Định Mệnh Nhóc Là Của Anh
Tác giả | Astory.vn |
---|---|
Thể loại | Truyện Teen, Truyện Full |
Số chương | 74 |
Lượt đọc | 138 |
Trạng thái | Đã kết thúc |
Cập nhật | 3 năm trước |
Tóm tắt truyện
Một nỗi đau cho mối tình đầu kéo dài từ quá khứ đến hiện tại và có thể tiếp diễn ở tương lai!
Một người con gái vốn tinh nghịch, đáng yêu…
Một người con trai vốn ôn nhu, thoải mái…
Vậy mà năm năm sau đã khác…
Năm năm trước, cô và anh là một đôi tiên đồng ngọc nữ, trai tài gái sắc khiến nhiều người phải ganh tỵ với tình yêu của họ. Bất đắc dĩ phải rời xa nhau.
Năm năm sau gặp lại, liệu họ còn nhận ra tình cảm của nhau và đến với nhau lần nữa không khi trong anh luôn tồn tại tình yêu và hận thù, trong cô luôn là sự nhớ mong và day dứt?
Người ta thường nói tình yêu không nên đem ra đùa giỡn...
Nhưng bản thân của tình yêu vốn lại là trò đùa của định mệnh...
***
-Khắc Huy, em yêu anh nhiều lắm!!-Một cô gái cười híp mắt trong rất tinh nghịch là đáng yêu.-Anh sẽ mãi yêu em chứ?
-Anh sẽ yêu em mãi mãi!-Người con trai cười nói vẻ mặt nhu tình đứng cạnh nắm tay cô gái.-Dù cho kiếp này, kiếp sau, hay kiếp sau nữa em vẫn sẽ là cô nhóc của anh!
-Tại sao cứ hay gọi em là cô nhóc thế?-Cô phụng phịu.
-Từ cái nhìn đầu tiên đối với anh, em là một cô nhóc tinh nghịch, bướng bỉnh!!-Anh cười nhẹ nói.- Và định mệnh đã định sẵn, nhóc mãi chỉ có thể là của anh!
***
Một cô bé đang ở chừng độ tuổi 18 ngồi ở góc khuất nhất ở công viên. Cô đang khóc, khóc rất nhiều, khóc như chưa từng được khóc. Cô tự hứa với lòng đây là lần cuối cùng cô khóc vì anh, người con trai cô yêu.
-Khắc Huy, em xin lỗi! Em là đứa con gái không ra gì, tại sao anh lại yêu em chứ! Khắc Huy, anh phải sống tốt! Anh nhất định là sống tốt rồi, vì em không có bên cạnh anh, không còn gây rắc rối cho anh được nữa! Anh phải hạnh phúc, vì em yêu anh, Khắc Huy!
***
Đặt thân hình nhỏ bé của cô vào lòng ngực anh, tim cô bỗng chốc lỗi nhịp khi nghe thấy nhịp đập mạnh mẽ của trái tim anh. Là anh đang ôm cô, nếu là lúc trước cô chắc chắn sẽ đẩy anh ra… Nhưng cảm giác ấm áp quen thuộc lại thường… Anh cất giọng nói ấm áp, cố tình để hơi thở nóng ấm phả lên mặt cô:
-Quá khứ đối với em quan trọng đến thế sao?
Cô im lặng.
-Bỏ đi quá khứ và cùng tôi bước đến tương lai nhé! Bởi vì tôi yêu em, Diệu Phương!
***
Mùi tanh của máu bắt đầu lan toả trong không khí. Cơ thể cô như bị tê liệt hoàn toàn. Tay anh nắm chặt lấy tay cô. Đôi mắt đẹp của cô long lanh, vật thể lỏng, trong suốt từ khoé mi cô rơi xuống. Cô bắt đầu nhận thức được điều gì đang xảy ra.
Anh yêu cô đến mức cả mạng sống cũng không cần sao? Anh thật chỉ chỉ cần cô có thể sống vui vẻ! Cô tin, cô tin rồi, nhưng có phải đã trễ…
Anh với tay con lại, lau đi giọt nước mắt vừa rơi xuống khoé mi, giọng anh yếu ớt:
-Diệu… Phương…!! Đừng… Khóc!!
-Khắc Huy, anh phải sống với em, em xin anh đấy!!
Cô nắm chặt lấy tay anh. Cô sợ, cô thực sự rất sợ anh sẽ biến mất khỏi cuộc đời cô như năm năm trước đây…
***
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:
Hạ Diệu Phương (23t): Vừa tốt nghiệp trường Quốc tế khoa Quản lí. Không có gì nổi bật từ ngoại hình đến gia thế. Mang một nổi day dứt từ mối tình đầu trong quá khứ…
Âu Khắc Huy (24t): Vừa trở về nước sau chuyến du học ở trường đại học Harved ba năm và hai năm kinh nghiệm thực tập trên đất Mỹ. Kế thừa Tập đoàn Royal và chức vị Chủ tịch Tập đoàn của cha với 45% cổ phần. Mang lòng thù hận đối với người con gái của mối tình đầu trong quá khứ…
Triệu Gia Minh (24t): Có 10% cổ phần trong Tập đoàn Royal, bạn thân của Khắc Huy, với gương mặt lãng tử, trẻ con, trước đây từng là một playboy thứ thiệt. Theo đuổi Trương Lan Nhi (19t), em họ của Khắc Huy cũng là hoa khôi năm nhất trường Đại học Điện ảnh đang theo học.
Dương Thắng (24t): Có 10% cổ phần trong Tập đoàn Royal, là bạn thân của Khắc Huy từ thời cấp hai, lạnh lùng với người lại nhưng lại rất ôn nhu với bạn gái mình. Bạn gái là Đồng Hạ Lâm (23t) xinh đẹp, hiền lành nhưng gia cảnh cũng khốn khó.
Trần Tuấn Anh (25t): Có 15% cổ phần ở Tập đoàn Royal với chức vụ Phó tổng, là bạn thân của Khắc Huy từ thời cấp hai, rất chững chạc và trưởng thành. Bạn gái là Phan Bảo Anh(24t) rất xinh đẹp, thông minh và sắc xảo, nắm giữ 5% cổ phần Tập đoàn Royal.
Nguyễn Phương Thảo(24t): Sáu năm trước là bạn gái của Khắc Huy dưới danh nghĩa, trọng tình nghĩa, hiểu chuyện, là bạn thân của Bảo Anh.
Hạ Chính Phong (19t): Em trái Diệu Phương, đẹp trai học giỏi. Tuy rất nóng tính nhưng cũng rất hiểu chuyện.
Từ Phúc Thanh (22t): Em gái Phương Thảo. Tình cảm chị em của hai người không được tốt, phải nói là đối đầu nhau. Trẻ tuổi nhưng không phải dạng vừa đâu…
Âu Nhật Hào (28t): Thân phận khá đặc biệt. Rất ít người nào dám đối đầu với Âu Khắc Huy, và anh ta là một trong số đó…
La Bá Thông(25t): Là Giám đốc Công ty Phú Nhuân. Bạn của Diệu Phương. Nhưng có tình cảm với cô trên mức tình bạn. Có vai trò to lớn trong việc chia tay của Diệu Phương và Khắc Huy cách đây năm năm.
Cao Ngọc Yến(22t): Trước là người mẫu đại diện cho Phú Nhuận. Bề ngoài xinh đẹp, thân hình chuẩn, đẹp. Lòng người khó đoán…
5 chương mới nhất
Danh sách chương
BÌNH LUẬN TRUYỆN
Truyện theo dõi
Nhấn để xem...Gợi ý truyện
Sống Lại Chỉ Muốn Bên Người Vạn Kiếp
Nam Chính Sao Ngài Không Làm Theo Hợp Đồng
Siêu Năng Hack Thuật
Sát Thủ Quy Ẩn
“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.
“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.
ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.
“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.
“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.
Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.
lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.
cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.