Chương 29: Buông Ra
Ngồi trò chuyện một lúc thì cả nhà cũng vào dùng bữa trưa. Chiếc bàn ăn tròn kiểu Pháp được bày trí rất nhiều món bắt mắt
- Nguyệt, lại đây ngồi cạnh bà
- Dạ
Cô đi lại dìu tay bà nội đỡ xuống ghế rồi ngồi bên cạnh bà. Nội Phong ngồi giữa cô và Giai Lạc, kế đến là ông Lãnh Hàn và anh ngồi kế Hy Nguyệt
- Em ăn cái này đi
Lục Lãnh Phong gắp một miếng mực bỏ vào chén cho cô, dùng giọng nhẹ nhàng nói. Dù biết là diễn nhưng mà cũng có chút không quen
Mà kệ đi dù gì mực cũng là món khoái khẩu của cô mà ăn trước đã rồi tính sau
- Anh em cưng chị chưa kìa
Giai Lạc đưa mắt ngưỡng mộ nhìn về phía hai vợ chồng cô và anh. Hy Nguyệt không trả lời cô chỉ cười nhẹ nhìn cô em chồng tính khí trẻ con của mình
- Nguyệt, con ăn nhiều vào, dạo này trông con hơi ốm rồi đấy
- Này, con dâu thử món này đi
- Chị dâu món tôm này ngon lắm này
Cả nhà cứ gắp thức ăn cho Hy Nguyệt, chẳng mấy chốc chén thức ăn đã đầy lên. Mọi người cứ gắp liên tục như vậy, một lát nữa bụng cô sẽ no căng lên mất
Đây là cảm giác của gia đình sao?
Đúng là ấm áp thật!!!
- Bà không ăn nữa sao?
Thấy bà nội không động đến thức ăn, Hy Nguyệt liền hỏi
- Mấy đứa cứ dùng bữa tiếp đi, ta no rồi
Dứt lời bà nhìn sang một người giúp việc. Bà ấy là một người phụ nữa độ tầm khoảng hơn bốn mươi lăm tuổi
- Dìu ta ra phòng khách đi
- Vâng
Cô giúp việc đó định dìu tay bà nội ra thì bị Hy Nguyệt ngăn lại
- Cô cứ làm việc của mình đi
Sau đó Hy Nguyệt nhìn sang nội mỉm cười
- Để con dìu bà ra phòng khách, dù sao con cũng no rồi
Nội Phong cười hiền từ nhìn lại cô. Cả hai bà cháu cứ chầm chậm tiến về phía chiếc sô pha ở phòng khách
Sau đó, người làm bưng lên một đĩa trái cây để trên bàn. Biết nội Phong đã cao tuổi, người giúp việc cũng rất tinh tế cắt nhỏ từng miếng một. Hy Nguyệt dùng tăm ghim cho bà một miếng xoài rồi nói
- Bà, bà ăn miếng xoài đi
- Con cũng ăn đi
Nội Phong cầm miếng xoài đưa vào miệng. Đúng là rất ngọt!! Đợi cô ăn xong sau đó bà hỏi
- Nguyệt này, Phong nó có đối xử tốt với con không?
Nghe bà hỏi như vậy, cô có hơi đứng hình nhưng sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tươi cười nói với nội
- Anh ấy đối với con rất tốt, lúc nãy bà cũng thấy mà
- Tốt là được
Nghe cô trả lời, bà nội như đã hài lòng, gật gật đầu. Một lúc sau bà tiếp lời
- Nguyệt này, hôn nhân của hai đứa tuy là sắp đặt trước nhưng ta mong con và Lãnh Phong vẫn có được hạnh phúc. Nếu một ngày, Phong bất đắc dĩ làm con buồn, hứa với ta đừng hận nó nha...Từ khi mẹ nó mất, thằng bé cứ như một người khác lạnh lùng, ít nói hơn hẳn. Ta luôn tin con chính là người sẽ thay đổi được nó
Thay đổi? Cô làm sao có thể thay đổi được cái tảng băng lạnh đó. Hình như nội kì vọng vào cô cao quá rồi
- Dạaa.....
Hy Nguyệt hơi chần chừ, nhỏ giọng đáp lại bà
- Bà với chị đang nói gì vậy?
Giai Lạc đi lại ngồi ngay bên cạnh cô, vui tươi hỏi
Ngồi nói chuyện với bà một hồi thì mọi người cũng dùng bữa trưa xong rồi
- Nói mấy chuyện bình thường thôi ấy mà
*Reng, reng*
Là điện thoại của anh không biết là ai đang gọi nữa
- Lục tổng, nhân viên vừa báo lại Chu tổng của TYT đến rồi hiện đang ở đại sảnh của công ty
- Tôi biết rồi
Nói rồi, anh tắt điện thoại bỏ rồi quay mặt sang nhìn bà nội và ba
- Công ty có việc, chắc con phải đi ngay
- Ừm, đi đi dù sao công việc cũng quan trọng hơn mà
- Phong, sau này có thời gian nhớ dẫn Nguyệt về chơi với bà thường xuyên nhé
Ông Lãnh Hàn và bà nội nói
- Dạ con biết rồi
Trả lời bà xong, anh quay sang mỉm cười nhìn cô
- Chúng ta đi thôi, Hy Nguyệt
Cô gật gật đầu nhìn anh rồi nhìn sang nội và ba
- Bà nội, ba con về rồi. Bà nhớ giữ gìn sức khỏe nha
Hy Nguyệt mỉm cười sau đó đứng dậy đi lại phía Lục Lãnh Phong
- À, chị đi nha Giai Lạc
- Có thời gian chị với anh nhớ về Lục gia nha
Cô em chồng nhìn anh hai của mình nói
- Anh biết rồi
Sau đó cả hai người đi ra xe, anh lái chở cô về LCK
Tại LCK
Dừng xe trước công ty rồi bước xuống đi thẳng vào sảnh chính chẳng thèm mở cửa xe cho Hy Nguyệt. Đúng là lật mặt nhanh thật!!
Thấy anh một nhân viên cúi đầu chào rồi nói với giọng nghiêm chỉnh
- Lục tổng, giám đốc của TYT đến rồi hiện đang ngồi ở bàn chờ trong sảnh
Anh gật đầu, rồi sải bước về phía bàn chờ
- Rất vui được gặp anh, Lục tổng
Hy Nguyệt đứng phía sau Lục Lãnh Phong, cô nghe giọng nói này.....hình như có chút quen
Nhớ không nhầm thì đây là giọng của Chu Kiệt!!!
- Tôi cũng vậy
Nhìn thấy vị trưởng phòng Chu là giám đốc của TYT, anh có phần hơi bất ngờ nhưng sau đó đã nhanh chóng lấy lại vẻ mặt băng lãnh thường ngày nói
- Rất vui được gặp lại em, Hy Nguyệt
- À..ừm em rất vui khi gặp lại anh Chu Kiệt
Bỏ qua màn chào hỏi, cả ba người cùng đi về phía phòng làm việc của Lục tổng để bàn bạc về công việc
- Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ
- Hợp tác vui vẻ
Sau khi bàn bạc xong thì theo lý người làm thư ký như Hy Nguyệt sẽ phải tiễn khách đúng chứ??
- Để em tiễn anh nha, Chu tổng
- Ừm, cũng được
Chu Kiệt và Hy Nguyệt xuống sảnh chính của LCK, cả hai nói chuyện vô cùng vui vẻ
- Anh không làm ở C.M hả? Không ngờ là Chu tổng của TYT đó nha
- Anh nghỉ làm ở đó rồi, may mắn được TYT nhận làm giám đốc đó
Dừng lại một lúc, Chu Kiệt nói tiếp
- À, em làm ở LCK cũng tốt chứ
- Hmmm cũng khá tốt trừ việc gặp tên ác ma đó
- Ác ma? Sao em nói chồng mình như vậy?
- Ây ây thôi đừng nói chuyện này nữa
Sau khi Chu Kiệt rời đi, Hy Nguyệt cũng trở về phòng làm việc. Vừa mở cửa bước vào đã thấy vẻ mặt khó coi của Lục tổng nhưng mà cô cũng không nghĩ gì nhiều. Tiến gần lại chờ anh giao việc
- Gặp tên đó hình như cô vui vẻ quá ha?
- Anh đừng có nói điên khùng nha
Lục Lãnh Phong đứng dậy, bước từng bước về phía cô, theo phản xạ Hy Nguyệt từ từ lùi lại phía sau. Không may vấp phải chiếc ghế sô pha làm cô ngã xuống đó
- Câu dẫn người khác ngay trước mặt chồng mình? Cô là loại người gì vậy?
Anh dùng thân thể to lớn của mình đè lên người Hy Nguyệt
- Nè anh làm gì vậy? Anh nói ai câu dẫn hả? Sao anh cứ thích suy diễn vậy
- Đến giờ mà còn mạnh miệng. Được lắm xem ra phải dạy dỗ lại cô mới được
Vừa nói anh vừa nới lỏng chiếc cà vạt sau đó dùng tay sờ soạng cặp đùi trắng nõn của cô
- Buông raaa, đây là công ty anh đang làm cái quái gì vậy. Buông tôi raaa!!!
chương 53
29/01/2022
18
- Nguyệt, lại đây ngồi cạnh bà
- Dạ
Cô đi lại dìu tay bà nội đỡ xuống ghế rồi ngồi bên cạnh bà. Nội Phong ngồi giữa cô và Giai Lạc, kế đến là ông Lãnh Hàn và anh ngồi kế Hy Nguyệt
- Em ăn cái này đi
Lục Lãnh Phong gắp một miếng mực bỏ vào chén cho cô, dùng giọng nhẹ nhàng nói. Dù biết là diễn nhưng mà cũng có chút không quen
Mà kệ đi dù gì mực cũng là món khoái khẩu của cô mà ăn trước đã rồi tính sau
- Anh em cưng chị chưa kìa
Giai Lạc đưa mắt ngưỡng mộ nhìn về phía hai vợ chồng cô và anh. Hy Nguyệt không trả lời cô chỉ cười nhẹ nhìn cô em chồng tính khí trẻ con của mình
- Nguyệt, con ăn nhiều vào, dạo này trông con hơi ốm rồi đấy
- Này, con dâu thử món này đi
- Chị dâu món tôm này ngon lắm này
Cả nhà cứ gắp thức ăn cho Hy Nguyệt, chẳng mấy chốc chén thức ăn đã đầy lên. Mọi người cứ gắp liên tục như vậy, một lát nữa bụng cô sẽ no căng lên mất
Đây là cảm giác của gia đình sao?
Đúng là ấm áp thật!!!
- Bà không ăn nữa sao?
Thấy bà nội không động đến thức ăn, Hy Nguyệt liền hỏi
- Mấy đứa cứ dùng bữa tiếp đi, ta no rồi
Dứt lời bà nhìn sang một người giúp việc. Bà ấy là một người phụ nữa độ tầm khoảng hơn bốn mươi lăm tuổi
- Dìu ta ra phòng khách đi
- Vâng
Cô giúp việc đó định dìu tay bà nội ra thì bị Hy Nguyệt ngăn lại
- Cô cứ làm việc của mình đi
Sau đó Hy Nguyệt nhìn sang nội mỉm cười
- Để con dìu bà ra phòng khách, dù sao con cũng no rồi
Nội Phong cười hiền từ nhìn lại cô. Cả hai bà cháu cứ chầm chậm tiến về phía chiếc sô pha ở phòng khách
Sau đó, người làm bưng lên một đĩa trái cây để trên bàn. Biết nội Phong đã cao tuổi, người giúp việc cũng rất tinh tế cắt nhỏ từng miếng một. Hy Nguyệt dùng tăm ghim cho bà một miếng xoài rồi nói
- Bà, bà ăn miếng xoài đi
- Con cũng ăn đi
Nội Phong cầm miếng xoài đưa vào miệng. Đúng là rất ngọt!! Đợi cô ăn xong sau đó bà hỏi
- Nguyệt này, Phong nó có đối xử tốt với con không?
Nghe bà hỏi như vậy, cô có hơi đứng hình nhưng sau đó nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tươi cười nói với nội
- Anh ấy đối với con rất tốt, lúc nãy bà cũng thấy mà
- Tốt là được
Nghe cô trả lời, bà nội như đã hài lòng, gật gật đầu. Một lúc sau bà tiếp lời
- Nguyệt này, hôn nhân của hai đứa tuy là sắp đặt trước nhưng ta mong con và Lãnh Phong vẫn có được hạnh phúc. Nếu một ngày, Phong bất đắc dĩ làm con buồn, hứa với ta đừng hận nó nha...Từ khi mẹ nó mất, thằng bé cứ như một người khác lạnh lùng, ít nói hơn hẳn. Ta luôn tin con chính là người sẽ thay đổi được nó
Thay đổi? Cô làm sao có thể thay đổi được cái tảng băng lạnh đó. Hình như nội kì vọng vào cô cao quá rồi
- Dạaa.....
Hy Nguyệt hơi chần chừ, nhỏ giọng đáp lại bà
- Bà với chị đang nói gì vậy?
Giai Lạc đi lại ngồi ngay bên cạnh cô, vui tươi hỏi
Ngồi nói chuyện với bà một hồi thì mọi người cũng dùng bữa trưa xong rồi
- Nói mấy chuyện bình thường thôi ấy mà
*Reng, reng*
Là điện thoại của anh không biết là ai đang gọi nữa
- Lục tổng, nhân viên vừa báo lại Chu tổng của TYT đến rồi hiện đang ở đại sảnh của công ty
- Tôi biết rồi
Nói rồi, anh tắt điện thoại bỏ rồi quay mặt sang nhìn bà nội và ba
- Công ty có việc, chắc con phải đi ngay
- Ừm, đi đi dù sao công việc cũng quan trọng hơn mà
- Phong, sau này có thời gian nhớ dẫn Nguyệt về chơi với bà thường xuyên nhé
Ông Lãnh Hàn và bà nội nói
- Dạ con biết rồi
Trả lời bà xong, anh quay sang mỉm cười nhìn cô
- Chúng ta đi thôi, Hy Nguyệt
Cô gật gật đầu nhìn anh rồi nhìn sang nội và ba
- Bà nội, ba con về rồi. Bà nhớ giữ gìn sức khỏe nha
Hy Nguyệt mỉm cười sau đó đứng dậy đi lại phía Lục Lãnh Phong
- À, chị đi nha Giai Lạc
- Có thời gian chị với anh nhớ về Lục gia nha
Cô em chồng nhìn anh hai của mình nói
- Anh biết rồi
Sau đó cả hai người đi ra xe, anh lái chở cô về LCK
Tại LCK
Dừng xe trước công ty rồi bước xuống đi thẳng vào sảnh chính chẳng thèm mở cửa xe cho Hy Nguyệt. Đúng là lật mặt nhanh thật!!
Thấy anh một nhân viên cúi đầu chào rồi nói với giọng nghiêm chỉnh
- Lục tổng, giám đốc của TYT đến rồi hiện đang ngồi ở bàn chờ trong sảnh
Anh gật đầu, rồi sải bước về phía bàn chờ
- Rất vui được gặp anh, Lục tổng
Hy Nguyệt đứng phía sau Lục Lãnh Phong, cô nghe giọng nói này.....hình như có chút quen
Nhớ không nhầm thì đây là giọng của Chu Kiệt!!!
- Tôi cũng vậy
Nhìn thấy vị trưởng phòng Chu là giám đốc của TYT, anh có phần hơi bất ngờ nhưng sau đó đã nhanh chóng lấy lại vẻ mặt băng lãnh thường ngày nói
- Rất vui được gặp lại em, Hy Nguyệt
- À..ừm em rất vui khi gặp lại anh Chu Kiệt
Bỏ qua màn chào hỏi, cả ba người cùng đi về phía phòng làm việc của Lục tổng để bàn bạc về công việc
- Hy vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ
- Hợp tác vui vẻ
Sau khi bàn bạc xong thì theo lý người làm thư ký như Hy Nguyệt sẽ phải tiễn khách đúng chứ??
- Để em tiễn anh nha, Chu tổng
- Ừm, cũng được
Chu Kiệt và Hy Nguyệt xuống sảnh chính của LCK, cả hai nói chuyện vô cùng vui vẻ
- Anh không làm ở C.M hả? Không ngờ là Chu tổng của TYT đó nha
- Anh nghỉ làm ở đó rồi, may mắn được TYT nhận làm giám đốc đó
Dừng lại một lúc, Chu Kiệt nói tiếp
- À, em làm ở LCK cũng tốt chứ
- Hmmm cũng khá tốt trừ việc gặp tên ác ma đó
- Ác ma? Sao em nói chồng mình như vậy?
- Ây ây thôi đừng nói chuyện này nữa
Sau khi Chu Kiệt rời đi, Hy Nguyệt cũng trở về phòng làm việc. Vừa mở cửa bước vào đã thấy vẻ mặt khó coi của Lục tổng nhưng mà cô cũng không nghĩ gì nhiều. Tiến gần lại chờ anh giao việc
- Gặp tên đó hình như cô vui vẻ quá ha?
- Anh đừng có nói điên khùng nha
Lục Lãnh Phong đứng dậy, bước từng bước về phía cô, theo phản xạ Hy Nguyệt từ từ lùi lại phía sau. Không may vấp phải chiếc ghế sô pha làm cô ngã xuống đó
- Câu dẫn người khác ngay trước mặt chồng mình? Cô là loại người gì vậy?
Anh dùng thân thể to lớn của mình đè lên người Hy Nguyệt
- Nè anh làm gì vậy? Anh nói ai câu dẫn hả? Sao anh cứ thích suy diễn vậy
- Đến giờ mà còn mạnh miệng. Được lắm xem ra phải dạy dỗ lại cô mới được
Vừa nói anh vừa nới lỏng chiếc cà vạt sau đó dùng tay sờ soạng cặp đùi trắng nõn của cô
- Buông raaa, đây là công ty anh đang làm cái quái gì vậy. Buông tôi raaa!!!
chương 53
29/01/2022
18