Chương 304
“Chuyện gì đang xảy ra ở đây?”
“Tô Tô, em nghe anh nói!”
“Phục vụ, các người mở cái này ở đây làm gì, còn không mau tắt đi cho tôi!”
“Buông tôi ra! Đồ cặn bã!” Tô Tô giơ tay tặng cho Tiết Nhân một cái tát thật mạnh, sau đó che miệng chạy ra ngoài.
Trong một căn phòng riêng khác cạnh cửa sổ, Ngô Phi cười khanh khách chứng kiến hết tất cả.
Anh ta xoay người, giơ ngón tay cái lên với Tần Thiên đang ngồi bên cạnh nhàn nhã uống trà, chân thành nói: “Hay!”
“Thiên ca đúng là giỏi!”
“Anh chỉ dùng một chút mánh khoé nhỏ đã vạch trần được bộ mặt thật của tên khốn kiếp Tiết Nhân này, cứ như vậy thì chị dâu nhất định sẽ hết hy vọng.”
“Cái này quả thực hiệu quả tốt hơn ngàn vạn lần so với anh ra mặt ngăn cản trực tiếp!”
Tần Thiên uống trà, cười mà không nói.
Khi trời vừa sáng, hắn đã nhận được báo cáo của Lôi Báo về Toronto bên kia.
Thông qua tiệc rượu, Vương Cương Đan và chi tiết Kim Cương Hoàn, hắn đã đại khái biết được Tiết Nhân là loại người như thế nào rồi.
Và trong tư liệu từ Toronto lại còn phát hiện ra video cầu hôn này.
Lúc ấy hắn đã muốn cho Tô Tô xem những thứ này rồi, để cho cô nhận rõ bộ mặt thật của Tiết Nhân, nhưng nghĩ đi nghĩ lại chưa chắc Tô Tô sẽ tin.
Nói không chừng cô còn có thể cho rằng hắn đang trăm phương ngàn kế bôi nhọ Tiết Nhân, như thế thì lại phản tác dụng.
Đúng lúc Ngô Phi gọi điện thoại tới nịnh nọt, làm cho hắn nghĩ ra một ý tưởng và đưa ra kế hoạch này.
Tiết Nhân tìm tới tận cửa mời Tô Tô, đối với Tần Thiên đây chính là tự đưa đầu vào lưới.
“Thiên ca, chị dâu chạy ra ngoài rồi, anh không đuổi theo sao?”
Ngô Phi hỏi với vẻ dè dặt.
Tần Thiên cười lạnh lùng nói: “Không phải cậu sốt ruột muốn biết, vì sao tôi để cho nhà họ Ngô các người ngồi ở vị trí đứng đầu trong lĩnh vực bất động sản Long Giang à?”
Ngô Phi vội vàng nói: “Ba em nói chuyện này thành công thì Thiên ca chính là ơn nhân của nhà em!”
“Ba con em sau này chỉ nghe theo Thiên ca.”
Tần Thiên lúc này mới nói: “Đi đi, theo dõi Tiết Nhân cho tôi, tới lúc cần làm gì thì tôi sẽ nói cho cậu biết.”
Hắn biết Tiết Nhân nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ dễ dàng như vậy.
Nếu đã xé rách mặt rồi mà tên này còn dây dưa với vợ của hắn, vậy đừng trách hắn độc ác tàn nhẫn.
Ngô Phi không dám hỏi nhiều, vội vàng nói: “Xin Thiên ca yên tâm, cứ để đó cho em!”
“Tên khốn kiếp này nếu như còn không chịu từ bỏ, thì để cho anh ta chết không có chỗ chôn thây!”
Nhìn thấy Tiết Nhân hùng hùng hổ hổ ra khỏi nhà hàng, anh ta vội vàng đuổi theo.
Tên nhóc Ngô Phi này coi như trong họa gặp được phúc, từ đại hội thành lập công ty Tô Ngọc lần trước, anh ta đã chứng kiến thủ đoạn thần kỳ của Tần Thiên nên đã hiểu ra.
“Tô Tô, em nghe anh nói!”
“Phục vụ, các người mở cái này ở đây làm gì, còn không mau tắt đi cho tôi!”
“Buông tôi ra! Đồ cặn bã!” Tô Tô giơ tay tặng cho Tiết Nhân một cái tát thật mạnh, sau đó che miệng chạy ra ngoài.
Trong một căn phòng riêng khác cạnh cửa sổ, Ngô Phi cười khanh khách chứng kiến hết tất cả.
Anh ta xoay người, giơ ngón tay cái lên với Tần Thiên đang ngồi bên cạnh nhàn nhã uống trà, chân thành nói: “Hay!”
“Thiên ca đúng là giỏi!”
“Anh chỉ dùng một chút mánh khoé nhỏ đã vạch trần được bộ mặt thật của tên khốn kiếp Tiết Nhân này, cứ như vậy thì chị dâu nhất định sẽ hết hy vọng.”
“Cái này quả thực hiệu quả tốt hơn ngàn vạn lần so với anh ra mặt ngăn cản trực tiếp!”
Tần Thiên uống trà, cười mà không nói.
Khi trời vừa sáng, hắn đã nhận được báo cáo của Lôi Báo về Toronto bên kia.
Thông qua tiệc rượu, Vương Cương Đan và chi tiết Kim Cương Hoàn, hắn đã đại khái biết được Tiết Nhân là loại người như thế nào rồi.
Và trong tư liệu từ Toronto lại còn phát hiện ra video cầu hôn này.
Lúc ấy hắn đã muốn cho Tô Tô xem những thứ này rồi, để cho cô nhận rõ bộ mặt thật của Tiết Nhân, nhưng nghĩ đi nghĩ lại chưa chắc Tô Tô sẽ tin.
Nói không chừng cô còn có thể cho rằng hắn đang trăm phương ngàn kế bôi nhọ Tiết Nhân, như thế thì lại phản tác dụng.
Đúng lúc Ngô Phi gọi điện thoại tới nịnh nọt, làm cho hắn nghĩ ra một ý tưởng và đưa ra kế hoạch này.
Tiết Nhân tìm tới tận cửa mời Tô Tô, đối với Tần Thiên đây chính là tự đưa đầu vào lưới.
“Thiên ca, chị dâu chạy ra ngoài rồi, anh không đuổi theo sao?”
Ngô Phi hỏi với vẻ dè dặt.
Tần Thiên cười lạnh lùng nói: “Không phải cậu sốt ruột muốn biết, vì sao tôi để cho nhà họ Ngô các người ngồi ở vị trí đứng đầu trong lĩnh vực bất động sản Long Giang à?”
Ngô Phi vội vàng nói: “Ba em nói chuyện này thành công thì Thiên ca chính là ơn nhân của nhà em!”
“Ba con em sau này chỉ nghe theo Thiên ca.”
Tần Thiên lúc này mới nói: “Đi đi, theo dõi Tiết Nhân cho tôi, tới lúc cần làm gì thì tôi sẽ nói cho cậu biết.”
Hắn biết Tiết Nhân nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ dễ dàng như vậy.
Nếu đã xé rách mặt rồi mà tên này còn dây dưa với vợ của hắn, vậy đừng trách hắn độc ác tàn nhẫn.
Ngô Phi không dám hỏi nhiều, vội vàng nói: “Xin Thiên ca yên tâm, cứ để đó cho em!”
“Tên khốn kiếp này nếu như còn không chịu từ bỏ, thì để cho anh ta chết không có chỗ chôn thây!”
Nhìn thấy Tiết Nhân hùng hùng hổ hổ ra khỏi nhà hàng, anh ta vội vàng đuổi theo.
Tên nhóc Ngô Phi này coi như trong họa gặp được phúc, từ đại hội thành lập công ty Tô Ngọc lần trước, anh ta đã chứng kiến thủ đoạn thần kỳ của Tần Thiên nên đã hiểu ra.