Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Ngôn Tình, Xuyên Không, Ngược, Cung Đấu, Nữ Cường, Gia Đấu, Cổ Đại |
Số chương | 107 |
Lượt đọc | 575 |
Trạng thái | Đang tiến hành |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Thể loại: Xuyên không, nữ cường, nam cường, sủng, hơi ngược, cung đấu, trạch đấu
Edit: namyên
Độ dài: 113 chương
Kiếp trước nàng dùng hết tâm tư xuất giá lại nhảy ra kế mẫu tính toán, lại gặp phu quân chán ghét, trắc phu nhân hãm hại làm nhục, cuối cùng bởi vì hồng hạnh ra tường bị gièm pha náo động cả kinh thành, bị phu gia đuổi ra khỏi cửa ôm hận tự sát!
Mở mắt lại lần nữa, hồn đã đổi khác, ác nô kêu gào, nam nhân cặn bã khiêu khích, kế mẫu ác độc, còn có âm mưu quỷ kế một đợt sóng lại nối tiếp một đợt sóng? Tần Mục Ca hai tay ôm ngực cười lạnh: " Đống cặn bã ở cửa, phóng ngựa tới đây coi!"
Cái gì, tên nam nhân cặn bã muốn tái hợp lại? Thật xin lỗi, bản tiểu thư tạm thời không có cái an nhàn thoải mái này!
Đoạn ngắn một:
Hiên Viên Triệt mắt lạnh từ trên cao nhìn xuống nhìn Tần Mục Ca, môi mỏng khẽ mở nói: " Ngươi cho rằng ở trước mặt bản tướng quân ngươi cũng gọi là xinh đẹp sao?
Tần Mục Ca cười nhạt: " Trước đây,có một người nói ta không đẹp, về sau, hắn bị điên rồi, cách đây không lâu lại có người nói ta không đẹp, hiện tại, hắn đã chết..."
Gương mặt tuấn tú của người nào đó lập tức cứng ngắc.
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.