Chương 2: Làm Rõ Thân Phận
Buổi tối hôm đó đang ăn cơm đột nhiên Tử Ân nhớ đến lời lúc sáng của Thần Vũ anh liền hỏi bố mẹ.
- Ba, mẹ. Con hỏi chút truyện.
- Truyện gì vậy con?
- Nhà mình ngoài con ra còn có thêm anh hay chị nào nữa không?
Nghe anh nói đến đây Lý Thanh ( bố của Tử Ân) liền khựng lại miếng thức ăn đang nhai dở ông quay sang nhìn vợ mình đã dơm dớm nước mắt. .
||||| Truyện đề cử: |||||
- Sao tự nhiên con hỏi chuyện này?
- Hôm nay Thần Vũ đi làm việc ở gần đây, thấy một cô gái rất giống con, cậu ta hỏi con vậy nhưng nhà mình chỉ có mỗi con thôi mà.
- Hazzz. Ta nghĩ con cũng nên biết truyện này.
- Truyện gì vậy ba mẹ?
Tử Ân lúc này đã cảm nhận được điều gì khác lạ từ ba mẹ sau khi anh nói đến chuyện có em hay chị không.
- Thực ra con còn có một người em gái, vì hôm đó ta và mẹ con đi công tác có đưa em đi cùng, lúc con bé ngồi một mình trong xe đã bị bắt cóc đi, ta biết trên tóc con bé có chiếc kẹp tóc rất giá trị. Nhưng không ngờ chúng bắt cóc con bé đi, sau đó ta có cho người đi tìm tung tích nhưng không thể điều tra ra được.
Nói đến đây nước mắt hai ông bà dàn dụa, đứa con gái duy nhất của hai người cứ thế biến mất không một chút tung tích.
- Vậy mai con có thể theo địa chỉ Thần Vũ cho tìm được không?
- Được, con gái em là Tịnh Y, lúc đó con bé đã biết nói, ta và mẹ con cùng đồng ý dạy con bé cách nhớ tên trước, có lẽ nó vẫn nhớ.
Tử Ân ăn xong bữa cơm liền lên phòng gọi cho Thần Vũ.
- Cậu có thể gửi tôi địa chỉ hôm cậu gặp cô gái nói là giống tôi không?
- Sao thế?
- Tôi muốn đi xem.
- 500 nhân dân tệ.
- Cậu thiếu tiền thế cơ à?
- Có cần không?
- Đây chuyển luôn.
Sau khi nhận được tiền của Tử Ân, Thần Vũ liền gửi vị trí chỗ của cô gái kia cho cậu. Tức tốc Tử Ân dọn dẹp lại chỗ làm việc, anh lên giường nghỉ ngơi để mai chuẩn bị đi tìm lại em gái, tuy có chút bất ngờ nhưng cậu không thể phủ nhận chuyện này, tốt hơn là đích thân mình đi điều tra thì hơn.
Sáng hôm sau theo địa chỉ Thần Vũ đưa, Tử Ân đi đến Châu Hoa, nơi này tuy có cách xa thành phố nhưng tiện nghi thì vẫn đầy đủ, cậu đứng đợi cả buổi ở cửa hàng tiện lợi gần đó cả ngày nhưng không thấy cô. Thần Vũ chỉ nói là gặp ở đây anh cũng không biết rõ nhà.
Đợi một ngày ở gần đó Tử Ân đành thất vọng đi về, anh nổi hứng đi đường khác, đang đi anh đột nhiên bị hình bóng của một cô gái gây chú ý, ngay lập tức Tử Ân xuống xe chạy lại theo sau cô gái kia.
- Tịnh Y?……
Tịnh Y đang trên đường đi làm thêm về, ngày nào cũng thế tối muộn một mình cô khác đi về trên đoạn đường này, nhà với chỗ làm cũng gần nhau đi bộ 15p là tới, cô không muốn mua xe để tiết kiệm tiền đi học cũng chỉ đi tàu điện. Đang đi trên đường có người gọi tên mà lại là buổi tối cô có chút sợ quay đầu lại.
- Anh gọi tôi?
Tử Ân thấy cô quay lại thì bất ngờ, quả nhiên cô có nét giống anh đến 90%. Tịnh Y thì không quan tâm đến việc này, điều cô sợ là sao tự nhiên tối muộn này lại có người đi sau lại còn biết tên cô.
- Em là Tịnh Y?
- Vâng có chuyện gì vậy ạ?
- Tôi có thể hỏi em một chút truyện không?
- Anh hỏi gì hỏi nhanh chút, tôi còn có việc phải về.
Thấy có người lạ gọi Tịnh Y sợ hãi bỏ chạy về nhà, Từ Ân nhanh chóng đánh lái xe theo sau, đến nơi thì Tịnh Y đã vội vàng khoá cổng chạy vào nhà đóng cửa nhà vào rồi.
Tử Ân buồn bã rời đi, vậy là anh xác định được rồi nhưng người giống người anh cần xác nhận ADN mới dám chắc, trở về nhà sau một ngày đi xa, anh nhanh chóng tắm rửa rồi đi ngủ, chuẩn bị cho ngày mai.
- Ba, mẹ. Con hỏi chút truyện.
- Truyện gì vậy con?
- Nhà mình ngoài con ra còn có thêm anh hay chị nào nữa không?
Nghe anh nói đến đây Lý Thanh ( bố của Tử Ân) liền khựng lại miếng thức ăn đang nhai dở ông quay sang nhìn vợ mình đã dơm dớm nước mắt. .
||||| Truyện đề cử: |||||
- Sao tự nhiên con hỏi chuyện này?
- Hôm nay Thần Vũ đi làm việc ở gần đây, thấy một cô gái rất giống con, cậu ta hỏi con vậy nhưng nhà mình chỉ có mỗi con thôi mà.
- Hazzz. Ta nghĩ con cũng nên biết truyện này.
- Truyện gì vậy ba mẹ?
Tử Ân lúc này đã cảm nhận được điều gì khác lạ từ ba mẹ sau khi anh nói đến chuyện có em hay chị không.
- Thực ra con còn có một người em gái, vì hôm đó ta và mẹ con đi công tác có đưa em đi cùng, lúc con bé ngồi một mình trong xe đã bị bắt cóc đi, ta biết trên tóc con bé có chiếc kẹp tóc rất giá trị. Nhưng không ngờ chúng bắt cóc con bé đi, sau đó ta có cho người đi tìm tung tích nhưng không thể điều tra ra được.
Nói đến đây nước mắt hai ông bà dàn dụa, đứa con gái duy nhất của hai người cứ thế biến mất không một chút tung tích.
- Vậy mai con có thể theo địa chỉ Thần Vũ cho tìm được không?
- Được, con gái em là Tịnh Y, lúc đó con bé đã biết nói, ta và mẹ con cùng đồng ý dạy con bé cách nhớ tên trước, có lẽ nó vẫn nhớ.
Tử Ân ăn xong bữa cơm liền lên phòng gọi cho Thần Vũ.
- Cậu có thể gửi tôi địa chỉ hôm cậu gặp cô gái nói là giống tôi không?
- Sao thế?
- Tôi muốn đi xem.
- 500 nhân dân tệ.
- Cậu thiếu tiền thế cơ à?
- Có cần không?
- Đây chuyển luôn.
Sau khi nhận được tiền của Tử Ân, Thần Vũ liền gửi vị trí chỗ của cô gái kia cho cậu. Tức tốc Tử Ân dọn dẹp lại chỗ làm việc, anh lên giường nghỉ ngơi để mai chuẩn bị đi tìm lại em gái, tuy có chút bất ngờ nhưng cậu không thể phủ nhận chuyện này, tốt hơn là đích thân mình đi điều tra thì hơn.
Sáng hôm sau theo địa chỉ Thần Vũ đưa, Tử Ân đi đến Châu Hoa, nơi này tuy có cách xa thành phố nhưng tiện nghi thì vẫn đầy đủ, cậu đứng đợi cả buổi ở cửa hàng tiện lợi gần đó cả ngày nhưng không thấy cô. Thần Vũ chỉ nói là gặp ở đây anh cũng không biết rõ nhà.
Đợi một ngày ở gần đó Tử Ân đành thất vọng đi về, anh nổi hứng đi đường khác, đang đi anh đột nhiên bị hình bóng của một cô gái gây chú ý, ngay lập tức Tử Ân xuống xe chạy lại theo sau cô gái kia.
- Tịnh Y?……
Tịnh Y đang trên đường đi làm thêm về, ngày nào cũng thế tối muộn một mình cô khác đi về trên đoạn đường này, nhà với chỗ làm cũng gần nhau đi bộ 15p là tới, cô không muốn mua xe để tiết kiệm tiền đi học cũng chỉ đi tàu điện. Đang đi trên đường có người gọi tên mà lại là buổi tối cô có chút sợ quay đầu lại.
- Anh gọi tôi?
Tử Ân thấy cô quay lại thì bất ngờ, quả nhiên cô có nét giống anh đến 90%. Tịnh Y thì không quan tâm đến việc này, điều cô sợ là sao tự nhiên tối muộn này lại có người đi sau lại còn biết tên cô.
- Em là Tịnh Y?
- Vâng có chuyện gì vậy ạ?
- Tôi có thể hỏi em một chút truyện không?
- Anh hỏi gì hỏi nhanh chút, tôi còn có việc phải về.
Thấy có người lạ gọi Tịnh Y sợ hãi bỏ chạy về nhà, Từ Ân nhanh chóng đánh lái xe theo sau, đến nơi thì Tịnh Y đã vội vàng khoá cổng chạy vào nhà đóng cửa nhà vào rồi.
Tử Ân buồn bã rời đi, vậy là anh xác định được rồi nhưng người giống người anh cần xác nhận ADN mới dám chắc, trở về nhà sau một ngày đi xa, anh nhanh chóng tắm rửa rồi đi ngủ, chuẩn bị cho ngày mai.