Chương 3
Phó Dung nhăn mày, khẽ nhếch cánh môi như hoa bách hợp nở rộ, chiếc áo dài lụa thật mỏng manh, để lộ nửa ngực trần, nàng khẽ mỉm cười, đôi mắt tròn mờ mịt nước, chứa đựng vô tận sự quyến rũ, trong mắt hắn, nàng xinh đẹp gợi tình cực hạn.
Đoạn Quân Mặc cao lớn, thân hình cường tráng quỳ sau lưng nàng, ánh mắt hắn lấp lánh ánh sáng như con thú săn mồi, chăm chú nhìn vào khe hở gợi cảm của Phó Dung, từ đó xuống đôi chân, lộ ra hai mảnh da trắng mịn như sữa, đầy nước nhờn và sáng bóng...
Hắn càng ngày càng hưng phấn, cậu nhỏ của hắn không ngừng nhảy múa, mã mắt không kiểm soát tiết ra dịch nhờn, khó chịu vì ham muốn, hắn đưa tay tự mình cọ xát lên dương v*t thô cứng, bắt đầu xoa nắn hạt đậu đỏ đã ướt đẫm trên nhuỵ hoa của Phó Dung, thỉnh thoảng cọ sát, hắn không vội vàng cắm vào, đắm chìm, nhẫn nhịn và tận hưởng cảm giác mềm mại quyến rũ của Phó Dung, hai tay vỗ về hai quả mông mềm mại, giọng nói âm u: "Tiểu Dung... Minh giới lạnh lẽo lắm... ta muốn ôm nàng... chăm sóc nàng... như trước kia..."
Đoạn Quân Mặc đỡ côn th*t căng phồng màu đỏ đầy dịch nhờn, một tay nắm chặt ngực nàng, hắn đã quá quen với thân hình quen thuộc của nàng nhịn không được một đường đâm xuyên qua đôi môi hoa ướt át, sâu đến tận cửa tử cung. Thân hình nhỏ xinh của Phó Dung bị lực đẩy cực mạnh về phía trước đong đưa như sóng biển, nàng ngẩng càm, tiếng rên rỉ bật ra giữa hai cánh môi:" A... cậu... cậu mười hai... A.."
Hắn cũng không ngờ tới hiệu quả đặc biệt của loại thuốc này, nam nữ trong quá trình giao hợp hoàn toàn không cảm nhận được sự cách biệt, Đoạn Quân Mặc bị cơ quan sinh dục nhỏ nhắn và nhẹ nhàng của nàng cắn chặt, cảm giác quá chân thực, Phó Dung xoay đầu nhìn, ánh sao yếu ớt nhấp nháy trên khuôn mặt hắn.
Nàng bị hắn bóp chặt cặp mông, dương v*t căng làm dâm huyệt chảy tràn nước ra mức cao nhất, tìm không thấy một khe hở, đột nhiên hung hăng cắm sâu, cơ thể trắng mịn của nàng bị hắn đâm mạnh từ phía sau, rung lên mạnh mẽ, như một vũng nước, mắt Phó Dung đỏ lên, mờ mịt như một con thỏ lạc đường, nàng vừa thỏa mãn đến tận xương, khóc nức nở: "Quân... Quân Mặc... ta không muốn chàng đi... ừm ư... ừm..."
"Tiểu Dung tỷ tỷ...đợi ta... ta sẽ quay lại... nhớ... ngày mai đến tiệm sách báo Lăng Vân trên đường Tam Tín trấn trên " hắn thì thầm, hơi thở hổn hển.
Eo nhỏ của Phó Dung không nhịn được vặn vẹo, khi đạt đến đỉnh điểm, một dòng ấm nóng xối lên dỉnh chuông của hắn, côn th*t màu hồng tím một đường tiếp tục vận động, trơn tru như một con rắn nhỏ không bị tuột mất.
Đoạn Quân Mặc bị cắn chặt sướng đến tận tâm can, cơ bụng eo căng cứng, cơ bắp tay rung lên từng nhịp, cơ thể hắn trở nên đỏ hồng, cả hai run rẩy, nước mắt xuất hiện trên cơ thể trắng tinh, phía dưới càng chặt...
Bàn tay nhỏ yếu đuối của nàng vuốt ve hai quả cầu nhỏ, ánh mắt mê mẩn, trong sáng và gợi cảm, vết hôn hồng ẩn giấu không được trên xương quai xanh, Đoạn Quân Mặc bị nàng vuốt ve như vậy, cơ thể và côn th*t bị kẹp chặt, hắn cuối cùng không kiềm chế được, bắn ra một dòng tinh dịch đậm đặc chảy trên lưng trơn mượt của nàng...
"A… cậu mười hai..." nàng và chàng trai mười ngón tay đan nhau, phát ra tiếng rên dâm đãng, âm điệu kéo dài.
Trong đầu Phó Dung như pháo hoa nổ tung, cảm giác tê dại khoái cảm đánh vào tận xương tuỷ, nàng lại lên đỉnh thêm một lần nữa, dâm thuỷ phun tứ tung, văng trên tấm chăn hoa in đậm những đốm nước.
" Tiểu Dung...ah... " hắn rên rĩ.
Vui sướng tràn trề, cả hai cùng lúc lên mây màu bảy sắc...
Phó Dung ấn đôi môi nhỏ đỏ lên môi lớn trắng xanh của hắn, trong mơ màng, nàng không nghe thấy nhịp tim quen thuộc và mạnh mẽ của hắn...
Nhưng cảnh vừa rồi lại thật sự như vậy, chuyện gì đang xảy ra?
Được rồi, dù là giấc mơ cũng tốt, tốt nhất là không thức dậy...
"Nàng... nhớ lời của ta... nhất định phải đến tiệm sách báo Lăng Vân"
"Tại sao...?" Sau cao trào cơ thể nào vô lực xụi lơ, má đỏ quyến rũ, đôi mắt nhìn mơ màng, gần như đã chìm vào giấc mộng đẹp lại không muốn rời xa chàng trai trẻ, đôi môi đỏ thẫm hỏi.
"Ngoan... khi đến rồi sẽ biết... thời gian đã đến... ta phải đi rồi..." Ánh mắt của Đoạn Quân Mặc còn lưu luyến không muốn rời khỏi khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay của nàng, cúi xuống và in một nụ hôn sâu vào trán mịn màng và đầy đặn của nàng.
Sau đó, hắn biến thành một đám khói màu tím đen, bay đi từ cửa sổ sắt trắng tinh xảo bên giường...
Đoạn Quân Mặc cao lớn, thân hình cường tráng quỳ sau lưng nàng, ánh mắt hắn lấp lánh ánh sáng như con thú săn mồi, chăm chú nhìn vào khe hở gợi cảm của Phó Dung, từ đó xuống đôi chân, lộ ra hai mảnh da trắng mịn như sữa, đầy nước nhờn và sáng bóng...
Hắn càng ngày càng hưng phấn, cậu nhỏ của hắn không ngừng nhảy múa, mã mắt không kiểm soát tiết ra dịch nhờn, khó chịu vì ham muốn, hắn đưa tay tự mình cọ xát lên dương v*t thô cứng, bắt đầu xoa nắn hạt đậu đỏ đã ướt đẫm trên nhuỵ hoa của Phó Dung, thỉnh thoảng cọ sát, hắn không vội vàng cắm vào, đắm chìm, nhẫn nhịn và tận hưởng cảm giác mềm mại quyến rũ của Phó Dung, hai tay vỗ về hai quả mông mềm mại, giọng nói âm u: "Tiểu Dung... Minh giới lạnh lẽo lắm... ta muốn ôm nàng... chăm sóc nàng... như trước kia..."
Đoạn Quân Mặc đỡ côn th*t căng phồng màu đỏ đầy dịch nhờn, một tay nắm chặt ngực nàng, hắn đã quá quen với thân hình quen thuộc của nàng nhịn không được một đường đâm xuyên qua đôi môi hoa ướt át, sâu đến tận cửa tử cung. Thân hình nhỏ xinh của Phó Dung bị lực đẩy cực mạnh về phía trước đong đưa như sóng biển, nàng ngẩng càm, tiếng rên rỉ bật ra giữa hai cánh môi:" A... cậu... cậu mười hai... A.."
Hắn cũng không ngờ tới hiệu quả đặc biệt của loại thuốc này, nam nữ trong quá trình giao hợp hoàn toàn không cảm nhận được sự cách biệt, Đoạn Quân Mặc bị cơ quan sinh dục nhỏ nhắn và nhẹ nhàng của nàng cắn chặt, cảm giác quá chân thực, Phó Dung xoay đầu nhìn, ánh sao yếu ớt nhấp nháy trên khuôn mặt hắn.
Nàng bị hắn bóp chặt cặp mông, dương v*t căng làm dâm huyệt chảy tràn nước ra mức cao nhất, tìm không thấy một khe hở, đột nhiên hung hăng cắm sâu, cơ thể trắng mịn của nàng bị hắn đâm mạnh từ phía sau, rung lên mạnh mẽ, như một vũng nước, mắt Phó Dung đỏ lên, mờ mịt như một con thỏ lạc đường, nàng vừa thỏa mãn đến tận xương, khóc nức nở: "Quân... Quân Mặc... ta không muốn chàng đi... ừm ư... ừm..."
"Tiểu Dung tỷ tỷ...đợi ta... ta sẽ quay lại... nhớ... ngày mai đến tiệm sách báo Lăng Vân trên đường Tam Tín trấn trên " hắn thì thầm, hơi thở hổn hển.
Eo nhỏ của Phó Dung không nhịn được vặn vẹo, khi đạt đến đỉnh điểm, một dòng ấm nóng xối lên dỉnh chuông của hắn, côn th*t màu hồng tím một đường tiếp tục vận động, trơn tru như một con rắn nhỏ không bị tuột mất.
Đoạn Quân Mặc bị cắn chặt sướng đến tận tâm can, cơ bụng eo căng cứng, cơ bắp tay rung lên từng nhịp, cơ thể hắn trở nên đỏ hồng, cả hai run rẩy, nước mắt xuất hiện trên cơ thể trắng tinh, phía dưới càng chặt...
Bàn tay nhỏ yếu đuối của nàng vuốt ve hai quả cầu nhỏ, ánh mắt mê mẩn, trong sáng và gợi cảm, vết hôn hồng ẩn giấu không được trên xương quai xanh, Đoạn Quân Mặc bị nàng vuốt ve như vậy, cơ thể và côn th*t bị kẹp chặt, hắn cuối cùng không kiềm chế được, bắn ra một dòng tinh dịch đậm đặc chảy trên lưng trơn mượt của nàng...
"A… cậu mười hai..." nàng và chàng trai mười ngón tay đan nhau, phát ra tiếng rên dâm đãng, âm điệu kéo dài.
Trong đầu Phó Dung như pháo hoa nổ tung, cảm giác tê dại khoái cảm đánh vào tận xương tuỷ, nàng lại lên đỉnh thêm một lần nữa, dâm thuỷ phun tứ tung, văng trên tấm chăn hoa in đậm những đốm nước.
" Tiểu Dung...ah... " hắn rên rĩ.
Vui sướng tràn trề, cả hai cùng lúc lên mây màu bảy sắc...
Phó Dung ấn đôi môi nhỏ đỏ lên môi lớn trắng xanh của hắn, trong mơ màng, nàng không nghe thấy nhịp tim quen thuộc và mạnh mẽ của hắn...
Nhưng cảnh vừa rồi lại thật sự như vậy, chuyện gì đang xảy ra?
Được rồi, dù là giấc mơ cũng tốt, tốt nhất là không thức dậy...
"Nàng... nhớ lời của ta... nhất định phải đến tiệm sách báo Lăng Vân"
"Tại sao...?" Sau cao trào cơ thể nào vô lực xụi lơ, má đỏ quyến rũ, đôi mắt nhìn mơ màng, gần như đã chìm vào giấc mộng đẹp lại không muốn rời xa chàng trai trẻ, đôi môi đỏ thẫm hỏi.
"Ngoan... khi đến rồi sẽ biết... thời gian đã đến... ta phải đi rồi..." Ánh mắt của Đoạn Quân Mặc còn lưu luyến không muốn rời khỏi khuôn mặt nhỏ bằng bàn tay của nàng, cúi xuống và in một nụ hôn sâu vào trán mịn màng và đầy đặn của nàng.
Sau đó, hắn biến thành một đám khói màu tím đen, bay đi từ cửa sổ sắt trắng tinh xảo bên giường...