Chương 55: Sự Thật
Kể từ ngày hôm đó Hy Nguyệt trở thành một trong những cổ đông của Diệp thị. Vì cuộc họp lần trước là nội bộ của công ty nên tin tức cô trở về trừ Diệp thị ra cũng chẳng người nào biết
Mấy hôm nay, Hy Nguyệt đang chuẩn bị một màn kịch vô cùng đặc sắc dành tặng riêng cho Diệp lão gia vào lần họp cổ đông sắp tới đây
...
- Nếu không có gì thì buổi họp kết thúc
Buổi họp cổ đông kết thúc đồng nghĩa với việc kịch hay đã chính thức bắt đầu
Màn hình LED hiện một lên tờ di chúc, bên dưới cùng còn có chữ kí của mẹ cô, Tô Nhược Vân. Trên tờ di chúc nêu rất rõ ràng, tất cả tài sản của bà ấy đều sẽ do Hy Nguyệt đứng tên khi cô tròn hai mươi tuổi, tài sản ấy bao gồm công ty, nhà...
- Cái gì vậy?
- Chuyện này là sao?
- Tờ di chúc ấy là sao
...
Mọi người há hốc mồm kinh ngạc, không ngừng to nhỏ bàn tán. Riêng Diệp Hoàng, ông ta mắt nhìn về màn hình đứng chết trân
Một vị cổ đông đứng tuổi nhìn về phía Hy Nguyệt hỏi
- Chuyện này là như thế nào vậy cô Diệp?
Sở dĩ mọi người trong phòng họp đều không biết bởi năm xưa sau khi mẹ cô mất, ông ta đã làm giả giấy tờ ủy quyền để thuận lợi ngồi vào vị trí chủ tịch của công ty rồi sau đó lại đuổi những người dưới trướng của Tô Nhược Vân trước đây
- Như các vị đã thấy, đây là bản di chúc của mẹ tôi
Hy Nguyệt cười nhìn với các vị cổ đông sau đó quay sang dùng ánh mắt sát khí nhìn Diệp Hoàng
- Công ty này thuộc về Diệp Hy Nguyệt tôi và cũng đồng nghĩa với việc...lão gia đây âm mưu chiếm đoạt tài sản suốt hơn mười năm
Dứt lời, cô đứng lên khỏi chiếc ghế quỳ thường thấy ở các phòng hợp sau đó bước đến bên chiếc ghế chủ tịch
- Cho dù ủy quyền quản lí công ty nhưng nít ranh mù mờ về kinh doanh như cô thì làm được gì?
Các cổ đông lần lượt lên tiếng nhưng họ đều có chung suy nghĩ là Hy Nguyệt sẽ không làm nên trò trống gì cả
Cô cười nhẹ, chống hai tay xuống chiếc bàn chữ nhật lớn
- Tôi biết các vị không tin tưởng về tôi
Đợi tầm vài giây Hy Nguyệt tiếp lời
- Diệp Hy Nguyệt tôi xin hứa hai mươi ngày tới chính là thời kỳ huy hoàng nhất của Diệp thị. Sau hai mươi ngày,tôi sẽ để mọi người quyết định về năng lực của tôi có đủ ngồi vào chiếc ghế chủ tịch này hay không. Được chứ?
Vẻ mặt nghiêm túc của Hy Nguyệt khiến các cổ đông hơi chần chừ. Nếu cô đã quả quyết như vậy chi bằng thử xem sao?
Sau những cái gật đầu của cổ đông, cô đã thuận lợi lấy lại vị trí vốn thuộc về mình. Giờ đây, việc trước mắt của Hy Nguyệt chính là phải nổ lực để bọn họ thấy năng lực của cô
Ba năm ở Anh chính là để chuẩn bị cho những việc này. Thời gian còn dài mà, những kẻ máu lạnh, vô tình của Diệp gia cứ từ từ chờ đợi. Kịch hay Hy Nguyệt dày công sắp đặt còn rất nhiều từ từ mà thưởng thức
- Tôi mong những việc ngày hôm nay sẽ không tiết lộ ra ngoài. Còn bây giờ thì tan họp được rồi
Đợi khi mọi người rời khỏi phòng, cô từ từ quay sang nhìn Diệp Hoàng, ông ta nắm chặt tay tức giận đến nghiến răng. Nhìn vẻ mặt của ông ta, Hy Nguyệt càng hả hê nhưng mà nó đã là gì so với trước đây ông đối xử với mẹ và cô
- Sao nào? hôm nay đáng nhớ lắm phải không? Ba của con!
- M-mày...mày..
- Nhờ ba quay về thông báo với trên dưới Diệp gia về sự việc ngày hôm nay, bảo họ nhớ cho kĩ vào
Cô cong môi sau đó cầm lấy túi xách từ từ bước ra khỏi phòng họp
Mấy hôm nay, Hy Nguyệt đang chuẩn bị một màn kịch vô cùng đặc sắc dành tặng riêng cho Diệp lão gia vào lần họp cổ đông sắp tới đây
...
- Nếu không có gì thì buổi họp kết thúc
Buổi họp cổ đông kết thúc đồng nghĩa với việc kịch hay đã chính thức bắt đầu
Màn hình LED hiện một lên tờ di chúc, bên dưới cùng còn có chữ kí của mẹ cô, Tô Nhược Vân. Trên tờ di chúc nêu rất rõ ràng, tất cả tài sản của bà ấy đều sẽ do Hy Nguyệt đứng tên khi cô tròn hai mươi tuổi, tài sản ấy bao gồm công ty, nhà...
- Cái gì vậy?
- Chuyện này là sao?
- Tờ di chúc ấy là sao
...
Mọi người há hốc mồm kinh ngạc, không ngừng to nhỏ bàn tán. Riêng Diệp Hoàng, ông ta mắt nhìn về màn hình đứng chết trân
Một vị cổ đông đứng tuổi nhìn về phía Hy Nguyệt hỏi
- Chuyện này là như thế nào vậy cô Diệp?
Sở dĩ mọi người trong phòng họp đều không biết bởi năm xưa sau khi mẹ cô mất, ông ta đã làm giả giấy tờ ủy quyền để thuận lợi ngồi vào vị trí chủ tịch của công ty rồi sau đó lại đuổi những người dưới trướng của Tô Nhược Vân trước đây
- Như các vị đã thấy, đây là bản di chúc của mẹ tôi
Hy Nguyệt cười nhìn với các vị cổ đông sau đó quay sang dùng ánh mắt sát khí nhìn Diệp Hoàng
- Công ty này thuộc về Diệp Hy Nguyệt tôi và cũng đồng nghĩa với việc...lão gia đây âm mưu chiếm đoạt tài sản suốt hơn mười năm
Dứt lời, cô đứng lên khỏi chiếc ghế quỳ thường thấy ở các phòng hợp sau đó bước đến bên chiếc ghế chủ tịch
- Cho dù ủy quyền quản lí công ty nhưng nít ranh mù mờ về kinh doanh như cô thì làm được gì?
Các cổ đông lần lượt lên tiếng nhưng họ đều có chung suy nghĩ là Hy Nguyệt sẽ không làm nên trò trống gì cả
Cô cười nhẹ, chống hai tay xuống chiếc bàn chữ nhật lớn
- Tôi biết các vị không tin tưởng về tôi
Đợi tầm vài giây Hy Nguyệt tiếp lời
- Diệp Hy Nguyệt tôi xin hứa hai mươi ngày tới chính là thời kỳ huy hoàng nhất của Diệp thị. Sau hai mươi ngày,tôi sẽ để mọi người quyết định về năng lực của tôi có đủ ngồi vào chiếc ghế chủ tịch này hay không. Được chứ?
Vẻ mặt nghiêm túc của Hy Nguyệt khiến các cổ đông hơi chần chừ. Nếu cô đã quả quyết như vậy chi bằng thử xem sao?
Sau những cái gật đầu của cổ đông, cô đã thuận lợi lấy lại vị trí vốn thuộc về mình. Giờ đây, việc trước mắt của Hy Nguyệt chính là phải nổ lực để bọn họ thấy năng lực của cô
Ba năm ở Anh chính là để chuẩn bị cho những việc này. Thời gian còn dài mà, những kẻ máu lạnh, vô tình của Diệp gia cứ từ từ chờ đợi. Kịch hay Hy Nguyệt dày công sắp đặt còn rất nhiều từ từ mà thưởng thức
- Tôi mong những việc ngày hôm nay sẽ không tiết lộ ra ngoài. Còn bây giờ thì tan họp được rồi
Đợi khi mọi người rời khỏi phòng, cô từ từ quay sang nhìn Diệp Hoàng, ông ta nắm chặt tay tức giận đến nghiến răng. Nhìn vẻ mặt của ông ta, Hy Nguyệt càng hả hê nhưng mà nó đã là gì so với trước đây ông đối xử với mẹ và cô
- Sao nào? hôm nay đáng nhớ lắm phải không? Ba của con!
- M-mày...mày..
- Nhờ ba quay về thông báo với trên dưới Diệp gia về sự việc ngày hôm nay, bảo họ nhớ cho kĩ vào
Cô cong môi sau đó cầm lấy túi xách từ từ bước ra khỏi phòng họp