Chương 21: Bị ép làm chuyện đó N lần
Đang khi ăn, hai người nhận được một thông báo vô cùng quan trọng của Lưu Hải Đường. Nàng tìm được manh mối về tổ chức đã biến Hạ Liên thành Yểm Thú.
Mặc dù chỉ là tìm được một cái manh mối nhỏ, nhưng mà đây đã là bước đột phá vô cùng trọng đại.
Từ không tới một, luôn luôn khó hơn từ một đến mười. Có bước đầu tiên mới bước được những bước tiếp đó.
Hai người không có nói nhiều, lập tức cùng nhau đưa tinh thần vào trong bảo thạch.
Đợi đến khi mở mắt ra, hai người đã đến bên cạnh một cái bàn nhỏ, trước mặt là Lưu Hải Đường, Tử Lôi cùng Băng Linh đang ngồi đợi.
- Hai người ngồi xuống trước đi.
Lưu Hải Đường nói. Hạ Liên cùng Hoa Tiên nghe vậy liền gật đầu, sau đó vội vàng ngồi xuống. Đợi hai người an toạ, Lưu Hải Đường mới bắt đầu nói rõ tình hình.
- Vừa nãy, Tử Lôi sử dụng ma lực kết hợp với công nghệ, thành công nghe lén được một đoạn hội thoại liên quan đến một tổ chức có làm thí nghiệm biến con người thành Yểm Thú. Sau khi điều ra vị trí của người gọi điện, Tử Lôi đã thành công xác định được vị trí của người gọi điện.
Những người khác đều an tĩnh lắng nghe. Lưu Hải Đường hít sâu một hơi, tiếp tục nói.
- Nhưng mà, chỗ mà Tử Lôi tìm thấy là một nhà xưởng bỏ hoang! Cho nên, một là cơ sở nghiên cứu nằm dưới lòng đất, hai là người kia không ở trong cơ sở nghiên cứu. Hiện nay Tử Lôi đã bắt đầu theo dõi vị trí của chiếc điện thoại di động kia. Một khi có dị động gì, nàng sẽ phát hiện ngay. Tiểu Mộc, chị cần em điều tra dưới lòng đất của nhà xưởng kia, có thể sao?
Tiểu Mộc gật đầu đồng ý. Nàng có một chiêu vô cùng thích hợp để thám thính, điều tra, cho nên Thủy Triều phân việc này cho nàng cũng không có gì là lạ.
Lưu Hải Đường nhìn thấy Mộc Hoa Tiên đồng ý thì không có nói thêm cái gì, chỉ là nhìn sang Hạ Liên, ánh mắt thâm thúy như có lời muốn nói.
Hạ Liên nhìn thấy ánh mắt này liền hiểu ý gật đầu, ra hiệu là hắn đã hiểu, sau đó lên tiếng.
- Để mình đi cùng Tiểu Mộc đi. Dù sao mình không có nhiều chuyện cần làm, đi theo cho an toàn.
Lưu Hải Đường hài lòng gật đầu. Lấy tính cách ham chơi của Mộc Hoa Tiên, nàng thật không yên tâm để đối phương một mình đi điều tra, sợ chỗ đó thật là căn cứ của đám người kia, bị Mộc Hoa Tiên đả thảo kinh xà.
Băng Linh không có ý kiến gì. Dù sao nếu là vừa nãy Hạ Liên không nói việc hắn sẽ đi cùng Mộc Hoa Tiên, bản thân nàng cũng sẽ âm thầm đi theo bảo vệ. Giờ Hạ Liên đi thì nàng nhàn hơn một chút thôi.
Mặc dù chỉ mới làm chiến hữu không quá lâu, nhưng Băng Linh là tận mắt nhìn thấy Hạ Liên từ một tay mơ, không ngừng trưởng thành đến đều có thể đánh ngang tay với nàng. Về mặt thực lực, nàng cho là Hạ Liên đã có đủ tư cách để bảo hộ Tiểu Mộc.
Còn về mặt nhân cách… Băng Linh cảm thấy tuy có đôi khi phản ứng của Hạ Liên không quá giống con trai, nhưng mà tổng thể mà nói, xem như là một người vô cùng đáng tin cậy. Có hắn đi theo, Tiểu Mộc sẽ không sao.
Mộc Hoa Tiên càng không có ý kiến. Được đi cùng Hạ Liên, nàng cầu còn không được đây!
Thế là, Hạ Liên lần nữa bị Tử Lôi dùng ánh mắt u oán nhìn chằm chằm. Tử Lôi thật sự rất không muốn Hạ Liên đi cùng với Mộc Hoa Tiên a!
Nhưng một là ngoại trừ nàng ra, những người khác đều đã đồng ý. Hai là bản thân nàng mặc dù không thích Hạ Liên đi cùng Mộc Hoa Tiên, nhưng bản thân nàng vẫn là cảm thấy có hắn đi theo sẽ tốt hơn cho Mộc Hoa Tiên.
Không sai, nàng là bách hợp, hơn nữa người nàng thích liền là Mộc Hoa Tiên. Kể từ khi ba năm trước nàng được Mộc Hoa Tiên cứu lại, nàng liền thích đối phương. Chỉ tiếc là nàng quá lo lắng bị từ chối, cũng quá ngại ngùng, cho nên nàng không có thổ lộ với người nàng yêu.
Mà tuy là nàng cảm thấy rất uất ức vì dạo này Mộc Hoa Tiên hay đi cùng Hạ Liên, nhưng nàng thật đúng là không ghét được hắn. Nàng còn không có bị ghen tuông làm mờ hai mắt, vẫn là nhìn thấy vô số điểm tốt trên người hắn.
Có thể nói, nếu như không phải Hạ Liên thật sự không suy tính tới tình yêu nam nữ, vậy bản thân nàng đều chưa chắc thoát được bàn tay của hắn.
Dù sao, người nào không thích một người con trai ôn nhu, thật thà, nói năng nhỏ nhẹ, hành xử vô cùng đúng mực, biết săn sóc người, đặc biệt là vô cùng đẹp đây?
Ừm, mặc dù đẹp sai hướng, nhưng dù sao vẫn là đẹp.
Người như vậy, đừng nói con gái, khả năng cao là ngay cả con trai đều chống không được…
Sau khi cuộc họp kết thúc, Hạ Liên lần nữa mang theo rất nhiều quà đi thăm cô nhi viện.
- Thưa dì cháu mới về!
Vừa mở cửa, Hạ Liên liền nhìn thấy Lương Hoa đang ở bên trong chơi đùa với đám trẻ, bèn tiến lên chào hỏi. Ngay sau đó, đám trẻ trong cô nhi viện liền phát hiện Hạ Liên, bắt đầu một tràng “Chào chị Liên” kéo dài gần một phút.
Hạ Liên lần này đã có thể dùng một mặt tươi cười đáp lại những lời chào này. Kể từ khi bị Mộc Hoa Tiên, Lưu Hải Đường, Tử Lôi, Băng Linh, thậm chí là cả Hư Linh cùng nhau ép buộc hắn làm chuyện đó N lần, hắn đã không còn quá xoắn xuýt việc đám trẻ gọi hắn là chị.
Về phần hắn bị mấy người kia ép buộc làm cái gì…
- Hôm nay chị không mặc bộ đầm hôm trước nữa ạ? Với lại, chị Hải Đường với chị Hoa Tiên hôm nay không tới ạ?
Động tác của Hạ Liên khựng lại vài nhịp. Sau đó, hắn quay sang bé gái vừa hỏi câu kia, một mặt tươi cười nói.
- Không em à. (^^)
Không sai, việc hắn bị ép buộc liền là nữ trang…
Sau vô số lần bị năm người kia dùng các loại lý do ép nữ trang, Hạ Liên rốt cuộc quen với việc này. Hắn hiện tại đã có thể nữ trang ra đường mà mặt không đổi sắc.
Cho nên, khả năng thích nghi của con người thật sự là một cái gì đó vô cùng đáng sợ…
Mặc dù chỉ là tìm được một cái manh mối nhỏ, nhưng mà đây đã là bước đột phá vô cùng trọng đại.
Từ không tới một, luôn luôn khó hơn từ một đến mười. Có bước đầu tiên mới bước được những bước tiếp đó.
Hai người không có nói nhiều, lập tức cùng nhau đưa tinh thần vào trong bảo thạch.
Đợi đến khi mở mắt ra, hai người đã đến bên cạnh một cái bàn nhỏ, trước mặt là Lưu Hải Đường, Tử Lôi cùng Băng Linh đang ngồi đợi.
- Hai người ngồi xuống trước đi.
Lưu Hải Đường nói. Hạ Liên cùng Hoa Tiên nghe vậy liền gật đầu, sau đó vội vàng ngồi xuống. Đợi hai người an toạ, Lưu Hải Đường mới bắt đầu nói rõ tình hình.
- Vừa nãy, Tử Lôi sử dụng ma lực kết hợp với công nghệ, thành công nghe lén được một đoạn hội thoại liên quan đến một tổ chức có làm thí nghiệm biến con người thành Yểm Thú. Sau khi điều ra vị trí của người gọi điện, Tử Lôi đã thành công xác định được vị trí của người gọi điện.
Những người khác đều an tĩnh lắng nghe. Lưu Hải Đường hít sâu một hơi, tiếp tục nói.
- Nhưng mà, chỗ mà Tử Lôi tìm thấy là một nhà xưởng bỏ hoang! Cho nên, một là cơ sở nghiên cứu nằm dưới lòng đất, hai là người kia không ở trong cơ sở nghiên cứu. Hiện nay Tử Lôi đã bắt đầu theo dõi vị trí của chiếc điện thoại di động kia. Một khi có dị động gì, nàng sẽ phát hiện ngay. Tiểu Mộc, chị cần em điều tra dưới lòng đất của nhà xưởng kia, có thể sao?
Tiểu Mộc gật đầu đồng ý. Nàng có một chiêu vô cùng thích hợp để thám thính, điều tra, cho nên Thủy Triều phân việc này cho nàng cũng không có gì là lạ.
Lưu Hải Đường nhìn thấy Mộc Hoa Tiên đồng ý thì không có nói thêm cái gì, chỉ là nhìn sang Hạ Liên, ánh mắt thâm thúy như có lời muốn nói.
Hạ Liên nhìn thấy ánh mắt này liền hiểu ý gật đầu, ra hiệu là hắn đã hiểu, sau đó lên tiếng.
- Để mình đi cùng Tiểu Mộc đi. Dù sao mình không có nhiều chuyện cần làm, đi theo cho an toàn.
Lưu Hải Đường hài lòng gật đầu. Lấy tính cách ham chơi của Mộc Hoa Tiên, nàng thật không yên tâm để đối phương một mình đi điều tra, sợ chỗ đó thật là căn cứ của đám người kia, bị Mộc Hoa Tiên đả thảo kinh xà.
Băng Linh không có ý kiến gì. Dù sao nếu là vừa nãy Hạ Liên không nói việc hắn sẽ đi cùng Mộc Hoa Tiên, bản thân nàng cũng sẽ âm thầm đi theo bảo vệ. Giờ Hạ Liên đi thì nàng nhàn hơn một chút thôi.
Mặc dù chỉ mới làm chiến hữu không quá lâu, nhưng Băng Linh là tận mắt nhìn thấy Hạ Liên từ một tay mơ, không ngừng trưởng thành đến đều có thể đánh ngang tay với nàng. Về mặt thực lực, nàng cho là Hạ Liên đã có đủ tư cách để bảo hộ Tiểu Mộc.
Còn về mặt nhân cách… Băng Linh cảm thấy tuy có đôi khi phản ứng của Hạ Liên không quá giống con trai, nhưng mà tổng thể mà nói, xem như là một người vô cùng đáng tin cậy. Có hắn đi theo, Tiểu Mộc sẽ không sao.
Mộc Hoa Tiên càng không có ý kiến. Được đi cùng Hạ Liên, nàng cầu còn không được đây!
Thế là, Hạ Liên lần nữa bị Tử Lôi dùng ánh mắt u oán nhìn chằm chằm. Tử Lôi thật sự rất không muốn Hạ Liên đi cùng với Mộc Hoa Tiên a!
Nhưng một là ngoại trừ nàng ra, những người khác đều đã đồng ý. Hai là bản thân nàng mặc dù không thích Hạ Liên đi cùng Mộc Hoa Tiên, nhưng bản thân nàng vẫn là cảm thấy có hắn đi theo sẽ tốt hơn cho Mộc Hoa Tiên.
Không sai, nàng là bách hợp, hơn nữa người nàng thích liền là Mộc Hoa Tiên. Kể từ khi ba năm trước nàng được Mộc Hoa Tiên cứu lại, nàng liền thích đối phương. Chỉ tiếc là nàng quá lo lắng bị từ chối, cũng quá ngại ngùng, cho nên nàng không có thổ lộ với người nàng yêu.
Mà tuy là nàng cảm thấy rất uất ức vì dạo này Mộc Hoa Tiên hay đi cùng Hạ Liên, nhưng nàng thật đúng là không ghét được hắn. Nàng còn không có bị ghen tuông làm mờ hai mắt, vẫn là nhìn thấy vô số điểm tốt trên người hắn.
Có thể nói, nếu như không phải Hạ Liên thật sự không suy tính tới tình yêu nam nữ, vậy bản thân nàng đều chưa chắc thoát được bàn tay của hắn.
Dù sao, người nào không thích một người con trai ôn nhu, thật thà, nói năng nhỏ nhẹ, hành xử vô cùng đúng mực, biết săn sóc người, đặc biệt là vô cùng đẹp đây?
Ừm, mặc dù đẹp sai hướng, nhưng dù sao vẫn là đẹp.
Người như vậy, đừng nói con gái, khả năng cao là ngay cả con trai đều chống không được…
Sau khi cuộc họp kết thúc, Hạ Liên lần nữa mang theo rất nhiều quà đi thăm cô nhi viện.
- Thưa dì cháu mới về!
Vừa mở cửa, Hạ Liên liền nhìn thấy Lương Hoa đang ở bên trong chơi đùa với đám trẻ, bèn tiến lên chào hỏi. Ngay sau đó, đám trẻ trong cô nhi viện liền phát hiện Hạ Liên, bắt đầu một tràng “Chào chị Liên” kéo dài gần một phút.
Hạ Liên lần này đã có thể dùng một mặt tươi cười đáp lại những lời chào này. Kể từ khi bị Mộc Hoa Tiên, Lưu Hải Đường, Tử Lôi, Băng Linh, thậm chí là cả Hư Linh cùng nhau ép buộc hắn làm chuyện đó N lần, hắn đã không còn quá xoắn xuýt việc đám trẻ gọi hắn là chị.
Về phần hắn bị mấy người kia ép buộc làm cái gì…
- Hôm nay chị không mặc bộ đầm hôm trước nữa ạ? Với lại, chị Hải Đường với chị Hoa Tiên hôm nay không tới ạ?
Động tác của Hạ Liên khựng lại vài nhịp. Sau đó, hắn quay sang bé gái vừa hỏi câu kia, một mặt tươi cười nói.
- Không em à. (^^)
Không sai, việc hắn bị ép buộc liền là nữ trang…
Sau vô số lần bị năm người kia dùng các loại lý do ép nữ trang, Hạ Liên rốt cuộc quen với việc này. Hắn hiện tại đã có thể nữ trang ra đường mà mặt không đổi sắc.
Cho nên, khả năng thích nghi của con người thật sự là một cái gì đó vô cùng đáng sợ…