Chương 10: Ván Cược
Cô giật nảy mình khi nhìn thấy anh đang nằm trên ghế và cầm chai rượu tu vào miệng. Anh thấy cô trở về lao đến ép cô vào tường và nói:
- " Vậy mà thật sự coi mình là nữ chủ nhân của căn nhà này rồi mà tùy ý sắp xếp sao. "
- " Anh... bị sao vậy? Tôi.."
Chưa kịp nói hết câu, anh đã hôn cô mạnh bạo rồi bế cô lên giường. Anh trói chặt tay cô vào đầu giường rồi ép cô thực hiện nghĩa vụ của người vợ. Trong lúc đó anh không ngừng kêu tên Tô Mộc Khả. Cô giãy dụa, khóc lóc phản kháng nhưng vô dụng chỉ đành mặc kệ anh ta.
Sáng hôm sau khi mở mắt dậy, tay cô vẫn bị trói bằng thắt lưng, toàn thân đau nhức, mắt cô bị bịt kín bằng cà vạt. Cô cố gắng giãy dụa rồi tự tháo tay ra khỏi giường. Cô mở bịt mắt, bước xuống giường và đứng không vững cố gắng mang người đi vào nhà vệ sinh.
Một lúc sau anh tỉnh dậy và đi xuống nhà. Cô đang ăn sáng thì thấy anh:
- " Anh xuống ăn sáng này "
Anh bước vào bàn ăn, ngồi xuống và ăn những món ăn cô nấu. Vừa ăn, anh vừa nói:
- " Tối nay có buổi vũ hội, cô đi cùng tôi tham dự. 6 giờ rưỡi tối nay tôi đợi cô ở cổng. Tý sẽ có người đến chuẩn bị cho cô. "
Nói rồi anh rời đi ngay. Cô gật gù định nhúp thêm miếng thức ăn nữa thì phát hiên đồ ăn đã bị anh ăn sạch bong. Cô phì cười tự nhủ:
- " Hôm nào tôi cũng làm đồ ăn cho anh, đừng vứt đi nữa đấy "
Cô dọn dẹp rồi lại tiếp tục làm việc để chuẩn bị cho show thời trang của Mạc Cửu Nguyệt. Cô làm đến trưa thì đứng dậy đi làm đồ ăn cho anh và nhờ trợ lý Ngô đưa đến công ty. Cô vẫn nhớ và vẫn hiểu lời anh nói hôm qua. Cô và anh chẳng là gì ngoài một tờ giấy kết hôn.
Đến buổi chiều, đúng là có vài nhân viên trang điểm chuyên nghiệp đi tới phòng cô và kéo cô ra phòng khách. Người uốn tóc, người trang điểm, người làm móng, người chọn đồ. Tất cả đều xoay cô như chong chóng đến khi có được một "Sản phẩm" vừa ý. Cô soi mình trong gương. Cô thật sự chưa bao giờ mặc những món đồ cầu kỳ như thế này cả. Cô cũng chẳng còn nhận ra người trong gương là ai nữa. Ngay lúc đó, trợ lý Ngô vào nhà mời cô ra xe. Cô vẫn ngoan ngoãn tiến vào rồi đi cùng anh tới Vũ hội. Tất cả đám phóng viên nhìn thấy cô và anh xuống xe đều chĩa camera vào cô. Đương nhiên là vì chẳng mấy khi anh đưa cô đi tham gia sự kiện. Nếu mà nói thì đây chính là lần đầu tiên và còn có thể là lần duy nhất nữa.
Cô khoác tay anh cùng bước trên thảm đỏ. Vào tới hội trường thì ngay lập tức bị vây quanh bởi những công ty khác trên Mạt Thành. Mọi người đều đi tới lần lượt kính rượu rồi khen cô lấy lệ:
" Cố phu nhân thật đẹp. "," Cố phu nhân thật may mắn khi lấy được người như Cố tổng "," Cố phu nhân nhìn cô rất dịu dàng và thần thái ",... v.v
Đột nhiên bụng cô kêu khẽ: " Ục.. ục.." Anh ta nhìn xuống và bảo:
- " Cô có thể đi ăn, đây không phải nhân vật quan trọng chúng ta cần gặp mặt. "
Cô gật đầu rồi ra chỗ có đồ ăn mà nhấm nháp để qnh ở đó bàn việc với họ. Cô vừa ăn vừa nghĩ thầm: *Đi tiệc như vậy phải giữ thể diện cho anh ấy, khôbg được nhai miếng to không được ăn quá nhiều, không được ăn quá nhanh*. Có vẻ như để chuẩn bị cho bữa tiệc này cô đã lên mạng tìm kiếm tất cả mọi thứ. Đột nhiên Trịnh Thiển Đằng bước tới và nói:
- " Lại gặp cô rồi "
- " Là anh à. " - Cô Ngạc nhiên quay đầu
Cậu mỉm cười nói:
- " Đúng là tôi, từ hôm đó đến giờ chưa thấy cô liên lạc. Tiện đây chúng ta trao đổi đi... " Chưa nói dứt câu, Cố Trạch Vũ đi tới và kéo cô đi
Cô lại vẫy tay và nói:
- " Xin lỗi, lại có việc bận rồi "
Cậu phì cười: *Con người cô bận rộn thật*
Cố Trạch Vũ kéo cô vào trong một phòng chơi bida. Bên trong có một người đang ông cùng nhiều người phụ nữ ăn mặc hở hang. Anh nói:
- " Triệu tổng vẫn vậy, gu của ngài vẫn không tồi "
- " Cố tổng quá khen, tôi đã xem qua dự án ngài đề nghị. Muốn tôi đồng ý cũng rất đơn giản "
- " Triệu tổng cứ nói "
- " Chơi một ván bida với tôi "
- " Cung kính không bằng tuân mệnh. "
Nói rồi hai người lấy ra gậy bida. Một ván, hai ván, anh đều là người thắng cuộc khiến ông ta tức giận và tà mị nói:
- " Cố tổng chơi như vậy thật không vui chút nào. Hay chúng ta đổi luật chơi. Nên cược gù đó cho thêm phần kích thích chứ? "
- " Vậy cho hỏi, chủ tịch Triệu muốn cược gì đây? "
- " Cậu thật hiểu ý tôi, nếu tôi nói là một đêm cùng Cố phu nhân thì sao?"
Cô bất ngờ kéo lấy phần vest anh. Anh gạt tay cô ra và nói:
- " Vậy tôi sẽ được gì. Hợp đồng cũng đã ổn thỏa rồi. "
Ông ta vẫy tay như gọi cún. Một người phụ nữ bị trói tay sau lưng bước vào. Trùng hợp thật, đó lại là Tô Mộc Khả. Ông ta nói thêm:
- " Nếu cậu thua, Cố phu nhân đêm nay sẽ là của tôi và đền bù cho cậu là cô gái có ý định đột nhập vào đây và vừa bị bắt được. Còn nếu cậu thắng cậu sẽ có 8% Cổ phần công ty tôi và trở thành cổ đông lớn thứ 3. Không biết Cố tổng sẽ lựa chọn thế nào đây? "
Anh nhìn vào ánh mắt cầu xin của Tô Mộc Khả và hình như đã có quyết định dành cho mình mà chẳng để ý cô ở đằng sau như thế nào. Anh cầm gậy lêb và nói:
- " Chơi thôi! "
...☆~= Hết Chap 10 =~☆...
- " Vậy mà thật sự coi mình là nữ chủ nhân của căn nhà này rồi mà tùy ý sắp xếp sao. "
- " Anh... bị sao vậy? Tôi.."
Chưa kịp nói hết câu, anh đã hôn cô mạnh bạo rồi bế cô lên giường. Anh trói chặt tay cô vào đầu giường rồi ép cô thực hiện nghĩa vụ của người vợ. Trong lúc đó anh không ngừng kêu tên Tô Mộc Khả. Cô giãy dụa, khóc lóc phản kháng nhưng vô dụng chỉ đành mặc kệ anh ta.
Sáng hôm sau khi mở mắt dậy, tay cô vẫn bị trói bằng thắt lưng, toàn thân đau nhức, mắt cô bị bịt kín bằng cà vạt. Cô cố gắng giãy dụa rồi tự tháo tay ra khỏi giường. Cô mở bịt mắt, bước xuống giường và đứng không vững cố gắng mang người đi vào nhà vệ sinh.
Một lúc sau anh tỉnh dậy và đi xuống nhà. Cô đang ăn sáng thì thấy anh:
- " Anh xuống ăn sáng này "
Anh bước vào bàn ăn, ngồi xuống và ăn những món ăn cô nấu. Vừa ăn, anh vừa nói:
- " Tối nay có buổi vũ hội, cô đi cùng tôi tham dự. 6 giờ rưỡi tối nay tôi đợi cô ở cổng. Tý sẽ có người đến chuẩn bị cho cô. "
Nói rồi anh rời đi ngay. Cô gật gù định nhúp thêm miếng thức ăn nữa thì phát hiên đồ ăn đã bị anh ăn sạch bong. Cô phì cười tự nhủ:
- " Hôm nào tôi cũng làm đồ ăn cho anh, đừng vứt đi nữa đấy "
Cô dọn dẹp rồi lại tiếp tục làm việc để chuẩn bị cho show thời trang của Mạc Cửu Nguyệt. Cô làm đến trưa thì đứng dậy đi làm đồ ăn cho anh và nhờ trợ lý Ngô đưa đến công ty. Cô vẫn nhớ và vẫn hiểu lời anh nói hôm qua. Cô và anh chẳng là gì ngoài một tờ giấy kết hôn.
Đến buổi chiều, đúng là có vài nhân viên trang điểm chuyên nghiệp đi tới phòng cô và kéo cô ra phòng khách. Người uốn tóc, người trang điểm, người làm móng, người chọn đồ. Tất cả đều xoay cô như chong chóng đến khi có được một "Sản phẩm" vừa ý. Cô soi mình trong gương. Cô thật sự chưa bao giờ mặc những món đồ cầu kỳ như thế này cả. Cô cũng chẳng còn nhận ra người trong gương là ai nữa. Ngay lúc đó, trợ lý Ngô vào nhà mời cô ra xe. Cô vẫn ngoan ngoãn tiến vào rồi đi cùng anh tới Vũ hội. Tất cả đám phóng viên nhìn thấy cô và anh xuống xe đều chĩa camera vào cô. Đương nhiên là vì chẳng mấy khi anh đưa cô đi tham gia sự kiện. Nếu mà nói thì đây chính là lần đầu tiên và còn có thể là lần duy nhất nữa.
Cô khoác tay anh cùng bước trên thảm đỏ. Vào tới hội trường thì ngay lập tức bị vây quanh bởi những công ty khác trên Mạt Thành. Mọi người đều đi tới lần lượt kính rượu rồi khen cô lấy lệ:
" Cố phu nhân thật đẹp. "," Cố phu nhân thật may mắn khi lấy được người như Cố tổng "," Cố phu nhân nhìn cô rất dịu dàng và thần thái ",... v.v
Đột nhiên bụng cô kêu khẽ: " Ục.. ục.." Anh ta nhìn xuống và bảo:
- " Cô có thể đi ăn, đây không phải nhân vật quan trọng chúng ta cần gặp mặt. "
Cô gật đầu rồi ra chỗ có đồ ăn mà nhấm nháp để qnh ở đó bàn việc với họ. Cô vừa ăn vừa nghĩ thầm: *Đi tiệc như vậy phải giữ thể diện cho anh ấy, khôbg được nhai miếng to không được ăn quá nhiều, không được ăn quá nhanh*. Có vẻ như để chuẩn bị cho bữa tiệc này cô đã lên mạng tìm kiếm tất cả mọi thứ. Đột nhiên Trịnh Thiển Đằng bước tới và nói:
- " Lại gặp cô rồi "
- " Là anh à. " - Cô Ngạc nhiên quay đầu
Cậu mỉm cười nói:
- " Đúng là tôi, từ hôm đó đến giờ chưa thấy cô liên lạc. Tiện đây chúng ta trao đổi đi... " Chưa nói dứt câu, Cố Trạch Vũ đi tới và kéo cô đi
Cô lại vẫy tay và nói:
- " Xin lỗi, lại có việc bận rồi "
Cậu phì cười: *Con người cô bận rộn thật*
Cố Trạch Vũ kéo cô vào trong một phòng chơi bida. Bên trong có một người đang ông cùng nhiều người phụ nữ ăn mặc hở hang. Anh nói:
- " Triệu tổng vẫn vậy, gu của ngài vẫn không tồi "
- " Cố tổng quá khen, tôi đã xem qua dự án ngài đề nghị. Muốn tôi đồng ý cũng rất đơn giản "
- " Triệu tổng cứ nói "
- " Chơi một ván bida với tôi "
- " Cung kính không bằng tuân mệnh. "
Nói rồi hai người lấy ra gậy bida. Một ván, hai ván, anh đều là người thắng cuộc khiến ông ta tức giận và tà mị nói:
- " Cố tổng chơi như vậy thật không vui chút nào. Hay chúng ta đổi luật chơi. Nên cược gù đó cho thêm phần kích thích chứ? "
- " Vậy cho hỏi, chủ tịch Triệu muốn cược gì đây? "
- " Cậu thật hiểu ý tôi, nếu tôi nói là một đêm cùng Cố phu nhân thì sao?"
Cô bất ngờ kéo lấy phần vest anh. Anh gạt tay cô ra và nói:
- " Vậy tôi sẽ được gì. Hợp đồng cũng đã ổn thỏa rồi. "
Ông ta vẫy tay như gọi cún. Một người phụ nữ bị trói tay sau lưng bước vào. Trùng hợp thật, đó lại là Tô Mộc Khả. Ông ta nói thêm:
- " Nếu cậu thua, Cố phu nhân đêm nay sẽ là của tôi và đền bù cho cậu là cô gái có ý định đột nhập vào đây và vừa bị bắt được. Còn nếu cậu thắng cậu sẽ có 8% Cổ phần công ty tôi và trở thành cổ đông lớn thứ 3. Không biết Cố tổng sẽ lựa chọn thế nào đây? "
Anh nhìn vào ánh mắt cầu xin của Tô Mộc Khả và hình như đã có quyết định dành cho mình mà chẳng để ý cô ở đằng sau như thế nào. Anh cầm gậy lêb và nói:
- " Chơi thôi! "
...☆~= Hết Chap 10 =~☆...