Chương 25: Hư Linh
Tên kia thầm nghĩ là đã đến lúc nghiêm túc, nhưng hắn còn chưa kịp công kích, Hạ Liên đã tiên hạ thủ vi cường, lần nữa lao lên. Mà nhìn thấy Hạ Liên vậy mà muốn cố kỹ trọng thi, hắn liền vô cùng phẫn nộ gào lên.
- Đừng hòng lại tới gần ta!
Sau đó, vô số gai đất tiếp tục mọc lên từ mặt đất tấn công Hạ Liên. Lần này, bởi vì tần suất công kích đột nhiên tăng mạnh, nên là Hạ Liên trúng chiêu, bị đâm xuyên cánh tay trái.
Nhưng cùng lúc đó, tên kia cũng bị một mũi tên bắn xuyên qua phần đuôi. Không thể nghi ngờ, đây chính là tác phẩm của Mộc Hoa Tiên. Nàng nhân cơ hội tên kia bị phẫn nộ làm cho choáng váng đầu óc, vô cùng quả quyết đánh lén một lần.
Nhưng mà khi nàng nhìn thấy Hạ Liên bị đâm xuyên cánh tay trái, nàng liền cảm thấy đau lòng, cho nên…
Nàng giương cung, bắn ra một mũi tên màu ngọc bích nhắm thẳng vào Hạ Liên.
Hạ Liên biết đây là cái gì, cho nên hắn căn bản không tránh không né, trực tiếp để cho mũi tên kia đâm vào trong cơ thể. Mũi tên đó không chỉ không có đục một lỗ trên người hắn, mà trái lại, hoá thành năng lượng sinh mệnh thuần túy nhất, giúp đỡ hắn chữa trị vết thương ở tay trái.
Một chiêu này là Sinh Lực Tiễn, Mộc Hoa Tiên đã sớm báo cho Hạ Liên biết, nên hắn mới dám để yên cho nàng bắn…
Lúc này, gương mặt của tên thành viên của Sứ Đồ đã xạm lại vì tức. Kể từ khi hắn thành công giữ lại lý trí sau khi Yểm Hoá, hắn còn chưa từng bị thương qua, hơn nữa việc này cũng sớm đã làm hắn cho rằng bản thân là thiên mệnh sở quy.
Nhưng hiện tại, hai kẻ “yếu đuối” trong mắt hắn lại thành công làm cho hắn bị thương.
Thế là, như mấy tên phản diện trong phim, hắn giận tím mặt, rống to.
- Các ngươi muốn chết thì ta thành toàn!
Vừa nói dứt lời, thân hình của hắn liền bắt đầu biến đổi. Thân thể hắn không ngừng trở nên lớn hơn, dài ra. Hai tay dần dần tiêu biến. Chẳng mấy chốc, tên đó đã hoàn toàn hoá thành một con rắn khổng lồ dài hơn trăm mét. Nó gầm thét một tiếng, sau đó liền nhào về phía Hạ Liên cùng Mộc Hoa Tiên
Mà nhìn thấy cảnh này, hai người đều sợ hãi vô cùng, vội vàng né tránh. Nhưng mà, làm cho cả hai đều không nghĩ tới là, con rắn kia không có cắn trúng hai người, nhưng cái đuôi của nó lại vòng lên, đánh bay Mộc Hoa Tiên.
Mộc Hoa Tiên không kịp tránh né, chỉ có thể dùng hai tay đón đỡ, dùng ma lực hộ thể. Dù vậy, lực lượng mà con rắn kia bộc phát ra cũng đã đủ làm hai tay nàng run rẩy.
Hạ Liên nhìn thấy Mộc Hoa Tiên không bị thương liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó trở tay dùng kiếm chém ra một đòn.
Một tiếng “keng” giòn giã vang lên. Nhát chém của Hạ Liên hoàn toàn bị lớp vảy của con rắn kia chặn lại, căn bản không thể phá phòng. Nghe thấy âm thanh này, sắc mặt của Hạ Liên càng thêm không tốt.
Rồi, nhân lúc hắn thất thần, một cái gai đất lại đâm ra…
Lập tức, máu tươi liền phun trào, vung vãi khắp mặt đất. Mộc Hoa Tiên đứng ở phía xa nhìn thấy cảnh này liền ngơ ngác một giây, sau đó hét lớn.
- Liên!!!
Một cây gai đất đâm xuyên qua Hạ Liên từ phía sau, nhấc bổng hắn lên giữa không trung. Hắn run rẩy cuối xuống nhìn cây gai đất trên bụng, trong lòng đắng chát.
Tới đây là hết sao?
Mệnh của hắn chỉ đi tới chỗ này sao?
Không cam tâm a… Thật sự, rất không cam tâm a…
Ý thức của hắn, cứ dần dần chìm vào bóng tối như thế…
Mà nhìn thấy Hạ Liên không còn động đậy, bi thương liền trào dâng trong lòng Mộc Hoa Tiên.
Vì sao a! Vì sao người chịu khổ luôn là hắn!?
Rõ ràng trên đời có không biết bao nhiêu người xấu, nhưng vì sao người chịu khổ luôn luôn là Hạ Liên!? Rõ ràng hắn hiền lành, tốt bụng như vậy…
Những ngày sống chung vừa qua, Mộc Hoa Tiên đã có được rất nhiều kỷ niệm đẹp. Hiện tại, những kỷ niệm đó ùa về, lại tựa như một thanh đao cắt trái tim nàng ra từng mảnh nhỏ…
Song, đến khi nàng nhìn đến con rắn kia, bi thương liền nhanh chóng chuyển hoá thành lửa giận.
Báo thù!
Nàng nhất định phải báo thù cho Hạ Liên!!!
Ma lực, là một loại năng lượng duy tâm. Nó có thể bị ảnh hưởng rất lớn bởi cảm xúc. Thay cách nói thì là…
Thiếu nữ phép thuật, người người là nhân vật chính, người người đều có thể hồi tưởng để bộc phát lực lượng.
Cho nên, khi mà Mộc Hoa Tiên lần nữa triệu hồi ra mộc cự nhân, kích thước của mộc cự nhân liền tăng lên một mảng lớn.
Nếu như mộc cự nhân trước đó là một đứa trẻ mười tuổi, vậy mộc cự nhân hiện tại chính là người trưởng thành! Hai cái căn bản không ở một cấp độ!
Nhưng mà, cứ bộc phát tiềm năng là có thể đánh bại phản diện sao?
Đáp án là, không thể.
Chí ít, không phải lần này.
Chỉ bất quá năm phút đồng hồ, mộc cự nhân do Mộc Hoa Tiên triệu hồi ra đã bị vô số cây gai đất đâm thành cái sàng, ngã xuống. Bản thân nàng lúc này cũng đã là vết thương đầy mình, bị con đánh ngất đi.
Con rắn kia từ từ tiến lại gần nàng, dự định trực tiếp há miệng nuốt nàng, nhưng một giọng nói trong trẻo vang lên, làm cho nó phải ngừng động tác trên tay lại.
- Này, mày đang làm gì đấy?
Đợi nó quay đầu lại, nó liền nhìn thấy một “thiếu nữ” với gương mặt vô cảm trong bộ giáp màu đen tuyền. “Nàng” có mái tóc và cặp mắt màu trắng tựa như đang phát sáng.
Hai tay của “nàng” treo năm cái vòng tay mỗi bên. Trong số đó, có một cái màu xanh lam, một cái màu xanh nhạt, một cái màu lục, cùng một cái màu vàng nhạt, còn lại là màu xám.
Điểm đặc biệt là trên đầu “nàng” còn phiêu phù một chiếc vương miện màu trắng.
Tên của “nàng” là…
Hư Linh.
- Đừng hòng lại tới gần ta!
Sau đó, vô số gai đất tiếp tục mọc lên từ mặt đất tấn công Hạ Liên. Lần này, bởi vì tần suất công kích đột nhiên tăng mạnh, nên là Hạ Liên trúng chiêu, bị đâm xuyên cánh tay trái.
Nhưng cùng lúc đó, tên kia cũng bị một mũi tên bắn xuyên qua phần đuôi. Không thể nghi ngờ, đây chính là tác phẩm của Mộc Hoa Tiên. Nàng nhân cơ hội tên kia bị phẫn nộ làm cho choáng váng đầu óc, vô cùng quả quyết đánh lén một lần.
Nhưng mà khi nàng nhìn thấy Hạ Liên bị đâm xuyên cánh tay trái, nàng liền cảm thấy đau lòng, cho nên…
Nàng giương cung, bắn ra một mũi tên màu ngọc bích nhắm thẳng vào Hạ Liên.
Hạ Liên biết đây là cái gì, cho nên hắn căn bản không tránh không né, trực tiếp để cho mũi tên kia đâm vào trong cơ thể. Mũi tên đó không chỉ không có đục một lỗ trên người hắn, mà trái lại, hoá thành năng lượng sinh mệnh thuần túy nhất, giúp đỡ hắn chữa trị vết thương ở tay trái.
Một chiêu này là Sinh Lực Tiễn, Mộc Hoa Tiên đã sớm báo cho Hạ Liên biết, nên hắn mới dám để yên cho nàng bắn…
Lúc này, gương mặt của tên thành viên của Sứ Đồ đã xạm lại vì tức. Kể từ khi hắn thành công giữ lại lý trí sau khi Yểm Hoá, hắn còn chưa từng bị thương qua, hơn nữa việc này cũng sớm đã làm hắn cho rằng bản thân là thiên mệnh sở quy.
Nhưng hiện tại, hai kẻ “yếu đuối” trong mắt hắn lại thành công làm cho hắn bị thương.
Thế là, như mấy tên phản diện trong phim, hắn giận tím mặt, rống to.
- Các ngươi muốn chết thì ta thành toàn!
Vừa nói dứt lời, thân hình của hắn liền bắt đầu biến đổi. Thân thể hắn không ngừng trở nên lớn hơn, dài ra. Hai tay dần dần tiêu biến. Chẳng mấy chốc, tên đó đã hoàn toàn hoá thành một con rắn khổng lồ dài hơn trăm mét. Nó gầm thét một tiếng, sau đó liền nhào về phía Hạ Liên cùng Mộc Hoa Tiên
Mà nhìn thấy cảnh này, hai người đều sợ hãi vô cùng, vội vàng né tránh. Nhưng mà, làm cho cả hai đều không nghĩ tới là, con rắn kia không có cắn trúng hai người, nhưng cái đuôi của nó lại vòng lên, đánh bay Mộc Hoa Tiên.
Mộc Hoa Tiên không kịp tránh né, chỉ có thể dùng hai tay đón đỡ, dùng ma lực hộ thể. Dù vậy, lực lượng mà con rắn kia bộc phát ra cũng đã đủ làm hai tay nàng run rẩy.
Hạ Liên nhìn thấy Mộc Hoa Tiên không bị thương liền thở phào nhẹ nhõm, sau đó trở tay dùng kiếm chém ra một đòn.
Một tiếng “keng” giòn giã vang lên. Nhát chém của Hạ Liên hoàn toàn bị lớp vảy của con rắn kia chặn lại, căn bản không thể phá phòng. Nghe thấy âm thanh này, sắc mặt của Hạ Liên càng thêm không tốt.
Rồi, nhân lúc hắn thất thần, một cái gai đất lại đâm ra…
Lập tức, máu tươi liền phun trào, vung vãi khắp mặt đất. Mộc Hoa Tiên đứng ở phía xa nhìn thấy cảnh này liền ngơ ngác một giây, sau đó hét lớn.
- Liên!!!
Một cây gai đất đâm xuyên qua Hạ Liên từ phía sau, nhấc bổng hắn lên giữa không trung. Hắn run rẩy cuối xuống nhìn cây gai đất trên bụng, trong lòng đắng chát.
Tới đây là hết sao?
Mệnh của hắn chỉ đi tới chỗ này sao?
Không cam tâm a… Thật sự, rất không cam tâm a…
Ý thức của hắn, cứ dần dần chìm vào bóng tối như thế…
Mà nhìn thấy Hạ Liên không còn động đậy, bi thương liền trào dâng trong lòng Mộc Hoa Tiên.
Vì sao a! Vì sao người chịu khổ luôn là hắn!?
Rõ ràng trên đời có không biết bao nhiêu người xấu, nhưng vì sao người chịu khổ luôn luôn là Hạ Liên!? Rõ ràng hắn hiền lành, tốt bụng như vậy…
Những ngày sống chung vừa qua, Mộc Hoa Tiên đã có được rất nhiều kỷ niệm đẹp. Hiện tại, những kỷ niệm đó ùa về, lại tựa như một thanh đao cắt trái tim nàng ra từng mảnh nhỏ…
Song, đến khi nàng nhìn đến con rắn kia, bi thương liền nhanh chóng chuyển hoá thành lửa giận.
Báo thù!
Nàng nhất định phải báo thù cho Hạ Liên!!!
Ma lực, là một loại năng lượng duy tâm. Nó có thể bị ảnh hưởng rất lớn bởi cảm xúc. Thay cách nói thì là…
Thiếu nữ phép thuật, người người là nhân vật chính, người người đều có thể hồi tưởng để bộc phát lực lượng.
Cho nên, khi mà Mộc Hoa Tiên lần nữa triệu hồi ra mộc cự nhân, kích thước của mộc cự nhân liền tăng lên một mảng lớn.
Nếu như mộc cự nhân trước đó là một đứa trẻ mười tuổi, vậy mộc cự nhân hiện tại chính là người trưởng thành! Hai cái căn bản không ở một cấp độ!
Nhưng mà, cứ bộc phát tiềm năng là có thể đánh bại phản diện sao?
Đáp án là, không thể.
Chí ít, không phải lần này.
Chỉ bất quá năm phút đồng hồ, mộc cự nhân do Mộc Hoa Tiên triệu hồi ra đã bị vô số cây gai đất đâm thành cái sàng, ngã xuống. Bản thân nàng lúc này cũng đã là vết thương đầy mình, bị con đánh ngất đi.
Con rắn kia từ từ tiến lại gần nàng, dự định trực tiếp há miệng nuốt nàng, nhưng một giọng nói trong trẻo vang lên, làm cho nó phải ngừng động tác trên tay lại.
- Này, mày đang làm gì đấy?
Đợi nó quay đầu lại, nó liền nhìn thấy một “thiếu nữ” với gương mặt vô cảm trong bộ giáp màu đen tuyền. “Nàng” có mái tóc và cặp mắt màu trắng tựa như đang phát sáng.
Hai tay của “nàng” treo năm cái vòng tay mỗi bên. Trong số đó, có một cái màu xanh lam, một cái màu xanh nhạt, một cái màu lục, cùng một cái màu vàng nhạt, còn lại là màu xám.
Điểm đặc biệt là trên đầu “nàng” còn phiêu phù một chiếc vương miện màu trắng.
Tên của “nàng” là…
Hư Linh.