Chương 2:
Lên đến Hà Nội, tôi bắt xe ngay đến công ty.Sơ qua về công ty của chú mình. 1 công ty xây dựng có tiếng ở Hà Nội, cũng có 4, 5 chi nhánh trải đều toàn miền bắc. Chủ yếu là thiết kế, tư vấn, đầu tư xây dựng các công trình giao thông, cơ sở hạ tầng, cả kiến trúc nữa. Mình thì đảm nhận mảng kiến trúc. Công việc hằng ngày là ngồi máy và thiết kế. Một công việc khô khan với nhiều người, nhưng với tôi nó là cả 1 niềm đam mê.Khi tinh thần thoải mái cộng với đam mê, bạn có thể ngồi cả đêm để làm việc. Tôi cũng vậy, công việc của tôi luôn bắt mình phải đổi mới, phải nảy ra những ý tưởng độc đáo. Tôi yêu công việc đang làm. Thứ nhất nó làm tôi không phải bận tâm đến chuyện mà bố mẹ tôi giục lúc nãy, thứ 2 nó cũng tạo cho tôi 1 khoản kha khá. Tôi đang rất hài lòng về cuộc sống hiện tại trừ việc đôi khi phải bận tâm đến cái khoản bạn gái, người yêu, vợ con rắc rối kia.…Bước vào phòng giám đốc.– Cháu chào chú ạ.– Ừ, ngồi đi.– Bên sở công thương họ gây khó dễ gì ạ.– Ừ, sáng nay họ trả lại hồ sơ, bảo phải sửa lại, mà không biết sao đợt này họ soi kĩ thế.– Thế ” bôi trơn” đầy đủ rồi chứ ạ.– Tất nhiên rồi, chú nghe nói bọn Lade đợt này muốn nhảy vào, mình đang chiếm thị trường, chắc có khó dễ rồi. Mà thôi cháu xem lại hồ sơ, bản vẽ đi, rồi đưa lại bên kết cấu họ xem. Làm nhanh nhé, còn chuyện kia để chú lo. Mà về nhà bố mẹ nói gì không?– Mệt lắm chú ạ, nhưng mà buồn cười. Cháu còn ngời ngời thế này, lo gì ế vợ chú nhỉ?– Cứ liệu đi là vừa, chú thấy cái Trang cũng thích cháu đấy chứ. Cháu tôi đẹp trai, nhà con 1, gia đình gia giáo, làm gì có đứa nào mà không thích chứ.“Cốc… cốc”Có tiếng gõ cửa.Em Trang – thư kí của chú tôi bước vào, tay cầm tập hồ sơ trên tay. Trang sở hữu khuôn mặt ưa nhìn, không nói quá thì xinh đẹp, nhưng xinh kiểu hiện đại, thông minh, sắc xảo. Đặc biệt đôi môi nhìn gợi cảm, má lúm đồng tiền.…– Cháu chào chú, em chào anh.– Ừ, chào em. Em ngồi đi.– Dạ, đây là hồ sơ bên sở công thương gửi anh.Tôi luôn vậy, trước con gái dù có xinh đến mấy, tôi vẫn luôn tỏ ra tự tin, tỏ ra nghiêm túc. Người ta bảo gái xinh chỉ để ngắm chẳng sai chút nào. Mẫu người lí tưởng của tôi là 1 cô gái hiền lành, dịu dàng.Nhìn lại bản thân thì tôi cũng thuộc dạng đẹp trai phong độ, cao 1m78, nặng 60kg, tóc để kiểu undercut, mặt thì râu ria cũng ra trò nên ai cũng bảo menly. Mỗi tội nhát gái. Khổ nỗi cái ngành xây dựng này toàn đàn ông với nhau, chẳng có đối tác nào là con gái. Mỗi lần đi gặp khách hàng toàn phải kéo em Trang đi cùng.Đứng dậy chào ông chú rồi đi ra ngoài, em Trang cũng đứng dậy đi đi theo luôn. Bước ra tới cửa.– Anh Tùng, chiều đi café không anh?– Anh còn sửa bản vẽ không biết có kịp không, nếu xong sớm anh gọi.– Vâng ( mặt bí xị )Mình thì coi em nó như em gái, lúc nào cũng nhí nhảnh quanh mình. Tạm biệt em nó, bước vào thang máy để lên phòng làm việc. Tranh thủ bỏ bản vẽ ra xem qua, mọi nhân viên trong công ty đều biết mình hết với lại là trưởng phòng thiết kế, đi ra ngoài ai cũng chào nên không phải là chuyện lạ. Mồm thì lúc nào cũng chuẩn bị cười khi gặp người hơn tuổi. Cổ thì gật liên tục khi gặp nhân viên thua tuổi. Phòng thiết kế của tôi gần chục mạng, mình làm trưởng phòng, cũng có những anh chị hơn tuổi, cũng có người ít hơn, có người mới ra trường. Được cái mọi người cũng đoàn kết, đồng lòng nên tôi cũng an tâm.Làm việc đến tận tối muộn mới xong, nhìn đồng hồ cũng 6 rưỡi rồi. Ra khỏi phòng thì mọi người về hết. Xuống tầng 3 thì vẫn thấy em Trang còn ngồi .– Ê nhóc, chưa về à em, chú Quang về chưa ?– Chú về rồi anh ạ, em ngồi đợi anh.– Gì cơ, tai anh có nghễnh ngãng không vậy, EM NGỒI ĐỢI ANH.– Vâng, thì sáng em rủ anh đi café còn gì.– Zời, đợi người yêu qua đón chứ đợi gì thằng ế vợ này.– Anh này! Anh mà cứ như vậy thì đợi ma nó lấy nha. Mà muộn rồi đi ăn đi anh.– Ơ thế không phải đợi người yêu thật à?– Đã bảo không mà lại, đi theo em, hôm nay anh phải đãi em vì cái tội sáng nay bỏ bom em đến tận bây giờ.– Rồi rồi, từ từ.– Anh lúc nào cũng từ từ, bảo sao giờ vẫn ế, ế, ế. Đi thôi anh (Nó nhe răng cười)Ít khi tôi cười thoải mái như vậy, dường như cuộc sống bận rộn làm con người mình chẳng còn biết nghĩ đến chuyện gì nữa. Bên cạnh Trang, con người láu lính, vui tính làm tôi quên đi hết mệt mỏi. Thỉnh thoảng đi chơi cùng em nó cũng vui. Không biết em nó có thích mình thật không, nhưng hiện tại trong tôi, tôi chưa sẵn sàng cho 1 mối quan hệ ràng buộc nào cả.…Ăn tối xong cũng đến 9 giờ.– Anh, đi xem phim đi.– 9h rồi, không biết còn phim hay không.– Em vừa check rồi, megastar đi anh, 10h mới suất cuối cơ.– Nhưng xem xong đến 11 rưỡi, em về có muộn không?– Lúc nãy mẹ gọi em bảo đi chơi với anh rồi, yên tâm đi. Anh lai em đi, tí em xế anh về nhà, sáng anh đi từ bến xe lên không đi xe máy đúng không?Trang lại nhăn nhở, cười hì hì. Trên con xe vespa của Trang, tôi chở Trang. Có vẻ con nhóc thích thú lắm, đi đường mà nó cứ thao thao bất tuyệt, kể chuyện trên trời dưới biển. Đang đi đường bỗng Trang ôm lấy tôi, nhẹ nhàng nói, không phải cái giọng lém lỉnh như mọi khi.– Anh à, em biết anh rất quý em, anh rất nhiệt tình và cởi mở, nhưng em cứ thấy anh có gì đó … khó hiểu lắm anh ạ. Em cũng thấy mình…Tôi vội ngắt lời– Anh cởi mở thế mà em còn không hiểu à, chả lẽ em bắt anh cởi hết à– Ơ… Em nghiêm túc thì anh lại trêu em, đồ ế chỏng ế chơ. Xi…Đang đi trên đường, cười nói vui vẻ thì mưa. Mình thì cận, may có áo mưa trong cốp xe của em Trang.– Mưa thế này có đi nữa không em? – mình hỏi.– Đi chứ anh, đã đi chơi là không được sợ mưa rơi, đi với em không việc gì phải sợ hết.– Gớm, chỉ được cái mạnh miệng.Mặc dù rất mệt, vì ở quê lên từ sáng, chưa kịp nghỉ ngơi gì, mình vẫn cố gắng làm cho cuộc đi chơi cùng em Trang cho trọn vẹn. Vừa đi được 1 đoạn thì.– Ơ– Ối ôi… anh ơi.Rầm!!!