Chương 30: Egenskaper và Lindworm xào chua ngọt
406 người chết, 820 người bị thương cả nặng cả nhẹ, 465 công trình kiến trúc bị hủy hoại, trong đó hơn 200 công trình không thể khôi phục được nữa dù có sử dụng Ma thuật. Những thiệt hại này chỉ tính từ lúc lũ dị thú xuất hiện vào 07 giờ 30 phút sáng cho đến 19 giờ 30 phút tối.
Caine dời mắt khỏi bản báo cáo hình chiếu ba chiều vẫn đang không ngừng nhảy số. Thật may mắn là thảm họa này đã bị cô lập nhanh chóng ở trong phạm vi Đế đô. Thật không dám tưởng tượng nếu Đế đô không có đủ thế lực để ngăn chặn thì cái tai hoạ ấy còn có thể gây ra thiệt hại lớn cỡ nào.
Nhưng rốt cuộc, nó vẫn chưa nguy cấp đến mức khiến Quân đội phía Bắc Đế quốc phải tham gia. Đội quân phía Bắc của Đế quốc chính là thế lực quân sự mạnh nhất Đế quốc hay nói trắng ra là lực lượng quân sự mạnh nhất hành tinh.
Nghĩ thế, ông lại bình tĩnh hơn, tiếp tục xét duyệt các công văn khác cho đến khi bắt buộc phải ngừng tay vì một sự xuất hiện.
Làn gió lạnh mang theo cái mát mẻ của hồ nước cùng một bóng người cao lớn quen thuộc.
Tấm mành bên cửa sổ lay động thanh thoát như muốn che lấp dáng hình ấy.
Caine ngẩng mặt lên nhìn, khuôn mặt trung niên sắc sảo giãn ra với vẻ tự hào.
"Con về rồi à, Keith?"
Ánh sáng tản mạn của lòng hồ lấp loáng với ánh trăng tạo nên một màu xanh tao nhã nhưng chắc hẳn sắc xanh ấy vẫn còn vài phần thua kém với người con trai này.
Hắn ta lãnh đạm dựa lưng vào tường đá xa hoa. Thân hình cao lớn được những tấm vải vóc quý giá bao bọc vừa vặn. Phải nói là anh ta rất đẹp trai.
Vóc người cao gầy, thể trạng cường tráng, nước da trắng sáng hồng hào khỏe khoắn. Khoé môi khẽ cong lên như muốn nhấn chìm người ta vào một giấc ảo mộng vĩnh hằng.
Mái tóc màu vàng sáng ánh kim càng làm cho gương mặt của anh ta sáng sủa và bắt mắt. Ấn tượng nhất ở phong cách thời trang của anh ta có lẽ là một tấm vải đen đang che đi đôi mắt của hắn.
Tuy không thấy rõ hoàn toàn khuôn mặt nhưng chỉ cần dựa vào những gì đã được bày ra thì không thể nghi ngờ gì. Keith A'la Egenskaper là một trong những mỹ nam ấn tượng nhất tại Đế đô.
Dù hắn không còn thường xuyên xuất hiện trước công chúng nữa nhưng câu truyện về hắn vẫn luôn được lưu truyền.
Một thiếu niên khi mới mười ba tuổi đã được giao trọng trách xử trảm thị chúng "Công chúa phản loạn" của Higashi vào tám năm trước.
Bây giờ hắn cũng nhận được một nhiệm vụ cao cả như thế. Chính hắn, vào 8 giờ sáng ngày mai, sẽ là đao phủ kết án tên hôn quân mà ngay cả thiên địa cũng không thể dung tha.
"Vâng, con về rồi đây."
Thanh âm trong trẻo vang lên như rượu ngon thượng đẳng va vào thành ly róc rách, loại thanh âm này làm cho người nghe xong không cách nào quên được, một giọng nam ôn hoà tràn đầy từ tính.
Nói xong còn lấy ra từ trong không gian trống rỗng một cái đầu quái thú. Có vẻ như là thủ cấp của một con Lindworm to lớn màu đen tuyền.
"Đúng là 'mãnh thú của thiên đường'. Chúng mạnh thật đấy. Con không nghĩ những kẻ dưới bậc Đấu Vương có thể lo liệu gọn gàng đám này."
Caine thu lại đống công văn, bỏ chúng qua một bên của bàn làm việc. Ông đan hai tay vào nhau đặt trên bàn, trông có vẻ trầm tư lắm.
"Ừ, thật may vì con đã là Trung cấp Đấu Vương. Và Vệ Quốc Đoàn cũng không có ít người gần đột phá cảnh giới Đấu Hoàng. Nhưng mà vừa lo liệu đám dị thú lại còn phải truy bắt đám Hắc Vân Thiên Tông, Vệ Quốc Đoàn có làm nổi không?"
Tuy sắc mặt chẳng có gì đổi thay nhưng trong giọng lộ ra phần nào lo lắng.
Vệ Quốc Đoàn của ông không phải một thế lực trẻ mới nổi, tuy nhiên trước giờ chỉ luôn hoạt động trong bóng tối, không hề để lọt một chút tin tức nào ra ngoài. Nhưng bây giờ thế sự đổi khác, tất nhiên cách thức hoạt động cũng phải khác trước.
Nghe câu hỏi của cha mình, Keith lạnh lùng xẻ hộp sọ của con Lindworm đen đủi, anh điềm đạm trả lời.
"Cha không cần lo, chúng con đều là lứa trẻ tài năng của Đế quốc mà. Hơn nữa, các món đồ từ Bộ Phát triển rất đáng kinh ngạc đấy. Quả không hổ là chỗ có thể nuôi dạy Nhị thiếu nhà Egenskaper."
Nói xong anh ta lại cười khúc khích.
Đôi mắt xanh tím lạnh băng khẽ nheo lại. Lần đầu tiên, Caine thở dài đầy nặng nhọc.
"Cái tên Ronan đó không biết hào hứng cái gì mà lại ném đám nhóc ấy cho một vị Thánh Tôn rồi."
Dựa vào chất giọng ngao ngán của cha mình và lời nói của ông, Keith phải dừng ngay hành động, trân trân hướng mặt về phía ông.
"Haha, nhóc Louis được một Thánh Tôn dạy bảo sao? Tuyệt quá còn gì nữa? Đã sở hữu một trong Thập Tam Thần Khí lại có sự chỉ bảo của Thánh Tôn. Không phải đây chính là phước lành lớn nhất của nhóc ấy sao?"
Caine lại tiếp tục thở dài.
"Haiz, không biết có phải phước lành hay lại là tai ương? Cái gì dính đến Thánh Tôn đều không có kết cục tốt đẹp."
Keith chưa bao giờ thấy cha mình phải thở dài nhiều như vậy. Có thể anh hơi hỗn nhưng sự thực là anh luôn thấy cha mình như một cỗ máy, chỉ biết công việc mà chưa bao giờ thấy mỏi mệt.
Từ khi anh có nhận thức thì cha đã luôn điềm tĩnh và lạnh lùng như thế. Anh chưa bao giờ thấy ông tức giận, buồn bã, căng thẳng thậm chí vui vẻ. Dường như khái niệm cảm xúc không có trong từ điển của Caine A'la Egenskaper.
Tuy nhiên, hôm nay, ông tỏ ra lo lắng cho Vệ Quốc Đoàn, lại còn có vẻ rất sầu não khi nhắc đến một thứ gì đó được gọi là "Thánh Tôn".
"Haha, vậy vị Thánh Tôn đó là ai? Trông cha có vẻ không hài lòng lắm nhỉ?"
Anh hỏi trong khi tiếp tục mổ xẻ hết cái thủ cấp của Lindworm và lấy thêm ra vài phần xác thịt khác đã được chia nhỏ. Cũng may là căn phòng này đủ lớn để cho anh thoả sức lấy ra bao nhiêu "nguyên liệu" cũng được.
Caine day day trán, ông mệt nhọc trả lời.
"Cô ta gọi là Thương Uyên Thánh Tôn. Không biết gọi vậy do cô ta thích biển hay ngụ ý là cô ta có nguồn sức mạnh bao la như biển cả nữa."
Nghe xong, Keith còn cười lớn hơn.
"Haha, đúng là Thánh Tôn có khác, con không ngạc nhiên lắm. Thật không biết vị Thánh Tôn mà chúng ta sẽ hợp tác tiếp theo có thú vị như vậy không nhỉ?"
Ánh mắt của Caine từ mệt mỏi buồn thẳm bỗng chốc sắc lạnh và trầm trọng hơn.
Keith tất nhiên nhận ra sắc thái của cha mình đã biến chuyển theo chiều hướng xấu hơn nhưng anh không quá bận tâm.
Bởi anh hiểu mà!
Cha anh là một Trưởng Tôn của gia tộc Egenskaper. Mà các đời Trưởng tộc đều di truyền ký ức của đời trước. Có lẽ là nhờ một loại Ma thuật khắc ghi ký ức vào linh hồn.
Vậy nên Caine hiện tại sở hữu cả thảy ký ức của cả bảy đời Trưởng Tôn trước đó của gia tộc Egenskaper.
Mà Egenskaper lại là cái gia đình đã có lịch sử 328 năm tồn tại. Thời gian tồn tại của họ nhiều hơn so với Landorr là bởi vì họ là những gì còn sót lại của Cố quốc Olivine đã thất thủ trước sự xâm lăng của Đế quốc vào hơn ba trăm năm trước.
Và trong những ký ức dày đặc tích góp suốt hơn ba trăm năm ấy, nỗi hận thù mất nước vẫn cứ bùng lên dữ dội. Cứ từ đời này sang đời khác, mối thù diệt quốc chưa bao giờ nguôi ngoai.
Ròng rã ba năm chiến đấu không một chút thoái chí, tuy nhiên đối phương là một Đế cấp Đấu Đế, bên dưới hắn còn có vô số cường giả cùng Ma Thú uy mãnh. Đối đầu với một đội quân không có gì ngoài vũ lực thuần túy là vô cùng khó khăn.
Vương quốc Olivine đã tiêu tốn không biết bao nhiêu tiền của vào đủ loại vũ khí tân tiến cũng không thể gây ra nhiều thiệt hại cho Đế quốc.
Chính vì vậy, vào một ngày trong xanh tuyệt đẹp, Cố quốc Olivine từ quan quân cho đến dân thường, hoàng tộc hay những tên vô gia cư đều trở thành những câu từ dệt nên trang sử vẻ vang của Đế quốc Landorr hùng mạnh.
Tất cả con người mang quốc tịch Olivine, bất kể họ ở đâu vào thời điểm Trung cấp Ma Pháp [Cambiar Vidas] được kích hoạt, sự tồn tại của họ bị xoá sổ và biến thành các con chữ tạo nên những trang sách kể về thành công vĩ đại của Đế quốc.
Chỉ trừ gia tộc Egenskaper là không bị ảnh hưởng. Bởi họ có sự phù hộ của Eguzkia - Bạch Cảnh Thánh Tôn, vị Thánh Tôn lâu đời thứ hai trong những câu truyện về Thập Lục Thánh Tôn.
Phải chứng kiến đồng bào của mình tan biến như vậy, toàn bộ tộc nhân Egenskaper nguyện thề sẽ trả thù và lật đổ cái Đế chế man rợ thần thánh này.
Nhưng họ lại không thể ngờ rằng, kẻ đứng đầu của cái thế lực điên cuồng ấy lại nhanh chóng nhận được danh hiệu [Thánh Tôn] dù hắn còn chưa đột phá cảnh giới Đấu Đế. Đây là chuyện không bao giờ có thể xảy ra.
Ngươi chỉ có thể lấy được danh hiệu [Thánh Tôn] khi đã ở đỉnh cao của một trong bốn chức nghiệp chính. Nhưng khi đó, Aiden Berenices chỉ mới là Thánh cấp Đấu Đế, Đế cấp Thuật Sĩ, Thánh cấp Võ Đế và Thượng cấp Kiếm Vương.
Chưa một chức nghiệp nào đạt đến đỉnh phong cả...Vậy thì...vậy thì tại sao tên nhãi chỉ mới 23 tuổi đó lại có được cái danh xưng của một tồn tại nằm ngoài luân lý?
Ngày ấy, Trưởng Tôn của nhà Egenskaper là Frederick A'la Egenskaper phải tập trung nghiên cứu một loại Ma thuật thần kỳ có thể lưu trữ và chuyển giao ký ức từ người này sang người khác, khắc sâu những trải nghiệm, cảm xúc và suy tư của người kia đến linh hồn người đó.
Cuối cùng Hạ cấp Ma Pháp [Herdar a Alma] ra đời. Một thứ Ma Pháp không chỉ lưu truyền ký ức mà dường như là mô phỏng lại Hệ thống Luân Hồi.
Caine vẫn trầm ngâm tĩnh lặng, ông khẳng định bản thân mình chính là Caine A'la Egenskaper, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì từ các vị Trưởng Tôn trước đó, ông có suy nghĩ và mục tiêu của riêng mình. Ông chắc chắn sẽ không thất bại.
Keith thì bình thản đến lạ, anh lấy các dụng cụ nấu nướng ra và bắt đầu chế biến những miếng thịt tươi từ con Lindworm.
Anh nhận thấy thịt con Lindworm này không khác lắm so với thịt heo. Vậy thì anh sẽ thử làm Lindorm xào chua ngọt xem sao.
Ở đây có tổng cộng 30kg thịt dùng được. Nghĩ tới đây anh lại thấy có chút tiếc nuối, cả một con Lindworm dài 36m đen trùi trũi, nặng hơn 7 tấn lại chỉ có thể lấy được có 30 cân thịt ăn được.
Thở dài ngao ngán nhìn những phần có quá nhiều độc của con quái thú. Thôi thì không ăn được nhưng dùng vào việc khác cũng được. Nghĩ thế anh lấy lại sự hào hứng, tiếp tục chế biến 30kg thịt tươi kia.
Keith lần lượt lấy ra từ không gian nào là gừng, trứng gà, ớt chuông, dứa, cà rốt và hành tây. Tiếp đến, anh đi ra sau một góc tủ sách, lần mò một hồi thì lấy thêm được sốt cà chua, bột mì, bột nở, giấm gạo.
Xong xuôi, lại vẫn thấy chưa đủ, Keith bước đến bên cửa sổ. Rõ ràng là căn phòng chìm ngập trong lòng hồ, bên ngoài cửa sổ chính là tường nước chậm rãi dao động sóng sánh. Vậy mà khi Keith mở cửa sổ, tuyệt nhiên không có một giọt nước nào tràn vào bên trong.
Anh thò tay vào làn nước xanh óng ánh, những rong rêu trong nước nhanh chóng quấn lấy cánh tay mảnh khảnh mà rắn chắc của anh. Chúng mang đến cho anh những thứ mà anh cần, dầu hào, bột khoai tây, dầu ăn, nước tương, đường và muối.
Sau khi đã thu thập đủ nguyên liệu cùng gia vị, anh bắt tay vào làm món ăn đêm khuya.
Thịt Lindworm đã được rửa sạch và cắt thành những miếng nhỏ rồi anh ướp chúng với 10 muỗng nước tương (loại to), 10 muỗng dầu hào (size XL Max), 8 muỗng nước gừng khoảng 30 phút.
Tất nhiên là không chờ những nửa tiếng đồng hồ làm gì cả. Anh sử dụng Thượng cấp Ma thuật là đã có thể skip qua một khoảng thời gian rồi.
Tiếp đến là nước sốt chua ngọt, gồm 10 chén nước, 5 chén giấm gạo, 9 muỗng đường, 10 muỗng bột khoai tây, 4 muỗng muối. Anh cũng chẳng cần phải đứng đợi để nấu chúng, chỉ việc đổ nguyên liệu vào với định lượng vừa phải là đã có ngay kết quả. Nấu ăn chưa bao giờ lại nhàn hạ như vậy.
Tiếp theo, anh trộn bột mì và bột khoai tây theo tỉ lệ 2:1 cùng ba muỗng bột nở, cho thêm nước vào đánh đều tay cho thành hơi lỏng. Đập trứng ra tô đánh tan lòng đỏ rồi đổ chung vào hỗn hợp bột đánh đều một lần nữa, nếu bị đặc thì cứ cho thêm nước vào để lỏng ra.
Đun nóng với lửa vừa lượng dầu ngập đáy chảo, thịt Lindworm nhúng qua bột và dầu ăn rồi cho vào chảo chiên vàng hai mặt rồi vớt ra. Sau thịt thì chiên ớt chuông, hành tây, dứa, cà rốt đã cắt nhỏ và đảo cho chín tới là vớt ra.
Cuối cùng anh cho cả thịt và rau củ đã chiên vào chung với nước sốt, nấu nhỏ lửa cho tới khi thịt và rau đều ngấm sốt thì tắt bếp, dọn ra dĩa.
Với 30 cân thịt, anh có thể làm ra 30 đĩa thịt Lindworm xào chua ngọt và mỗi đĩa lại có đường kính là 30cm.
Nhìn những dãy bàn ăn cứ lần lượt xuất hiện trong phòng làm việc của mình. Caine chỉ biết tĩnh tâm mà thầm nhủ, "Đó là trưởng nam của mình, không được đánh nó!"
Cái thằng con trời đánh này lại dám ngang nhiên biến phòng riêng của ông thành nơi để đám nhóc Vệ Quốc Đoàn tới đánh chén. Thôi thì coi như là thưởng cho chúng sau một ngày vất vả vậy.
Caine dời mắt khỏi bản báo cáo hình chiếu ba chiều vẫn đang không ngừng nhảy số. Thật may mắn là thảm họa này đã bị cô lập nhanh chóng ở trong phạm vi Đế đô. Thật không dám tưởng tượng nếu Đế đô không có đủ thế lực để ngăn chặn thì cái tai hoạ ấy còn có thể gây ra thiệt hại lớn cỡ nào.
Nhưng rốt cuộc, nó vẫn chưa nguy cấp đến mức khiến Quân đội phía Bắc Đế quốc phải tham gia. Đội quân phía Bắc của Đế quốc chính là thế lực quân sự mạnh nhất Đế quốc hay nói trắng ra là lực lượng quân sự mạnh nhất hành tinh.
Nghĩ thế, ông lại bình tĩnh hơn, tiếp tục xét duyệt các công văn khác cho đến khi bắt buộc phải ngừng tay vì một sự xuất hiện.
Làn gió lạnh mang theo cái mát mẻ của hồ nước cùng một bóng người cao lớn quen thuộc.
Tấm mành bên cửa sổ lay động thanh thoát như muốn che lấp dáng hình ấy.
Caine ngẩng mặt lên nhìn, khuôn mặt trung niên sắc sảo giãn ra với vẻ tự hào.
"Con về rồi à, Keith?"
Ánh sáng tản mạn của lòng hồ lấp loáng với ánh trăng tạo nên một màu xanh tao nhã nhưng chắc hẳn sắc xanh ấy vẫn còn vài phần thua kém với người con trai này.
Hắn ta lãnh đạm dựa lưng vào tường đá xa hoa. Thân hình cao lớn được những tấm vải vóc quý giá bao bọc vừa vặn. Phải nói là anh ta rất đẹp trai.
Vóc người cao gầy, thể trạng cường tráng, nước da trắng sáng hồng hào khỏe khoắn. Khoé môi khẽ cong lên như muốn nhấn chìm người ta vào một giấc ảo mộng vĩnh hằng.
Mái tóc màu vàng sáng ánh kim càng làm cho gương mặt của anh ta sáng sủa và bắt mắt. Ấn tượng nhất ở phong cách thời trang của anh ta có lẽ là một tấm vải đen đang che đi đôi mắt của hắn.
Tuy không thấy rõ hoàn toàn khuôn mặt nhưng chỉ cần dựa vào những gì đã được bày ra thì không thể nghi ngờ gì. Keith A'la Egenskaper là một trong những mỹ nam ấn tượng nhất tại Đế đô.
Dù hắn không còn thường xuyên xuất hiện trước công chúng nữa nhưng câu truyện về hắn vẫn luôn được lưu truyền.
Một thiếu niên khi mới mười ba tuổi đã được giao trọng trách xử trảm thị chúng "Công chúa phản loạn" của Higashi vào tám năm trước.
Bây giờ hắn cũng nhận được một nhiệm vụ cao cả như thế. Chính hắn, vào 8 giờ sáng ngày mai, sẽ là đao phủ kết án tên hôn quân mà ngay cả thiên địa cũng không thể dung tha.
"Vâng, con về rồi đây."
Thanh âm trong trẻo vang lên như rượu ngon thượng đẳng va vào thành ly róc rách, loại thanh âm này làm cho người nghe xong không cách nào quên được, một giọng nam ôn hoà tràn đầy từ tính.
Nói xong còn lấy ra từ trong không gian trống rỗng một cái đầu quái thú. Có vẻ như là thủ cấp của một con Lindworm to lớn màu đen tuyền.
"Đúng là 'mãnh thú của thiên đường'. Chúng mạnh thật đấy. Con không nghĩ những kẻ dưới bậc Đấu Vương có thể lo liệu gọn gàng đám này."
Caine thu lại đống công văn, bỏ chúng qua một bên của bàn làm việc. Ông đan hai tay vào nhau đặt trên bàn, trông có vẻ trầm tư lắm.
"Ừ, thật may vì con đã là Trung cấp Đấu Vương. Và Vệ Quốc Đoàn cũng không có ít người gần đột phá cảnh giới Đấu Hoàng. Nhưng mà vừa lo liệu đám dị thú lại còn phải truy bắt đám Hắc Vân Thiên Tông, Vệ Quốc Đoàn có làm nổi không?"
Tuy sắc mặt chẳng có gì đổi thay nhưng trong giọng lộ ra phần nào lo lắng.
Vệ Quốc Đoàn của ông không phải một thế lực trẻ mới nổi, tuy nhiên trước giờ chỉ luôn hoạt động trong bóng tối, không hề để lọt một chút tin tức nào ra ngoài. Nhưng bây giờ thế sự đổi khác, tất nhiên cách thức hoạt động cũng phải khác trước.
Nghe câu hỏi của cha mình, Keith lạnh lùng xẻ hộp sọ của con Lindworm đen đủi, anh điềm đạm trả lời.
"Cha không cần lo, chúng con đều là lứa trẻ tài năng của Đế quốc mà. Hơn nữa, các món đồ từ Bộ Phát triển rất đáng kinh ngạc đấy. Quả không hổ là chỗ có thể nuôi dạy Nhị thiếu nhà Egenskaper."
Nói xong anh ta lại cười khúc khích.
Đôi mắt xanh tím lạnh băng khẽ nheo lại. Lần đầu tiên, Caine thở dài đầy nặng nhọc.
"Cái tên Ronan đó không biết hào hứng cái gì mà lại ném đám nhóc ấy cho một vị Thánh Tôn rồi."
Dựa vào chất giọng ngao ngán của cha mình và lời nói của ông, Keith phải dừng ngay hành động, trân trân hướng mặt về phía ông.
"Haha, nhóc Louis được một Thánh Tôn dạy bảo sao? Tuyệt quá còn gì nữa? Đã sở hữu một trong Thập Tam Thần Khí lại có sự chỉ bảo của Thánh Tôn. Không phải đây chính là phước lành lớn nhất của nhóc ấy sao?"
Caine lại tiếp tục thở dài.
"Haiz, không biết có phải phước lành hay lại là tai ương? Cái gì dính đến Thánh Tôn đều không có kết cục tốt đẹp."
Keith chưa bao giờ thấy cha mình phải thở dài nhiều như vậy. Có thể anh hơi hỗn nhưng sự thực là anh luôn thấy cha mình như một cỗ máy, chỉ biết công việc mà chưa bao giờ thấy mỏi mệt.
Từ khi anh có nhận thức thì cha đã luôn điềm tĩnh và lạnh lùng như thế. Anh chưa bao giờ thấy ông tức giận, buồn bã, căng thẳng thậm chí vui vẻ. Dường như khái niệm cảm xúc không có trong từ điển của Caine A'la Egenskaper.
Tuy nhiên, hôm nay, ông tỏ ra lo lắng cho Vệ Quốc Đoàn, lại còn có vẻ rất sầu não khi nhắc đến một thứ gì đó được gọi là "Thánh Tôn".
"Haha, vậy vị Thánh Tôn đó là ai? Trông cha có vẻ không hài lòng lắm nhỉ?"
Anh hỏi trong khi tiếp tục mổ xẻ hết cái thủ cấp của Lindworm và lấy thêm ra vài phần xác thịt khác đã được chia nhỏ. Cũng may là căn phòng này đủ lớn để cho anh thoả sức lấy ra bao nhiêu "nguyên liệu" cũng được.
Caine day day trán, ông mệt nhọc trả lời.
"Cô ta gọi là Thương Uyên Thánh Tôn. Không biết gọi vậy do cô ta thích biển hay ngụ ý là cô ta có nguồn sức mạnh bao la như biển cả nữa."
Nghe xong, Keith còn cười lớn hơn.
"Haha, đúng là Thánh Tôn có khác, con không ngạc nhiên lắm. Thật không biết vị Thánh Tôn mà chúng ta sẽ hợp tác tiếp theo có thú vị như vậy không nhỉ?"
Ánh mắt của Caine từ mệt mỏi buồn thẳm bỗng chốc sắc lạnh và trầm trọng hơn.
Keith tất nhiên nhận ra sắc thái của cha mình đã biến chuyển theo chiều hướng xấu hơn nhưng anh không quá bận tâm.
Bởi anh hiểu mà!
Cha anh là một Trưởng Tôn của gia tộc Egenskaper. Mà các đời Trưởng tộc đều di truyền ký ức của đời trước. Có lẽ là nhờ một loại Ma thuật khắc ghi ký ức vào linh hồn.
Vậy nên Caine hiện tại sở hữu cả thảy ký ức của cả bảy đời Trưởng Tôn trước đó của gia tộc Egenskaper.
Mà Egenskaper lại là cái gia đình đã có lịch sử 328 năm tồn tại. Thời gian tồn tại của họ nhiều hơn so với Landorr là bởi vì họ là những gì còn sót lại của Cố quốc Olivine đã thất thủ trước sự xâm lăng của Đế quốc vào hơn ba trăm năm trước.
Và trong những ký ức dày đặc tích góp suốt hơn ba trăm năm ấy, nỗi hận thù mất nước vẫn cứ bùng lên dữ dội. Cứ từ đời này sang đời khác, mối thù diệt quốc chưa bao giờ nguôi ngoai.
Ròng rã ba năm chiến đấu không một chút thoái chí, tuy nhiên đối phương là một Đế cấp Đấu Đế, bên dưới hắn còn có vô số cường giả cùng Ma Thú uy mãnh. Đối đầu với một đội quân không có gì ngoài vũ lực thuần túy là vô cùng khó khăn.
Vương quốc Olivine đã tiêu tốn không biết bao nhiêu tiền của vào đủ loại vũ khí tân tiến cũng không thể gây ra nhiều thiệt hại cho Đế quốc.
Chính vì vậy, vào một ngày trong xanh tuyệt đẹp, Cố quốc Olivine từ quan quân cho đến dân thường, hoàng tộc hay những tên vô gia cư đều trở thành những câu từ dệt nên trang sử vẻ vang của Đế quốc Landorr hùng mạnh.
Tất cả con người mang quốc tịch Olivine, bất kể họ ở đâu vào thời điểm Trung cấp Ma Pháp [Cambiar Vidas] được kích hoạt, sự tồn tại của họ bị xoá sổ và biến thành các con chữ tạo nên những trang sách kể về thành công vĩ đại của Đế quốc.
Chỉ trừ gia tộc Egenskaper là không bị ảnh hưởng. Bởi họ có sự phù hộ của Eguzkia - Bạch Cảnh Thánh Tôn, vị Thánh Tôn lâu đời thứ hai trong những câu truyện về Thập Lục Thánh Tôn.
Phải chứng kiến đồng bào của mình tan biến như vậy, toàn bộ tộc nhân Egenskaper nguyện thề sẽ trả thù và lật đổ cái Đế chế man rợ thần thánh này.
Nhưng họ lại không thể ngờ rằng, kẻ đứng đầu của cái thế lực điên cuồng ấy lại nhanh chóng nhận được danh hiệu [Thánh Tôn] dù hắn còn chưa đột phá cảnh giới Đấu Đế. Đây là chuyện không bao giờ có thể xảy ra.
Ngươi chỉ có thể lấy được danh hiệu [Thánh Tôn] khi đã ở đỉnh cao của một trong bốn chức nghiệp chính. Nhưng khi đó, Aiden Berenices chỉ mới là Thánh cấp Đấu Đế, Đế cấp Thuật Sĩ, Thánh cấp Võ Đế và Thượng cấp Kiếm Vương.
Chưa một chức nghiệp nào đạt đến đỉnh phong cả...Vậy thì...vậy thì tại sao tên nhãi chỉ mới 23 tuổi đó lại có được cái danh xưng của một tồn tại nằm ngoài luân lý?
Ngày ấy, Trưởng Tôn của nhà Egenskaper là Frederick A'la Egenskaper phải tập trung nghiên cứu một loại Ma thuật thần kỳ có thể lưu trữ và chuyển giao ký ức từ người này sang người khác, khắc sâu những trải nghiệm, cảm xúc và suy tư của người kia đến linh hồn người đó.
Cuối cùng Hạ cấp Ma Pháp [Herdar a Alma] ra đời. Một thứ Ma Pháp không chỉ lưu truyền ký ức mà dường như là mô phỏng lại Hệ thống Luân Hồi.
Caine vẫn trầm ngâm tĩnh lặng, ông khẳng định bản thân mình chính là Caine A'la Egenskaper, hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì từ các vị Trưởng Tôn trước đó, ông có suy nghĩ và mục tiêu của riêng mình. Ông chắc chắn sẽ không thất bại.
Keith thì bình thản đến lạ, anh lấy các dụng cụ nấu nướng ra và bắt đầu chế biến những miếng thịt tươi từ con Lindworm.
Anh nhận thấy thịt con Lindworm này không khác lắm so với thịt heo. Vậy thì anh sẽ thử làm Lindorm xào chua ngọt xem sao.
Ở đây có tổng cộng 30kg thịt dùng được. Nghĩ tới đây anh lại thấy có chút tiếc nuối, cả một con Lindworm dài 36m đen trùi trũi, nặng hơn 7 tấn lại chỉ có thể lấy được có 30 cân thịt ăn được.
Thở dài ngao ngán nhìn những phần có quá nhiều độc của con quái thú. Thôi thì không ăn được nhưng dùng vào việc khác cũng được. Nghĩ thế anh lấy lại sự hào hứng, tiếp tục chế biến 30kg thịt tươi kia.
Keith lần lượt lấy ra từ không gian nào là gừng, trứng gà, ớt chuông, dứa, cà rốt và hành tây. Tiếp đến, anh đi ra sau một góc tủ sách, lần mò một hồi thì lấy thêm được sốt cà chua, bột mì, bột nở, giấm gạo.
Xong xuôi, lại vẫn thấy chưa đủ, Keith bước đến bên cửa sổ. Rõ ràng là căn phòng chìm ngập trong lòng hồ, bên ngoài cửa sổ chính là tường nước chậm rãi dao động sóng sánh. Vậy mà khi Keith mở cửa sổ, tuyệt nhiên không có một giọt nước nào tràn vào bên trong.
Anh thò tay vào làn nước xanh óng ánh, những rong rêu trong nước nhanh chóng quấn lấy cánh tay mảnh khảnh mà rắn chắc của anh. Chúng mang đến cho anh những thứ mà anh cần, dầu hào, bột khoai tây, dầu ăn, nước tương, đường và muối.
Sau khi đã thu thập đủ nguyên liệu cùng gia vị, anh bắt tay vào làm món ăn đêm khuya.
Thịt Lindworm đã được rửa sạch và cắt thành những miếng nhỏ rồi anh ướp chúng với 10 muỗng nước tương (loại to), 10 muỗng dầu hào (size XL Max), 8 muỗng nước gừng khoảng 30 phút.
Tất nhiên là không chờ những nửa tiếng đồng hồ làm gì cả. Anh sử dụng Thượng cấp Ma thuật là đã có thể skip qua một khoảng thời gian rồi.
Tiếp đến là nước sốt chua ngọt, gồm 10 chén nước, 5 chén giấm gạo, 9 muỗng đường, 10 muỗng bột khoai tây, 4 muỗng muối. Anh cũng chẳng cần phải đứng đợi để nấu chúng, chỉ việc đổ nguyên liệu vào với định lượng vừa phải là đã có ngay kết quả. Nấu ăn chưa bao giờ lại nhàn hạ như vậy.
Tiếp theo, anh trộn bột mì và bột khoai tây theo tỉ lệ 2:1 cùng ba muỗng bột nở, cho thêm nước vào đánh đều tay cho thành hơi lỏng. Đập trứng ra tô đánh tan lòng đỏ rồi đổ chung vào hỗn hợp bột đánh đều một lần nữa, nếu bị đặc thì cứ cho thêm nước vào để lỏng ra.
Đun nóng với lửa vừa lượng dầu ngập đáy chảo, thịt Lindworm nhúng qua bột và dầu ăn rồi cho vào chảo chiên vàng hai mặt rồi vớt ra. Sau thịt thì chiên ớt chuông, hành tây, dứa, cà rốt đã cắt nhỏ và đảo cho chín tới là vớt ra.
Cuối cùng anh cho cả thịt và rau củ đã chiên vào chung với nước sốt, nấu nhỏ lửa cho tới khi thịt và rau đều ngấm sốt thì tắt bếp, dọn ra dĩa.
Với 30 cân thịt, anh có thể làm ra 30 đĩa thịt Lindworm xào chua ngọt và mỗi đĩa lại có đường kính là 30cm.
Nhìn những dãy bàn ăn cứ lần lượt xuất hiện trong phòng làm việc của mình. Caine chỉ biết tĩnh tâm mà thầm nhủ, "Đó là trưởng nam của mình, không được đánh nó!"
Cái thằng con trời đánh này lại dám ngang nhiên biến phòng riêng của ông thành nơi để đám nhóc Vệ Quốc Đoàn tới đánh chén. Thôi thì coi như là thưởng cho chúng sau một ngày vất vả vậy.