Chương 34:
Nhưng mà ra kể cũng hay. Cô ta làm tôi vừa tức vừa buồn cười. Ai đời lần đầu tiên nhìn thấy người khác xin lỗi kiểu lạ lùng như vậy. Đến khoảng 5 giờ chiều thì em Trang gọi.– Anh, nghỉ làm đi, nay về sớm được không?– Còn nửa tiếng nữa mới hết giờ làm mà?– Anh cứ tham công tiếc việc làm gì, đi về đi mà. Huhu– Ừ, đợi anh 10 phút, ở dưới đi, đừng có lên đây phá anh.– Vâng, nhanh nha anh.Ngồi lì thêm được 1 lúc nhấc mông dậy đi về. Tối có lịch sang nhà em Trang.– Về thôi nhóc.– Anh toàn lề mề thôi, chậm 5 phút nhé.– Hề hề, chậm nhưng chắc, đi nào, muốn đi cùng anh hay mỗi đứa đi 1 xe.– Đi xe em đi, rồi mai anh qua đón em.– Thích thế, lại được đi xe ga, đỡ tốn xăng.Về đến nhà Trang thì gặp cả 2 bác ở nhà– Cháu chào 2 bác ạ !– Tùng à, vào nhà đi cháu, cháu ngồi đi.– Vâng, 2 bác dạo này khoẻ không ạ.– 2 bác khoẻ, cháu thì thế nào công việc vẫn ổn chứ.– Dạ vâng, ổn ạ. Bác gọi cháu sang hôm nay có việc gì thế ạ, sáng Trang bảo cháu.Trang ngồi cạnh kéo kéo áo tôi, tôi quay sang ngơ ngác thì cô bé nhe răng ra cười.– Ơ…. À ừ, sáng, trước lúc đi làm Trang nó nói với 2 bác là tối cháu qua chơi, tiện thể bác bảo gọi cháu đến bàn ít công việc bên khu nhà ở kia xem.– Vâng, thế bên đó có vướng mắc gì ạ, cháu chưa xong phần quy hoạch với kiến trúc đâu ạ, có nhanh thì cũng phải tuần nữa.– Ừ, không sao, cháu cứ từ từ mà làm, mà bố mẹ cháu ở quê khoẻ không. Hôm nào bố mẹ lên nói với bác 1 câu để bác mời bố mẹ sang.– Dạ, vâng, mẹ cháu thì cứ loanh quanh vậy, cũng ổn ạ. Bố cháu thì bình thường.– Trang lên nhà tắm rửa rồi thay đồ đi con, ngồi đực mặt ra đấy à – bác gái nói.– Vâng, để con thở đã chứ.Cô bé chậm chạp leo lên phòng, chắc đi tắm, còn mình với 2 bác ngồi dưới nhà– Tùng này – bác trai hỏi– Dạ– Cái Trang nhà bác thế nào?– Dạ, bác hỏi thế cháu khó trả lời, nhưng có chuyện gì à bác.– Không, bác hỏi ý cháu thôi. Bác rất cảm ơn cháu vì cháu mà Trang nó thay đổi rất nhiều, không biết cháu sao nhưng Trang nhà bác nó thích cháu lắm đấy. Lúc nào cũng ” anh Tùng anh Tùng “.– Cháu thì có gì đâu ạ, với lại cháu giúp Trang được gì thì cháu giúp.Nhớ lại cách đây 1 năm, lúc đó tôi mới vào công ty làm được vài tháng. Một hôm thằng Vũ gọi tôi– Ê mày, đang ở đâu?– Ở công ty chứ ở đâu.– Làm gì mà làm lắm thế, vợ con không có, ra uống cafe với tao lúc.– Đang giờ làm mà, nửa tiếng nữa tan giờ làm rồi đi.– Thế thì nhanh tao đợi, ngõ 1A Tôn Thất Tùng, quán Sammy nhé.– Ờ, mà làm gì hôm nay tự nhiên rúc vào đó uống cafe thế– Vào đấy cho kín.Tự nhiên hôm nay nó rủ mình đi uống cafe ở mấy cái quán chuyên dành cho bọn yêu nhau, mấy bọn teen đú đởn. Nguyên 1 dãy các quán cafe trong ngõ 1A là gần như vậy hết. Đến quán thì thằng Vũ đã ngồi đấy rồi.– Thiếu gì chỗ mà phải mò vào đây vậy mày?– Thì định đi mua ít quà về làm lành với vợ và con ở ngoài đầu ngõ kia kìa. Tiện ghé vào đây.– Hơ hơ, làm gì nên tội mà phải mua quà, có chuyện gì mà cãi nhau?– Con vợ nó thấy tao bán hàng nhiệt tình quá nên nó ghen, mà mai sinh nhật thằng Bin rồi, giận nhau cả tuần, mình nó bán hàng tao ở nhà chơi game nghĩ cũng tội.– Mày giỏi, ai bảo nhìn thấy gái xinh là cứ nảy tưng tưng lên cơ. Vậy mua được gì chưa?– Mua cho thằng cu con gấu bông to đùng đây này, giờ chẳng biết ôm về làm sao. Vợ thì mua cho lọ nước hoa rồi.– Ờ, cơ hội cho mày đấy, mua gấu về cho vợ là chính, lúc không ở nhà thì bảo vợ mày nó ôm. Còn thằng Bin thì mua cho nó ít ô tô ấy. Mua con gấu to gấp 3 người nó thì nó chơi làm sao. Mà có vợ rồi còn vào mấy quán cho bọn teen thế này, dê vừa thôi.– Tao tiện thì vào, với lại mày chưa có người yêu, ngắm đi được con nào thì ngắm, mất tiền đâu.– Chúng nó toàn vào đây đánh bài, mày không nhìn thấy à, toàn con nhà giàu tiêu tiền của bố mẹ.