Chương 20: Xấu tính với vợ tương lai
Lục Thư Lam thấy Diệp Mạc Thần tức giận như vậy liền có chút mủi lòng, nhưng cô cùn không còn cách nào nữa rồi, cô không muốn gả cho Đường Hoài Vũ, càng không muốn chết oan ức giống như kiếp trước…
“Chúng ta sẽ không ly hôn, em tuyệt đối không phản bội anh, em biết anh sẽ không tin, nhưng những chuyện em làm đều có lý do của nó…”
Diệp Mạc Thần đương nhiên không tin Lục Thư Lam sau tất cả những gì anh từng chứng kiến về cô, nhưng chuyện đã đến nước này rồi, dù anh có nói gì cũng trở nên vô dụng…
“Tôi không tin cô, sau này cũng vậy…”
Diệp Mạc Thần vừa ra khỏi cổng nhà họ Lục thì thấy Đường Hoài Vũ vẫn đứng đó, hắn lập tức lao về phía Lục Thư Lam liền nắm chặt lấy vai cô…
“Mẹ kiếp! Tôi biết ngay mà, cô dám qua lại với người đàn ông khác sau lưng tôi, cô vậy mà dám phản bội lại tình yêu của tôi hả?!”
Lục Thư Lam bị đau liền nhíu mày lại, nếu Đường Hoài Vũ cứ vùng vằng như vậy thì áo của cô sẽ rơi xuống mất…
“Anh bị điên à? Anh bỏ tôi ra!”
Đột nhiên Đường Hoài Vũ nắm lấy cô Lục Thư Lam liền kéo cô về phía mình, ánh mắt của hắn đỏ ửng lên, gương mặt không khác gì quỷ dữ…
“Đừng tưởng tôi sẽ tha cho cô, kiếp trước, kiếp này hay kiếp sau, cô đều thuộc về tôi, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện thoát khỏi tôi!”
Diệp Mạc Thần lập tức đẩy Đường Hoài Vũ ra khiến hắn ngã nhào xuống đất, anh nhìn thấy cổ của Lục Thư Lam đỏ ửng lên cùng hơi thở gấp gáp của cô…
“Cô có sao không?”
Lục Thư Lam ho lên mấy cái, mắt cô đã ươn ướt nhìn về phía Diệp Mạc Thần…
“Bây giờ anh hiểu lý do vì sao em không kết hôn với hắn ta chưa…?”
Diệp Mạc Thần lập tức gọi vệ sĩ của nhà họ Lục ra để bọn họ đuổi Đường Hoài Vũ đi, anh liền cởi áo khoác ngoài của mình ra để khoác cho cô…
“Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, nếu cô không đồng ý yêu đương với cậu ta thì cô đã không bị như vậy…”
Có trách thì trách ông trời không cho cô trùng sinh về mười năm về trước chứ không phải sáu năm, như vậy cô mới có thể hoàn toàn cắt đứt với Đường Hoài Vũ…
“Chồng à, đừng cư xử một cách xấu tính với vợ tương lai của anh như vậy…”
Diệp Mạc Thần không ngờ Lục Thư Lam lại còn vô sỉ đến mức độ này, chẳng lẽ ngoài Đường Hoài Vũ ra còn có vô số tên đàn ông khác bị cô quyến rũ à? Cuối cùng người đi dọn chiến trường tình ái của cô lại là anh sao?
“Cô hận tôi đến mức độ nào vậy Lục Thư Lam?”
Lục Thư Lam hắt xì một cái liền biết Diệp Mạc Thần đang nói xấu mình, lúc cô vào trong nhà thì Lục Viễn Chinh vẫn ngồi ở phòng khách, ông nhìn thấy cổ của Lục Thư Lam đỏ ửng lên liền nhăn mày lại…
“Tên khốn nào dám đánh con vậy? Mau nói cho cha biết đi…”
Lục Thư Lam chậm rãi lắc đầu không muốn nói nhưng vệ sĩ đứng bên cạnh đã lên tiếng đáp lại…
“Thưa ngài, lúc chúng tôi ra thì thấy Đường Hoài Vũ đang hành hung cô chủ, nhưng may là có ngài Diệp nên cô ấy không bị thương có nặng…”
Lục Thư Lam nhìn gương mặt tức giận của cha mình liền biết ông định tìm Đường Hoài Vũ tính sổ, nhưng cô lại không muốn mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng xấu…
“Con không sao đâu, dù sao Đường Hoài Vũ tức giận cũng đúng, chúng ta cứ mặc kệ đi…”
Lục Viễn Chinh ra hiệu cho vệ sĩ đưa Lục Thư Lam lên lầu trước, cũng may là Lục Thành đã đi công tác, nếu không đã có án mạng xảy ra rồi.
Lục Viễn Chinh ngoài mặt thì ngầm thuận theo con gái, nhưng sau lưng ông lại gọi điện cho trợ lý của mình để phân phó công việc…
“Tìm vào tên đánh thuê đến để dạy dỗ cho Đường Hoài Vũ một bài học, tuyệt đối không để Lục Thư Lam biết chuyện này…!”
Đường Hoài Vũ tức giận mang theo một số tiền khổng lồ về nhà, nhưng trên đường hắn lại bị một số người chặn lại, nhìn không cũng biết là người do Lục Viễn Chinh phái đến để dạy dỗ hắn…
“Ở đây có sáu người, tôi sẽ cho mỗi người mười ngàn đô, đừng can thiệp vào chuyện của tôi…”
Bọn người đánh thuê thấy tiền liền sáng mắt lên, bọn chúng nhận tiền của Đường Hoài Vũ liền biến mất dạng, còn Đường Hoài Vũ lại nở nụ cười đắc ý….
“Đến lúc đi tìm bảo bối của tôi rồi!”
Nếu Lục Thư Lam không nghe lời hắn giống như kiếp trước, vậy thì hắn phải tìm đến Thanh Dao thôi, người con gái duy nhất tình nguyện chết vì một tên khốn nạn giống như hắn.
Kiếp trước, sau khi toà chung cư cũ bốc cháy dữ dội, Lục Thư Lam chết trong biển lửa thì Đường Hoài Vũ ôm Thanh Dao rời khỏi đó bằng đường tắt.
Lúc bọn họ định lên xe rời khỏi thì có một người đàn ông mặc áo cảnh sát lái xe với tốc độ cao lao về phía bọn bọ, Thanh Dao nhìn thấy cảnh này liền đẩy Đường Hoài Vũ ra, khiến chiếc xe lao thẳng về phía cô ta khiến cô ta tử vong ngay lập tức, còn Đường Hoài Vũ chỉ bị xây xát nhẹ.
Nhưng người đàn ông đó lại không muốn tha cho Đường Hoài Vũ, anh nhân lúc hắn bị thương liền rời khỏi xe cảnh sát, sau đó dùng súng kết liễu hắn ngay lập tức…
“Chết đi!”
“Chúng ta sẽ không ly hôn, em tuyệt đối không phản bội anh, em biết anh sẽ không tin, nhưng những chuyện em làm đều có lý do của nó…”
Diệp Mạc Thần đương nhiên không tin Lục Thư Lam sau tất cả những gì anh từng chứng kiến về cô, nhưng chuyện đã đến nước này rồi, dù anh có nói gì cũng trở nên vô dụng…
“Tôi không tin cô, sau này cũng vậy…”
Diệp Mạc Thần vừa ra khỏi cổng nhà họ Lục thì thấy Đường Hoài Vũ vẫn đứng đó, hắn lập tức lao về phía Lục Thư Lam liền nắm chặt lấy vai cô…
“Mẹ kiếp! Tôi biết ngay mà, cô dám qua lại với người đàn ông khác sau lưng tôi, cô vậy mà dám phản bội lại tình yêu của tôi hả?!”
Lục Thư Lam bị đau liền nhíu mày lại, nếu Đường Hoài Vũ cứ vùng vằng như vậy thì áo của cô sẽ rơi xuống mất…
“Anh bị điên à? Anh bỏ tôi ra!”
Đột nhiên Đường Hoài Vũ nắm lấy cô Lục Thư Lam liền kéo cô về phía mình, ánh mắt của hắn đỏ ửng lên, gương mặt không khác gì quỷ dữ…
“Đừng tưởng tôi sẽ tha cho cô, kiếp trước, kiếp này hay kiếp sau, cô đều thuộc về tôi, đừng bao giờ nghĩ đến chuyện thoát khỏi tôi!”
Diệp Mạc Thần lập tức đẩy Đường Hoài Vũ ra khiến hắn ngã nhào xuống đất, anh nhìn thấy cổ của Lục Thư Lam đỏ ửng lên cùng hơi thở gấp gáp của cô…
“Cô có sao không?”
Lục Thư Lam ho lên mấy cái, mắt cô đã ươn ướt nhìn về phía Diệp Mạc Thần…
“Bây giờ anh hiểu lý do vì sao em không kết hôn với hắn ta chưa…?”
Diệp Mạc Thần lập tức gọi vệ sĩ của nhà họ Lục ra để bọn họ đuổi Đường Hoài Vũ đi, anh liền cởi áo khoác ngoài của mình ra để khoác cho cô…
“Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh, nếu cô không đồng ý yêu đương với cậu ta thì cô đã không bị như vậy…”
Có trách thì trách ông trời không cho cô trùng sinh về mười năm về trước chứ không phải sáu năm, như vậy cô mới có thể hoàn toàn cắt đứt với Đường Hoài Vũ…
“Chồng à, đừng cư xử một cách xấu tính với vợ tương lai của anh như vậy…”
Diệp Mạc Thần không ngờ Lục Thư Lam lại còn vô sỉ đến mức độ này, chẳng lẽ ngoài Đường Hoài Vũ ra còn có vô số tên đàn ông khác bị cô quyến rũ à? Cuối cùng người đi dọn chiến trường tình ái của cô lại là anh sao?
“Cô hận tôi đến mức độ nào vậy Lục Thư Lam?”
Lục Thư Lam hắt xì một cái liền biết Diệp Mạc Thần đang nói xấu mình, lúc cô vào trong nhà thì Lục Viễn Chinh vẫn ngồi ở phòng khách, ông nhìn thấy cổ của Lục Thư Lam đỏ ửng lên liền nhăn mày lại…
“Tên khốn nào dám đánh con vậy? Mau nói cho cha biết đi…”
Lục Thư Lam chậm rãi lắc đầu không muốn nói nhưng vệ sĩ đứng bên cạnh đã lên tiếng đáp lại…
“Thưa ngài, lúc chúng tôi ra thì thấy Đường Hoài Vũ đang hành hung cô chủ, nhưng may là có ngài Diệp nên cô ấy không bị thương có nặng…”
Lục Thư Lam nhìn gương mặt tức giận của cha mình liền biết ông định tìm Đường Hoài Vũ tính sổ, nhưng cô lại không muốn mọi chuyện diễn ra theo chiều hướng xấu…
“Con không sao đâu, dù sao Đường Hoài Vũ tức giận cũng đúng, chúng ta cứ mặc kệ đi…”
Lục Viễn Chinh ra hiệu cho vệ sĩ đưa Lục Thư Lam lên lầu trước, cũng may là Lục Thành đã đi công tác, nếu không đã có án mạng xảy ra rồi.
Lục Viễn Chinh ngoài mặt thì ngầm thuận theo con gái, nhưng sau lưng ông lại gọi điện cho trợ lý của mình để phân phó công việc…
“Tìm vào tên đánh thuê đến để dạy dỗ cho Đường Hoài Vũ một bài học, tuyệt đối không để Lục Thư Lam biết chuyện này…!”
Đường Hoài Vũ tức giận mang theo một số tiền khổng lồ về nhà, nhưng trên đường hắn lại bị một số người chặn lại, nhìn không cũng biết là người do Lục Viễn Chinh phái đến để dạy dỗ hắn…
“Ở đây có sáu người, tôi sẽ cho mỗi người mười ngàn đô, đừng can thiệp vào chuyện của tôi…”
Bọn người đánh thuê thấy tiền liền sáng mắt lên, bọn chúng nhận tiền của Đường Hoài Vũ liền biến mất dạng, còn Đường Hoài Vũ lại nở nụ cười đắc ý….
“Đến lúc đi tìm bảo bối của tôi rồi!”
Nếu Lục Thư Lam không nghe lời hắn giống như kiếp trước, vậy thì hắn phải tìm đến Thanh Dao thôi, người con gái duy nhất tình nguyện chết vì một tên khốn nạn giống như hắn.
Kiếp trước, sau khi toà chung cư cũ bốc cháy dữ dội, Lục Thư Lam chết trong biển lửa thì Đường Hoài Vũ ôm Thanh Dao rời khỏi đó bằng đường tắt.
Lúc bọn họ định lên xe rời khỏi thì có một người đàn ông mặc áo cảnh sát lái xe với tốc độ cao lao về phía bọn bọ, Thanh Dao nhìn thấy cảnh này liền đẩy Đường Hoài Vũ ra, khiến chiếc xe lao thẳng về phía cô ta khiến cô ta tử vong ngay lập tức, còn Đường Hoài Vũ chỉ bị xây xát nhẹ.
Nhưng người đàn ông đó lại không muốn tha cho Đường Hoài Vũ, anh nhân lúc hắn bị thương liền rời khỏi xe cảnh sát, sau đó dùng súng kết liễu hắn ngay lập tức…
“Chết đi!”