Chương 70: Có thể Tu Luyện?
Vân Yên từ xa chạy như bay lại gần hai người Dương Trường Miên đang thì thầm to nhỏ, hào hứng: “Dương huynh, chúng ta giết được nó rồi! Huynh cũng có đóng góp nên chúng ta chia huynh một ít thịt yêu thú, được không?”
Dương Trường Miên gật đầu, Hàn Ngọc Nhiễm cũng không phản đối, cậu nhìn mọi người đang thu dọn chiến trường: “Có thương vong không?”
Vân Yên tức khắc héo một chút: “Có là có, giáp huyền cấp cũng không ngăn được nó hút máu. Đã tử trận rất nhiều người, chúng ta đang tiến hành di dời.”
Dương Trường Miên sợ sau này sẽ xuất hiện con Mạc Đại Tượng thứ hai nên thuật lại lời hệ thống cho Vân Yên nghe: “Con này mới là trẻ con thôi, nếu để nó thành niên sẽ còn khủng khiếp hơn nữa. Cô mau thông báo thành chủ lên núi điều tra xem.” Một con thôi đã đủ khó xơi, một đàn thì không biết kinh tủng tới cỡ nào.
Vân Yên cũng nghĩ tới cảnh đó: “Chắc chắn rồi.”
666: [Mạc Đại Tượng bá vậy thôi chứ khả năng sinh sản của con cái không tốt lắm. Chúng nó mấy trăm năm mới có một mụn con.]
Nó mà sinh đẻ như heo nái ở chỗ cậu, tu sĩ và yêu thú khác chắc bị làm thịt hết rồi.
Vân Yên mời: “Có muốn vào Vân thành nghỉ ngơi một đêm không? Nhà ta luôn đón chào nhị vị.”
Dương Trường Miên liếc qua nhìn Hàn Ngọc Nhiễm hỏi ý kiến, hắn không nói gì mà nhìn cậu. Cậu liền làm quyết định: “Được vậy thì tốt quá, làm phiền cô.”
Vân Yên vẫy tay: “Phiền phức gì đâu, hai người đã cứu ta, ta nên làm vậy.”
Đúng là thành chủ tương lai có khác, cô nàng này trọng tình trọng nghĩa hơn cậu nghĩ. Lúc đầu tưởng là tiểu thư đanh đá cơ.
_____
Vân Thành.
Dương Trường Miên và Hàn Ngọc Nhiễm được thu xếp cho hai căn phòng rộng rãi.
Lâu rồi hắn cũng chưa được nằm ngủ trên giường cộng thêm hôm nay sử dụng nhiều linh lực quá nên kiệt sức, ngã đầu liền nằm ngủ.
Cậu cũng về phòng riêng cho mình nghỉ ngơi, hơn một tuần mành trời chiếu đất, chưa được tắm rửa, người ngợm như có rệp làm cậu khó mà ngủ được, phải tắm cái đã.
Ngâm mình trong thùng nước ấm, Dương Trường Miên nhẹ nhàng thở ra: “Mệt chết tao.”
666 khinh bỉ: [Có làm gì đâu mà mệt? Nam chính và nhân vật quần chúng làm hết."
“…” Tao mệt về tinh thần, mệt linh thạch!
Nam chính không phải vạn năng hay robot, hắn cũng sẽ bị thương, sẽ đau. Sóng vai mà đứng cùng xông pha chứ không phải là nấp sau cánh chim của hắn mà không làm gì, là đàn ông ai mà chịu được? Cường cường liên hợp mới là chân ái!
Cậu cũng muốn chinh phục thế giới, tiêu diệt kẻ thù!
666: [Thôi đi, một tí sức mạnh cũng không có mà bày đặt cùng xông pha. Thà cậu ráng làm thêm mấy nhiệm vụ nữa.]
Dương Trường Miên nhìn tiến độ, còn 14 nhiệm vụ nữa là tròn 100. Vậy cậu phải hoàn thành xong 14 cái nữa? Chỉ có thể tới Băng Châu làm.
0405 nhỏ yếu nói: [Nếu là Linh Đan Nguyên thì, nó nằm trong hòm thư của cậu á, cậu đã quay trúng rồi.]
Linh Đan Nguyên? Trúng rồi? Cậu có thể tu luyện?
Cậu bật dậy: “Gì? Trúng hồi nào?”
0405: [Lượt quay lẻ, lúc đó hình như cậu không để ý.] Đang nấu cơm tự dưng bị cắt ngang, đừng nói kí chỉ quên, nó cũng quên mất.
Dương Trường Miên tắm cũng bỏ, lật đật mặc quần áo vào, khép lại cửa sổ, nhìn ngang ngó dọc, chui lên giường trùm chăn: “Mau mau, triệu hồi ngọc Rồng!”
[…] Sung quá hóa khùng rồi à?
0405 chịu thương chịu khó nhận hàng ship ngay cho kí chủ nhà mình: [Có liền.]
Dương Trường Miên làm phế vật lâu lắm, chưa biết mùi có thể bay trên trời chui xuống lòng đất là như thế nào, cậu đặt tất cả hi vọng vào viên Linh Đan Nguyên trong tay.
Viên ngọc như viên bi, khá mềm, còn có vị bạc hà, theo hướng dẫn sử dụng thì chỉ cần nuốt xuống bụng, đợi 5 phút là có kết quả.
Dương Trường Miên hưng phấn quá độ muốn nhảy xuống giường chạy hai vòng quanh sân, còn muốn chạy qua phòng chọc nam chính nữa. Kể từ hôm nay, cậu sẽ là con người mới!
Dương Trường Miên cười không khép được mồm: “Cạc cạc cạc cạc.” Vinh hoa phú quý, tiền tiêu không hết, một tương lai tươi sáng đang chờ đợi.
[…] Ghê quá.
5 phút sau.
Dương Trường Miên: “…”
Bởi mới nói, không có tuyệt vọng nhất, chỉ có tuyệt vọng hơn.