Chương 48: Mục đích
Melly tưởng họ bàn tán vì Kreiss bế cô nên mặt đỏ bừng lên, tai nóng ran.
“Thôi…Em xấu hổ quá, thả em xuống đi…”
“Nhưng nàng có đứng nổi đâu? Thả xuống để nàng bay lên ghế chắc?” - Kreiss ghé vào tai cô thì thầm.
“Nói bình thường được rồi, mắc gì ghé sát vào tai người ta?” - cô áp bàn tay mình vào tai, mặt sửng sốt.
Mà, cô công chúa Babylon thấy cảnh này thì cảm thấy không vui, hai tay cứ nắm chặt lại.
Hình như, cô ấy hiểu lầm do hai người vừa làm cái gì đó nên Melly không đứng dậy được…
Nhưng cô ấy nào có biết, sự thật là…
À mà mắc gì để ý chuyện nhà người ta?
Anh bế cô đến trước mặt hoàng đế và hoàng hậu, cúi đầu hành lễ rồi trở về vị trí.
Trong suốt bữa ăn, Kreiss và Melly không ngừng ‘rải cơm choá’ khiến tất cả mọi người đều ghen tị, công chúa vô duyên à nhầm công chúa Babylon cũng cứ dán mắt vào bọn họ.
“A…há miệng ra nào…”
“…A…”
Cứ thấy miệng cô nhai gần hết là anh lại đút thêm đồ ăn vào cho cô, nên chẳng mấy chốc cô đã lưng lửng bụng rồi.
Đang ăn rất ngon miệng, tự nhiên Valerie đứng dậy, tiến đến trước mặt hoàng đế và hoàng hậu, quỳ xuống nói: “Thưa bệ hạ, mục đích thực sự của vương quốc Babylon tới đây hôm nay là muốn liên minh chính trị với đất nước Ai Cập. Mong bệ hạ tác thành.”
Lão vương Pryanet không cười cũng không tức giận, chỉ hỏi: “Ồ, vậy vương quốc của ngươi muốn liên hôn với đứa con nào của trẫm?”
“Thưa, là đại hoàng tử Kreiss ạ.” - nàng ta cúi đầu khẽ nói.
“Phụt-“ - lúc này, Melly vừa uống ngụm nước đã bị sặc, cô ngồi ho sặc sụa.
Như này là công khai làm tình địch với chính thất luôn ấy hả?
Thấy con dâu phản ứng mãnh liệt như thế, hoàng hậu nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng: “Công chúa, nhưng đại hoàng tử đã có vị hôn thê rồi. Ngươi sẽ không nỡ chen vào để phá hoại hạnh phúc đó chứ?”
Chà, bà ấy hiền thật, nhưng cũng thâm thuý lắm. Nói thế chẳng khác nào nói công chúa là kẻ thứ ba? Ơ nhưng hình như đúng là ‘tu ét đây’ thật…
“Mong bệ hạ tác thành.”
“Ta không đồng ý.” - anh đứng dậy, nhanh nhẹn bế cô theo bước đến trước mặt cha mẹ.
“Mang theo em làm gì?” - cô khẽ nói, nhìn anh bằng khuôn mặt ngơ ngác.
“Rồi nàng sẽ biết.”
Đến trước mặt hoàng đế, Kreiss quỳ xuống, vẫn ôm cô trong lòng, quay lưng cô về phía bọn họ: “Những vết sẹo trên lưng nàng ấy là do Hittite gây ra. Nàng ấy đã vì đất nước này mà phải chịu đựng những điều không phải do mình gây ra. Khi cứu được nàng ấy trong trạng thái thoi thóp từ Hittite, con đã thề với lòng mình rằng, từ nay sẽ bảo vệ nàng thật tốt, không để nàng chịu uất ức gì.”
“Vì thế, con sẽ không lấy thêm bất kì người phụ nữ nào khác, chỉ mình nàng ấy là đủ rồi.”
“Kreiss…” - cô cảm động nhìn anh.
“Và hơn hết” - anh quay người cô lại, nhẹ nhàng xoa cái bụng đang hơi nhô lên của cô “trong bụng nàng, có một sinh linh bé nhỏ đang hình thành, là minh chứng cho tình yêu của con và nàng.”
Lúc này, cả hội trường kín người đều đổ dồn mắt về phía bọn họ với ánh mắt ngưỡng mộ.
Chỉ có Melly nhìn anh bằng vẻ mặt khó hiểu.
Có con cái khỉ gió gì cơ chứ? Bọn họ cong chưa ấy ấy lần nào? Nắm tay nhau, nằm cạnh nhau ngủ cũng có con được chắc?
Và hơn hết, anh ta lấy cái bụng mỡ của cô và bảo rằng đó là em bé!?
“Ờ…Kreiss? Chúng ta…?” - cô ghé vào tai anh thì thầm.
Anh ra hiệu bảo cô đừng lên tiếng.
Bảo im thì im.
Im cái ****! Thần thíp bị oan, thần thíp chưa có làm chiện đó, sao mà có con được chứ…
Hoàng hậu, người phải tin connnn, con không có ăn cơm trước kẻng đâu màaaaaaa!
Cô cứ nghĩ vậy trong đầu, rồi dùng ánh mắt đáng thương nhìn hoàng hậu. Bà ấy lại tưởng cô mang thai mệt mỏi, muốn được nghỉ ngơi nên đã gọi cô tới ngồi cạnh.
Kreiss sợ cô vẫn chưa hết tê chân nên trực tiếp bế cô lên ngồi cùng mẹ.
Thế mà lại làm hoàng hậu hiểu lầm thành Melly mang thai yếu tới nỗi không thể tự đi, mà cũng đúng, vừa nãy cô cũng phải để Kreiss bế tới còn gì!
Sau khi an toạ bên cạnh hoàng hậu, bà ấy sai người bưng tới toàn đồ ngon cho cô bồi bổ. Nhưng ngặt nỗi, nãy Kreiss đút đồ ăn cho no căng rồi, giờ ngửi mùi thôi cũng khiến cô muốn ói.
“Ưm…” - cô che miệng ho khan, muốn phun ra hết những gì vừa ăn, nhưng mà mất mặt lắm!
Bà ấy thế mà lại hiểu lầm rằng cô bị nghén…
Thương con dâu, bà liền trực tiếp lên tiếng: “Công chúa, Ai Cập xin được từ chối cuộc hôn nhân chính trị này. Đại vương tử Kreiss đã có chính thê và một đứa trẻ rồi. Công chúa sẽ không nỡ chia cắt họ chứ?”
“Thôi…Em xấu hổ quá, thả em xuống đi…”
“Nhưng nàng có đứng nổi đâu? Thả xuống để nàng bay lên ghế chắc?” - Kreiss ghé vào tai cô thì thầm.
“Nói bình thường được rồi, mắc gì ghé sát vào tai người ta?” - cô áp bàn tay mình vào tai, mặt sửng sốt.
Mà, cô công chúa Babylon thấy cảnh này thì cảm thấy không vui, hai tay cứ nắm chặt lại.
Hình như, cô ấy hiểu lầm do hai người vừa làm cái gì đó nên Melly không đứng dậy được…
Nhưng cô ấy nào có biết, sự thật là…
À mà mắc gì để ý chuyện nhà người ta?
Anh bế cô đến trước mặt hoàng đế và hoàng hậu, cúi đầu hành lễ rồi trở về vị trí.
Trong suốt bữa ăn, Kreiss và Melly không ngừng ‘rải cơm choá’ khiến tất cả mọi người đều ghen tị, công chúa vô duyên à nhầm công chúa Babylon cũng cứ dán mắt vào bọn họ.
“A…há miệng ra nào…”
“…A…”
Cứ thấy miệng cô nhai gần hết là anh lại đút thêm đồ ăn vào cho cô, nên chẳng mấy chốc cô đã lưng lửng bụng rồi.
Đang ăn rất ngon miệng, tự nhiên Valerie đứng dậy, tiến đến trước mặt hoàng đế và hoàng hậu, quỳ xuống nói: “Thưa bệ hạ, mục đích thực sự của vương quốc Babylon tới đây hôm nay là muốn liên minh chính trị với đất nước Ai Cập. Mong bệ hạ tác thành.”
Lão vương Pryanet không cười cũng không tức giận, chỉ hỏi: “Ồ, vậy vương quốc của ngươi muốn liên hôn với đứa con nào của trẫm?”
“Thưa, là đại hoàng tử Kreiss ạ.” - nàng ta cúi đầu khẽ nói.
“Phụt-“ - lúc này, Melly vừa uống ngụm nước đã bị sặc, cô ngồi ho sặc sụa.
Như này là công khai làm tình địch với chính thất luôn ấy hả?
Thấy con dâu phản ứng mãnh liệt như thế, hoàng hậu nãy giờ im lặng đột nhiên lên tiếng: “Công chúa, nhưng đại hoàng tử đã có vị hôn thê rồi. Ngươi sẽ không nỡ chen vào để phá hoại hạnh phúc đó chứ?”
Chà, bà ấy hiền thật, nhưng cũng thâm thuý lắm. Nói thế chẳng khác nào nói công chúa là kẻ thứ ba? Ơ nhưng hình như đúng là ‘tu ét đây’ thật…
“Mong bệ hạ tác thành.”
“Ta không đồng ý.” - anh đứng dậy, nhanh nhẹn bế cô theo bước đến trước mặt cha mẹ.
“Mang theo em làm gì?” - cô khẽ nói, nhìn anh bằng khuôn mặt ngơ ngác.
“Rồi nàng sẽ biết.”
Đến trước mặt hoàng đế, Kreiss quỳ xuống, vẫn ôm cô trong lòng, quay lưng cô về phía bọn họ: “Những vết sẹo trên lưng nàng ấy là do Hittite gây ra. Nàng ấy đã vì đất nước này mà phải chịu đựng những điều không phải do mình gây ra. Khi cứu được nàng ấy trong trạng thái thoi thóp từ Hittite, con đã thề với lòng mình rằng, từ nay sẽ bảo vệ nàng thật tốt, không để nàng chịu uất ức gì.”
“Vì thế, con sẽ không lấy thêm bất kì người phụ nữ nào khác, chỉ mình nàng ấy là đủ rồi.”
“Kreiss…” - cô cảm động nhìn anh.
“Và hơn hết” - anh quay người cô lại, nhẹ nhàng xoa cái bụng đang hơi nhô lên của cô “trong bụng nàng, có một sinh linh bé nhỏ đang hình thành, là minh chứng cho tình yêu của con và nàng.”
Lúc này, cả hội trường kín người đều đổ dồn mắt về phía bọn họ với ánh mắt ngưỡng mộ.
Chỉ có Melly nhìn anh bằng vẻ mặt khó hiểu.
Có con cái khỉ gió gì cơ chứ? Bọn họ cong chưa ấy ấy lần nào? Nắm tay nhau, nằm cạnh nhau ngủ cũng có con được chắc?
Và hơn hết, anh ta lấy cái bụng mỡ của cô và bảo rằng đó là em bé!?
“Ờ…Kreiss? Chúng ta…?” - cô ghé vào tai anh thì thầm.
Anh ra hiệu bảo cô đừng lên tiếng.
Bảo im thì im.
Im cái ****! Thần thíp bị oan, thần thíp chưa có làm chiện đó, sao mà có con được chứ…
Hoàng hậu, người phải tin connnn, con không có ăn cơm trước kẻng đâu màaaaaaa!
Cô cứ nghĩ vậy trong đầu, rồi dùng ánh mắt đáng thương nhìn hoàng hậu. Bà ấy lại tưởng cô mang thai mệt mỏi, muốn được nghỉ ngơi nên đã gọi cô tới ngồi cạnh.
Kreiss sợ cô vẫn chưa hết tê chân nên trực tiếp bế cô lên ngồi cùng mẹ.
Thế mà lại làm hoàng hậu hiểu lầm thành Melly mang thai yếu tới nỗi không thể tự đi, mà cũng đúng, vừa nãy cô cũng phải để Kreiss bế tới còn gì!
Sau khi an toạ bên cạnh hoàng hậu, bà ấy sai người bưng tới toàn đồ ngon cho cô bồi bổ. Nhưng ngặt nỗi, nãy Kreiss đút đồ ăn cho no căng rồi, giờ ngửi mùi thôi cũng khiến cô muốn ói.
“Ưm…” - cô che miệng ho khan, muốn phun ra hết những gì vừa ăn, nhưng mà mất mặt lắm!
Bà ấy thế mà lại hiểu lầm rằng cô bị nghén…
Thương con dâu, bà liền trực tiếp lên tiếng: “Công chúa, Ai Cập xin được từ chối cuộc hôn nhân chính trị này. Đại vương tử Kreiss đã có chính thê và một đứa trẻ rồi. Công chúa sẽ không nỡ chia cắt họ chứ?”