Chương 11: Cố tình ra oai
Lục Thư Lam cố gắng ổn định nhịp thở, cô đã tự nhủ sẽ không phản ứng quá mạnh khi gặp lại Đường Hoài Vũ, nhưng sự thật thì trong lòng cô vẫn còn ám ảnh chuyện đó, cô không thể phủ nhận việc cô đã từng bị người đàn ông này hại chết trong quá khứ…
“Tối nay em sẽ gọi lại cho anh sau, bây giờ em cảm thấy không ổn cho lắm…”
Lục Thư Lam nhanh chóng bắt taxi đậu bên đường để về Lục gia, cô cũng không có tâm trạng để nhìn xem phản ứng của Đường Hoài Vũ, nếu cô vô tình nhìn thấy hành động của anh ta lúc này, chắc chắn cô sẽ hối hận gấp một ngàn lần vì đã chọn gả cho hắn ta.
Đường Hoài Vũ đạp đổ thùng rác bên đường, hắn trừng mắt nhìn về phía chiếc taxi mà Lục Thư Lam đang ngồi, trong miệng thầm chửi rủa…
“Mẹ kiếp! Cô nghĩ rằng cô sẽ thoát khỏi tôi à? Nằm mơ đi!”
Hành động của Đường Hoài Vũ được camera quan sát ghi lại, hắn phá hoại của công chỗ nào không phá, lại phá ngay đồn cảnh sát, cuối cùng món quà chào đón hắn đến thành phố này chính là phải đóng rất nhiều tiền phạt.
Lục Thư Lam vừa về nhà đã vội chạy về phòng, cô chùm chăn kín mít, tiếp tục suy nghĩ về những chuyện mà cô nhớ được trong quá khứ.
Kiếp trước Lục Thư Lam chào mừng Đường Hoài Vũ đến thăm mình bằng cách thuê cho hắn một căn hộ cao cấp để hắn sống trong vòng một tháng, ngay cả xe hơi của cô cũng để hắn tuỳ ý sử dụng, nhưng bây giờ thời thế thay đổi, cô không chu cấp cho hắn bất kì thứ gì cả, chuyện này sẽ dẫn đến sự thay đổi trong từng hành động của Đường Hoài Vũ, hắn chắc chắn sẽ tính một hướng đi khác.
Đường Hoài Vũ là kẻ độc ác, hắn dám giết cô, cũng dám giết những người thân của cô, đây là bản chất con người hắn, chỉ là hắn sẽ ra tay sớm hay muộn thôi.
Lục Thư Lam không thể để quá trình hại người của Đường Hoài Vũ diễn ra quá sớm được, cô chưa chuẩn bị tinh thần để đối phó với hắn, hiện tại phải nghĩ cách xoa dịu hắn trước mới đươc
Lục Thư Lam tự trấn an bản thân đôi chút, cô lấy điện thoại ra gọi lại cho Đường Hoài Vũ, giọng nói có chút run rẩy…
“Xin lỗi anh, dạo gần đây em gặp chút áp lực trong công việc nên mới hành động thô lỗ như vậy…”
Đường Hoài Vũ nghe Lục Thư Lam xin lỗi đến mức phát chán rồi, hắn muốn cô phải bù đắp thật nhiều cho hắn…
[Không sao đâu, anh biết em cũng không dễ dàng gì mà, tối nay chúng ta gặp nhau nhé?]
Lục Thư Lam nghĩ trốn tránh không phải cách duy nhất để giải quyết chuyện này, cô bắt buộc phải ngăn Đường Hoài Vũ làm những chuyện điên rồ trước khi quá muộn…
“Được, tối nay em sang đón anh nhé! Em sẽ đặt nhà hàng mà anh thích nhất, xem như là quà xin lỗi…”
Đường Hoài Vũ mỉm cười hài lòng, như vậy mới đúng là Lục Thư Lam đáng yêu của hắn chứ, dù sao bọn họ cũng yêu nhau sâu đậm suốt bốn năm trời, cũng sắp về chung một nhà rồi.
Khoảng sáu giờ tối, Lục Thư Lam trang điểm thật xinh đẹp để đến gặp Đường Hoài Vũ, nhưng thay vì tự mình lái xe đến đó, cô lại ra hiệu cho vệ sĩ đưa cô đi. Chẳng may Đường Hoài Vũ nhân lúc không có ai giở trò biến thái thì cô cùn không tránh né được.
Đường Hoài Vũ vui vẻ đứng trước khách sạn để đợi Lục Thư Lam đến đón mình, hắn cứ nghĩ cô sẽ đi một mình đến đây, nào ngờ đâu còn có cả vệ sĩ theo cùng…
“Chúng ta đi chơi riêng với nhau, em gọi vệ sĩ theo làm gì vậy?”
Lục Thư Lam ngồi sát về phía cửa sổ, cô lười biếng nghĩ đại một lý do gì đó để giải thích cho hắn nghe…
“Em bảo vệ sĩ lái xe chẳng phải tốt hơn em lái xe sao? Anh đừng quan tâm nhiều, vệ sĩ không can thiệp vào chuyện của chúng ta đâu…”
Đường Hoài Vũ muốn lái xe của Lục Thư Lam chứ không phải để người khác lái xe, ít nhiều gì anh cũng muốn có chút thể diện khi đến nơi đông người….
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
“Nếu em không muốn lái xe thì để anh lái là được, không cần thiết phải ra oai với anh đâu…”
Lục Thư Lam chính là cố tình ra oai với Đường Hoài Vũ đấy, cô đã không muốn nhắc đến rồi, vậy mà hắn còn cố tình lãi nhãi bên tai cô…
“Anh nghĩ nhiều rồi, nếu anh không thích thì sau này em không gọi vệ sĩ đi cùng nữa, anh cũng không nên nói em như thế…”
Đường Hoài Vũ biết mình lỡ lời nên không muốn tiếp tục đề cập đến chủ đề này, nếu hắn làm Lục Thư Lam không vui thì chắc chắn cô sẽ giận dỗi rồi không chịu gặp hắn, việc kết hôn xem như đi vào ngõ cụt…
Chiếc xe dừng trước nhà hàng sang trọng mà Lục Thư Lam đã đặt sẵn, cô được Đường Hoài Vũ đỡ tay để bước xuống xe, sau đó cả hai bước vào bên trong nhà hàng…
Đường Hoài Vũ nhìn người đàn ông và người phụ nữ đang đi về hướng ngược lại với bọn họ, hắn quay sang thì thầm với Lục Thư Lam…
“Người đàn ông đó là sếp của em à? Sáng nay anh vừa gặp anh ta ở sở cảnh sát…”
Lục Thư Lam hơi nhíu mắt nhìn về phía Diệp Mạc Thần, đúng lúc này, anh cũng vô tình đối diện với ánh mắt nghi hoặc của cô…
“Tối nay em sẽ gọi lại cho anh sau, bây giờ em cảm thấy không ổn cho lắm…”
Lục Thư Lam nhanh chóng bắt taxi đậu bên đường để về Lục gia, cô cũng không có tâm trạng để nhìn xem phản ứng của Đường Hoài Vũ, nếu cô vô tình nhìn thấy hành động của anh ta lúc này, chắc chắn cô sẽ hối hận gấp một ngàn lần vì đã chọn gả cho hắn ta.
Đường Hoài Vũ đạp đổ thùng rác bên đường, hắn trừng mắt nhìn về phía chiếc taxi mà Lục Thư Lam đang ngồi, trong miệng thầm chửi rủa…
“Mẹ kiếp! Cô nghĩ rằng cô sẽ thoát khỏi tôi à? Nằm mơ đi!”
Hành động của Đường Hoài Vũ được camera quan sát ghi lại, hắn phá hoại của công chỗ nào không phá, lại phá ngay đồn cảnh sát, cuối cùng món quà chào đón hắn đến thành phố này chính là phải đóng rất nhiều tiền phạt.
Lục Thư Lam vừa về nhà đã vội chạy về phòng, cô chùm chăn kín mít, tiếp tục suy nghĩ về những chuyện mà cô nhớ được trong quá khứ.
Kiếp trước Lục Thư Lam chào mừng Đường Hoài Vũ đến thăm mình bằng cách thuê cho hắn một căn hộ cao cấp để hắn sống trong vòng một tháng, ngay cả xe hơi của cô cũng để hắn tuỳ ý sử dụng, nhưng bây giờ thời thế thay đổi, cô không chu cấp cho hắn bất kì thứ gì cả, chuyện này sẽ dẫn đến sự thay đổi trong từng hành động của Đường Hoài Vũ, hắn chắc chắn sẽ tính một hướng đi khác.
Đường Hoài Vũ là kẻ độc ác, hắn dám giết cô, cũng dám giết những người thân của cô, đây là bản chất con người hắn, chỉ là hắn sẽ ra tay sớm hay muộn thôi.
Lục Thư Lam không thể để quá trình hại người của Đường Hoài Vũ diễn ra quá sớm được, cô chưa chuẩn bị tinh thần để đối phó với hắn, hiện tại phải nghĩ cách xoa dịu hắn trước mới đươc
Lục Thư Lam tự trấn an bản thân đôi chút, cô lấy điện thoại ra gọi lại cho Đường Hoài Vũ, giọng nói có chút run rẩy…
“Xin lỗi anh, dạo gần đây em gặp chút áp lực trong công việc nên mới hành động thô lỗ như vậy…”
Đường Hoài Vũ nghe Lục Thư Lam xin lỗi đến mức phát chán rồi, hắn muốn cô phải bù đắp thật nhiều cho hắn…
[Không sao đâu, anh biết em cũng không dễ dàng gì mà, tối nay chúng ta gặp nhau nhé?]
Lục Thư Lam nghĩ trốn tránh không phải cách duy nhất để giải quyết chuyện này, cô bắt buộc phải ngăn Đường Hoài Vũ làm những chuyện điên rồ trước khi quá muộn…
“Được, tối nay em sang đón anh nhé! Em sẽ đặt nhà hàng mà anh thích nhất, xem như là quà xin lỗi…”
Đường Hoài Vũ mỉm cười hài lòng, như vậy mới đúng là Lục Thư Lam đáng yêu của hắn chứ, dù sao bọn họ cũng yêu nhau sâu đậm suốt bốn năm trời, cũng sắp về chung một nhà rồi.
Khoảng sáu giờ tối, Lục Thư Lam trang điểm thật xinh đẹp để đến gặp Đường Hoài Vũ, nhưng thay vì tự mình lái xe đến đó, cô lại ra hiệu cho vệ sĩ đưa cô đi. Chẳng may Đường Hoài Vũ nhân lúc không có ai giở trò biến thái thì cô cùn không tránh né được.
Đường Hoài Vũ vui vẻ đứng trước khách sạn để đợi Lục Thư Lam đến đón mình, hắn cứ nghĩ cô sẽ đi một mình đến đây, nào ngờ đâu còn có cả vệ sĩ theo cùng…
“Chúng ta đi chơi riêng với nhau, em gọi vệ sĩ theo làm gì vậy?”
Lục Thư Lam ngồi sát về phía cửa sổ, cô lười biếng nghĩ đại một lý do gì đó để giải thích cho hắn nghe…
“Em bảo vệ sĩ lái xe chẳng phải tốt hơn em lái xe sao? Anh đừng quan tâm nhiều, vệ sĩ không can thiệp vào chuyện của chúng ta đâu…”
Đường Hoài Vũ muốn lái xe của Lục Thư Lam chứ không phải để người khác lái xe, ít nhiều gì anh cũng muốn có chút thể diện khi đến nơi đông người….
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
2.
3.
4.
=====================================
“Nếu em không muốn lái xe thì để anh lái là được, không cần thiết phải ra oai với anh đâu…”
Lục Thư Lam chính là cố tình ra oai với Đường Hoài Vũ đấy, cô đã không muốn nhắc đến rồi, vậy mà hắn còn cố tình lãi nhãi bên tai cô…
“Anh nghĩ nhiều rồi, nếu anh không thích thì sau này em không gọi vệ sĩ đi cùng nữa, anh cũng không nên nói em như thế…”
Đường Hoài Vũ biết mình lỡ lời nên không muốn tiếp tục đề cập đến chủ đề này, nếu hắn làm Lục Thư Lam không vui thì chắc chắn cô sẽ giận dỗi rồi không chịu gặp hắn, việc kết hôn xem như đi vào ngõ cụt…
Chiếc xe dừng trước nhà hàng sang trọng mà Lục Thư Lam đã đặt sẵn, cô được Đường Hoài Vũ đỡ tay để bước xuống xe, sau đó cả hai bước vào bên trong nhà hàng…
Đường Hoài Vũ nhìn người đàn ông và người phụ nữ đang đi về hướng ngược lại với bọn họ, hắn quay sang thì thầm với Lục Thư Lam…
“Người đàn ông đó là sếp của em à? Sáng nay anh vừa gặp anh ta ở sở cảnh sát…”
Lục Thư Lam hơi nhíu mắt nhìn về phía Diệp Mạc Thần, đúng lúc này, anh cũng vô tình đối diện với ánh mắt nghi hoặc của cô…