả nhà chúng ta được niết bàn trùng sinh. Muốn cảm ơn cũng là cảm ơn cậu Tiết và Nam Nam nha.”
Người nhà họ Tô một khi xoay người, bọn họ lại bắt đầu chán ghét Tô Tô.
Tô Nam cười nói: “Mọi người nghe con nói.”
“Chúng ta phải mở hai mươi cửa hàng đông y trong thời gian ngắn thì thiếu nhất cái gì? Đương nhiên là nguồn hàng.”
“Hiện tại những người buôn bán dược liệu kia đều bị Tô Tô kéo qua, bây giờ ưu tiên hàng đầu chính là chúng ta phải có mối quan hệ tốt với chị ta.”
“Chờ khi nào chúng ta có đủ thực lực, rồi đá chị ta ra cũng không muộn.”
Tô Bắc Sơn gật đầu nói: “Nam Nam nói rất đúng.”
“Chỉ là chúng ta mời nó tới thì nó sẽ tới sao?”
Tô Nam nói: “Không phải chị ta vừa mới để cho nhà cung cấp tiếp tục cung cấp cho chúng ta sao? Chúng ta lấy danh nghĩa này, nói muốn cảm ơn chị ta đàng hoàng.”
“Hơn nữa người khác mời chị ta có thể không đến, nhưng gia gia đích thân mời thì chị ta có thể không đến sao?”
“Tuy nhiên có một chuyện mọi người nhất định phải nhớ kỹ, chuyện vay tiền liên quan đến Tiết Nhân và chúng ta, mọi người nhất định phải giữ kín như bưng.”
“Một khi để lộ tin tức, Tô Tô sợ bị chúng ta vượt mặt, nói không chừng sẽ chặn đường phát tài của chúng ta.”
“Đến lúc đó mọi người không kiếm được tiền, cũng không được trách con nha.”
“Nam Nam nói đúng!”
“Chờ khi Tô Tô đến, chúng ta chỉ ôn lại chuyện tình cảm gia đình, không đề cập đến bất kỳ chuyện nào khác.”
“Ông cụ, ông mau gọi điện thoại đi.”
“Ông là gia gia ruột của Tô Tô, cô ta nhất định sẽ nể mặt mũi của ông.”
Chuyện quan trọng, Tô Bắc Sơn cắn răng đích thân gọi điện cho Tô Tô dưới sự hối thúc của người trong dòng họ.
Tô Bắc Sơn cả đời kiêu ngạo không bao giờ cúi đầu ngay cả khi ông ta phạm sai lầm, vậy mà lại đích thân gọi điện thoại để xin lỗi.
Tiết Nhân đã trở thành Chúa cứu thế, còn Tô Nam trở thành người có công lớn của gia tộc.
Hiện tại Tô Nam cũng đã tin tưởng Tiết Nhân thật lòng với cô ta.
Đây mới chỉ là khởi đầu, cô ta tưởng tượng chờ khi cô ta thật sự gả vào nhà họ Tiết, trở thành thiếu phu nhân sẽ có tiền tài phú quý và vinh quang đến mức nào.
Tiết Nhân lấy lý do còn có việc khác cần xử lý nên rời đi.
Nhưng trước khi anh ta rời đi đã cho Tô Nam một ánh mắt thâm thuý.
Tô Nam lập tức nói: “Gia gia, con cảm thấy việc chúng ta cần làm bây giờ chính là mời chị Tô Tô đến đây, cảm ơn chị ấy thật tốt.”
“Mời nó làm gì?”
“Đừng quên trước đây nó đã làm gì với chúng ta.”
“Đúng vậy, hiện tại nhờ có cậu Tiết và Nam Nam nên cả nhà chúng ta được niết bàn trùng sinh. Muốn cảm ơn cũng là cảm ơn cậu Tiết và Nam Nam nha.”
Người nhà họ Tô một khi xoay người, bọn họ lại bắt đầu chán ghét Tô Tô.
Tô Nam cười nói: “Mọi người nghe con nói.”
“Chúng ta phải mở hai mươi cửa hàng đông y trong thời gian ngắn thì thiếu nhất cái gì? Đương nhiên là nguồn hàng.”
“Hiện tại những người buôn bán dược liệu kia đều bị Tô Tô kéo qua, bây giờ ưu tiên hàng đầu chính là chúng ta phải có mối quan hệ tốt với chị ta.”
“Chờ khi nào chúng ta có đủ thực lực, rồi đá chị ta ra cũng không muộn.”
Tô Bắc Sơn gật đầu nói: “Nam Nam nói rất đúng.”
“Chỉ là chúng ta mời nó tới thì nó sẽ tới sao?”
Tô Nam nói: “Không phải chị ta vừa mới để cho nhà cung cấp tiếp tục cung cấp cho chúng ta sao? Chúng ta lấy danh nghĩa này, nói muốn cảm ơn chị ta đàng hoàng.”
“Hơn nữa người khác mời chị ta có thể không đến, nhưng gia gia đích thân mời thì chị ta có thể không đến sao?”
“Tuy nhiên có một chuyện mọi người nhất định phải nhớ kỹ, chuyện vay tiền liên quan đến Tiết Nhân và chúng ta, mọi người nhất định phải giữ kín như bưng.”
“Một khi để lộ tin tức, Tô Tô sợ bị chúng ta vượt mặt, nói không chừng sẽ chặn đường phát tài của chúng ta.”
“Đến lúc đó mọi người không kiếm được tiền, cũng không được trách con nha.”
“Nam Nam nói đúng!”
“Chờ khi Tô Tô đến, chúng ta chỉ ôn lại chuyện tình cảm gia đình, không đề cập đến bất kỳ chuyện nào khác.”
“Ông cụ, ông mau gọi điện thoại đi.”
“Ông là gia gia ruột của Tô Tô, cô ta nhất định sẽ nể mặt mũi của ông.”
Chuyện quan trọng, Tô Bắc Sơn cắn răng đích thân gọi điện cho Tô Tô dưới sự hối thúc của người trong dòng họ.
Tô Bắc Sơn cả đời kiêu ngạo không bao giờ cúi đầu ngay cả khi ông ta phạm sai lầm, vậy mà lại đích thân gọi điện thoại để xin lỗi.