Chương 3: Em là trợ lý mới của tôi
Buổi chụp hình kết thúc thì Vũ Hàn chở Phan Văn Trị về thẳng nhà riêng của Văn Trị cho anh ta nghĩ ngơi, còn Vũ Hàn thì phải cực khổ chạy đôn chạy đáo để kiếm trợ lý thay thế mình trong một, hai hôm nhưng mãi vẫn không tìm được đang nản lòng thì anh ghé qua quán bánh ngọt mà Trương Ánh Linh làm thêm, để ăn một chút bánh ngọt cho tinh thần vui vẻ trở lại.
Anh vào bên trong quán order một phần bánh kem socola size nhỏ, rồi đi đến bàn trống để ngồi xuống, trong khi Trương Ánh Linh đang lấy bánh cho anh thì cứ nghe thấy Vũ Hàn chống cầm than van:
"Thôi tôi mình rồi tìm rõ lâu vẫn không tìm được ai thay thế hết, mà ngày mai là mình phải đi rồi nếu không đi xử lý công việc thì cũng không được nhưng nếu không có trợ lý cho Phan Văn Trị thì cũng không xong, mình phải làm thế nào bây giờ, trời ơi giúp con với."
Trương Ánh Linh đem bánh ra cho Vũ Hàn thấy anh than vãn như vậy thì liền quan tâm hỏi han:
"Anh gì ơi, anh có ổn không ạ, có chuyện gì thì anh có thể tâm sự với em cũng được vì cách đó là cách giải tỏa tâm trạng ổn hơn, biết đâu được khi anh nói ra thì em có thể giúp gì cho anh."
Vũ Hàn nhận lấy bánh cầm lấy cây muỗng rồi ngước mắt lên nhìn Trương Ánh Linh rồi nói: "Được sao, thế thì ngồi xuống nói chuyện với anh chút đi tiền giờ làm thì anh sẽ trả cho."
Trương Ánh Linh vội xua tay từ chối rồi nói: "Không cần đâu ạ, vì khi khách hàng có điều gì phiền toái thì khi ăn bánh ngọt cũng sẽ cảm thấy nó không ngon, nên em mới mạo muội dùng cách này để tâm sự với khách để khách có thể giải tỏa tâm trạng một chút anh có việc gì thì có thể tâm sự với em không cần phải trả tiền đâu."
Vũ Hàn gật đầu rồi đáp lại: "Thế thì cảm ơn em nha, em ngồi đi." Trương Ánh Linh lịch sử kéo ghế ra ngồi đối diện của Vũ Hàn để nghe anh tâm sự Vũ Hàn liền nói:
"Thật ra thì anh đang tìm trợ lý thay thế cho anh mấy ngày vì anh có công việc bận phải đi gấp, nhưng khổ nỗi là đến bây giờ vẫn chưa tìm được nhưng nếu không tìm được thì nhất định Phan Văn Trị cũng sẽ không cho phép anh xin phép nghỉ việc mấy ngày, anh đang rối rắm không biết phải làm thế nào đây."
Trương Ánh Linh nghe xong những gì Vũ Hàn nói thì tròn mắt nghĩ trong lòng:
"Là tìm... trợ lý cho anh Văn Trị sao đây không phải cơ hội của mình à... thôi cứ nắm bắt trước vậy mọi chuyện thì tính sau."
Trương Ánh Linh nghĩ ngợi xong thì vui vẻ đáp lại: "Nếu anh không chê thì em có thể thay thế vài ngày được không ạ."
Vũ Hàn đang buồn bã chọc chọc muỗng vào chiếc bánh kem nhưng khi nghe Trương Ánh Linh xin lãnh nhận công việc của mình thì mắt anh lại sáng rỡ ngước mắt lên nhìn cô bỏ cây muỗng đang cầm trên tay xuống, dùng hai tay của mình nắm lấy bàn tay của Ánh Linh rồi vui vẻ nói:
"Em nói thật à...em...em đồng ý thay thế công việc trợ lý của anh mấy ngày sao."
Trương Ánh Linh cười tươi rồi gật đầu thấy vậy thì Vũ Hàn liền nói: "Thế thì đi cùng anh đến nhà của Phan Văn Trị để anh ta biết mặt em xem coi có tuyển chọn không em giống như cứu tinh của cuộc đời anh vậy đó...à mà em tên gì vậy."
Trương Ánh Linh lịch sử đáp lại:
"Em tên là Trương Ánh Linh ạ, nhưng mà trước khi đi thì anh ăn thử bánh của quán em cái đã chứ chỉ mua để chưng thôi thì tiếc lắm anh thử đi xem có vừa miệng không nếu ổn thì lại quán của em ăn tiếp nha."
Vũ Hàn gật đầu rồi buôn hai tay mình ra cầm lấy muỗng rồi nói: "À đúng em không nói thì anh quên mất, tại anh mừng quá để anh ăn hết bánh cái đã, em cứ đi làm việc của mình đi khi nào làm xong thì mình đi cũng được không vội, à mà anh tên là Vũ Hàn nha."
Trương Ánh Linh gật đầu cúi chào Vũ Hàn rồi kéo ghế ra đừng lên, quay lưng định trở về chỗ làm thì cô nắm chặt bàn tay đưa lên ngang vai rồi nói:
"Yeah được rồi, không ngờ lại có ngày này luôn ông trời ơi ông đúng là đã nghe thấy nỗi khổ tâm của con rồi."
Nói rồi Ánh Linh quay về chỗ làm vì chỉ ba mươi phút nữa Ánh Linh đã tan ca nên có thể đi cùng với Vũ Hàn luôn, Trương Ánh Linh vui vẻ trong lòng vì sắp được gặp thần tượng của mình cảm giác giống như đang nằm mơ đến cả Ánh Linh cũng không tin nhưng gì đang xảy ra là sự thật, Ánh Linh vui vẻ cười tươi rói, còn Vũ Hàn thì cũng vui vẻ thưởng thức bánh ngọt giống như lời của Ánh Linh nói khi tâm trạng tốt thì ăn bánh ngọt mới cảm thấy nó ngon.
Anh vào bên trong quán order một phần bánh kem socola size nhỏ, rồi đi đến bàn trống để ngồi xuống, trong khi Trương Ánh Linh đang lấy bánh cho anh thì cứ nghe thấy Vũ Hàn chống cầm than van:
"Thôi tôi mình rồi tìm rõ lâu vẫn không tìm được ai thay thế hết, mà ngày mai là mình phải đi rồi nếu không đi xử lý công việc thì cũng không được nhưng nếu không có trợ lý cho Phan Văn Trị thì cũng không xong, mình phải làm thế nào bây giờ, trời ơi giúp con với."
Trương Ánh Linh đem bánh ra cho Vũ Hàn thấy anh than vãn như vậy thì liền quan tâm hỏi han:
"Anh gì ơi, anh có ổn không ạ, có chuyện gì thì anh có thể tâm sự với em cũng được vì cách đó là cách giải tỏa tâm trạng ổn hơn, biết đâu được khi anh nói ra thì em có thể giúp gì cho anh."
Vũ Hàn nhận lấy bánh cầm lấy cây muỗng rồi ngước mắt lên nhìn Trương Ánh Linh rồi nói: "Được sao, thế thì ngồi xuống nói chuyện với anh chút đi tiền giờ làm thì anh sẽ trả cho."
Trương Ánh Linh vội xua tay từ chối rồi nói: "Không cần đâu ạ, vì khi khách hàng có điều gì phiền toái thì khi ăn bánh ngọt cũng sẽ cảm thấy nó không ngon, nên em mới mạo muội dùng cách này để tâm sự với khách để khách có thể giải tỏa tâm trạng một chút anh có việc gì thì có thể tâm sự với em không cần phải trả tiền đâu."
Vũ Hàn gật đầu rồi đáp lại: "Thế thì cảm ơn em nha, em ngồi đi." Trương Ánh Linh lịch sử kéo ghế ra ngồi đối diện của Vũ Hàn để nghe anh tâm sự Vũ Hàn liền nói:
"Thật ra thì anh đang tìm trợ lý thay thế cho anh mấy ngày vì anh có công việc bận phải đi gấp, nhưng khổ nỗi là đến bây giờ vẫn chưa tìm được nhưng nếu không tìm được thì nhất định Phan Văn Trị cũng sẽ không cho phép anh xin phép nghỉ việc mấy ngày, anh đang rối rắm không biết phải làm thế nào đây."
Trương Ánh Linh nghe xong những gì Vũ Hàn nói thì tròn mắt nghĩ trong lòng:
"Là tìm... trợ lý cho anh Văn Trị sao đây không phải cơ hội của mình à... thôi cứ nắm bắt trước vậy mọi chuyện thì tính sau."
Trương Ánh Linh nghĩ ngợi xong thì vui vẻ đáp lại: "Nếu anh không chê thì em có thể thay thế vài ngày được không ạ."
Vũ Hàn đang buồn bã chọc chọc muỗng vào chiếc bánh kem nhưng khi nghe Trương Ánh Linh xin lãnh nhận công việc của mình thì mắt anh lại sáng rỡ ngước mắt lên nhìn cô bỏ cây muỗng đang cầm trên tay xuống, dùng hai tay của mình nắm lấy bàn tay của Ánh Linh rồi vui vẻ nói:
"Em nói thật à...em...em đồng ý thay thế công việc trợ lý của anh mấy ngày sao."
Trương Ánh Linh cười tươi rồi gật đầu thấy vậy thì Vũ Hàn liền nói: "Thế thì đi cùng anh đến nhà của Phan Văn Trị để anh ta biết mặt em xem coi có tuyển chọn không em giống như cứu tinh của cuộc đời anh vậy đó...à mà em tên gì vậy."
Trương Ánh Linh lịch sử đáp lại:
"Em tên là Trương Ánh Linh ạ, nhưng mà trước khi đi thì anh ăn thử bánh của quán em cái đã chứ chỉ mua để chưng thôi thì tiếc lắm anh thử đi xem có vừa miệng không nếu ổn thì lại quán của em ăn tiếp nha."
Vũ Hàn gật đầu rồi buôn hai tay mình ra cầm lấy muỗng rồi nói: "À đúng em không nói thì anh quên mất, tại anh mừng quá để anh ăn hết bánh cái đã, em cứ đi làm việc của mình đi khi nào làm xong thì mình đi cũng được không vội, à mà anh tên là Vũ Hàn nha."
Trương Ánh Linh gật đầu cúi chào Vũ Hàn rồi kéo ghế ra đừng lên, quay lưng định trở về chỗ làm thì cô nắm chặt bàn tay đưa lên ngang vai rồi nói:
"Yeah được rồi, không ngờ lại có ngày này luôn ông trời ơi ông đúng là đã nghe thấy nỗi khổ tâm của con rồi."
Nói rồi Ánh Linh quay về chỗ làm vì chỉ ba mươi phút nữa Ánh Linh đã tan ca nên có thể đi cùng với Vũ Hàn luôn, Trương Ánh Linh vui vẻ trong lòng vì sắp được gặp thần tượng của mình cảm giác giống như đang nằm mơ đến cả Ánh Linh cũng không tin nhưng gì đang xảy ra là sự thật, Ánh Linh vui vẻ cười tươi rói, còn Vũ Hàn thì cũng vui vẻ thưởng thức bánh ngọt giống như lời của Ánh Linh nói khi tâm trạng tốt thì ăn bánh ngọt mới cảm thấy nó ngon.