Chương 25: Thay đổi thái độ
Đúng là dạo này, những bài báo phản bác về chuyện thành hôn của Đường gia với Trình gia xuất hiện rất nhiều. Những điều đó là do Đường Vu Dịch đưa tin nhưng với vai trò là người dấu mặt.
Chắc hẳn giờ đây tin đồn đó với truyền đến tai của ông nội nên bây giờ ông ấy mới trước mặt các quan khách bác bỏ những báo lá cải đó. Trước sau gì ông cũng sẽ biết đến, đó là điều hiển nhiên nhưng Vu Dịch vẫn làm.
Giờ đã đến lúc anh phải đóng một vai diễn, từ từ thay đổi để cho Trình Nhu Mễ tin rằng bản thân cô ta đã khiến mình lay động. Đến một ngày nào đó, chắc chắn bộ mặt hạnh phúc này của Nhu Mễ sẽ biến đổi thành một bộ dạng khác. Bởi vậy khi thực hiện kế hoạch, sẽ phải tạo một bất ngờ lớn.
Nhất là khi vừa nãy, lý do mà khiến anh làm việc này là vì người con gái kia. Muốn cả hai không còn liên quan đến nhau thì chắc chắn phải có một người có người mới bên cạnh. Như thế, chẳng ai còn chạm mặt rồi để rung động mà quay lại với đối phương.
- Vậy à, thật ra thì Đường lão gia này. Chúng tôi cũng không tin về những bài báo kia mà phải chính chủ thông báo thì tôi mới tin.
- Đúng đó, đúng đó. À mà cho tôi hỏi, có vẻ Đường tổng không muốn cuộc hôn nhân này diễn ra hay sao. Tôi thấy rằng ngài ấy luôn không vui khi có Trình tiểu thư ở cạnh thì phải.
Có vẻ thái độ của anh đối với cô ta đã được vài vị quan khách để ý. Họ thắc mắc cũng là điều hiển nhiên.
Còn Đường Sâm và Trình Nhu Mễ, quả thật cả hai có chút chột dạ. Cả hai người đều biết anh đâu có thích cuộc hôn nhân đã được định đoạt từ trước, là do làm ăn nên phải lấy hai đứa trẻ ra để chúng về chung một nhà. Trình Nhu Nhu Mễ thích anh bao nhiêu nhưng Vu Dịch lại không hề đoái hoài, thật khiến cho cô ta càng ngày càng thất vọng.
- À về chuyện đó…
- Các vị, nghe tôi nói. Đã đến lúc tôi phải nói thật tình cảm của mình. Quả thật tôi trước đó không thích Trình tiểu thư, càng không muốn cuộc hôn nhân sẽ diễn ra. Đó là trước kia, nhưng các vị có nghe qua câu " lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" hay không? Khi tiếp xúc nhiều hơn, bản thân sẽ hiểu rõ đôi phương đôi chút. Vậy nên rung động đó là điều khó có thể nói ra. Bề ngoài lạnh nhạt nhưng ai hiểu trong lòng mình ra sao.
Câu trả lời từ Đường Vu Dịch khiến tất cả mọi người đều bất ngờ nhất là Trình Nhu Mễ. Hình như bản thân không nghe lầm, đây khác nào là anh thừa nhận rằng "tình trong như đã nhưng mặt ngoài còn e ". Sự thay đổi này khiến tạm thời cô ta cũng khó hiểu.
Mỗi lần bản thân đến gần là anh cọc cằn, khó chịu. Rốt cuộc như lời anh nói hay là do anh toan tính điều gì nên mới nói đại một lý do.
Trình Nhu Mễ nửa tin nửa ngờ bao nhiêu thì Đường Sâm lại tin răm rắp bấy nhiêu. Ông nghe vậy thì cứ tưởng rằng, hóa ra cháu mình đã dần dần thầm thích Nhu Mễ. Không uổng công ngày nào ông cũng cầu mong hai người sớm về chung một nhà, Vu Dịch mở lòng với cô ta như vậy chắc chắn tương lai không xa ông sẽ có một đứa chắt để bế bồng.
- Anh Vu Dịch, những lời này là thật sao? Có đúng như những gì anh nói không anh?
Đường Vu Dịch quay sang nhìn Nhu Mễ, bộ dạng khó chịu khi nãy dường như đã không còn, anh mỉm cười trông thật dịu dàng. Phút chốc làm cô ta rung động.
- Chắc hẳn em nghe rất khó tin nhưng quả đúng như những gì mà anh đã nói. Anh cũng đã thừa nhận rồi, rất mong tương lai Nhu Mễ sẽ chấp nhận sự thay thay đổi của anh.
Người hạnh phúc lúc này là Đường Sâm, ông được phen vô cùng cảm động. Đây khác nào cháu trai của mình đang tỏ tình giữa chốn đông người, quá tốt rồi, ông không thể trông mong thêm điều gì hơn.
- Anh…anh à…
Đây quả đúng là sự thật, quả nhiên anh bị mình làm cho lay động. Đối với cô ta, đoán chắc đây là điều hiển nhiên dù đến sớm hay đến muộn.
Ai mà không thích cưới một người vợ xinh đẹp sắc xảo, gia tài giàu có cơ chứ. Chắc trước kia anh không suy nghĩ kĩ để rồi đi thích một người phụ nữ có gia cảnh tầm thường. Nếu đây là sự thật thì dĩ nhiên Nhu Mễ rất vui vì bản thân sắp là thành viên của Đường gia quyền quý.
- Tốt, rất tốt. Cuối cùng cháu cũng chấp nhận con bé, hôm nay Đường gia lại có một chuyện vui. Mong quý vị lâng ly đã chúc cho cháu trai và cháu dâu tương lai của tôi sớm ngày thành đôi nào.
Tất cả mọi người cười rộn ràng, Nhu Mễ cũng không ngoại lệ. Giống như Đường Vu Dịch đang tỏ tình với mình trước mặt mọi người nên cô ta thấy thật cảm động, tuy nhiên trong lòng vẫn có nỗi hoài nghi, thấy không được đúng lắm. Bản thân vẫn phải tìm hiểu xem anh có đang toan tính điều gì hay không.
Lâng ly rượu trên tay, Vu Dịch chúc các vị khách mời rồi uống một ngụm. Nếu có ai để ý thì chắc rằng sẽ thấy sự thay đổi từ ánh mắt của Vu Dịch, không còn ấm áp mỉm cười mà lóe lên một tia trông thật sắc lạnh.
Từ đằng xa, Hạ Thường Quân chứng kiến tất cả. Anh trước kia cũng biết Tuệ Yên và Vu Dịch yêu nhau, vậy mà bây giờ tình đẹp mấy cũng phải tan. Có vẻ Đường Vu Dịch rất ghét bỏ, khó chịu khi thấy Tuệ Yên xuất hiện. Cũng lạ nhỉ, thiết nghĩ thấy rằng dường như cả hai vẫn còn một thứ tình cảm dành cho nhau, chắc do mình nghĩ quẩn rồi.
" Hai người đã chính thức đoạn tuyệt, cậu cũng đã có vợ sắp cưới nên đừng gặp mặt hay gây khó dễ cho Tuệ Yên. Tôi sẽ không tha thứ đâu ".
Chắc hẳn giờ đây tin đồn đó với truyền đến tai của ông nội nên bây giờ ông ấy mới trước mặt các quan khách bác bỏ những báo lá cải đó. Trước sau gì ông cũng sẽ biết đến, đó là điều hiển nhiên nhưng Vu Dịch vẫn làm.
Giờ đã đến lúc anh phải đóng một vai diễn, từ từ thay đổi để cho Trình Nhu Mễ tin rằng bản thân cô ta đã khiến mình lay động. Đến một ngày nào đó, chắc chắn bộ mặt hạnh phúc này của Nhu Mễ sẽ biến đổi thành một bộ dạng khác. Bởi vậy khi thực hiện kế hoạch, sẽ phải tạo một bất ngờ lớn.
Nhất là khi vừa nãy, lý do mà khiến anh làm việc này là vì người con gái kia. Muốn cả hai không còn liên quan đến nhau thì chắc chắn phải có một người có người mới bên cạnh. Như thế, chẳng ai còn chạm mặt rồi để rung động mà quay lại với đối phương.
- Vậy à, thật ra thì Đường lão gia này. Chúng tôi cũng không tin về những bài báo kia mà phải chính chủ thông báo thì tôi mới tin.
- Đúng đó, đúng đó. À mà cho tôi hỏi, có vẻ Đường tổng không muốn cuộc hôn nhân này diễn ra hay sao. Tôi thấy rằng ngài ấy luôn không vui khi có Trình tiểu thư ở cạnh thì phải.
Có vẻ thái độ của anh đối với cô ta đã được vài vị quan khách để ý. Họ thắc mắc cũng là điều hiển nhiên.
Còn Đường Sâm và Trình Nhu Mễ, quả thật cả hai có chút chột dạ. Cả hai người đều biết anh đâu có thích cuộc hôn nhân đã được định đoạt từ trước, là do làm ăn nên phải lấy hai đứa trẻ ra để chúng về chung một nhà. Trình Nhu Nhu Mễ thích anh bao nhiêu nhưng Vu Dịch lại không hề đoái hoài, thật khiến cho cô ta càng ngày càng thất vọng.
- À về chuyện đó…
- Các vị, nghe tôi nói. Đã đến lúc tôi phải nói thật tình cảm của mình. Quả thật tôi trước đó không thích Trình tiểu thư, càng không muốn cuộc hôn nhân sẽ diễn ra. Đó là trước kia, nhưng các vị có nghe qua câu " lửa gần rơm lâu ngày cũng bén" hay không? Khi tiếp xúc nhiều hơn, bản thân sẽ hiểu rõ đôi phương đôi chút. Vậy nên rung động đó là điều khó có thể nói ra. Bề ngoài lạnh nhạt nhưng ai hiểu trong lòng mình ra sao.
Câu trả lời từ Đường Vu Dịch khiến tất cả mọi người đều bất ngờ nhất là Trình Nhu Mễ. Hình như bản thân không nghe lầm, đây khác nào là anh thừa nhận rằng "tình trong như đã nhưng mặt ngoài còn e ". Sự thay đổi này khiến tạm thời cô ta cũng khó hiểu.
Mỗi lần bản thân đến gần là anh cọc cằn, khó chịu. Rốt cuộc như lời anh nói hay là do anh toan tính điều gì nên mới nói đại một lý do.
Trình Nhu Mễ nửa tin nửa ngờ bao nhiêu thì Đường Sâm lại tin răm rắp bấy nhiêu. Ông nghe vậy thì cứ tưởng rằng, hóa ra cháu mình đã dần dần thầm thích Nhu Mễ. Không uổng công ngày nào ông cũng cầu mong hai người sớm về chung một nhà, Vu Dịch mở lòng với cô ta như vậy chắc chắn tương lai không xa ông sẽ có một đứa chắt để bế bồng.
- Anh Vu Dịch, những lời này là thật sao? Có đúng như những gì anh nói không anh?
Đường Vu Dịch quay sang nhìn Nhu Mễ, bộ dạng khó chịu khi nãy dường như đã không còn, anh mỉm cười trông thật dịu dàng. Phút chốc làm cô ta rung động.
- Chắc hẳn em nghe rất khó tin nhưng quả đúng như những gì mà anh đã nói. Anh cũng đã thừa nhận rồi, rất mong tương lai Nhu Mễ sẽ chấp nhận sự thay thay đổi của anh.
Người hạnh phúc lúc này là Đường Sâm, ông được phen vô cùng cảm động. Đây khác nào cháu trai của mình đang tỏ tình giữa chốn đông người, quá tốt rồi, ông không thể trông mong thêm điều gì hơn.
- Anh…anh à…
Đây quả đúng là sự thật, quả nhiên anh bị mình làm cho lay động. Đối với cô ta, đoán chắc đây là điều hiển nhiên dù đến sớm hay đến muộn.
Ai mà không thích cưới một người vợ xinh đẹp sắc xảo, gia tài giàu có cơ chứ. Chắc trước kia anh không suy nghĩ kĩ để rồi đi thích một người phụ nữ có gia cảnh tầm thường. Nếu đây là sự thật thì dĩ nhiên Nhu Mễ rất vui vì bản thân sắp là thành viên của Đường gia quyền quý.
- Tốt, rất tốt. Cuối cùng cháu cũng chấp nhận con bé, hôm nay Đường gia lại có một chuyện vui. Mong quý vị lâng ly đã chúc cho cháu trai và cháu dâu tương lai của tôi sớm ngày thành đôi nào.
Tất cả mọi người cười rộn ràng, Nhu Mễ cũng không ngoại lệ. Giống như Đường Vu Dịch đang tỏ tình với mình trước mặt mọi người nên cô ta thấy thật cảm động, tuy nhiên trong lòng vẫn có nỗi hoài nghi, thấy không được đúng lắm. Bản thân vẫn phải tìm hiểu xem anh có đang toan tính điều gì hay không.
Lâng ly rượu trên tay, Vu Dịch chúc các vị khách mời rồi uống một ngụm. Nếu có ai để ý thì chắc rằng sẽ thấy sự thay đổi từ ánh mắt của Vu Dịch, không còn ấm áp mỉm cười mà lóe lên một tia trông thật sắc lạnh.
Từ đằng xa, Hạ Thường Quân chứng kiến tất cả. Anh trước kia cũng biết Tuệ Yên và Vu Dịch yêu nhau, vậy mà bây giờ tình đẹp mấy cũng phải tan. Có vẻ Đường Vu Dịch rất ghét bỏ, khó chịu khi thấy Tuệ Yên xuất hiện. Cũng lạ nhỉ, thiết nghĩ thấy rằng dường như cả hai vẫn còn một thứ tình cảm dành cho nhau, chắc do mình nghĩ quẩn rồi.
" Hai người đã chính thức đoạn tuyệt, cậu cũng đã có vợ sắp cưới nên đừng gặp mặt hay gây khó dễ cho Tuệ Yên. Tôi sẽ không tha thứ đâu ".