Chương 33: Gọi thầy
Dưới cử chỉ gọn gàng giống như đã tìm hiểu hết trước đó của Lục Ngạn, Tô Kinh Hạ không cần phải ngơ ngác giống con ruồi không đầu chạy loạn khắp nơi để hoàn tất quá trình báo danh. Chừng mười lăm phút sau cô đã hoàn thành thủ tục, trên tay cầm chìa khóa phòng ký túc xá, hiện tại chỉ cần chuyển vào nữa là xong.
Nhưng trước đó đã có người gấp không chịu được đem cô kéo đi, trực tiếp kéo cô vào một khách sạn ở gần cổng trường.
“Lục Ngạn, anh…”
Tô Kinh Hạ từ không hiểu ra sao cho đến choáng váng hiểu ra, lại ngượng ngùng xấu hổ muốn bày tỏ thái độ còn chưa nói xong đã bị người đàn ông ép lên tường cưỡng hôn.
Rầm!
Vali quần áo không theo kịp hành động của chủ nhân ngã lăn ra đất phát ra một tiếng vang, che đậy cho âm thanh ám muội vừa phát ra từ khe hở giữa môi lưỡi.
Tô Kinh Hạ từ ngượng ngùng bối rối cho tới bị tình cảm lấn áp, dần dần đưa tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của người đàn ông đã dục cầu bất mãn nhiều ngày nay vì sự cản trở của mẹ cô.
“Ưm…”
Kết quả sự đáp lại của cô liền trở thành đống dầu đốt cho ngọn lửa càng cháy càng vượng.
Tô Kinh Hạ bị người ôm eo, ép bên cạnh cửa phòng hôn đến không thở nổi. Thân thể dần dần xụi lơ trong tay người đàn ông vẫn đang tham lam hút hết không khí trong phổi cô. Âm thanh mút mát mang theo tiếng nước quẩn quanh trong phòng khiến người ta đỏ mặt tía tai.
Đến lúc được thả ra, Tô Kinh Hạ mềm nhũn ngồi trên đùi người đàn ông không biết từ khi nào đã ngồi trên mép chiếc giường duy nhất trong phòng. Người này vừa ôm cô, còn cúi thấp đầu ngậm lấy vành tai cô, nói lời lưu manh: “Sao không gọi thầy nữa? Hử?”
Không chỉ mặt mà cả người Tô Kinh Hạ đều không khống chế được mà nóng bừng lên. Nhưng âm thanh phát ra từ trong miệng lại là mị âm khiến người ta mơ màng: “A…”
“Gọi thầy.”
Người đàn ông bá đạo ra lệnh, vừa đem đầu vùi vào hõm cổ của cô, mút mạnh xương quai xanh gầy gò nhưng tinh xảo động lòng người.
“Thầy a… Hức…”
Tô Kinh Hạ đã bao giờ phản kháng lại người đàn ông này đâu. Cô trước nay đều gần như là muốn gì được nấy, dung túng cho thầy Lục trở nên càng bá đạo hơn. Muốn lấy liền đòi hỏi vô pháp vô thiên.
Hắn làm người vốn đã cao ngạo sẵn, dưới sự nhượng bộ của cô liền mười con ngựa cũng không kéo lại được.
Thiếu nữ mới lớn trong lòng vốn đã ấp ủ nhiều cảm tình không thể kiềm chế. Trước đó bởi vì không đủ tuổi mà không thể nếm được dục vọng thật sự dưới sự gìn giữ của người đàn ông, bị hắn trêu chọc như vậy liền không chịu được mà cong lưng, bày trọn bản thân ra trước mặt hắn, nhiệt tình mời mọc: “Thầy ơi… Yêu em đi…”
Đùng một cái, bên trong đầu Lục Ngạn như có tiếng sấm nổ.
Lời này Tô Kinh Hạ đã sớm nói rất nhiều lần, từ đơn thuần chỉ là muốn hắn yêu cô đi, cho tới biến chất muốn hắn chiếm lấy mình một cách trọn vẹn, lần nào cũng như ma quỷ quấn lấy lý trí của hắn.
Hiện tại sau khi ý thức được cô đã mười tám rồi, cộng thêm những ngày qua đến hôn cũng không hôn được trước sự cản trở của Tô Mị, dưới sự quấy rối của tình cảm mãnh liệt, dục vọng muốn chiếm đoạt của Lục Ngạn như nước tràn bờ đê trước sự mời gọi nhiệt tình của người con gái.
“Em nóng lòng đến vậy sao? A…”
Âm thanh trêu chọc trong miệng hắn kéo dài cùng với cử chỉ ám muội đang chạm vào nơi tư mật của cô khiến Tô Kinh Hạ xấu hổ đến rùng cả mình.
Nhưng người đàn ông kia vẫn chưa ngừng lại chọc ghẹo của hắn. Hắn vừa sờ soạn nơi đã ẩm ướt kia, cách một tầng vải mỏng lâu lâu lại dùng ngón tay xẹt qua miệng mềm non nớt, chọc cho thân hình dưới tay giật nảy lên vừa lưu manh nói: “Thật nhiệt tình.”
“Muốn tôi đến vậy sao?”
“Hức a…”
Tô Kinh Hạ chỉ biết cố gắng ôm chặt cổ người đan ông, vô lực run rẩy trước hành động của hắn, lại chưa từng phản kháng cũng chẳng khác gì đang đồng ý với hắn.
Ở nơi Tô Kinh Hạ không thấy, đáy mắt Lục Ngạn u ám. Đôi tay hắn luồn ở dưới chiếc váy dài đoan trang của Tô Kinh Hạ, hiện tại lại bị tư thế của hai người kéo đến lộn xộn, nương nhờ vạt váy giấu giếm không ngừng làm loạn hạ thân yếu ớt, bóp méo đôi bờ mông đến d.âm mị.
Nhưng hành động của hắn vẫn mang theo sự ẩn nhẫn một cách khó nhận ra mặc cho hơi thở nóng lực không ngừng phả vào bên xương quai xanh của Tô Kinh Hạ.
Nếu không phải đã ở bên nhau thời gian đủ lâu, Tô Kinh Hạ sẽ không nhận ra được chút biến hóa nhảy này của hắn. Ngay lúc Lục Ngạn còn đang phân vân một cách bất ngờ giữa lúc dục vọng muốn tràn bờ đê kia, Tô Kinh Hạ một bên run rẩy dưới sự trêu chọc của hắn, một bên hạ miệng ngậm lấy vành tai nhạy cảm của người đàn ông.
“A!..”
Thời điểm bị hắn bỗng nhiên không kiềm chế được kích động khi bị cô trêu chọc như vậy mà vô tình đem ngón tay chọc vào bên trong hang động của mình một cách mạnh bạo, Tô Kinh Hạ vẫn ráng ghé vào tai hắn quyến rũ: “Thầy ơi… Em muốn tất cả đều là của thầy ưm…”
Nhưng trước đó đã có người gấp không chịu được đem cô kéo đi, trực tiếp kéo cô vào một khách sạn ở gần cổng trường.
“Lục Ngạn, anh…”
Tô Kinh Hạ từ không hiểu ra sao cho đến choáng váng hiểu ra, lại ngượng ngùng xấu hổ muốn bày tỏ thái độ còn chưa nói xong đã bị người đàn ông ép lên tường cưỡng hôn.
Rầm!
Vali quần áo không theo kịp hành động của chủ nhân ngã lăn ra đất phát ra một tiếng vang, che đậy cho âm thanh ám muội vừa phát ra từ khe hở giữa môi lưỡi.
Tô Kinh Hạ từ ngượng ngùng bối rối cho tới bị tình cảm lấn áp, dần dần đưa tay ôm lấy vòng eo rắn chắc của người đàn ông đã dục cầu bất mãn nhiều ngày nay vì sự cản trở của mẹ cô.
“Ưm…”
Kết quả sự đáp lại của cô liền trở thành đống dầu đốt cho ngọn lửa càng cháy càng vượng.
Tô Kinh Hạ bị người ôm eo, ép bên cạnh cửa phòng hôn đến không thở nổi. Thân thể dần dần xụi lơ trong tay người đàn ông vẫn đang tham lam hút hết không khí trong phổi cô. Âm thanh mút mát mang theo tiếng nước quẩn quanh trong phòng khiến người ta đỏ mặt tía tai.
Đến lúc được thả ra, Tô Kinh Hạ mềm nhũn ngồi trên đùi người đàn ông không biết từ khi nào đã ngồi trên mép chiếc giường duy nhất trong phòng. Người này vừa ôm cô, còn cúi thấp đầu ngậm lấy vành tai cô, nói lời lưu manh: “Sao không gọi thầy nữa? Hử?”
Không chỉ mặt mà cả người Tô Kinh Hạ đều không khống chế được mà nóng bừng lên. Nhưng âm thanh phát ra từ trong miệng lại là mị âm khiến người ta mơ màng: “A…”
“Gọi thầy.”
Người đàn ông bá đạo ra lệnh, vừa đem đầu vùi vào hõm cổ của cô, mút mạnh xương quai xanh gầy gò nhưng tinh xảo động lòng người.
“Thầy a… Hức…”
Tô Kinh Hạ đã bao giờ phản kháng lại người đàn ông này đâu. Cô trước nay đều gần như là muốn gì được nấy, dung túng cho thầy Lục trở nên càng bá đạo hơn. Muốn lấy liền đòi hỏi vô pháp vô thiên.
Hắn làm người vốn đã cao ngạo sẵn, dưới sự nhượng bộ của cô liền mười con ngựa cũng không kéo lại được.
Thiếu nữ mới lớn trong lòng vốn đã ấp ủ nhiều cảm tình không thể kiềm chế. Trước đó bởi vì không đủ tuổi mà không thể nếm được dục vọng thật sự dưới sự gìn giữ của người đàn ông, bị hắn trêu chọc như vậy liền không chịu được mà cong lưng, bày trọn bản thân ra trước mặt hắn, nhiệt tình mời mọc: “Thầy ơi… Yêu em đi…”
Đùng một cái, bên trong đầu Lục Ngạn như có tiếng sấm nổ.
Lời này Tô Kinh Hạ đã sớm nói rất nhiều lần, từ đơn thuần chỉ là muốn hắn yêu cô đi, cho tới biến chất muốn hắn chiếm lấy mình một cách trọn vẹn, lần nào cũng như ma quỷ quấn lấy lý trí của hắn.
Hiện tại sau khi ý thức được cô đã mười tám rồi, cộng thêm những ngày qua đến hôn cũng không hôn được trước sự cản trở của Tô Mị, dưới sự quấy rối của tình cảm mãnh liệt, dục vọng muốn chiếm đoạt của Lục Ngạn như nước tràn bờ đê trước sự mời gọi nhiệt tình của người con gái.
“Em nóng lòng đến vậy sao? A…”
Âm thanh trêu chọc trong miệng hắn kéo dài cùng với cử chỉ ám muội đang chạm vào nơi tư mật của cô khiến Tô Kinh Hạ xấu hổ đến rùng cả mình.
Nhưng người đàn ông kia vẫn chưa ngừng lại chọc ghẹo của hắn. Hắn vừa sờ soạn nơi đã ẩm ướt kia, cách một tầng vải mỏng lâu lâu lại dùng ngón tay xẹt qua miệng mềm non nớt, chọc cho thân hình dưới tay giật nảy lên vừa lưu manh nói: “Thật nhiệt tình.”
“Muốn tôi đến vậy sao?”
“Hức a…”
Tô Kinh Hạ chỉ biết cố gắng ôm chặt cổ người đan ông, vô lực run rẩy trước hành động của hắn, lại chưa từng phản kháng cũng chẳng khác gì đang đồng ý với hắn.
Ở nơi Tô Kinh Hạ không thấy, đáy mắt Lục Ngạn u ám. Đôi tay hắn luồn ở dưới chiếc váy dài đoan trang của Tô Kinh Hạ, hiện tại lại bị tư thế của hai người kéo đến lộn xộn, nương nhờ vạt váy giấu giếm không ngừng làm loạn hạ thân yếu ớt, bóp méo đôi bờ mông đến d.âm mị.
Nhưng hành động của hắn vẫn mang theo sự ẩn nhẫn một cách khó nhận ra mặc cho hơi thở nóng lực không ngừng phả vào bên xương quai xanh của Tô Kinh Hạ.
Nếu không phải đã ở bên nhau thời gian đủ lâu, Tô Kinh Hạ sẽ không nhận ra được chút biến hóa nhảy này của hắn. Ngay lúc Lục Ngạn còn đang phân vân một cách bất ngờ giữa lúc dục vọng muốn tràn bờ đê kia, Tô Kinh Hạ một bên run rẩy dưới sự trêu chọc của hắn, một bên hạ miệng ngậm lấy vành tai nhạy cảm của người đàn ông.
“A!..”
Thời điểm bị hắn bỗng nhiên không kiềm chế được kích động khi bị cô trêu chọc như vậy mà vô tình đem ngón tay chọc vào bên trong hang động của mình một cách mạnh bạo, Tô Kinh Hạ vẫn ráng ghé vào tai hắn quyến rũ: “Thầy ơi… Em muốn tất cả đều là của thầy ưm…”