Chương 24: Lẫm Đông Nhất Kích!
- Lẫm Đông… Nhất Kích.
Hoá thành từng bức tượng băng sinh động như thật.
Mà Hạ Liên lúc này cũng đã hao hết ma lực, cắm kiếm xuống, quỳ một chân trên mặt đất, cố gắng không để bản thân gục ngã. Hắn đã tạm thời mất đi khả năng chiến đấu.
Một đòn cầm chân hơn mười đầu Yểm Thú, lại một đòn giết chết bọn chúng. Chỉ là vẻn vẹn hai đòn liền thành công đạt được kết quả này, lượng ma lực tiêu hao tuyệt đối là vô cùng khủng bố.
Chí ít, Mộc Hoa Tiên đang sững sờ sau lưng hắn không làm được điểm này. Nàng rất nhanh liền phản ứng lại, lập tức điều khiển cả ba con mộc cự nhân đứng chắn trước mặt Hạ Liên, bản thân nàng cũng đến bên cạnh đỡ hắn dậy, một mặt cảnh giác nhìn người đàn ông kia.
Người kia nhìn thấy Hạ Liên thành công tiêu diệt cả đàn Yểm Thú cũng là có chút bất ngờ, bất quá hắn lại không hề hoảng hốt. Thứ mà hắn dựa vào chưa bao giờ là đám Yểm Thú kia, mà là…
Chính bản thân hắn.
- Không tệ. Nhưng lấy trạng thái của ngươi bây giờ, có thể đánh với ta sao?
Vừa nói, hắn còn vừa vỗ tay, mỉm cười. Về phần Mộc Hoa Tiên cùng ba con mộc cự nhân nàng triệu hoán, hắn cảm thấy còn chưa đủ lọt vào mắt hắn.
Triệu hoán mà thôi, ai không biết a?
Hắn búng tay một cái. Lập tức, ba cái pháp trận màu cam liền xuất hiện trên mặt đất. Từ trong pháp trận, ba con người đá khổng lồ xuất hiện, trực tiếp làm cho Mộc Hoa Tiên choáng váng rồi.
Ba con người đá kia, mỗi con đều cao hơn mộc cự nhân của nàng một đoạn…
Nhìn thấy phe địch tấn công, Mộc Hoa Tiên cũng bất đắc dĩ đành phải phái ba con mộc cự nhân đi lên chặn lại. Nàng nhất định phải bảo vệ Hạ Liên.
Mộc Hoa Tiên giương cung, nhắm ngay tên kia. Ma lực của nàng nhanh chóng hội tụ, hoá thành một mũi tên năng lượng màu xanh lục. Không chút do dự, nàng liên tục bắn ra ba phát nhắm thẳng vào đầu của tên kia.
Mà đối phương lại căn bản không thèm né tránh, mà chỉ là nhẹ nhàng phẩy tay một cái. Lập tức, một bức tường đất liền trồi lên khỏi mặt đất, cản lại ba mũi tên Mộc Hoa Tiên bắn ra, sau đó lập tức tan rã, để lộ gương mặt mỉm cười tựa như đang trào phúng nàng không biết tự lượng sức mình.
Mà ở một bên khác, ba con mộc cự nhân vừa mới chạm mặt đối thủ không bao lâu liền rơi xuống hạ phong. Bọn chúng cật lực huy động nắm đấm, muốn đánh ngã ba tên to xác trước mặt. Nhưng mà bởi vì ba con người đá kia quá cứng rắn, lại cách biệt hình thể có hơi lớn, cho nên ba con mộc cự nhân cũng đành phải chịu đối phương đánh đập.
Hạ Liên nhìn thấy Mộc Hoa Tiên rơi xuống hạ phong, có lòng muốn giúp, nhưng mà ma lực của hắn hiện tại chỉ mới khôi phục một chút, căn bản không thể dùng bất kỳ chiêu thức gì.
Sau đó, hắn nhớ tới Hư Linh từng nói với hắn rằng lõi của Yểm Thú có thể giúp hắn khôi phục ma lực. Cho nên, hắn lập tức quay sang nhìn về chỗ đám Yểm Thú khi nãy.
Sau khi bị Hạ Liên xử lý, bọn chúng đều đã tan biến hoàn toàn. Nếu là bình thường, lõi của chúng lúc này nhất định đang nằm trên mặt đất.
Nhưng nà Hạ Liên vừa nhìn một chút liền cảm thấy tuyệt vọng.
Không có.
Thân xác của bầy Yểm Thú đúng là đã hoàn toàn tan biến như mọi khi. Nhưng mà, không có lõi…
Hạ Liên trầm mặc. Sau đó, hắn chống kiếm đứng dậy, nhìn về phía người đàn ông kia, hai mắt dấy lên ngọn lửa quyết tâm.
Nếu là không có ma lực… Vậy liền dùng kiếm trong tay!
Nghĩ như vậy, Hạ Liên hơi khom người xuống, sau đó liền nghĩa vô phản cố lao lên. Mộc Hoa Tiên bị hành động này của hắn làm cho giật nảy mình, hét lớn.
- Đừng!
Người kia nhìn thấy Hạ Liên lao về phía mình, vẫn như cũ là một mặt ung dung, mở miệng.
- Ngu xuẩn.
Hắn vừa dứt lời, một cây gai đất đã đâm ra từ mặt đất, nhắm thẳng vào Hạ Liên. Ở trong mắt tên kia, Hạ Liên tuyệt đối không thể né tránh một chiêu này.
Mà kết quả lại hoàn toàn khác với hắn dự đoán. Hạ Liên nhìn thấy gai đất đâm tới, chỉ là nhẹ nhàng lách người một cái liền thành công tránh đi, sau đó tăng nhanh tốc độ phóng về phía tên kia.
Tên đó nhìn thấy cảnh này liền bắt đầu cảm thấy không ổn. Hắn tiếp tục gọi ra mấy cây gai đất, nhưng mà tất cả đều bị Hạ Liên tránh đi.
Rất nhanh, Hạ Liên liền đã chạy đến trước mặt hắn. Dù là không có chiêu thức hay kỹ năng nào bổ trợ, tốc độ của Hạ Liên trong trạng thái biến thân cũng là không thể khinh thường. Hắn vung kiếm chém ra một nhát, nhằm thẳng vào cổ họng của tên kia.
Nhìn thấy Hạ Liên nhanh như vậy liền đi đến trước mặt mình, vẻ mặt bình tĩnh của tên kia đã hoàn toàn biến mất không còn tăm hơi, mà thay vào đó là một chút bối rối.
Không kịp suy nghĩ nhiều, hắn lập tức làm cho bản thân chìm vào trong lòng đất, thành công tránh thoát nhát chém chí mạng của Hạ Liên.
Sau khi lần nữa xuất hiện cách đó một khoảng, trên trán toát mồ hôi lạnh, lòng đầy sợ hãi. Hắn thật sự không nghĩ tới Hạ Liên dù là không còn bao nhiêu ma lực cũng có thể bộc phát ra tốc độ kinh hoàng như vậy…
Mà sợ xong, hắn liền bắt đầu cảm thấy phẫn nộ. Lúc đầu hắn còn định chơi đùa với hai người một chút, nhưng hiện tại, xem ra hắn phải nghiêm túc rồi.